Nhìn thấy Ngọc Ma liều lĩnh phá vây mà ra, một đám Ngọc Tiên cười gằn ngự trên không trung, điên cuồng truy kích…
Ngọc Tiên cảnh, mỗi một người đều sở hữu kinh nghiệm chiến đấu lão luyện, khi Ngọc Ma thiêu đốt sinh mệnh và ma lực, nếu liều lĩnh công kích…bọn hắn sẽ vừa thủ vừa công để hạn chế nguy hiểm, kéo dài thời gian chờ Ngọc Ma tử nạn.
Ngược lại, nếu Ngọc Ma muốn phá vây chạy trốn, bọn hắn sẽ toàn lực công kích và truy đuổi, bám theo như ruồi…không tạo bất kỳ một cơ hội nào.
Huống hồ trước mắt, Ngọc Ma phải đối chiến với gần 20 Ngọc Tiên, giống như một con mãnh hổ trước bầy sói đói, dù thực lực cá nhân mạnh mẽ…vẫn không xoay chuyển được thế cuộc.
RỐNG…
Ngọc Ma lao vụt như gió, thỉnh thoảng gầm rống kinh thiên quay về phía sau ra sức công kích.
Đáng tiếc nó đã dần nỏ mạnh hết đà, chống không được bao lâu nữa rồi.
“Chư vị…toàn lực công kích, để tránh đêm dài lắm mộng!” Thiên Vô Pháp trầm giọng nói chuyện.
Trong lúc đó đã ngưng tụ vô tận Quang Minh, cùng một đám trưởng lão Thiên Tiên Môn thi triển chưởng pháp mạnh mẽ.
“Quang Minh Song Túc Chưởng!”
Mặc dù biểu hiện bên ngoài đường hoàng như thế, trong lòng Thiên Vô Pháp lúc này lại là âm trầm đến cực hạn, phẫn nộ không thể nào ức chế được.
Tiêu diệt Ngọc Ma báo lên Sát Ma Điện, vốn chỉ là công lao riêng biệt của một mình Thiên Tiên Môn, lúc này bại lộ ra ngoài…lại trở thành phần quà từ trên trời rơi xuống cho ba cái Ngọc Cấp thế lực chia sẽ, đúng là đáng hận đến cực điểm mà.
Để tạo ra Ngọc Ma tại một Tiểu Tiên Giới, cái già mà Thiên Vô Pháp phải bỏ ra người khác căn bản không thể nào tưởng tượng, tất cả chỉ vì mục đích sau cùng, đó là thu gặt thành quả…dâng hiến công lao lên Sát Ma Điện mà thôi, chẳng khác nào nuôi gia cầm, gia súc vậy.
Không sai!
Ngọc Ma chính là do Thiên Tiên Môn dùng thủ đoạn bí mật nuôi dưỡng ra, đợi đến khi thực lực của nó đạt đến mức độ thích hợp, toàn bộ Thiên Tiên Môn sẽ cùng diễn một màn kịch “tru diệt tà ma”, lập công trước Sát Ma Điện, lấy được những phần thưởng hấp dẫn, thậm chí có cơ may đặt chân Trung Tiên Giới.
Đáng tiếc người tính không bằng trời tính, hiện tại Ngọc Ma đã lộ ra ngoài sáng, ba thế lực kia nhúng tay vào, dù sau cùng thành công đồ Ma, được Sát Ma Điện ban thưởng…thì phần thưởng cũng phải chia làm 4 phần.
Miếng bánh ngon mà lẽ ra Thiên Tiên Môn có thể nuốt trọn, lúc này phải chẻ ra thành 4 khối…làm sao Thiên Vô Pháp không phẫn nộ được?
Những thế lực khác đương nhiên không biết âm mưu động trời của Thiên Tiên Môn, bởi lẽ việc bí mật nuôi dưỡng tồn tại sở hữu Ma Lực…dù với bất kỳ mục đích nào thì cũng bị xem là đại tội, trở thành kẻ địch chung của toàn Tiên giới, bị Sát Ma Điện liệt vào đối tượng truy sát.
Có đánh chết bọn hắn cũng không thể nghĩ ra, Thiên Tiên Môn dám lập ra kế hoạch điên cuồng đến như thế.
Lúc này Thiên Vô Pháp cùng đám trưởng lão Thiên Tiên Môn chỉ có thể nuốt hận vào lòng, chấp nhận miếng bánh ngon chia thành bốn phần, cùng nhau thi triển Quang Minh Song Túc Chưởng, muốn đem lửa giận trong lòng trút lên đầu Ngọc Ma kia.
Ngọc Tiên Môn, Địa Tiên Môn cùng Lam gia thấy Thiên Tiên Môn tung ra sát chiêu, cả đám cũng không cam lòng yếu thế…
“Phong Lôi Cộng Minh Chưởng!” Phong và Lôi cấp tốc ngưng tụ, Ngọc Tiên Môn chúng cường giả ầm ầm ngưng tụ chưởng pháp.
“Kiếm Lôi Tề Minh!” Vô số Lôi Kiếm reo hò trên bầu trời, hàng trăm tia Lôi đình sắt bén vây quanh Ngọc Chấn Lôi, sát khí lên đến đỉnh điểm.
“Băng Trụ Thông Thiên!” Bộ xương cốt khổng lồ đến từ Huyết Cốt Cơ Băng của Ngọc Hàn Lãnh bất chợt rút ra thanh Xương cột sống lạnh lẽo to lớn như trụ trời cầm chặt trong tay, chuẩn bị một kích mang tính hủy diệt nện xuống.
“Thiết Thổ Áp Sơn Thủ!” Toàn thể cường giả Địa Tiên Môn hai tay kết ấn, lấy Địa Mạnh Hùng cầm đầu, vô số Thiết Thổ cứng rắn ngưng tụ trên đỉnh đầu bọn hắn một thanh Đại Thủ, lực áp sơn hà.
“Nhất Đao Đại Hồng Thủy!” Người của Lam gia trên tay cầm Cự Đao uy mãnh, mỗi một lần chuyển động đều mang theo sóng lớn ngập trời, một đao trảm xuống…như đại hồng thủy sẳn sàng nhấn chìm tất cả, đao và thủy phối hợp chặt chẽ một cách hoàn hảo.
Nhìn vô số loại công kích cường đại đang được ngưng tụ kia, da đầu Lạc Nam hoàn toàn tê dại.
Đây đều là những chiêu thức khủng bố nhất của Ngọc Tiên, hắn muốn đối kháng một loại cũng là quá sức, càng đừng nói gần hai mươi đạo công kích đến như vậy…
Dù không gian Tiên giới cứng rắn, nhưng đứng trước các vũ kỹ mạnh mẽ như vậy, vẫn có dấu hiệu rạn nứt ra, đủ thấy Ngọc Ma phải đối diện với tình cảnh nguy kịch như thế nào.
“AAAAAAAAAAAA”
Ngọc Ma cũng cảm giác được hàng loạt sát khí tập trung vào cơ thể mình, nó thê lương và không cam lòng gầm thét như điên…bởi Ngọc Ma biết rằng ngày chết của mình đã đến.
Nó vốn được Thiên Tiên Môn nuôi nhốt như gia súc chờ ngày thu hoạch…lúc này lại được chết dưới ánh mặt trời, chết trong tay vô số cường giả, xem như cũng không tệ rồi.
Chạy được một đoạn khiến Sinh Mệnh và Ma Lực của nó đang trôi qua nhanh chóng, lượng Ma Lực bao phủ che đi dung mạo lúc này đang chầm chậm thu hẹp lại…
Chứng kiến cảnh tượng này…Thiên Vô Pháp dẫn đầu lạnh lùng quát:
“Chết đi!”
Quang Minh Song Túc Chưởng đã ngưng tụ xong, toàn diện bắn thẳng vào Ngọc Ma, không chút lưu tình…
Địa Tiên Môn, Lam Gia không thua chị kém em, toàn lực triển khai công kích…
ẦM ẦM ẦM…
Uy thế kinh động đất trời.
“Chúng ta cũng giết!” Ngọc Tiên Môn, cũng ngửa đầu gầm thét, muốn toàn lực đánh ra chiêu thức đã tụ tập hoàn tất…
Ngọc Ma…khó thoát khỏi cái chết!
Không! dị biến nảy sinh…
“Hahaha, Ma Đầu ở đâu ra thật đáng chết, bổn thiếu chủ đích thân lấy đầu ngươi!”
Theo một âm thanh cười to cuồng vọng xuất hiện, đám người trừng to mắt nhìn thấy một thanh niên ngự trên Phong Lôi Mã Xa đang lao vọt đến bên cạnh Ngọc Ma, “sát khí đằng đằng” trên mặt, thề không tự tay giết Ngọc Ma sẽ không bỏ qua.
“Hải nhi?” Ngọc Chấn Lôi sắc mặt kịch biến.
“Thiếu chủ?!” Một đám trưởng lão Ngọc Tiên Môn cũng sợ đến tè ra quần.
Chỉ thấy Ngọc Hải một mặt dương dương đầy rẫy sát khí, toàn lực lao vọt đến Ngọc Ma, dường như có thù oán từ kiếp trước vậy.
Tốc độ do Phong Lôi Mã Xa thi triển cực kỳ kinh khủng, bất chấp lao đến như điên.
Chỉ là lúc này, Quang Minh Song Túc Chưởng, Thiết Thổ Áp Sơn Thủ, Nhất Đao Đại Hồng Thủy do các thế lực đánh ra cũng đang điên cuồng lao vụt đến, vừa lúc cách Ngọc Hải và Ngọc Ma trong gang tấc…
Nếu bắn trúng Ngọc Ma, Ngọc Hải ở gần cũng khó thoát khỏi cái chết vì liên lụy.
Không ai ngờ đến biến cố này, cũng chẳng ai nghĩ sẽ có một tên “thiếu chủ” não tàn đến mức như vậy, khi không đi ra chịu chết.
“KHỐN KIẾP!”
Ngọc Chấn Lôi ở trong lòng điên cuồng mắng chửi, dù hắn không hiểu vì sao thằng con trai của mình đột ngột lên cơn điên muốn giết Ngọc Ma, nhưng mọi chuyện đã lỡ, không thể không cứu…hắn chỉ có duy nhất một đứa con trai mà thôi.
Hơn nữa Phong Lôi Mã Xa cũng là xa giá hắn yêu thích nhất, không thể hủy diệt được.
Kiếm Lôi Tề Minh ngưng tụ trước đó vốn định đánh Ngọc Ma, lúc này phải toàn bộ chuyển hướng, nhắm trực diện Quang Minh Song Túc Chưởng của Thiên Tiên Môn đánh tới..
“Bảo vệ thiếu chủ!” Ngọc Tiên Môn chúng trưởng lão cũng đành cắn chặt răng, nhao nhao quát lớn.
Đại Trưởng Lão Ngọc Hàn Lãnh sắt mặt tái mét, thống ngự Băng Trụ Thông Thiên quét ngang Nhất Đao Đại Hồng Thủy như sóng thần đang gầm thét của Lam gia.
Phong Lôi Cộng Minh chưởng do Ngọc Hư và Ngọc Quán đám người thi triển cũng toàn bộ chuyển đổi mục tiêu, đánh vào Thiết Thổ Áp Sơn Thủ của Địa Tiên Môn.
Ngọc Tiên Môn vì bảo vệ Thiếu Chủ Ngọc Hải, lấy sức một mình ngăn cản luồng công kích đến từ ba thế lực khác nhau.
“Ngọc Tiên Môn điên rồi!”
Chứng kiến cảnh tượng này, Lam Gia, Thiên Tiên Môn và Địa Tiên Môn đám người sắc mặt như ăn phải vàng lỏng, muốn thu tay lại nhưng đã không còn kịp nữa.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Các loại công kích khủng bố chạm nhau, toàn bộ Lam Cực Tiên Tinh chấn động, vô số sinh linh hoảng sợ ngẩng đầu, hàng loạt vụ nổ Tiên Lực không có cách nào để hình dung bạo tạc mà ra, quét sạch bốn phương tám hướng.
Vụ nổ chưa từng có kinh khủng, bao trùm toàn bộ chiến trường…
“PHỐC…PHỐC…PHỐC…PHỐC”
Lạc Nam trong vai Ngọc Hải bị chấn thổ huyết liên tục, Mình Đồng Da Sắt và Thiết Khải Gia Thân trực tiếp bị nghiền nát, Thể Môn trở nên vô dụng, Niết Bàn Linh Thủy cùng Sinh Mệnh Huyền Mộc ẩn vào trong da thịt, lục phủ ngũ tạng như bị xới tung, máu me bạo liệt, xương cốt rạn nứt, thương thế nặng đến mức sắp lâm vào hôn mê.
Mặc dù Ngọc Tiên Môn đã cố gắng ra sức cứu hắn, nhưng vụ bạo tạc Tiên Lực do các tôn Ngọc Tiên thi triển vẫn quá mức khủng bố, đem hắn và Ngọc Ma cuốn vào bão táp, thân thể không còn nguyên vẹn.
Lúc này chiến trường quá mức hỗn loạn, dù là Ngọc Tiên cũng phải tự vệ bản thân…không có thời gian quan sát cục diện, khói bụi, đất đá, băng giá, lôi đình, hồng thủy tạo thành một vụ nổ đầy trời, nhìn không thấy điểm cuối.
Biến cố bất thình lình khiến Ngọc Ma cũng hết sức giật mình, nhìn thanh niên đang trôi nổi cách mình không xa, trong lòng nó tràn ngập khó hiểu.
Tên này rõ ràng đột nhiên lao đến muốn giết nó, nhưng lại vô tình cứu nó sao?
Nếu không có sự xuất hiện của tên này, không thể nghi ngờ toàn bộ những công kích kia sẽ nhằm vào nó, chết là chắc chắn.
Lúc này đây mặc dù bị thương rất nặng, nhưng Ngọc Tiên Môn kháng cự ba đại thế lực, khiến nó chỉ bị vạ lây bên trong vụ nổ, lại tạm thời chưa chết.
“Cố gắng lên!”
Một âm thanh ôn nhu truyền vào tai Ngọc Ma, khiến toàn thân nó rung rẩy…Ma Lực quanh người dần dần tan rả.
Lạc Nam cố gắng níu kéo một tia lý trí cuối cùng, dùng Hồn Lực trực tiếp truyền âm thanh đến chỗ Ngọc Ma:
“Tin tưởng ta! thả lỏng toàn thân…ta mang ngươi đến chỗ an toàn!”
Ngọc Ma nhìn ánh mắt chân thành ấy, không chút do dự gật mạnh đầu.
Đây là cơ hội cuối cùng…dù sao nếu tiếp tục lẫn lộn trong vụ nổ, với trạng thái hiện tại của nó cũng không kéo dài được bao lâu nữa.
Lạc Nam nhếch miệng, Linh Giới Châu chấn động, đem Ngọc Ma thu vào bên trong, biến mất dạng trong chiến trường hỗn loạn.
Hóa thành Ngọc Hải, mượn sức Ngọc Tiên Môn bảo vệ để đối kháng ba đại thế lực…cứu Ngọc Ma trong gang tấc.
Kế hoạch điên cuồng nhưng xem ra đã khá thành công.
Mà hắn lúc này…đau đớn đã ùn ùn kéo tới, trong bộ dạng của Ngọc Hải, triệt để hôn mê bất tỉnh.
...
“Hồng Thủy Bát Hoang!”
Vài đường Đao Pháp mang theo Thủy Tiên Lực quét ngang chiến trường, đem vụ nổ đã dần suy yếu dọn dẹp sạch sẽ.
Một vị Trung niên nam tử tay cầm Đại Đao phá không mà đến, Thủy thuộc tính cuộn trào quanh thân, đem dư lượng còn sót lại của vụ nổ khủng bố giải tán.
Trung niên nam tử này thân mặc áo bào xanh, khí thế Ngọc Tiên Viên Mãn ầm ầm dậy sóng, tên của hắn là Lam Chinh, một trong các tôn Ngọc Tiên mạnh mẽ nhất của Lam gia.
Vì cảm nhận được động tĩnh nơi này quá lớn, hắn không nhịn được trực tiếp xuất quan, đến quan sát tình hình.
Lúc này chứng kiến chiến trường, sắc mặt của Lam Chinh cau lại…
Chỉ thấy Ngọc Chấn Lôi cùng Ngọc Hàn Lãnh quỳ một gối trên đất, y phục toàn thân nát bấy, miệng liên tục phun máu, đầu tóc rối bời, chật vật đến cực điểm.
Mà ở bên cạnh hắn, đám Ngọc Tiên Môn chưởng lão càng thê thảm hơn, chân tay đứt gãy, toàn thân đầy rẫy các vết thương chằn chịt, thực lực Ngọc Tiên Sơ Kỳ là Ngọc Hư với Ngọc Quán đã hấp hối, sống chết chưa rõ.
Ở phía đối diện, ba thế lực cũng phi thường chật vật, khóe môi rỉ máu, thân mang trọng thương…nhưng không đến mức nặng nề thảm hại như Ngọc Tiên Môn.
Dù sao Ngọc Tiên Môn trong tình cảnh nguy cấp lấy một chọi ba, nếu không phải Ngọc Tiên có sức sối cực kỳ dồi giàu, đã có người trực tiếp chết đi rồi.
Chiến trường tan hoang, trăm vặn dặm lãnh thổ trở nên điêu tàn, mặt đất lỏm xuống vài chục mét, không có cách nào diễn tả.
“Ngọc Chấn Lôi…ngươi mau giải thích cho chúng ta, chuyện gì vừa xảy ra?”
Địa Mạnh Hùng có khả năng phòng ngự cao thâm nhất, chật vật đứng bật dậy…cũng không thèm để ý Lam Chinh vừa đến, nghiến răng nghiến lợi chất vấn Ngọc Chấn Lôi.
“Chúng ta cần một lời giải thích!” Thiên Tiên Môn, Lam gia đám người cũng là dùng ánh mắt đỏ ngầu như máu trừng Ngọc Tiên Môn.
Mặc dù nhìn qua Ngọc Tiên Môn trọng thương nặng nề nhất, nhưng đây là do Ngọc Tiên Môn đột ngột sinh ra biến cố phản kích lại bọn hắn, không trách bọn hắn thì trách ai?
“Nghịch tử!” Ngọc Chấn Lôi ngửa đầu lên trời gầm thét, nhìn sang “Ngọc Hải” đã hôn mê bất tỉnh nằm không xa, hận không thể một tay nghiền chết hắn.
Đứa con trai ngu ngốc này trong thời khắc mấu chốt phá hỏng đại sự của tứ đại thế lực, khiến mặt mũi của hắn không giấu vào đâu được.
Nếu không phải Ngọc Hải là con trai độc nhất, hắn đã trực tiếp nghiền chết rồi.
“Mau xem thương thế của hắn!” Ngọc Chấn Lôi lấy lại một chút bình tĩnh quay sang Ngọc Hàn Lãnh mở miệng.
Dù thật sự phẫn nộ, nhưng hổ dữ không ăn thịt con…Ngọc Hải hiện tại bị chấn đến mức sắp chết, không thể không cứu.
Ngọc Hàn Lãnh cũng biết lần này Ngọc Tiên Môn xem như bị lột một lớp da rồi, bất quá Ngọc Hải là người thừa kế duy nhất của Ngọc Tiên Môn, không thể xảy ra nguy hiểm được.
Ngọc Hàn Lãnh chật vật đứng lên, đem “Ngọc Hải” nâng đỡ lên đùi, lấy ra một đống Đan Dược trị thương bỏ vào miệng hắn.
Chứng kiến “Ngọc Hải” vẫn còn hơi thở yếu ớt, Ngọc Hàn Lãnh nhìn sang Ngọc Chấn Lôi gật đầu ra hiệu yên tâm, thiếu chủ mặc dù sắp chết nhưng vẫn còn cứu được.
Ngọc Chấn Lôi lúc này mới mang theo khuôn mặt tái mét, hạ thấp người hướng Thiên Tiên Môn, Địa Tiên Môn và Lam gia khách sáo mở miệng:
“Là do nghịch tử ham muốn lập công, không biết tự lượng sức mình lao vào Ngọc Ma trong lúc các vị công kích, Ngọc Tiên Môn chúng ta vì muốn cứu hắn chỉ có thể ngăn cản thế công của các vị, thành thật xin lỗi!”
Địa Mạnh Hùng đám người hai mặt nhìn nhau, lại nhìn “Ngọc Hải” như chó chết nằm ở bên cạnh, cả đám âm thầm khinh bỉ Ngọc Chấn Lôi một đời cường giả lại sinh ra thằng con ngu xuẩn.
Mọi sự đã đến nước này, lại thêm quan hệ giữa ba đại phái nhiều năm qua, bọn hắn cũng không quá mức làm khó dễ khi có Lam gia bên cạnh.
Thiên Vô Pháp nói: “Ngọc Tiên Môn bồi thường cho chúng ta một lượng Đan Dược hay Tiên Dược chửa thương là được!”
Địa Mạnh Hùng đồng ý gật đầu, không có ý kiến.
“Chấn Lôi đa tạ hai vị!” Ngọc Chấn Lôi thành tâm cảm kích nói, sau đó chuyển ánh mắt sang nhìn Lam gia.
Lam Chinh quan sát thấy Ngọc Chấn Lôi và Địa Mạnh Hùng, Thiên Vô Pháp đang bị thương…ánh mắt lão luyện lấp lóe.
Đây là cơ hội rất tốt để Lam gia toàn lực tiêu diệt ba tôn Ngọc Tiên Viên Mãn đến từ ba thế lực này, sau đó thống nhất Lam Cực Tiên Tinh.
Chỉ bất quá…hắn không dám liều.
Bởi vì bất kể là Ngọc Chấn Lôi, Địa Mạnh Hùng hay Thiên Vô Pháp vẫn chưa mất đi khả năng chiến đấu, một khi bị ép vào đường cùng vẫn có thể liều mạng cắn lại, khi đó Lam gia nguyên vẹn hay không cũng rất khó bảo toàn.
Dẹp ý định mạo hiểm này qua một bên, Lam Chinh mở miệng hỏi:
“Ngọc Ma đâu?”
Đám người nghe vậy hai mặt nhìn nhau, Thần Thức cuồn cuộn truy tìm, hồi lâu không phát hiện được gì, khẳng định chắc nịch nói:
“Ngọc Ma thân đã trọng thương khó trị vì thiêu đốt sinh mệnh, lại thêm vụ nổ kinh người…chắc hẳn đã chết luôn rồi!”
Lam Chinh vuốt vuốt cằm, hắn đuổi đến muộn nên không chứng kiến toàn cảnh vụ việc…bất quá nhìn dư ba công kích khủng bố này, với thể trạng của Ngọc Ma theo miêu tả, khả năng còn sống là cực thấp.
Nghĩ đến đây hắn gật đầu nói:
“Mặc dù Ngọc Ma khó thoát cái chết, nhưng để đảm bảo không có sơ suất gì …vẫn nên cho người tìm kiếm xung quanh!”
…
Chúc mọi người ngủ ngon :D
...
Ai muốn ủng hộ e thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn