Lạc Nam vốn định đi tìm Hoa Như Thuỷ một chuyến, lén lén lút lút với nàng, nhân tiện hỗ trợ nàng đúc Chí Tôn Pháp Tướng để đột phá Chí Tôn, dù sao thì Hoa Như Thuỷ cũng là một vị kiếm tu, Vô Cực Kiếm Tướng sẽ phù hợp với nàng.
Nào ngờ hắn chỉ nhìn thấy Tần Lộng Ngọc.
“Tam Hộ Pháp, dạo này khoẻ chứ?” Lạc Nam cười tủm tỉm chào hỏi.
Mà lúc này Tần Lộng Ngọc lại dùng ánh mắt như đang gặp quỷ xem lấy hắn, biểu lộ điềm tĩnh ngày thường biến đi đâu mất, bất ngờ thốt lên:
“Thánh Đế? Làm sao có thể?”
Bởi vì ở địa bàn của mình nên Lạc Nam cũng không che giấu tu vi, điều này khiến Tần Lộng Ngọc cực kỳ khiếp sợ.
Mấy năm trước Lạc Nam chỉ là Thánh Hoàng, ngắn ngũi từng ấy thời gian hắn đã là Thánh Đế, quá ư là kinh khủng.
Lạc Nam âm thầm chép miệng, nếu nàng biết lượng tài nguyên ta dùng đủ để bồi dưỡng cả một đội quân đều là Thánh Đế, nàng sẽ không cảm thấy bất ngờ như vậy.
“Mà sao không thấy Đại Hộ Pháp độ Đế Kiếp?” Tần Lộng Ngọc nghi hoặc hỏi.
“Bỏ moẹ.” Lạc Nam giật bắn người, xém chút quên mất mỗi người đột phá Thánh Đế đều phải trải qua Đế Kiếp.
Bản thân mình nằm ngoài khí vận của Nguyên Giới nên không bị Đế Kiếp soi xuống, nhưng nếu là người hữu tâm để ý, kiểu gì cũng sẽ thắc mắc vì sao Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn không trải qua Đế Kiếp, đến lúc đó lại bại lộ bí mật.
“Ai nói? Đế Kiếp của ta sắp giáng xuống rồi.”
Lạc Nam nguỵ biện một câu, liền điều động Chấp Thiên Đạo Lôi bên trong đan điền tạo ra vô tận mây đen, cuồn cuộn Đế Kiếp bắt đầu giáng xuống.
Trong ánh mắt quỷ dị của Tần Lộng Ngọc, chỉ thấy Lạc Nam bay lên thẳng ở giữa bầu trời, công khai độ kiếp, động tĩnh tạo ra lớn đến mức hận cả thế gian đều có thể nhìn thấy.
Quả nhiên rất nhiều tu sĩ đều chứng kiến cảnh tượng này, nhao nhao kinh hãi la lớn:
“Đại Hộ Pháp muốn đột phá Thánh Đế? Quá mức kinh khủng.”
“Yêu nghiệt a, chỉ mới vài năm mà thôi, hắn nhảy vọt cả đại cảnh giới rồi.”
“Thánh Hoàng đã chiến được Chí Tôn, Thánh Đế còn đến mức nào nữa?”
“Không hổ danh là nam nhân Nam Thiên Chí Tôn lựa chọn, với tốc độ tu luyện này, ngày hắn trở thành Chí Tôn không xa.”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...
Lôi đình đầy trời bao phủ, Lạc Nam diễn kịch một phen, khí định thần nhàn vượt qua Đế Kiếp do chính bản thân mình tạo ra.
Rốt cuộc trời quang mây tạnh, hắn đem tu vi Thánh Đế bạo phát khắp toàn trường như muốn khẳng định:
“Lão tử cũng là người bình thường, lão tử cũng đã độ Đế Kiếp!”
Hạ người rơi xuống, Lạc Nam nhìn Tần Lộng Ngọc đánh lạc hướng cười haha:
“Tam Hộ Pháp cũng không tệ nha, đã là Thánh Đế Viên Mãn rồi, ngày đột phá Chí Tôn không xa nữa.”
Thánh Đế Viên Mãn chỉ cần tích luỹ thêm một thời gian đạt đến tối đỉnh, xem như đủ tư cách vấn đỉnh Chí Tôn.
“So với Đại Hộ Pháp...mấy người chúng ta còn kém xa lắm.” Tần Lộng Ngọc thở dài một tiếng, nàng biết rằng mình không nên so sánh với Lạc Nam, so sánh với yêu nghiệt là hành vi tự tra tấn nội tâm của chính mình.
Nàng cũng là người thông minh khéo léo, biết Lạc Nam có bí mật riêng, sẽ không tự ý đem chuyện hắn đột phá Thánh Đế rồi mới độ kiếp nói ra ngoài.
“Ta đã từng nói chỉ cần các nàng đạt đến Thánh Đế tối đỉnh, việc tìm kiếm Chí Tôn Pháp Tướng cứ giao cho ta.” Lạc Nam vỗ vỗ lồng ngực:
“Lời hứa đó vẫn còn hiệu lực.”
“Không cần lắm đâu, Tô Minh Châu, Tuyết Tuyền và Hoa Như Thuỷ đều đã được Đại Trưởng Lão mang đi, nói là hỗ trợ các nàng đúc Chí Tôn Pháp Tướng.” Tần Lộng Ngọc nói.
“Ồ?” Lạc Nam hơi có chút bất ngờ, nhưng nghĩ lại cũng đúng mà thôi.
Nam Thiên Môn là đại thế lực có truyền thừa lâu đời, có tích luỹ về các loại Chí Tôn Pháp Tướng không phải điều gì khó hiểu, mà mấy nữ nhân đều là người của Nam Thiên Môn, thế lực có trách nhiệm hỗ trợ thành viên đột phá Chí Tôn là điều hiển nhiên.
Hơn nữa sau trận chiến với Thiên Lệnh Giáo, có lẽ Nam Thiên Môn cũng nhận ra mình vẫn còn quá yếu, cần bổ sung thêm Chí Tôn cường giả càng nhiều càng tốt.
“Chúc nàng cũng sớm ngày đột phá Chí Tôn.” Lạc Nam vỗ vỗ bả vai Tần Lộng Ngọc khích lệ.
Bởi vì nàng là nữ nhi của Hoa Như Thuỷ nên hắn cảm thấy mình nên quan tâm đến nàng nhiều hơn một chút.
Lần này Nam Thiên Môn bị Thiên Lệnh Giáo tập kích, cũng chính Tần Lộng Ngọc đã truyền âm báo tin cho hắn.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam đem phương pháp đúc Vô Cực Kiếm Thể nhét vào tay nàng, nghiêm mặt nói:
“Khi nào đúc Chí Tôn Pháp Tướng hãy dùng đến nó, tin tưởng sẽ không làm nàng thất vọng.”
“Ta không khách khí.” Tần Lộng Ngọc nở nụ cười.
Nàng vì hắn cống hiến cho Thanh Long Thánh Địa nhiều sự vụ như vậy, nàng cảm thấy mình xứng đáng được nhận phần thưởng.
Mà Lạc Nam cũng suy nghĩ rất đơn giản, đối với người làm việc cho mình...hắn chưa từng keo kiệt, người của mình mạnh lên đồng nghĩa với thế lực của mình mạnh lên.
Chỉ tiếc là không gặp được Hoa Như Thuỷ a, phong tình của mỹ thục phụ chín mộng vẫn khiến Lạc Nam lưu luyến vô cùng.
...
Như thường lệ, Lạc Nam đến bái phỏng Trấn Nam Chí Tôn.
“Nhạc mẫu đại nhân.” Hắn chắp tay hành lễ, ánh mắt vô thức hướng về đình viện phía sau.
Ở nơi đó đang có ba cột sáng khổng lồ bao phủ, chính là ba nàng Tô Minh Châu, Tuyết Tuyền và Hoa Như Thuỷ đang đúc Chí Tôn Pháp Tướng.
“Tiểu tử lần này biểu hiện không tồi.” Trấn Nam Chí Tôn hiếm thấy khen ngợi một tiếng.
“Nào phải công lao của ta, tất cả là do Nam Thiên Môn ngoan cường chiến đấu trước cường địch.” Lạc Nam vuốt vuốt mũi.
“Hừ, lão thân không nói chuyện đó.” Trấn Nam Chí Tôn hừ một tiếng:
“Ý lão thân là tiến triển của ngươi và Thiên Tố, việc ngươi đưa nàng cơ hội tiến vào Cửu Cảnh rất tốt.”
“À.” Lạc Nam xấu hổ mỉm cười: “Thiên Tố là thê tử của ta, ta không lo cho nàng thì lo cho ai?”
“Chỉ tiếc là thê tử của ngươi quá nhiều, sắp tới chắc hẳn phải đau đầu vì chuyện đột phá Chí Tôn của các nàng phải không?” Trấn Nam Chí Tôn đi vào trọng tâm.
“Đúng vậy a, mặc dù có chút chuẩn bị nhưng còn chưa đủ đâu vào đâu cả.” Lạc Nam bất đắc dĩ nhún vai:
“Ta muốn giúp các nàng ấy đúc Chí Tôn Pháp Tướng xếp hạng cao trên Pháp Tướng Bảng, nhưng sợ rằng còn thiếu nhiều lắm.”
Tài nguyên trong Bảo Tàng Động chắc chắn không đủ, Tu La Sứ Giả thì tiến độ không được như ý muốn vì năng lực có hạn, còn Yêu Tướng Thần Điện lại chỉ cung cấp phương pháp cho Yêu Tộc, trong khi đó các thê tử không phải Yêu Tộc cũng có rất nhiều, mà giá phương pháp đúc Chí Tôn Pháp Tướng do Thiên Cơ Lâu dò xét lại ở trên trời.
Hiện tại hắn còn hơn 300 vạn Điểm Danh Vọng, nhưng chỉ riêng phương pháp cho Lạc Tư Tình đã ngốn tận 180 vạn nếu chấp nhận đánh đổi, nghèo rớt mồng tơi a.
“Thật ra không nhất thiết phải là các Chí Tôn Pháp Tướng cao cấp trên Pháp Tướng Bảng.”Trấn Nam Chí Tôn nói.
“Không thể, Chí Tôn Pháp Tướng càng mạnh càng tốt, ta không thể tuỳ tiện chọn Chí Tôn Pháp Tướng cùi bắp cho thê tử của mình được.” Lạc Nam lắc đầu.
Nếu chỉ chọn những Chí Tôn Pháp Tướng nằm ngoài top 50 hoặc 100, hắn ước tính tài sản của mình đủ đúc hàng nghìn cái, nhưng như vậy thì quá vô nghĩa.
“Lão thân còn chưa nói hết, ngươi gấp cái gì?” Trấn Nam Chí Tôn hừ lạnh, kiên nhẫn giải thích:
“Ngươi nên biết rằng Nguyên Giới chúng ta chỉ là một phương đại thế giới cao cấp tồn tại giữa hỗn độn, trôi nổi bên ngoài hỗn độn kia cũng có vô số tiểu vũ trụ khác.”
“Những tiểu vũ trụ đó cũng có nhiều đẳng cấp khác nhau, có vũ trụ cực kỳ yếu, cũng có những vũ trụ tồn tại Chí Tôn Cấp Cường Giả.”
“Mà những Chí Tôn ở các vũ trụ đó đương nhiên cũng sở hữu Chí Tôn Pháp Tướng, trong đó có cả các Chí Tôn Pháp Tướng cực kỳ hùng mạnh, bất quá vì bọn hắn chưa từng tiến vào Nguyên Giới nên chưa được người ta biết đến, chưa xếp hạng lên Pháp Tướng Bảng mà thôi.”
Lạc Nam ánh mắt sáng lên, chỉ cảm thấy một chân trời kiến thức rộng mở trước mặt mình.
“Ý của lão thân là bất cứ thống kê nào cũng sẽ có thiếu sót, Pháp Tướng Bảng chỉ là một bảng xếp hạng do cường giả nhiều thế hệ Nguyên Giới đặt ra, mà những cường giả này đâu phải vạn năng, bọn hắn làm sao biết trong vô vàn vũ trụ ngoài kia có những Chí Tôn Pháp Tướng loại nào?” Trấn Nam Chí Tôn tiếp lời:
“Đừng xem thường các tiểu vũ trụ, đôi khi nó chứa đựng những thứ vượt xa dự kiến của chúng ta.”
“Lại ví dụ như trong quá khứ, có những nhân vật kinh tài tuyệt diễm tự sáng tạo ra Chí Tôn Pháp Tướng rất khủng khiếp, nhưng vì nhiều nguyên nhân khác nhau dẫn đến chưa kịp thể hiện ra thì đã chết rồi, từ đó các Chí Tôn Pháp Tướng này cũng chưa được xếp hạng.”
“Cho nên ngươi không cần chỉ chăm chăm nhìn vào Pháp Tướng Bảng, thay vào đó hãy tìm những Chí Tôn Pháp Tướng phù hợp nhất với từng người các nàng là được.”
“Chí Tôn Pháp Tướng mạnh nhất là Chí Tôn Pháp Tướng phù hợp nhất.”
Nghe xong lời của Trấn Nam Chí Tôn, đầu óc Lạc Nam thông suốt hơn rất nhiều lần.
Khái niệm về Chí Tôn Pháp Tướng từ trước đến nay của hắn bị trói buộc tại Pháp Tướng Bảng, lần này giống như chính thức thoát khỏi gông cùm xiềng xích, tìm đến một phiến thiên địa to lớn bao la hơn.
“Tiểu tế đa tạ nhạc mẫu.” Lạc Nam cung kính chắp tay.
Hiểu biết về thế giới này của hắn vẫn còn quá ít so với những lão tiền bối như nhạc mẫu đại nhân, lần nào bà cũng khiến hắn có thu hoạch về những kiến thức vô giá.
“Đi đi!” Trấn Nam Chí Tôn phất tay:
“Lão thân cũng muốn bế quan một chuyến, tu vi Lục Cảnh của ta có vẻ không đủ dùng...”
Lạc Nam trịnh trọng gật đầu, xem ra nhạc mẫu đại nhân cũng bị đả kích khi bại trận trong tay trưởng lão Thiên Lệnh Giáo, khiến chiến ý đã lắng đọng vô số năm qua của bà thức tỉnh.
Hắn không tiếp tục quấy rầy, chắp tay cáo lui.
Nam Thiên Môn liên tục đón tin mừng.
Cốt Thi Kiếm Đế, Vong Kiếm Tam Lão sau khi ra ngoài truy cầu cơ duyên trở về đều không khiến Lạc Nam thất vọng, tất cả đột phá Chí Tôn.
Cốt Thi Kiếm Đế vẫn là diện mạo như cũ không có gì thay đổi, chỉ bất quá nhìn qua càng giống một người sống bình thường hơn thay vì chỉ là một bộ thi thể biết cử động như trước.
Vong Kiếm Tam Lão mới khiến người khác không thể tin được, từ ba vị lão nhân tràn đầy âm u và tử khí, sau khi có được đại lượng tuổi thọ liền biến trở thành ba vị mỹ phụ nhân phong tình vạn chủng, khiến Lạc Nam xém chút không nhận ra được.
“Haha, hiện tại nên đổi danh xưng thành Vong Kiếm Tam Mỹ, dẹp cái chữ “lão” sang một bên đi.” Lạc Nam phóng khoáng cười, so với nhìn thấy xung quanh toàn người già, hắn càng ưa thích ngắm nhìn mỹ nhân tuyệt sắc.
Vong Kiếm Tao Lão, à không...Vong Kiếm Tam Mỹ sau khi đột phá đã tìm sang Nam Vực một chuyến, đem địch nhân ngày trước từng truy sát ba người trốn vào Tử Hải đánh bại, tránh tạo thành phiền toái ngày sau của Nam Thiên Môn.
Mà hiện tại Thanh Long Thánh Địa rốt cuộc đã có Chí Tôn toạ trấn, Lạc Nam liền an tâm mang theo các thê tử của mình.
Toàn bộ các nàng đều tiến vào Chí Tôn Giới.
Hắn mang theo thê tử, mục đích là vì muốn hỗ trợ các nàng đột phá Chí Tôn, đây là trách nhiệm của người làm phu quân, cũng là hoàn thành lời hứa cùng các nàng ngao du thiên hạ khi Thanh Long Thánh Địa ổn định được cục diện.
Không chỉ riêng Cốt Thi Kiếm Đế và Vong Kiếm Tam Mỹ, chờ Tuyết Tuyền, Hoa Như Thuỷ và Tô Minh Châu đột phá thành công, Thanh Long Thánh Địa đã sở hữu lượng Chí Tôn hùng hậu.
Thiên Lệnh Giáo bị diệt, nguy cơ từ Nam Vực không còn quá mức đáng lo nữa.
...
“Lại định đi sao?”
Bên trên đại môn hùng vĩ, Nam Thiên Tố một thân váy dài thướt tha đón gió, tóc của nàng nhẹ bay toả ra từng làn hương thơm ngát, trên mặt vẫn là lớp khăn lụa khiến người ta phải mơ màng.
“Hừ, vốn ta còn muốn nghỉ ngơi một chút, kết quả đám tình địch cường đại sắp đánh tới rồi, không tranh thủ chạy trốn chẳng lẽ muốn chết sao?” Lạc Nam làm bộ tức giận nói.
“Ngươi sợ à?” Nam Thiên Tố liếc xéo mắt.
“Ta sợ nàng làm quả phụ thì làm sao bây giờ?” Lạc Nam nở nụ cười xấu xa.
“Yên tâm, ta sẽ báo thù nếu ngươi chết.” Nam Thiên Tố ung dung nói.
Lạc Nam âm thầm buồn bực, bà nương này đúng là không biết cách lấy lòng nam nhân, hắn bất mãn quay người rời đi.
Bất chợt, một ngọc thủ mềm mại trơn mềm mát lạnh kéo lấy bàn tay to của hắn.
Còn chưa kịp định thần, Lạc Nam đã một lần nữa rơi vào thất thần, chỉ cảm giác thân thể mạnh mẽ của mình bị người ta ôm vào trong ngực.
Hương thơm thấm đẫm cõi lòng, cảm giác đầy ắp bao phủ tâm can, Lạc Nam lần đầu tiên bị nữ nhân kéo vào lòng ôm ấp.
“Ta tin tưởng, nam nhân của mình sẽ không thua kém bất luận kẻ nào.” Bên tai truyền đến thanh âm trong trẻo thơm tho của nàng.
Lạc Nam máu huyết sục sôi, chiến ý dâng trào như được uống chất kích thích, đang định vòng tay ôm vòng eo uyển chuyển của nàng, lại phát hiện ôm vào một khoảng không.
Giai nhân đã biến mất tự bao giờ...
Hắn ngửa đầu cười lớn, thanh âm như sấm:
“Lão bà yên tâm, kẻ nào dám ngấp nghé nàng ta đá bay hết.”
Toàn bộ Nam Thiên Môn chỉ cảm thấy sấm động bên tai đến mức ngơ ngác, sau đó cũng ngửa đầu cười to:
“Đại Hộ Pháp, hảo khí phách!”
...
VÈO!
Thiên Cơ Lâu băng băng như vũ bão, Lạc Nam cùng Thuỷ Triều Tịch ngắm nhìn thiên không trôi qua trước mặt.
“Cung chủ, đã giải quyết gọn gàng các thế lực thù địch.” Vân Duyên truyền đến tin tức:
“Ngay cả linh hồn của Vạn Ứng Thiên, Vạn Linh Lão Tổ đều đã tiêu diệt sạch sẽ, một nửa tài sản đạt được từ chúng đang do ta giữ, kế tiếp nên làm gì?”
Hơn ba năm, rốt cuộc Đông Hoa Cung cũng phối hợp với Thất Thập Tông, Đỉnh Lôi Chí Quốc thành công dẹp bỏ một đám đại thế lực ở Tây Châu rồi.
“Làm tốt lắm, đem tài nguyên phân phát cho tỷ muội Đông Hoa Cung, ở Mê Linh Sâm Lâm chờ ta.” Lạc Nam hài lòng nở nụ cười.
Tu La Thánh Chiến đã đến hồi kết.
Tu La Chủ Lệnh nằm trong tay hắn, bên trên là tên của hắn và Thuỷ Triều Tịch lần lượt đứng đầu và đứng thứ hai.
Những Tu La Sứ Giả khác cũng rất cố gắng, nhưng so với các trận chiến diệt môn mà Lạc Nam cùng Thuỷ Triều Tịch tham gia, sự cố gắng của bọn hắn thật sự không đáng kể.
Chênh lệch lớn đến mức không đáng so sánh nữa.
Tuy rằng trong vòng 30 năm tới Rương Đặc Biệt sẽ không hiện ra nữa, nhưng vẫn còn 2 chiếc Rương Đặc Biệt tồn tại trước khi Hệ Thống bắt đầu thăng cấp, Lạc Nam quyết định sẽ đi lấy chúng nó sau khi đã trở thành Tu La Thánh Tử.
Mắt thấy đã đến gần địa bàn Tu La Giáo, Lạc Nam và Thuỷ Triều Tịch rời khỏi Thiên Cơ Lâu, lựa chọn cuốc bộ tiến vào.
Bất quá vừa mới đi ngang qua đám Thạch Khôi Tộc...
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...
Thiên La Địa Võng từ đâu giáng xuống, bao trùm hai người vào trung tâm.
Lạc Nam âm thầm buồn cười, là kẻ không có mắt nào thế?
...
Nào ngờ hắn chỉ nhìn thấy Tần Lộng Ngọc.
“Tam Hộ Pháp, dạo này khoẻ chứ?” Lạc Nam cười tủm tỉm chào hỏi.
Mà lúc này Tần Lộng Ngọc lại dùng ánh mắt như đang gặp quỷ xem lấy hắn, biểu lộ điềm tĩnh ngày thường biến đi đâu mất, bất ngờ thốt lên:
“Thánh Đế? Làm sao có thể?”
Bởi vì ở địa bàn của mình nên Lạc Nam cũng không che giấu tu vi, điều này khiến Tần Lộng Ngọc cực kỳ khiếp sợ.
Mấy năm trước Lạc Nam chỉ là Thánh Hoàng, ngắn ngũi từng ấy thời gian hắn đã là Thánh Đế, quá ư là kinh khủng.
Lạc Nam âm thầm chép miệng, nếu nàng biết lượng tài nguyên ta dùng đủ để bồi dưỡng cả một đội quân đều là Thánh Đế, nàng sẽ không cảm thấy bất ngờ như vậy.
“Mà sao không thấy Đại Hộ Pháp độ Đế Kiếp?” Tần Lộng Ngọc nghi hoặc hỏi.
“Bỏ moẹ.” Lạc Nam giật bắn người, xém chút quên mất mỗi người đột phá Thánh Đế đều phải trải qua Đế Kiếp.
Bản thân mình nằm ngoài khí vận của Nguyên Giới nên không bị Đế Kiếp soi xuống, nhưng nếu là người hữu tâm để ý, kiểu gì cũng sẽ thắc mắc vì sao Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn không trải qua Đế Kiếp, đến lúc đó lại bại lộ bí mật.
“Ai nói? Đế Kiếp của ta sắp giáng xuống rồi.”
Lạc Nam nguỵ biện một câu, liền điều động Chấp Thiên Đạo Lôi bên trong đan điền tạo ra vô tận mây đen, cuồn cuộn Đế Kiếp bắt đầu giáng xuống.
Trong ánh mắt quỷ dị của Tần Lộng Ngọc, chỉ thấy Lạc Nam bay lên thẳng ở giữa bầu trời, công khai độ kiếp, động tĩnh tạo ra lớn đến mức hận cả thế gian đều có thể nhìn thấy.
Quả nhiên rất nhiều tu sĩ đều chứng kiến cảnh tượng này, nhao nhao kinh hãi la lớn:
“Đại Hộ Pháp muốn đột phá Thánh Đế? Quá mức kinh khủng.”
“Yêu nghiệt a, chỉ mới vài năm mà thôi, hắn nhảy vọt cả đại cảnh giới rồi.”
“Thánh Hoàng đã chiến được Chí Tôn, Thánh Đế còn đến mức nào nữa?”
“Không hổ danh là nam nhân Nam Thiên Chí Tôn lựa chọn, với tốc độ tu luyện này, ngày hắn trở thành Chí Tôn không xa.”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...
Lôi đình đầy trời bao phủ, Lạc Nam diễn kịch một phen, khí định thần nhàn vượt qua Đế Kiếp do chính bản thân mình tạo ra.
Rốt cuộc trời quang mây tạnh, hắn đem tu vi Thánh Đế bạo phát khắp toàn trường như muốn khẳng định:
“Lão tử cũng là người bình thường, lão tử cũng đã độ Đế Kiếp!”
Hạ người rơi xuống, Lạc Nam nhìn Tần Lộng Ngọc đánh lạc hướng cười haha:
“Tam Hộ Pháp cũng không tệ nha, đã là Thánh Đế Viên Mãn rồi, ngày đột phá Chí Tôn không xa nữa.”
Thánh Đế Viên Mãn chỉ cần tích luỹ thêm một thời gian đạt đến tối đỉnh, xem như đủ tư cách vấn đỉnh Chí Tôn.
“So với Đại Hộ Pháp...mấy người chúng ta còn kém xa lắm.” Tần Lộng Ngọc thở dài một tiếng, nàng biết rằng mình không nên so sánh với Lạc Nam, so sánh với yêu nghiệt là hành vi tự tra tấn nội tâm của chính mình.
Nàng cũng là người thông minh khéo léo, biết Lạc Nam có bí mật riêng, sẽ không tự ý đem chuyện hắn đột phá Thánh Đế rồi mới độ kiếp nói ra ngoài.
“Ta đã từng nói chỉ cần các nàng đạt đến Thánh Đế tối đỉnh, việc tìm kiếm Chí Tôn Pháp Tướng cứ giao cho ta.” Lạc Nam vỗ vỗ lồng ngực:
“Lời hứa đó vẫn còn hiệu lực.”
“Không cần lắm đâu, Tô Minh Châu, Tuyết Tuyền và Hoa Như Thuỷ đều đã được Đại Trưởng Lão mang đi, nói là hỗ trợ các nàng đúc Chí Tôn Pháp Tướng.” Tần Lộng Ngọc nói.
“Ồ?” Lạc Nam hơi có chút bất ngờ, nhưng nghĩ lại cũng đúng mà thôi.
Nam Thiên Môn là đại thế lực có truyền thừa lâu đời, có tích luỹ về các loại Chí Tôn Pháp Tướng không phải điều gì khó hiểu, mà mấy nữ nhân đều là người của Nam Thiên Môn, thế lực có trách nhiệm hỗ trợ thành viên đột phá Chí Tôn là điều hiển nhiên.
Hơn nữa sau trận chiến với Thiên Lệnh Giáo, có lẽ Nam Thiên Môn cũng nhận ra mình vẫn còn quá yếu, cần bổ sung thêm Chí Tôn cường giả càng nhiều càng tốt.
“Chúc nàng cũng sớm ngày đột phá Chí Tôn.” Lạc Nam vỗ vỗ bả vai Tần Lộng Ngọc khích lệ.
Bởi vì nàng là nữ nhi của Hoa Như Thuỷ nên hắn cảm thấy mình nên quan tâm đến nàng nhiều hơn một chút.
Lần này Nam Thiên Môn bị Thiên Lệnh Giáo tập kích, cũng chính Tần Lộng Ngọc đã truyền âm báo tin cho hắn.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam đem phương pháp đúc Vô Cực Kiếm Thể nhét vào tay nàng, nghiêm mặt nói:
“Khi nào đúc Chí Tôn Pháp Tướng hãy dùng đến nó, tin tưởng sẽ không làm nàng thất vọng.”
“Ta không khách khí.” Tần Lộng Ngọc nở nụ cười.
Nàng vì hắn cống hiến cho Thanh Long Thánh Địa nhiều sự vụ như vậy, nàng cảm thấy mình xứng đáng được nhận phần thưởng.
Mà Lạc Nam cũng suy nghĩ rất đơn giản, đối với người làm việc cho mình...hắn chưa từng keo kiệt, người của mình mạnh lên đồng nghĩa với thế lực của mình mạnh lên.
Chỉ tiếc là không gặp được Hoa Như Thuỷ a, phong tình của mỹ thục phụ chín mộng vẫn khiến Lạc Nam lưu luyến vô cùng.
...
Như thường lệ, Lạc Nam đến bái phỏng Trấn Nam Chí Tôn.
“Nhạc mẫu đại nhân.” Hắn chắp tay hành lễ, ánh mắt vô thức hướng về đình viện phía sau.
Ở nơi đó đang có ba cột sáng khổng lồ bao phủ, chính là ba nàng Tô Minh Châu, Tuyết Tuyền và Hoa Như Thuỷ đang đúc Chí Tôn Pháp Tướng.
“Tiểu tử lần này biểu hiện không tồi.” Trấn Nam Chí Tôn hiếm thấy khen ngợi một tiếng.
“Nào phải công lao của ta, tất cả là do Nam Thiên Môn ngoan cường chiến đấu trước cường địch.” Lạc Nam vuốt vuốt mũi.
“Hừ, lão thân không nói chuyện đó.” Trấn Nam Chí Tôn hừ một tiếng:
“Ý lão thân là tiến triển của ngươi và Thiên Tố, việc ngươi đưa nàng cơ hội tiến vào Cửu Cảnh rất tốt.”
“À.” Lạc Nam xấu hổ mỉm cười: “Thiên Tố là thê tử của ta, ta không lo cho nàng thì lo cho ai?”
“Chỉ tiếc là thê tử của ngươi quá nhiều, sắp tới chắc hẳn phải đau đầu vì chuyện đột phá Chí Tôn của các nàng phải không?” Trấn Nam Chí Tôn đi vào trọng tâm.
“Đúng vậy a, mặc dù có chút chuẩn bị nhưng còn chưa đủ đâu vào đâu cả.” Lạc Nam bất đắc dĩ nhún vai:
“Ta muốn giúp các nàng ấy đúc Chí Tôn Pháp Tướng xếp hạng cao trên Pháp Tướng Bảng, nhưng sợ rằng còn thiếu nhiều lắm.”
Tài nguyên trong Bảo Tàng Động chắc chắn không đủ, Tu La Sứ Giả thì tiến độ không được như ý muốn vì năng lực có hạn, còn Yêu Tướng Thần Điện lại chỉ cung cấp phương pháp cho Yêu Tộc, trong khi đó các thê tử không phải Yêu Tộc cũng có rất nhiều, mà giá phương pháp đúc Chí Tôn Pháp Tướng do Thiên Cơ Lâu dò xét lại ở trên trời.
Hiện tại hắn còn hơn 300 vạn Điểm Danh Vọng, nhưng chỉ riêng phương pháp cho Lạc Tư Tình đã ngốn tận 180 vạn nếu chấp nhận đánh đổi, nghèo rớt mồng tơi a.
“Thật ra không nhất thiết phải là các Chí Tôn Pháp Tướng cao cấp trên Pháp Tướng Bảng.”Trấn Nam Chí Tôn nói.
“Không thể, Chí Tôn Pháp Tướng càng mạnh càng tốt, ta không thể tuỳ tiện chọn Chí Tôn Pháp Tướng cùi bắp cho thê tử của mình được.” Lạc Nam lắc đầu.
Nếu chỉ chọn những Chí Tôn Pháp Tướng nằm ngoài top 50 hoặc 100, hắn ước tính tài sản của mình đủ đúc hàng nghìn cái, nhưng như vậy thì quá vô nghĩa.
“Lão thân còn chưa nói hết, ngươi gấp cái gì?” Trấn Nam Chí Tôn hừ lạnh, kiên nhẫn giải thích:
“Ngươi nên biết rằng Nguyên Giới chúng ta chỉ là một phương đại thế giới cao cấp tồn tại giữa hỗn độn, trôi nổi bên ngoài hỗn độn kia cũng có vô số tiểu vũ trụ khác.”
“Những tiểu vũ trụ đó cũng có nhiều đẳng cấp khác nhau, có vũ trụ cực kỳ yếu, cũng có những vũ trụ tồn tại Chí Tôn Cấp Cường Giả.”
“Mà những Chí Tôn ở các vũ trụ đó đương nhiên cũng sở hữu Chí Tôn Pháp Tướng, trong đó có cả các Chí Tôn Pháp Tướng cực kỳ hùng mạnh, bất quá vì bọn hắn chưa từng tiến vào Nguyên Giới nên chưa được người ta biết đến, chưa xếp hạng lên Pháp Tướng Bảng mà thôi.”
Lạc Nam ánh mắt sáng lên, chỉ cảm thấy một chân trời kiến thức rộng mở trước mặt mình.
“Ý của lão thân là bất cứ thống kê nào cũng sẽ có thiếu sót, Pháp Tướng Bảng chỉ là một bảng xếp hạng do cường giả nhiều thế hệ Nguyên Giới đặt ra, mà những cường giả này đâu phải vạn năng, bọn hắn làm sao biết trong vô vàn vũ trụ ngoài kia có những Chí Tôn Pháp Tướng loại nào?” Trấn Nam Chí Tôn tiếp lời:
“Đừng xem thường các tiểu vũ trụ, đôi khi nó chứa đựng những thứ vượt xa dự kiến của chúng ta.”
“Lại ví dụ như trong quá khứ, có những nhân vật kinh tài tuyệt diễm tự sáng tạo ra Chí Tôn Pháp Tướng rất khủng khiếp, nhưng vì nhiều nguyên nhân khác nhau dẫn đến chưa kịp thể hiện ra thì đã chết rồi, từ đó các Chí Tôn Pháp Tướng này cũng chưa được xếp hạng.”
“Cho nên ngươi không cần chỉ chăm chăm nhìn vào Pháp Tướng Bảng, thay vào đó hãy tìm những Chí Tôn Pháp Tướng phù hợp nhất với từng người các nàng là được.”
“Chí Tôn Pháp Tướng mạnh nhất là Chí Tôn Pháp Tướng phù hợp nhất.”
Nghe xong lời của Trấn Nam Chí Tôn, đầu óc Lạc Nam thông suốt hơn rất nhiều lần.
Khái niệm về Chí Tôn Pháp Tướng từ trước đến nay của hắn bị trói buộc tại Pháp Tướng Bảng, lần này giống như chính thức thoát khỏi gông cùm xiềng xích, tìm đến một phiến thiên địa to lớn bao la hơn.
“Tiểu tế đa tạ nhạc mẫu.” Lạc Nam cung kính chắp tay.
Hiểu biết về thế giới này của hắn vẫn còn quá ít so với những lão tiền bối như nhạc mẫu đại nhân, lần nào bà cũng khiến hắn có thu hoạch về những kiến thức vô giá.
“Đi đi!” Trấn Nam Chí Tôn phất tay:
“Lão thân cũng muốn bế quan một chuyến, tu vi Lục Cảnh của ta có vẻ không đủ dùng...”
Lạc Nam trịnh trọng gật đầu, xem ra nhạc mẫu đại nhân cũng bị đả kích khi bại trận trong tay trưởng lão Thiên Lệnh Giáo, khiến chiến ý đã lắng đọng vô số năm qua của bà thức tỉnh.
Hắn không tiếp tục quấy rầy, chắp tay cáo lui.
Nam Thiên Môn liên tục đón tin mừng.
Cốt Thi Kiếm Đế, Vong Kiếm Tam Lão sau khi ra ngoài truy cầu cơ duyên trở về đều không khiến Lạc Nam thất vọng, tất cả đột phá Chí Tôn.
Cốt Thi Kiếm Đế vẫn là diện mạo như cũ không có gì thay đổi, chỉ bất quá nhìn qua càng giống một người sống bình thường hơn thay vì chỉ là một bộ thi thể biết cử động như trước.
Vong Kiếm Tam Lão mới khiến người khác không thể tin được, từ ba vị lão nhân tràn đầy âm u và tử khí, sau khi có được đại lượng tuổi thọ liền biến trở thành ba vị mỹ phụ nhân phong tình vạn chủng, khiến Lạc Nam xém chút không nhận ra được.
“Haha, hiện tại nên đổi danh xưng thành Vong Kiếm Tam Mỹ, dẹp cái chữ “lão” sang một bên đi.” Lạc Nam phóng khoáng cười, so với nhìn thấy xung quanh toàn người già, hắn càng ưa thích ngắm nhìn mỹ nhân tuyệt sắc.
Vong Kiếm Tao Lão, à không...Vong Kiếm Tam Mỹ sau khi đột phá đã tìm sang Nam Vực một chuyến, đem địch nhân ngày trước từng truy sát ba người trốn vào Tử Hải đánh bại, tránh tạo thành phiền toái ngày sau của Nam Thiên Môn.
Mà hiện tại Thanh Long Thánh Địa rốt cuộc đã có Chí Tôn toạ trấn, Lạc Nam liền an tâm mang theo các thê tử của mình.
Toàn bộ các nàng đều tiến vào Chí Tôn Giới.
Hắn mang theo thê tử, mục đích là vì muốn hỗ trợ các nàng đột phá Chí Tôn, đây là trách nhiệm của người làm phu quân, cũng là hoàn thành lời hứa cùng các nàng ngao du thiên hạ khi Thanh Long Thánh Địa ổn định được cục diện.
Không chỉ riêng Cốt Thi Kiếm Đế và Vong Kiếm Tam Mỹ, chờ Tuyết Tuyền, Hoa Như Thuỷ và Tô Minh Châu đột phá thành công, Thanh Long Thánh Địa đã sở hữu lượng Chí Tôn hùng hậu.
Thiên Lệnh Giáo bị diệt, nguy cơ từ Nam Vực không còn quá mức đáng lo nữa.
...
“Lại định đi sao?”
Bên trên đại môn hùng vĩ, Nam Thiên Tố một thân váy dài thướt tha đón gió, tóc của nàng nhẹ bay toả ra từng làn hương thơm ngát, trên mặt vẫn là lớp khăn lụa khiến người ta phải mơ màng.
“Hừ, vốn ta còn muốn nghỉ ngơi một chút, kết quả đám tình địch cường đại sắp đánh tới rồi, không tranh thủ chạy trốn chẳng lẽ muốn chết sao?” Lạc Nam làm bộ tức giận nói.
“Ngươi sợ à?” Nam Thiên Tố liếc xéo mắt.
“Ta sợ nàng làm quả phụ thì làm sao bây giờ?” Lạc Nam nở nụ cười xấu xa.
“Yên tâm, ta sẽ báo thù nếu ngươi chết.” Nam Thiên Tố ung dung nói.
Lạc Nam âm thầm buồn bực, bà nương này đúng là không biết cách lấy lòng nam nhân, hắn bất mãn quay người rời đi.
Bất chợt, một ngọc thủ mềm mại trơn mềm mát lạnh kéo lấy bàn tay to của hắn.
Còn chưa kịp định thần, Lạc Nam đã một lần nữa rơi vào thất thần, chỉ cảm giác thân thể mạnh mẽ của mình bị người ta ôm vào trong ngực.
Hương thơm thấm đẫm cõi lòng, cảm giác đầy ắp bao phủ tâm can, Lạc Nam lần đầu tiên bị nữ nhân kéo vào lòng ôm ấp.
“Ta tin tưởng, nam nhân của mình sẽ không thua kém bất luận kẻ nào.” Bên tai truyền đến thanh âm trong trẻo thơm tho của nàng.
Lạc Nam máu huyết sục sôi, chiến ý dâng trào như được uống chất kích thích, đang định vòng tay ôm vòng eo uyển chuyển của nàng, lại phát hiện ôm vào một khoảng không.
Giai nhân đã biến mất tự bao giờ...
Hắn ngửa đầu cười lớn, thanh âm như sấm:
“Lão bà yên tâm, kẻ nào dám ngấp nghé nàng ta đá bay hết.”
Toàn bộ Nam Thiên Môn chỉ cảm thấy sấm động bên tai đến mức ngơ ngác, sau đó cũng ngửa đầu cười to:
“Đại Hộ Pháp, hảo khí phách!”
...
VÈO!
Thiên Cơ Lâu băng băng như vũ bão, Lạc Nam cùng Thuỷ Triều Tịch ngắm nhìn thiên không trôi qua trước mặt.
“Cung chủ, đã giải quyết gọn gàng các thế lực thù địch.” Vân Duyên truyền đến tin tức:
“Ngay cả linh hồn của Vạn Ứng Thiên, Vạn Linh Lão Tổ đều đã tiêu diệt sạch sẽ, một nửa tài sản đạt được từ chúng đang do ta giữ, kế tiếp nên làm gì?”
Hơn ba năm, rốt cuộc Đông Hoa Cung cũng phối hợp với Thất Thập Tông, Đỉnh Lôi Chí Quốc thành công dẹp bỏ một đám đại thế lực ở Tây Châu rồi.
“Làm tốt lắm, đem tài nguyên phân phát cho tỷ muội Đông Hoa Cung, ở Mê Linh Sâm Lâm chờ ta.” Lạc Nam hài lòng nở nụ cười.
Tu La Thánh Chiến đã đến hồi kết.
Tu La Chủ Lệnh nằm trong tay hắn, bên trên là tên của hắn và Thuỷ Triều Tịch lần lượt đứng đầu và đứng thứ hai.
Những Tu La Sứ Giả khác cũng rất cố gắng, nhưng so với các trận chiến diệt môn mà Lạc Nam cùng Thuỷ Triều Tịch tham gia, sự cố gắng của bọn hắn thật sự không đáng kể.
Chênh lệch lớn đến mức không đáng so sánh nữa.
Tuy rằng trong vòng 30 năm tới Rương Đặc Biệt sẽ không hiện ra nữa, nhưng vẫn còn 2 chiếc Rương Đặc Biệt tồn tại trước khi Hệ Thống bắt đầu thăng cấp, Lạc Nam quyết định sẽ đi lấy chúng nó sau khi đã trở thành Tu La Thánh Tử.
Mắt thấy đã đến gần địa bàn Tu La Giáo, Lạc Nam và Thuỷ Triều Tịch rời khỏi Thiên Cơ Lâu, lựa chọn cuốc bộ tiến vào.
Bất quá vừa mới đi ngang qua đám Thạch Khôi Tộc...
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...
Thiên La Địa Võng từ đâu giáng xuống, bao trùm hai người vào trung tâm.
Lạc Nam âm thầm buồn cười, là kẻ không có mắt nào thế?
...