“Phu quân, ngươi khôi phục dung mạo đi.”
Tiến vào động phủ, Hi Vũ đã nhịn không được nói: “Nhìn bộ dạng già nua lúc này thấy không quen.”
“Đang ở địa bàn của người ta, cẩn thận là trên hết.” Lạc Nam nghiêm mặt nói.
Bất Tử Điểu Tộc dù sao cũng là một Cửu Cảnh Chí Tôn Thế Lực, tộc trưởng là Cửu Cảnh Chí Tôn cường giả, tuy rằng không phải đối thủ của Tử Linh Thần Sứ nhưng cũng là nhân vật nổi danh trên Chí Tôn Bảng, tốt hết nên nhập vai từ đầu đến cuối để tránh sơ hở.
“Hừ, vậy ngươi đừng leo lên giường của ta.” Hi Vũ ngạo kiều nói, ngồi khoanh chân xếp bằng.
Lạc Nam nhún nhún vai: “Ta cũng đâu có quen diện mạo lúc này của nàng.”
“Khanh khách, Bất Viêm Sở Sở này dù sao cũng là một mỹ nhân, có muốn ta dùng dáng vẻ của nàng phục vụ ngay hay không?” Hi Vũ liếm liếm môi đầy mị hoặc.
“Ta là người như thế sao?” Lạc Nam xạm mặt lại.
“Ngươi chính là như thế.” Hi Vũ hết sức nghiêm túc nói.
Lạc Nam lười đôi co với nàng, chậm rãi khoanh chân ngồi xuống.
Hắn ôn lại một số thủ đoạn của Bất Tử Điểu mà trước đây Hi Vũ từng dạy cho hắn, để chẳng may khi có phát sinh chiến đấu sẽ không lộ ra sơ hở.
Dù sao thì hắn không có được huyết mạch Bất Tử Điểu chân chính, chỉ có Bất Diệt Viêm, có thể áp chế xuống mức yếu hơn là Bất Tử Hoả mà thôi.
Mà nhắc đến Bất Diệt Viêm, bên trong Linh Giới Châu lúc này...Tiên Thiên Hồ Lô Đằng đã lại được chúng nữ Mộc Ái My và Mộc Linh Nhu bồi dưỡng đến mức thành thục, đủ để tạo ra thêm một quả Như Ý Hồ Lô.
Lần này không còn gì để do dự, Lạc Nam yêu cầu Cự Mỹ Anh thông qua lực lượng từ Hư Vô Tổ Phù tạo nên Hư Vô Hồ Lô cho mình.
Ý niệm vừa động, trước mặt Lạc Nam đã lơ lửng một quả Hồ Lô có màu trắng trong suốt nhìn như không chân thật trôi nổi, nhàn nhạt toả ra lực lượng hư vô huyền bí và tà dị.
Chính là Hư Vô Hồ Lô, nếu như luyện hoá nó...Lạc Nam sẽ có được lực lượng thần kỳ này giống như Bạch Y Nhân dưới trướng Vân Duyên.
Bất quá bởi vì tu vi đang chạm ở bình cảnh không thể tiến thêm, Lạc Nam quyết định không luyện hoá Hư Vô Hồ Lô tránh lãng phí năng lượng mà nó đem lại.
Tạm thời thu vào, chờ đột phá Chí Tôn lại luyện hoá cũng không muộn.
“Còn bảy năm...” Lạc Nam lười biếng ngã xuống đất, không nhịn được nhớ nhung tiểu nha đầu cao quý rạng ngời lại uyên bác ngồi trên bả vai của mình đung đưa hai chân.
Hắn không mong Hệ Thống Thăng Cấp, hắn chỉ mong sớm gặp lại Kim Nhi mà thôi.
Vì Chí Tôn Pháp Tướng hạng mười của Hi Vũ, ở lại Bất Tử Điểu Tộc ít nhất khoảng bốn năm nữa là hoàn toàn xứng đáng...
Nếu như Bất Diệt Sơn là một loại Chí Bảo bình thường, hắn không ngại sử dụng Cổ Ngữ - Đoạt bí mật lấy đi, sau khi dùng xong sẽ trả lại cho Bất Tử Điểu Tộc.
Đáng tiếc Bất Diệt Sơn là một phần thiên địa, liên kết với 98 ngọn núi lửa khác của toàn bộ địa bàn của một chủng tộc Thần Thú, Cổ Ngữ Đoạt không thể cướp được thứ như vậy.
Đang suy nghĩ miên mang, toàn bộ động phủ đột ngột chấn động, bên ngoài vang lên thanh âm vang dội không gian:
“Bất Viêm Nhai hướng Bất Viêm Sở Sở tuyên chiến, trong vòng ba ngày Bất Viêm Sở Sở phải có mặt ở quảng trường nếu không muốn bị phán định thua cuộc.”
Lạc Nam cùng Hi Vũ đưa mắt nhìn nhau, nhún nhún vai bất đắc dĩ.
Né tránh phiền toái, phiền toái lại tìm đến tận cửa.
Bất Viêm Nhai cũng là nhân vật thiên tài của Bất Tử Điểu Tộc, xếp hạng thứ 5...chỉ sau Bất Viêm Sở Sở một bậc.
Lúc này đã ngấp nghé vị trí hạng bốn của Bất Viêm Sở Sở.
Lạc Nam thay đổi ý định, ung dung nói: “Nàng trực tiếp tuyên chiến tên đang đứng đầu luôn đi!”
“Được rồi.” Hi Vũ hiểu ý hắn:
“Sau khi đánh bại Bất Viêm Nhai, thiếp sẽ tuyên chiến Bất Viêm Kình!”
“Đừng để lộ sơ hở.” Lạc Nam thận trọng nói.
Xét về chiến lực của Hi Vũ, ngoại trừ huyết mạch Bất Diệt Điểu, vẫn còn khả năng thao túng lực đẩy, khả năng thống ngự Ma Lực, Thần Thông Kim Khẩu Ngọc Ngôn, công pháp chủ tu Đế Chiếu Thần Công sau khi được Sơ Đạo Quyết cải tiến, ngoài ra còn có một sủng vật là Cùng Kỳ biến dị.
Nhưng trong thân phận Bất Viêm Sở Sở, nàng sẽ không thể sử dụng tất cả những thứ kể trên, ngay cả Bất Diệt Điểu cũng phải cố tình suy yếu đến Bất Tử Điểu thông thường.
“Yên tâm đi, dù thiếp chỉ sử dụng thủ đoạn của Bất Tử Điểu thì cũng đủ vượt xa các tộc nhân thông thường khác.” Hi Vũ có sự tự tin của một người sở hữu truyền thừa quý hiếm hàng đầu chủng tộc.
“Đi thôi!” Lạc Nam nở nụ cười bí hiểm:
“Ta sẽ âm thầm hỗ trợ nàng để tiết kiệm thời gian.”
...
Quảng trường rộng lớn, đã có không ít tộc nhân Bất Tử Điểu Tộc chờ đợi...
Đứng giữa trung tâm quảng trường là một tên thanh niên diện mục tuấn lãng, thần thái phi dương, toả ra khí thế của Yêu Thánh Đế Viên Mãn cường đại.
Hắn là nhi tử của Chấp Pháp Trưởng Lão trong tộc – Bất Viêm Nhai.
Hi Vũ xuất hiện ở quảng trường, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng.
“Sở Sở tỷ, mong chỉ giáo nhiều hơn!” Bất Viêm Nhai chắp tay hữu lễ.
“Ra tay đi!” Hi Vũ gật đầu, nở nụ cười thân thiện như Bất Viêm Sở Sở thường ngày.
Hừng Hực...
Quanh thân Bất Viêm Nhai bùng cháy lên ngọn lửa Bất Tử, sau lưng hiện ra hư ảnh Bất Tử Điểu đang giang rộng cánh bay.
Bất quá ngọn lửa này của hắn không đỏ rực như Bất Tử Hoả thông thường, mà bên trong nó còn pha lẫn một chút ánh xanh như biển cả.
Cái này cũng dễ hiểu, bởi vì Bất Viêm Nhai có một tia huyết mạch Côn Bằng, mẫu thân của hắn là người của Côn Bằng Tộc.
Bất Viêm Nhai kế thừa ngọn lửa biến dị được xưng là Bất Tử Phệ Hoả, có sức mạnh của Bất Tử Điểu Tộc cũng như một chút lực thôn phệ kế thừa từ Côn Bằng Tộc.
“Bất Tử Phệ Hải Ấn!”
Bất Viêm Nhai hưng phấn rít gào, Bất Tử Phệ Hoả cuồn cuộn dung hợp vào một đại ấn, từ trên không trấn áp xuống Hi Vũ.
GÁY!
Theo một tiếng gáy lãnh ngạo vọng lên, sau lưng Hi Vũ hiện ra một hư ảnh Bất Tử Điểu khổng lồ.
Mà khi hư ảnh này xuất hiện, chẳng biết vì sao tất cả thiên tài của Bất Tử Điểu Tộc đang ở hiện trường cảm thấy nhịp tim đập lên dữ dội, trong lòng vô thức sinh ra cảm giác kính sợ.
Lạc Nam âm thầm gật đầu, thật ra hư ảnh sau lưng của Hi Vũ vốn là Bất Diệt Điểu, chẳng qua nó đang phải áp chế bản thân hoá thành Bất Tử Điểu yếu hơn mà thôi.
Nhưng dù là như thế thì sự cao quý, tuyệt ngạo và bá đạo của nó cũng không phải Bất Tử Điểu bình thường có thể so sánh được.
Ánh mắt của nó khinh miệt quét qua Bất Viêm Nhai đang ở phía đối diện.
Ngay khi Bất Tử Phệ Hải Ấn trấn xuống, ngọn lửa từ cơ thể Hi Vũ trùng thiên mà ra, bao phủ vân tiêu.
XÈO XÈO...
Bất Tử Phệ Hải Ấn toàn bộ tiêu tán thành tro bụi, ngay cả khả năng thôn phệ ẩn chứa bên trong nó cũng chẳng giúp được gì trước sức mạnh áp đảo tuyệt đối.
“Làm sao có thể?” Bất Viêm Nhai không dám tin vào mắt mình.
“Sở Sở rốt cuộc đạt được cơ duyên gì? Vì sao Bất Tử Hoả của nàng mạnh lên nhiều như vậy?” Đám đông hít một ngụm khí lạnh.
Dựa vào cảm giác vừa rồi đem đến, rõ ràng Bất Tử Hoả của “Bất Viêm Sở Sở” đã sánh bằng một số trưởng lão rồi.
“Bất Tử Ấn!” Hi Vũ lười nói nhảm, toàn bộ biển lửa dung hợp vào lòng bàn tay, một chưởng đẩy đến Bất Viêm Nhai.
Bất Viêm Nhai đang muốn hoá thành bản thể để né tránh, chợt cơ thể bị định trụ lại một giây vô cùng quỷ dị.
PHỐC!
Hắn lĩnh trọn Bất Tử Ấn, toàn thân như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, điên cuồng thổ huyết.
“Chuyện gì vừa xảy ra? Bất Viêm Nhai hình như vừa chậm lại một nhịp?” Cả đám ngơ ngác nhìn nhau.
“Ta...chẳng lẽ ta bị uy áp của tỷ ấy khiến cho sợ hãi đến mức không di chuyển nổi?” Bất Viêm Nhai chật vật ngồi dậy, cũng bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
“Đệ không có sao chớ?” Hi Vũ vuốt tóc quan tâm hỏi.
“Sở Sở tỷ, sao ngươi tiến bộ nhanh như thế?” Bất Viêm Nhai kinh ngạc không thôi.
“Ta không tiến bộ, ta chỉ thể hiện ra đúng thực lực của bản thân mình.” Hi Vũ thần bí nói:
“Ai cũng phải có một chút ác chủ bài che giấu phải không?”
Toàn trường bừng tỉnh, nếu thật sự Bất Viêm Sở Sở vẫn luôn giấu bài từ trước đến nay, vậy tâm cơ của nàng rất đáng kinh ngạc, có tiềm lực kế thừa ngôi vị Thiếu Chủ a.
Hi Vũ mặc kệ đám đông, thanh âm ngạo nghễ vang lên:
“Ta muốn tuyên chiến với Bất Viêm Kình tộc huynh.”
“Hít...” Không ít Bất Tử Điểu hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt như lần đầu nhận thức Bất Viêm Sở Sở.
Bất Viêm Kình chính là nhi tử của Phó Tộc Trưởng, tu vi đã là Thánh Đế tối đỉnh, tuỳ thời có thể bước vào Chí Tôn.
Sau khi thiếu chủ là con của Tộc Trưởng bị Tử Linh Thần Sứ bắt đi, Bất Viêm Kình chính là đệ nhất thiên tài hiện nay của Bất Tử Điểu Tộc.
Không ngờ thời hạn vẫn còn một năm, Bất Viêm Sở Sở đã trực tiếp muốn tuyên chiến Bất Viêm Kình rồi.
“Hảo tộc muội, không ngờ sư huynh vẫn luôn đánh giá thấp ngươi hahaha.”
Một tiếng cười to vang vẳng mà đến...
Tại một ngọn núi lửa cách quảng trường khá xa, một con Bất Tử Điểu điên cuồng bay đến.
Nhưng khác với Bất Tử Điểu bình thường, con Bất Tử Điều này có tận ba cái đầu.
Không sai, đây chính là Tam Đầu Bất Tử Điểu, cũng là một chủng biến dị tương đối hiếm.
Tam Đầu Bất Tử Điểu cũng là Bất Viêm Kình, đang xếp thứ nhất trên bảng xếp hạng.
Hi Vũ sắc mặt bình thường, chờ đợi Tam Đầu Bất Tử Điểu hạ xuống...
“Tộc muội, nếu muội thật sự có thể đánh bại ta...tộc huynh tâm phục khẩu phục nhường lại vị trí kế thừa cho muội.” Bất Viêm Kình nghiêm nghị nói:
“Mau hoá thành bản thể đi!”
Lạc Nam âm thầm gật gù, nội bộ của một chủng tộc cường đại tuy rằng cũng sẽ phát sinh tranh đấu...nhưng là tranh đấu một cách công bằng khiến đối phương tâm phục khẩu phục mà không phải sử dụng mưu hèn kế bẩn, không từ thủ đoạn nhằm đạt được mục đích.
Không phải tự nhiên mà Bất Tử Điểu Tộc có nội tình cường đại ở Yêu Vực.
Chỉ riêng thái độ của Bất Viêm Kình đã chứng minh được phần nào, tuy rằng bị tộc muội của mình tuyên chiến, hắn vẫn chẳng có chút biểu hiện tức giận nào, ngược lại còn lên tiếng khích lệ.
GÁY!
Hi Vũ hiển hoá ra bản thể, đương nhiên chính là bản thể của Bất Viêm Sở Sở.
Luyện Huyết Hoá Thân Thuật không chỉ cải trang thành hình dạng nhân loại, nếu đối tượng là giống loài khác, nó vẫn có thể hoàn mỹ hoá thành.
Chứng kiến bản thể hiện ra, một chút tộc nhân trước đó còn cảm thấy nghi ngờ đã triệt để an tâm, đây chính là Bất Viêm Sở Sở hàng thật giá thật.
Dù sao thì đại đa số thủ đoạn nguỵ trang trên thế gian này chỉ có thể hoá thành hình dạng nhân loại, khó có thể biến thành bản thể của yêu tộc được.
Nhưng chẳng biết vì sao, đối mặt với Bất Viêm Sở Sở ở đối diện, đường đường là Tam Đầu Bất Tử Điểu như Bất Viêm Kình lại cảm thấy kiêng kỵ vô cùng.
Huyết mạch trong cơ thể hắn đang run rẩy, dường như đối mặt với hắn không phải Bất Viêm Sở Sở...mà là một vị tổ tiên nào đó của Bất Tử Điểu Tộc.
“Chắc là ảo giác...”
Bất Viêm Kình gáy lên một tiếng, một phân thành ba, hoá thành ba tôn Bất Tử Điểu khổng lồ từ ba hướng giáp công lấy Hi Vũ.
Hi Vũ vẫn chẳng sử dụng quá nhiều thủ đoạn hoa mỹ, đơn thuần dựa vào sự chênh lệch ở đẳng cấp của ngọn lửa.
Đều là Bất Tử Hoả, nhưng ngọn lửa của nàng chính là Bất Diệt Viêm đang áp chế sức mạnh, không phải Bất Tử Hoả bình thường có thể so sánh.
Hoả diễm trùng thiên xông thẳng thương khung, xung quanh Hi Vũ hình thành một cơn bão lửa khổng lồ quét quanh bốn phương tám hướng.
Cả ba cơ thể của Bất Viêm Kình đều vô pháp xâm nhập vào bên trong đó, có cảm giác nếu như tiến vào, ngọn lửa của mình sẽ triệt để quy phục, bị ngọn lửa của Hi Vũ triệt để hoà tan.
“Chẳng lẽ Sở Sở tộc muội đã nhận được truyền thừa của một vị tổ tiên nào đó hay sao?” Bất Viêm Kình chưa cam lòng chịu thua, lựa chọn không tiến vào bão lửa của Hi Vũ, ngược lại ở phía xa phát động công kích.
Lạc Nam thấy cảnh này lắc lắc đầu, một cuộc chiến vô vị.
Một đứa trẻ dù nương tay thì đứa trẻ nhỏ bé vẫn không thể nào chiến thắng trong cuộc đọ sức.
Hi Vũ lúc này chính là người trưởng thành, còn Bất Viêm Kình chỉ là đứa trẻ mà thôi.
Cũng không phải Bất Viêm Kình yếu, ngược lại Tam Đầu Bất Tử Điểu cũng là tồn tại vô cùng mạnh mẽ, sẽ không nhiều thê tử của Lạc Nam có thể chiến thắng trong cùng cảnh giới nếu đụng độ với hắn.
Đáng tiếc Tam Đầu Bất Tử Điểu gặp phải Bất Diệt Điểu, mọi thứ liền trở nên vô nghĩa.
Ngọn lửa của Tam Đầu Bất Tử Điểu khi trúng vào cơ thể của người mang Bất Diệt Viêm như Hi Vũ chẳng khác nào nước hoà vào biển, hoàn toàn chẳng tạo nên chút thương tổn nào.
Quả nhiên, sau một phen kịch chiến...Hi Vũ vẫn hoàn hảo vô hại nhờ ngọn lửa hùng mạnh bất khả xâm phạm xung quanh mình.
Ngược lại Bất Viêm Kình tuy ba đánh một nhưng đã xuất hiện đầy rẫy các vết bỏng, thương tích trên người.
Không cần Lạc Nam bí mật sử dụng Cổ Ngữ - Định.
Bất Viêm Kình chính thức nhận thua trong sự ngỡ ngàng của toàn trường.
“Tộc huynh lưu thủ rồi.” Hi Vũ hoá thành hình người mỉm cười chắp tay.
PHẦN PHẬT.
Có thanh âm áo choàng tung bay, một lão già xuất hiện giữa quảng trường, thần thái trang nghiêm, khí độ phi phàm.
“Tham kiến Phó Tộc Trưởng!” Tất cả đệ tử đều cùng hành lễ.
Hiển nhiên lão già vừa ra chính là Phó Tộc Trưởng của Bất Tử Điểu Tộc, cũng là phụ thân của Bất Viêm Kình.
Lão ta mặc kệ ánh mắt xung quanh, chỉ tiến đến gần Hi Vũ nắm lấy cổ tay của nàng, ý niệm tiến vào bên trong dò xét.
Toàn trường đưa mắt nhìn nhau, thầm nghĩ chẳng lẽ Phó Tộc Trưởng phát hiện Bất Viêm Sở Sở gian lận?
Lạc Nam âm thầm cười nhạt, Luyện Huyết Hoá Thân Thuật ngay cả Cửu Cảnh Chí Tôn cũng bị qua mặt, lão già này chỉ là Bát Cảnh Chí Tôn, còn kém xa lắm.
Quả nhiên sau một phen dò xét cẩn thận, Phó Tộc Trưởng không phát hiện bất cứ điều gì bất thường, có chăng chỉ là Bất Tử Hoả của Hi Vũ vượt xa người đồng lứa mà thôi.
“Chúc mừng, Nhị Trưởng Lão có một nữ nhi tốt.”
Phó Tộc Trưởng thở ra một hơi, mang theo Bất Viêm Kình trọng thương bay đi chữa trị.
Đám đông thấy cảnh này vô cùng sùng bái nhìn lấy Hi Vũ, phải biết rằng Phó Tộc Trưởng đã là đệ nhị cường giả của Bất Tử Điểu Tộc, ngay cả Phó Tộc Trưởng cũng đã công nhận nàng, chứng minh thực lực của nàng có được là chân chính.
HỪNG HỰC.
Bảng xếp hạng bùng cháy dữ dội, bốn chữ Bất Viêm Sở Sở chính thức sừng sững ở tại ngôi vị thứ nhất.
...
Chúc cả nhà tối vui vẻ
Tiến vào động phủ, Hi Vũ đã nhịn không được nói: “Nhìn bộ dạng già nua lúc này thấy không quen.”
“Đang ở địa bàn của người ta, cẩn thận là trên hết.” Lạc Nam nghiêm mặt nói.
Bất Tử Điểu Tộc dù sao cũng là một Cửu Cảnh Chí Tôn Thế Lực, tộc trưởng là Cửu Cảnh Chí Tôn cường giả, tuy rằng không phải đối thủ của Tử Linh Thần Sứ nhưng cũng là nhân vật nổi danh trên Chí Tôn Bảng, tốt hết nên nhập vai từ đầu đến cuối để tránh sơ hở.
“Hừ, vậy ngươi đừng leo lên giường của ta.” Hi Vũ ngạo kiều nói, ngồi khoanh chân xếp bằng.
Lạc Nam nhún nhún vai: “Ta cũng đâu có quen diện mạo lúc này của nàng.”
“Khanh khách, Bất Viêm Sở Sở này dù sao cũng là một mỹ nhân, có muốn ta dùng dáng vẻ của nàng phục vụ ngay hay không?” Hi Vũ liếm liếm môi đầy mị hoặc.
“Ta là người như thế sao?” Lạc Nam xạm mặt lại.
“Ngươi chính là như thế.” Hi Vũ hết sức nghiêm túc nói.
Lạc Nam lười đôi co với nàng, chậm rãi khoanh chân ngồi xuống.
Hắn ôn lại một số thủ đoạn của Bất Tử Điểu mà trước đây Hi Vũ từng dạy cho hắn, để chẳng may khi có phát sinh chiến đấu sẽ không lộ ra sơ hở.
Dù sao thì hắn không có được huyết mạch Bất Tử Điểu chân chính, chỉ có Bất Diệt Viêm, có thể áp chế xuống mức yếu hơn là Bất Tử Hoả mà thôi.
Mà nhắc đến Bất Diệt Viêm, bên trong Linh Giới Châu lúc này...Tiên Thiên Hồ Lô Đằng đã lại được chúng nữ Mộc Ái My và Mộc Linh Nhu bồi dưỡng đến mức thành thục, đủ để tạo ra thêm một quả Như Ý Hồ Lô.
Lần này không còn gì để do dự, Lạc Nam yêu cầu Cự Mỹ Anh thông qua lực lượng từ Hư Vô Tổ Phù tạo nên Hư Vô Hồ Lô cho mình.
Ý niệm vừa động, trước mặt Lạc Nam đã lơ lửng một quả Hồ Lô có màu trắng trong suốt nhìn như không chân thật trôi nổi, nhàn nhạt toả ra lực lượng hư vô huyền bí và tà dị.
Chính là Hư Vô Hồ Lô, nếu như luyện hoá nó...Lạc Nam sẽ có được lực lượng thần kỳ này giống như Bạch Y Nhân dưới trướng Vân Duyên.
Bất quá bởi vì tu vi đang chạm ở bình cảnh không thể tiến thêm, Lạc Nam quyết định không luyện hoá Hư Vô Hồ Lô tránh lãng phí năng lượng mà nó đem lại.
Tạm thời thu vào, chờ đột phá Chí Tôn lại luyện hoá cũng không muộn.
“Còn bảy năm...” Lạc Nam lười biếng ngã xuống đất, không nhịn được nhớ nhung tiểu nha đầu cao quý rạng ngời lại uyên bác ngồi trên bả vai của mình đung đưa hai chân.
Hắn không mong Hệ Thống Thăng Cấp, hắn chỉ mong sớm gặp lại Kim Nhi mà thôi.
Vì Chí Tôn Pháp Tướng hạng mười của Hi Vũ, ở lại Bất Tử Điểu Tộc ít nhất khoảng bốn năm nữa là hoàn toàn xứng đáng...
Nếu như Bất Diệt Sơn là một loại Chí Bảo bình thường, hắn không ngại sử dụng Cổ Ngữ - Đoạt bí mật lấy đi, sau khi dùng xong sẽ trả lại cho Bất Tử Điểu Tộc.
Đáng tiếc Bất Diệt Sơn là một phần thiên địa, liên kết với 98 ngọn núi lửa khác của toàn bộ địa bàn của một chủng tộc Thần Thú, Cổ Ngữ Đoạt không thể cướp được thứ như vậy.
Đang suy nghĩ miên mang, toàn bộ động phủ đột ngột chấn động, bên ngoài vang lên thanh âm vang dội không gian:
“Bất Viêm Nhai hướng Bất Viêm Sở Sở tuyên chiến, trong vòng ba ngày Bất Viêm Sở Sở phải có mặt ở quảng trường nếu không muốn bị phán định thua cuộc.”
Lạc Nam cùng Hi Vũ đưa mắt nhìn nhau, nhún nhún vai bất đắc dĩ.
Né tránh phiền toái, phiền toái lại tìm đến tận cửa.
Bất Viêm Nhai cũng là nhân vật thiên tài của Bất Tử Điểu Tộc, xếp hạng thứ 5...chỉ sau Bất Viêm Sở Sở một bậc.
Lúc này đã ngấp nghé vị trí hạng bốn của Bất Viêm Sở Sở.
Lạc Nam thay đổi ý định, ung dung nói: “Nàng trực tiếp tuyên chiến tên đang đứng đầu luôn đi!”
“Được rồi.” Hi Vũ hiểu ý hắn:
“Sau khi đánh bại Bất Viêm Nhai, thiếp sẽ tuyên chiến Bất Viêm Kình!”
“Đừng để lộ sơ hở.” Lạc Nam thận trọng nói.
Xét về chiến lực của Hi Vũ, ngoại trừ huyết mạch Bất Diệt Điểu, vẫn còn khả năng thao túng lực đẩy, khả năng thống ngự Ma Lực, Thần Thông Kim Khẩu Ngọc Ngôn, công pháp chủ tu Đế Chiếu Thần Công sau khi được Sơ Đạo Quyết cải tiến, ngoài ra còn có một sủng vật là Cùng Kỳ biến dị.
Nhưng trong thân phận Bất Viêm Sở Sở, nàng sẽ không thể sử dụng tất cả những thứ kể trên, ngay cả Bất Diệt Điểu cũng phải cố tình suy yếu đến Bất Tử Điểu thông thường.
“Yên tâm đi, dù thiếp chỉ sử dụng thủ đoạn của Bất Tử Điểu thì cũng đủ vượt xa các tộc nhân thông thường khác.” Hi Vũ có sự tự tin của một người sở hữu truyền thừa quý hiếm hàng đầu chủng tộc.
“Đi thôi!” Lạc Nam nở nụ cười bí hiểm:
“Ta sẽ âm thầm hỗ trợ nàng để tiết kiệm thời gian.”
...
Quảng trường rộng lớn, đã có không ít tộc nhân Bất Tử Điểu Tộc chờ đợi...
Đứng giữa trung tâm quảng trường là một tên thanh niên diện mục tuấn lãng, thần thái phi dương, toả ra khí thế của Yêu Thánh Đế Viên Mãn cường đại.
Hắn là nhi tử của Chấp Pháp Trưởng Lão trong tộc – Bất Viêm Nhai.
Hi Vũ xuất hiện ở quảng trường, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng.
“Sở Sở tỷ, mong chỉ giáo nhiều hơn!” Bất Viêm Nhai chắp tay hữu lễ.
“Ra tay đi!” Hi Vũ gật đầu, nở nụ cười thân thiện như Bất Viêm Sở Sở thường ngày.
Hừng Hực...
Quanh thân Bất Viêm Nhai bùng cháy lên ngọn lửa Bất Tử, sau lưng hiện ra hư ảnh Bất Tử Điểu đang giang rộng cánh bay.
Bất quá ngọn lửa này của hắn không đỏ rực như Bất Tử Hoả thông thường, mà bên trong nó còn pha lẫn một chút ánh xanh như biển cả.
Cái này cũng dễ hiểu, bởi vì Bất Viêm Nhai có một tia huyết mạch Côn Bằng, mẫu thân của hắn là người của Côn Bằng Tộc.
Bất Viêm Nhai kế thừa ngọn lửa biến dị được xưng là Bất Tử Phệ Hoả, có sức mạnh của Bất Tử Điểu Tộc cũng như một chút lực thôn phệ kế thừa từ Côn Bằng Tộc.
“Bất Tử Phệ Hải Ấn!”
Bất Viêm Nhai hưng phấn rít gào, Bất Tử Phệ Hoả cuồn cuộn dung hợp vào một đại ấn, từ trên không trấn áp xuống Hi Vũ.
GÁY!
Theo một tiếng gáy lãnh ngạo vọng lên, sau lưng Hi Vũ hiện ra một hư ảnh Bất Tử Điểu khổng lồ.
Mà khi hư ảnh này xuất hiện, chẳng biết vì sao tất cả thiên tài của Bất Tử Điểu Tộc đang ở hiện trường cảm thấy nhịp tim đập lên dữ dội, trong lòng vô thức sinh ra cảm giác kính sợ.
Lạc Nam âm thầm gật đầu, thật ra hư ảnh sau lưng của Hi Vũ vốn là Bất Diệt Điểu, chẳng qua nó đang phải áp chế bản thân hoá thành Bất Tử Điểu yếu hơn mà thôi.
Nhưng dù là như thế thì sự cao quý, tuyệt ngạo và bá đạo của nó cũng không phải Bất Tử Điểu bình thường có thể so sánh được.
Ánh mắt của nó khinh miệt quét qua Bất Viêm Nhai đang ở phía đối diện.
Ngay khi Bất Tử Phệ Hải Ấn trấn xuống, ngọn lửa từ cơ thể Hi Vũ trùng thiên mà ra, bao phủ vân tiêu.
XÈO XÈO...
Bất Tử Phệ Hải Ấn toàn bộ tiêu tán thành tro bụi, ngay cả khả năng thôn phệ ẩn chứa bên trong nó cũng chẳng giúp được gì trước sức mạnh áp đảo tuyệt đối.
“Làm sao có thể?” Bất Viêm Nhai không dám tin vào mắt mình.
“Sở Sở rốt cuộc đạt được cơ duyên gì? Vì sao Bất Tử Hoả của nàng mạnh lên nhiều như vậy?” Đám đông hít một ngụm khí lạnh.
Dựa vào cảm giác vừa rồi đem đến, rõ ràng Bất Tử Hoả của “Bất Viêm Sở Sở” đã sánh bằng một số trưởng lão rồi.
“Bất Tử Ấn!” Hi Vũ lười nói nhảm, toàn bộ biển lửa dung hợp vào lòng bàn tay, một chưởng đẩy đến Bất Viêm Nhai.
Bất Viêm Nhai đang muốn hoá thành bản thể để né tránh, chợt cơ thể bị định trụ lại một giây vô cùng quỷ dị.
PHỐC!
Hắn lĩnh trọn Bất Tử Ấn, toàn thân như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, điên cuồng thổ huyết.
“Chuyện gì vừa xảy ra? Bất Viêm Nhai hình như vừa chậm lại một nhịp?” Cả đám ngơ ngác nhìn nhau.
“Ta...chẳng lẽ ta bị uy áp của tỷ ấy khiến cho sợ hãi đến mức không di chuyển nổi?” Bất Viêm Nhai chật vật ngồi dậy, cũng bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
“Đệ không có sao chớ?” Hi Vũ vuốt tóc quan tâm hỏi.
“Sở Sở tỷ, sao ngươi tiến bộ nhanh như thế?” Bất Viêm Nhai kinh ngạc không thôi.
“Ta không tiến bộ, ta chỉ thể hiện ra đúng thực lực của bản thân mình.” Hi Vũ thần bí nói:
“Ai cũng phải có một chút ác chủ bài che giấu phải không?”
Toàn trường bừng tỉnh, nếu thật sự Bất Viêm Sở Sở vẫn luôn giấu bài từ trước đến nay, vậy tâm cơ của nàng rất đáng kinh ngạc, có tiềm lực kế thừa ngôi vị Thiếu Chủ a.
Hi Vũ mặc kệ đám đông, thanh âm ngạo nghễ vang lên:
“Ta muốn tuyên chiến với Bất Viêm Kình tộc huynh.”
“Hít...” Không ít Bất Tử Điểu hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt như lần đầu nhận thức Bất Viêm Sở Sở.
Bất Viêm Kình chính là nhi tử của Phó Tộc Trưởng, tu vi đã là Thánh Đế tối đỉnh, tuỳ thời có thể bước vào Chí Tôn.
Sau khi thiếu chủ là con của Tộc Trưởng bị Tử Linh Thần Sứ bắt đi, Bất Viêm Kình chính là đệ nhất thiên tài hiện nay của Bất Tử Điểu Tộc.
Không ngờ thời hạn vẫn còn một năm, Bất Viêm Sở Sở đã trực tiếp muốn tuyên chiến Bất Viêm Kình rồi.
“Hảo tộc muội, không ngờ sư huynh vẫn luôn đánh giá thấp ngươi hahaha.”
Một tiếng cười to vang vẳng mà đến...
Tại một ngọn núi lửa cách quảng trường khá xa, một con Bất Tử Điểu điên cuồng bay đến.
Nhưng khác với Bất Tử Điểu bình thường, con Bất Tử Điều này có tận ba cái đầu.
Không sai, đây chính là Tam Đầu Bất Tử Điểu, cũng là một chủng biến dị tương đối hiếm.
Tam Đầu Bất Tử Điểu cũng là Bất Viêm Kình, đang xếp thứ nhất trên bảng xếp hạng.
Hi Vũ sắc mặt bình thường, chờ đợi Tam Đầu Bất Tử Điểu hạ xuống...
“Tộc muội, nếu muội thật sự có thể đánh bại ta...tộc huynh tâm phục khẩu phục nhường lại vị trí kế thừa cho muội.” Bất Viêm Kình nghiêm nghị nói:
“Mau hoá thành bản thể đi!”
Lạc Nam âm thầm gật gù, nội bộ của một chủng tộc cường đại tuy rằng cũng sẽ phát sinh tranh đấu...nhưng là tranh đấu một cách công bằng khiến đối phương tâm phục khẩu phục mà không phải sử dụng mưu hèn kế bẩn, không từ thủ đoạn nhằm đạt được mục đích.
Không phải tự nhiên mà Bất Tử Điểu Tộc có nội tình cường đại ở Yêu Vực.
Chỉ riêng thái độ của Bất Viêm Kình đã chứng minh được phần nào, tuy rằng bị tộc muội của mình tuyên chiến, hắn vẫn chẳng có chút biểu hiện tức giận nào, ngược lại còn lên tiếng khích lệ.
GÁY!
Hi Vũ hiển hoá ra bản thể, đương nhiên chính là bản thể của Bất Viêm Sở Sở.
Luyện Huyết Hoá Thân Thuật không chỉ cải trang thành hình dạng nhân loại, nếu đối tượng là giống loài khác, nó vẫn có thể hoàn mỹ hoá thành.
Chứng kiến bản thể hiện ra, một chút tộc nhân trước đó còn cảm thấy nghi ngờ đã triệt để an tâm, đây chính là Bất Viêm Sở Sở hàng thật giá thật.
Dù sao thì đại đa số thủ đoạn nguỵ trang trên thế gian này chỉ có thể hoá thành hình dạng nhân loại, khó có thể biến thành bản thể của yêu tộc được.
Nhưng chẳng biết vì sao, đối mặt với Bất Viêm Sở Sở ở đối diện, đường đường là Tam Đầu Bất Tử Điểu như Bất Viêm Kình lại cảm thấy kiêng kỵ vô cùng.
Huyết mạch trong cơ thể hắn đang run rẩy, dường như đối mặt với hắn không phải Bất Viêm Sở Sở...mà là một vị tổ tiên nào đó của Bất Tử Điểu Tộc.
“Chắc là ảo giác...”
Bất Viêm Kình gáy lên một tiếng, một phân thành ba, hoá thành ba tôn Bất Tử Điểu khổng lồ từ ba hướng giáp công lấy Hi Vũ.
Hi Vũ vẫn chẳng sử dụng quá nhiều thủ đoạn hoa mỹ, đơn thuần dựa vào sự chênh lệch ở đẳng cấp của ngọn lửa.
Đều là Bất Tử Hoả, nhưng ngọn lửa của nàng chính là Bất Diệt Viêm đang áp chế sức mạnh, không phải Bất Tử Hoả bình thường có thể so sánh.
Hoả diễm trùng thiên xông thẳng thương khung, xung quanh Hi Vũ hình thành một cơn bão lửa khổng lồ quét quanh bốn phương tám hướng.
Cả ba cơ thể của Bất Viêm Kình đều vô pháp xâm nhập vào bên trong đó, có cảm giác nếu như tiến vào, ngọn lửa của mình sẽ triệt để quy phục, bị ngọn lửa của Hi Vũ triệt để hoà tan.
“Chẳng lẽ Sở Sở tộc muội đã nhận được truyền thừa của một vị tổ tiên nào đó hay sao?” Bất Viêm Kình chưa cam lòng chịu thua, lựa chọn không tiến vào bão lửa của Hi Vũ, ngược lại ở phía xa phát động công kích.
Lạc Nam thấy cảnh này lắc lắc đầu, một cuộc chiến vô vị.
Một đứa trẻ dù nương tay thì đứa trẻ nhỏ bé vẫn không thể nào chiến thắng trong cuộc đọ sức.
Hi Vũ lúc này chính là người trưởng thành, còn Bất Viêm Kình chỉ là đứa trẻ mà thôi.
Cũng không phải Bất Viêm Kình yếu, ngược lại Tam Đầu Bất Tử Điểu cũng là tồn tại vô cùng mạnh mẽ, sẽ không nhiều thê tử của Lạc Nam có thể chiến thắng trong cùng cảnh giới nếu đụng độ với hắn.
Đáng tiếc Tam Đầu Bất Tử Điểu gặp phải Bất Diệt Điểu, mọi thứ liền trở nên vô nghĩa.
Ngọn lửa của Tam Đầu Bất Tử Điểu khi trúng vào cơ thể của người mang Bất Diệt Viêm như Hi Vũ chẳng khác nào nước hoà vào biển, hoàn toàn chẳng tạo nên chút thương tổn nào.
Quả nhiên, sau một phen kịch chiến...Hi Vũ vẫn hoàn hảo vô hại nhờ ngọn lửa hùng mạnh bất khả xâm phạm xung quanh mình.
Ngược lại Bất Viêm Kình tuy ba đánh một nhưng đã xuất hiện đầy rẫy các vết bỏng, thương tích trên người.
Không cần Lạc Nam bí mật sử dụng Cổ Ngữ - Định.
Bất Viêm Kình chính thức nhận thua trong sự ngỡ ngàng của toàn trường.
“Tộc huynh lưu thủ rồi.” Hi Vũ hoá thành hình người mỉm cười chắp tay.
PHẦN PHẬT.
Có thanh âm áo choàng tung bay, một lão già xuất hiện giữa quảng trường, thần thái trang nghiêm, khí độ phi phàm.
“Tham kiến Phó Tộc Trưởng!” Tất cả đệ tử đều cùng hành lễ.
Hiển nhiên lão già vừa ra chính là Phó Tộc Trưởng của Bất Tử Điểu Tộc, cũng là phụ thân của Bất Viêm Kình.
Lão ta mặc kệ ánh mắt xung quanh, chỉ tiến đến gần Hi Vũ nắm lấy cổ tay của nàng, ý niệm tiến vào bên trong dò xét.
Toàn trường đưa mắt nhìn nhau, thầm nghĩ chẳng lẽ Phó Tộc Trưởng phát hiện Bất Viêm Sở Sở gian lận?
Lạc Nam âm thầm cười nhạt, Luyện Huyết Hoá Thân Thuật ngay cả Cửu Cảnh Chí Tôn cũng bị qua mặt, lão già này chỉ là Bát Cảnh Chí Tôn, còn kém xa lắm.
Quả nhiên sau một phen dò xét cẩn thận, Phó Tộc Trưởng không phát hiện bất cứ điều gì bất thường, có chăng chỉ là Bất Tử Hoả của Hi Vũ vượt xa người đồng lứa mà thôi.
“Chúc mừng, Nhị Trưởng Lão có một nữ nhi tốt.”
Phó Tộc Trưởng thở ra một hơi, mang theo Bất Viêm Kình trọng thương bay đi chữa trị.
Đám đông thấy cảnh này vô cùng sùng bái nhìn lấy Hi Vũ, phải biết rằng Phó Tộc Trưởng đã là đệ nhị cường giả của Bất Tử Điểu Tộc, ngay cả Phó Tộc Trưởng cũng đã công nhận nàng, chứng minh thực lực của nàng có được là chân chính.
HỪNG HỰC.
Bảng xếp hạng bùng cháy dữ dội, bốn chữ Bất Viêm Sở Sở chính thức sừng sững ở tại ngôi vị thứ nhất.
...
Chúc cả nhà tối vui vẻ