Lạc Nam không biết mình và chúng nữ nhất long nháo bầy phượng lại tạo ra những âm thanh đáng xấu hổ vang vọng khắp Đông Hoa Cung, chọc cho không ít mỹ nữ xuân tâm nhộn nhạo.
Lúc này đã có Điểm Danh Vọng, lại vừa cùng những mỹ kiều thê cá nước thân mật, tâm trạng phải nói là cực kỳ thoải mái, liền nhịn không được muốn thử vận khí một phen:
“Hệ Thống, mở ra Vòng Quay Danh Vọng nào!”
“KENG, mở ra Vòng Quay Danh Vọng, Điểm Danh Vọng còn lại 90 vạn Điểm.”
Thanh âm thông báo quen thuộc, trước mặt Lạc Nam xuất hiện bảy cái ô.
Hắn vuốt vuốt cằm, lần trước tiêu tốn không ít Điểm Danh Vọng để điều tra nội tình Tuyết Mộng Cung, nhờ vậy mới biết Tuyết Mộng Thiên Nữ là Thiên Trưởng Lão và Đông Hoa Chí Tôn vẫn chưa thật sự đi bán muối, lúc này chỉ còn lại 90 vạn Điểm Danh Vọng.
Hướng mắt nhìn lên bảy cái ô.
Ô đầu tiên, Điểm Danh Vọng ngẫu nhiên trừ hoặc cộng.
Ô thứ hai, ngẫu nhiên mất lượt hoặc thêm lượt.
Ô thứ ba, một lần triệu hoán ngẫu nhiên.
Ô thứ tư, một tấm Chỉ Định Dịch Không Phù, có tác dụng dịch chuyển đến khoảng không gian chỉ định bất kỳ theo ý muốn người sử dụng.
Ô thứ năm, một tấm Chí Bảo Thăng Cấp Phù, có khả năng thăng cấp Cửu Tinh Thánh Bảo lên Chí Bảo, áp dụng được cả đối với Binh Nhân Tộc hay Yêu Binh Tộc.
Ô thứ sáu, Phương Pháp - Mạng Lưới Truyền Tống Trận, là phương pháp bố trí một mạng lưới Truyền Tống Trận ở nhiều nơi khác nhau, có thể truyền tống đến bất cứ địa điểm nào nằm trong mạng lưới.
Ô thứ bảy, một lần chỉ định đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng nằm ngoài top 30.
“Hahaha, không tệ chút nào.” Lạc Nam đắc ý cười rộ lên.
Chỉ riêng một lần chỉ định đúc Chí Tôn Pháp Tướng đã là vô cùng đáng giá rồi, phải biết rằng Cốt Nữ đã có được phương pháp đúc Chí Tôn Pháp Tướng từ trong Yêu Tướng Thần Điện nhưng còn chưa biết tìm nguyên liệu phù hợp ở đâu.
Với một lần chỉ định đúc Chí Tôn Pháp Tướng thì khỏi cần tìm nguyên liệu cho tốn thời gian và tài sản, quả nhiên có mỹ nhân vờn quanh thì vận khí tốt hơn rất nhiều.
Tuy rằng là Pháp Tướng nằm ngoài top 30 nhưng cũng rất mạnh rồi, chỉ cần đừng rời top 50 là được.
Không do dự, hắn hạ lệnh quay.
Rất nhanh liền đạt hết những vật phẩm mình cần, chỉ hơi đen đuổi một lần bị trừ mất 5 vạn Điểm Danh Vọng và một lần đánh mất lượt.
Bất quá cũng chẳng ảnh hưởng quá nhiều, Lạc Nam liền nhân lúc còn nóng hạ lệnh luôn:
“Tiến hành triệu hoán ngẫu nhiên!”
“KENG, bắt đầu triệu hoán ngẫu nhiên, thời gian đếm ngược 500 giây.”
Lạc Nam vuốt cằm, kiên nhẫn chờ đợi đến giây cuối cùng.
“KENG, triệu hoán thành công, chúc mừng ký chủ nhận được thiên phú của Thiên Địa Sủng Nhi – Viêm Ngục Tộc, khai mở Viêm Mạch và Địa Ngục Hỏa.”
Thanh âm thông báo kết thúc, biểu lộ của hắn liền trở nên quái dị.
Mặc dù Lạc Nam chẳng có chút hảo cảm nào với Viêm Ngục Tộc…nhưng hắn phải thừa nhận rằng thiên phú chiến đấu của bọn này rất mạnh, Viêm Mạch có thể gia tăng uy lực tấn công của Hỏa Thuộc Tính, Địa Ngục Hỏa càng là có thể khắc chế Hồn Tu.
Nhân Đạo bên trong Lục Đạo Luân Hồi Tâm chỉ giúp hắn học được các loại công pháp, vũ kỹ, thân pháp hay thần thông của Thiên Địa Sủng Nhi, còn các thiên phú là trời sinh thì không thể học được.
Ví dụ khả năng biến thành vũ khí của Binh Nhân Tộc hay sự bất tử của Bất Tử Tộc.
Tương tự với đó, khả năng khai mở Viêm Mạch và sở hữu Địa Ngục Hỏa tự nhiên của Viêm Ngục Tộc cũng không thể thông qua Nhân Đạo mà mô phỏng.
Cho nên hắn cảm thấy khá động tâm với thiên phú này…
Nhưng suy nghĩ cẩn thận, việc khai mở thêm số lượng đường văn của Bỉ Ngạn Hoa, lập thêm số lượng hành tinh bên trong đan điền đã đủ làm hắn đau đầu, lúc này nếu bỏ thêm thời gian và tài nguyên để khai mở Viêm Mạch…vậy chi bằng tập trung gia tăng số đường văn của Bỉ Ngạn Hoa hay lập thêm các hành tinh sẽ giúp hắn mạnh lên nhanh hơn.
Địa Ngục Hỏa tuy mạnh nhưng bản thân hắn cũng đã sở hữu không ít thủ đoạn tấn công Linh Hồn, chẳng cần thiết lắm.
Nghĩ đến sắp trở về Kiếm Châu sẽ gặp lại các thê tử, trong số các nàng có nhiều người chủ tu Hỏa Hệ Thuộc Tính, lúc đó dùng thiên phú của Viêm Ngục Tộc tặng cho một người cũng không tệ.
Tạm gác thiên phú Viêm Ngục Tộc sang một bên, Lạc Nam tập trung vào những vật phẩm còn lại.
Chỉ Định Dịch Không Phù sẽ là thủ đoạn bỏ trốn hiệu quả.
Mạng Lưới Truyền Tống Trận cần có ít nhất hai vị Chiến Trận Sư cấp độ Chí Tôn hỗ trợ bố trí, hắn muốn lập nên Mạng Lưới Truyền Tống Trận ở Đông Hoa Cung, Thanh Long Thánh Địa, Lạc Gia, Đúc Kiếm Sơn để thuận tiện di chuyển qua lại giữa các thế lực… một mình Lạc Nam không thể làm được.
Lạc Nam cảm thấy những đại thế lực như Trân Bảo Lâu, Tu La Giáo đều có Mạng Lưới Truyền Tống Trận tương tự như thế này, đó là lý do vì sao Dạ Thanh Thu từng di chuyển từ Tây Châu đến Kiếm Châu trong thời gian ngắn.
Chí Bảo Thăng Cấp Phù được Lạc Nam sử dụng lên Lạc Thần Cung, dù sao thì Tiểu Hồng Nhi và Xích Tà cũng đều đã trở thành Chí Bảo, cũng không thể để Tiểu Ngân Nhi thua thiệt được.
Sau khi thăng cấp hoàn toàn, Lạc Thần Cung cũng tiến vào hàng ngũ Chí Bảo.
Cuối cùng chính là một lần chỉ định đúc Chí Tôn Pháp Tướng rồi.
Không thể chờ đợi gia tăng thêm Chí Tôn dưới trướng mình, Lạc Nam ra hiệu mấy thê tử nghỉ dưỡng thoải mái, bản thân hắn thì khoác vào Bá Y, tiến vào đại điện tìm kiếm Cốt Nữ.
Nào ngờ còn chưa thấy Cốt Nữ, đã thấy một mỹ phụ nhân cao quý đoan trang bước đến.
“Phù Dung tỷ, mấy ngày nay vẫn tốt chứ?” Lạc Nam quan tâm hỏi thăm.
“Ăn chùa ở chùa đương nhiên là rất tốt.” Ngọc Phù Dung trêu đùa cười khúc khích, sau đó biểu lộ có chút buồn rầu:
“Chỉ bất quá trong Giáo có lệnh, ta liền không thể ở lại nữa rồi.”
“Ồ, cao tầng đã lệnh cho tỷ đi đâu?” Lạc Nam nhíu mày.
Ngọc Phù Dung hít một hơi, trịnh trọng nói: “Thế lực sau lưng Thiên Tượng Chí Tôn không dễ trêu, ngay cả Tu La Giáo chúng ta cũng không muốn vì Đông Vực mà xung đột với chúng nên đã lệnh Liên Âm Tông rời khỏi Đông Vực, chuyển đến nơi khác.”
“Xem ra quyết định rời Đông Vực của đệ là đúng a.” Lạc Nam thở dài một tiếng:
“Ngay cả Tu La Giáo cũng kiêng kỵ Bách Gia Học Viện, Đông Hoa Cung của đệ càng không đủ sức chống lại.”
“Không phải kiêng kỵ mà vì căn cơ của Tu La Giáo là ở Tây Châu, Đông Vực không đáng để liều mạng mà thôi.” Ngọc Phù Dung đính chính:
“Chưa kể còn có một đám kẻ thù như Thiên Lệnh Giáo luôn rình rập, cao tầng luôn đưa ra quyết định dựa vào lý trí và lợi ích lớn nhất.”
Lạc Nam hiểu, vừa đi vừa nói: “Vậy Liên Âm Tông của tỷ sẽ di dời đi nơi nào?”
“Cái này thì tạm thời chưa biết.” Ngọc Phù Dung lắc đầu:
“Bất quá đệ không cần lo lắng, đích thân Huyết Thánh Nữ sẽ hỗ trợ Liên Âm Tông di chuyển, ngay cả Thiên Tượng Chí Tôn cũng chẳng dám trêu vào nàng.”
Nghĩ đến Huyết Thánh Nữ, Lạc Nam vẫn còn chép miệng, nữ nhân này chỉ bá đạo dưới sư thúc và sư bá của hắn mà thôi.
“Khi nào tỷ rời đi?” Lạc Nam hỏi.
“Ngay bây giờ, ta nào dám để Huyết Thánh Nữ đợi lâu.” Ngọc Phù Dung tiếc nuối thở dài:
“Lần này chia tay, thiên hạ to lớn không biết bao giờ mới gặp lại đệ…”
Lạc Nam trầm mặc, trong lòng cũng có chút ngậm ngùi.
Lần đầu đến Đông Vực, hắn cái gì cũng còn lạ lẫm…Ngọc Phù Dung giúp đỡ hỗ trợ hết mình, ngay cả căn phòng ưa thích nhất của nàng cũng ưu tiên cho hắn và chúng nữ nghỉ ngơi thoải mái nhất.
Nàng đích thân nghênh đón khi hắn từ di tích Thi Thần Tông trở về.
Tuy chỉ là thời gian ngắn ngũi nhưng những lần được Ngọc Phù Dung quan tâm chiếu cố, Lạc Nam tuy không nói ra nhưng trong lòng vẫn luôn nhớ kỹ.
“Thiên hạ tuy rằng to lớn nhưng chúng ta là người của cùng một thế lực.” Lạc Nam cười an ủi:
“Tin chắc rồi sẽ gặp lại nhau.”
“Thật ra không cần đợi ngẫu nhiên gặp lại đâu…” Ngọc Phù Dung cắn cắn cánh môi, trong mắt có sóng nước luân chuyển:
“Nếu được lựa chọn, tỷ cũng không muốn làm người đứng đầu của một tông môn chuyên bồi dưỡng nữ nhân rồi gả đi để đổi lấy lợi ích như Liên Âm Tông, chẳng qua nhiệm vụ cao tầng giao thì phải làm mà thôi.”
Lạc Nam nghiêm túc hỏi: “Vậy tỷ thích làm cái gì?”
“Tỷ thích phò tá những nhân vật có quyền lực hoàn thành đại nghiệp, giống như trước đây từng phò tá bà ngoại của đệ.” Ngọc Phù Dung nghiêm túc nói:
“Hiện tại thì tỷ lại muốn phò tá đệ.”
Lạc Nam nhìn vào mắt nàng, hắn chứng kiến một đôi mắt của nữ nhân có hoài bão lớn lao, có dã tâm và khát vọng.
Hắn không tự mình đa tình, hắn hiểu rằng Ngọc Phù Dung nói ra những lời này vì hắn đã thể hiện ra tiềm lực cường đại của bản thân, nàng không phải thiếu nữ hoài xuân mới lớn, nàng biết lựa chọn nhân vật để làm chỗ dựa.
Nàng chọn hắn không vì dung mạo hắn, không vì hắn biết lấy lòng nữ nhân…mà là vì sự khủng bố trong thời gian qua hắn đã thể hiện.
Mà Lạc Nam cũng không phản cảm điều này, đây là một thế giới mạnh được yếu thua…chẳng lẽ muốn mỹ nhân có năng lực đi đâm đầu vào một tên vô danh tiểu tốt, không có thực lực, không có cả địa vị, chỉ có trái tim chung tình hay sao?
Hắn kéo lấy tay nàng, ánh mắt lóe lên: “Phải làm sao để đệ giữ tỷ bên người?”
“Cao tầng của Tu La Giáo đều có quyền chỉ định một nhóm trợ thủ phục vụ cho mình.” Ngọc Phù Dung nhoẻn miệng cười, nàng chính là chờ câu nói này của hắn, liền giải thích:
“Giống như Huyết Thánh Nữ có thể chỉ định Tử Toàn Cơ và một số người khác phò tá, Dạ Thánh Nữ và các vị Trưởng Lão cũng có quyền hạn đó.”
Ánh mắt nàng trở nên nóng rực: “Vậy nên nếu đệ thành công có được địa vị ở Tu La Giáo, đệ có thể chỉ định tỷ trở thành người của đệ, Tu La Giáo sẽ tìm người khác thay thế tỷ tiếp quản Liên Âm Tông.”
“Được!” Lạc Nam trịnh trọng gật đầu:
“Đến thời điểm đó, đệ sẽ lựa chọn tỷ!”
Ngọc Phù Dung nhoẻn miệng cười kiều mị, nàng nhón chân đặt môi phớt lên vành tai hắn, thổ khí như lan:
“Thiếp sẽ đợi thưa thiếu chủ…”
Thanh âm vừa dứt, nàng đã lấy ra một khối Lệnh Bài Truyền Tống.
Lạc Nam hiểu ý điều động Đông Hoa Cung phóng thích nàng.
Thân ảnh của Ngọc Phù Dung dần tan biến trước mặt hắn.
“Đúng là một đóa hoa nguy hiểm…” Lạc Nam nở nụ cười, Ngọc Phù Dung là một nữ nhân có năng lực, chỉ riêng việc nàng từng được trọng dụng dưới trướng Tu La Đại Trưởng Lão đã đủ chứng minh điều đó.
Trong bóng tối nàng là Hắc Phù Dung nguy hiểm chết người, ngoài ánh sáng nàng lại trở về là Ngọc Phù Dung cao quý đoan trang.
Mà hắn thì chưa từng từ chối mỹ nhân có bản lĩnh đưa đến tận cửa bao giờ…
…
“Cung chủ triệu kiến thiếp thân.” Cốt Nữ hướng Lạc Nam hành lễ.
“Đứng lên đi! Ta không thích lễ nghi phức tạp, sau này bỏ hết đi, cứ như bằng hữu tán gẫu là được.” Lạc Nam phất tay tùy ý.
Cốt Nữ cười khổ, chỉ đành đứng bên cạnh đợi hắn mở miệng.
“Lần này nàng đạt được truyền thừa gì ở Yêu Tướng Thần Điện?” Lạc Nam thuận miệng hỏi.
“Thiếp thân đạt được phương pháp đúc Hắc Ám Vạn Cốt Tướng xếp hạng 33 trên Pháp Tướng Bảng.” Cốt Nữ nói rằng:
“Muốn đúc Hắc Ám Vạn Cốt Tướng, cần chuẩn bị một loại tài nguyên Hắc Ám cấp Chí Tôn, một loại tài nguyên Cốt Tu cấp Chí Tôn làm chủ đạo và một vạn thanh xương cốt của cường giả cốt tu Thánh Hoàng trở lên, kết hợp cùng nhiều loại tài nguyên cấp thấp khác.”
“Không cần phiền toái như thế, ta hiện tại có thể hỗ trợ nàng.” Lạc Nam bịa chuyện:
“Một vị sư phụ khác của ta không muốn thấy Đông Hoa Cung phát triển chậm chạp, vì thế muốn đẩy nhanh sự tiến bộ của các nàng.”
“Nếu được như thế, thiếp thân cảm kích vô cùng.” Cốt Nữ kích động, nàng đã thấy Lê Sa đột phá Chí Tôn trước mình, làm sao không nôn nóng?
Lạc Nam gật đầu, ra hiệu Cốt Nữ cùng mình đến quảng trường.
Cốt Nữ nhịp tim đập thình thịch, khoanh chân ngồi xuống chờ đợi.
“Hệ Thống, chỉ định đúc Hắc Ám Vạn Cốt Tướng cho Cốt Nữ!” Hắn hạ lệnh.
ẦM ẦM ẦM.
Lực lượng phủ xuống chính diện, đem Cốt Nữ đang xếp bằng nghiêm túc vào bên trong.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT.
Thoáng chốc, vô vàn hư ảnh xương cốt đen kịch nồng đậm Hắc Ám như đến từ bốn phương tám hướng lao đến giữa không trung, bắt đầu đâm vào nhau xen kẻ, chậm rãi kết hợp thành một tôn Pháp Tướng.
Quá trình này sẽ diễn ra không ngắn nhưng tỷ lệ thành công là trăm phần trăm, trừ khi chính bản thân Cốt Nữ sinh ra ý niệm chống lại việc rèn đúc.
Lạc Nam hài lòng gật đầu…
Chờ khi Cốt Nữ thành công đột phá Chí Tôn, dưới tay hắn đã có Tuyết Mộng Thiên Nữ, Tuyết Linh Phân Thân, Lê Sa, Cốt Nữ và cả Hắc Ma Vệ mang chiến lực của Chí Tôn.
Từng ấy Chí Tôn đã đủ đứng vững gót chân ở một góc Nguyên Giới, xưng hùng xưng bá một phương, không người dám chọc.
“Việc cần làm kế tiếp là mang Địa Trưởng Lão về.”
Lạc Nam vuốt cằm, tiếp tục hướng trong lòng hạ lệnh:
“Thiên Cơ Lâu, dò xét tung tích liên quan đến Địa Trưởng Lão của Đông Hoa Cung, bao gồm thông tin, nơi ở, hoàn cảnh hiện tại và mức độ trung thành của nàng đối với Đông Hoa Cung.”
“KENG, dò thám thành công, tiêu hao 20 vạn Điểm Danh Vọng.” Thiên Cơ Lâu thông báo.
Lạc Nam nhắm mắt, tiếp nhận từng luồng thông tin liên tục chảy vào đầu.
Vài phút sau, hắn mở mắt ra, mở miệng gọi nói:
“Phó Cung Chủ đến gặp ta!”
Khí linh Tiểu Hoa liền đem lời của chủ nhân truyền đến vị trí của Vân Duyên.
Nàng đang xếp bằng tu luyện trong phòng cũng phải đứng dậy, âm thầm ngờ vực hắn gọi mình đến để làm gì?
“Sư huynh, ngươi gọi ta?” Vân Duyên chớp chớp mắt.
“Ừm!” Lạc Nam trịnh trọng nói:
“Chúng ta cần đến Nam Vực một chuyến.”
Sắc mặt Vân Duyên thoáng cái trở nên nghiêm túc, Nam Vực khoảng cách Đông Vực không ngắn, nàng cũng chưa từng có cơ hội đến nơi đó, nhất thời hiếu kỳ hỏi:
“Để làm gì nha?”
“Địa Trưởng Lão của Đông Hoa Cung đang ở Nam Vực.” Lạc Nam gằn từng chữ:
“Hoàn cảnh của nàng ấy đang không mấy khả quan, bị người khi dễ.”
“Vậy thì lập tức lên đường!” Vân Duyên quả quyết đáp:
“Bất kể là ai, dám đụng vào người của Đông Hoa Cung, phải trả giá đắt!”
Lạc Nam gật đầu, Nam Vực chính là địa bàn của Thiên Lệnh Giáo, bản thân mình tiến đến nơi đó như dê vào hang cọp.
Nhưng vì Địa Trưởng Lão, sợ cái rắm a.
Lúc này đã có Điểm Danh Vọng, lại vừa cùng những mỹ kiều thê cá nước thân mật, tâm trạng phải nói là cực kỳ thoải mái, liền nhịn không được muốn thử vận khí một phen:
“Hệ Thống, mở ra Vòng Quay Danh Vọng nào!”
“KENG, mở ra Vòng Quay Danh Vọng, Điểm Danh Vọng còn lại 90 vạn Điểm.”
Thanh âm thông báo quen thuộc, trước mặt Lạc Nam xuất hiện bảy cái ô.
Hắn vuốt vuốt cằm, lần trước tiêu tốn không ít Điểm Danh Vọng để điều tra nội tình Tuyết Mộng Cung, nhờ vậy mới biết Tuyết Mộng Thiên Nữ là Thiên Trưởng Lão và Đông Hoa Chí Tôn vẫn chưa thật sự đi bán muối, lúc này chỉ còn lại 90 vạn Điểm Danh Vọng.
Hướng mắt nhìn lên bảy cái ô.
Ô đầu tiên, Điểm Danh Vọng ngẫu nhiên trừ hoặc cộng.
Ô thứ hai, ngẫu nhiên mất lượt hoặc thêm lượt.
Ô thứ ba, một lần triệu hoán ngẫu nhiên.
Ô thứ tư, một tấm Chỉ Định Dịch Không Phù, có tác dụng dịch chuyển đến khoảng không gian chỉ định bất kỳ theo ý muốn người sử dụng.
Ô thứ năm, một tấm Chí Bảo Thăng Cấp Phù, có khả năng thăng cấp Cửu Tinh Thánh Bảo lên Chí Bảo, áp dụng được cả đối với Binh Nhân Tộc hay Yêu Binh Tộc.
Ô thứ sáu, Phương Pháp - Mạng Lưới Truyền Tống Trận, là phương pháp bố trí một mạng lưới Truyền Tống Trận ở nhiều nơi khác nhau, có thể truyền tống đến bất cứ địa điểm nào nằm trong mạng lưới.
Ô thứ bảy, một lần chỉ định đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng nằm ngoài top 30.
“Hahaha, không tệ chút nào.” Lạc Nam đắc ý cười rộ lên.
Chỉ riêng một lần chỉ định đúc Chí Tôn Pháp Tướng đã là vô cùng đáng giá rồi, phải biết rằng Cốt Nữ đã có được phương pháp đúc Chí Tôn Pháp Tướng từ trong Yêu Tướng Thần Điện nhưng còn chưa biết tìm nguyên liệu phù hợp ở đâu.
Với một lần chỉ định đúc Chí Tôn Pháp Tướng thì khỏi cần tìm nguyên liệu cho tốn thời gian và tài sản, quả nhiên có mỹ nhân vờn quanh thì vận khí tốt hơn rất nhiều.
Tuy rằng là Pháp Tướng nằm ngoài top 30 nhưng cũng rất mạnh rồi, chỉ cần đừng rời top 50 là được.
Không do dự, hắn hạ lệnh quay.
Rất nhanh liền đạt hết những vật phẩm mình cần, chỉ hơi đen đuổi một lần bị trừ mất 5 vạn Điểm Danh Vọng và một lần đánh mất lượt.
Bất quá cũng chẳng ảnh hưởng quá nhiều, Lạc Nam liền nhân lúc còn nóng hạ lệnh luôn:
“Tiến hành triệu hoán ngẫu nhiên!”
“KENG, bắt đầu triệu hoán ngẫu nhiên, thời gian đếm ngược 500 giây.”
Lạc Nam vuốt cằm, kiên nhẫn chờ đợi đến giây cuối cùng.
“KENG, triệu hoán thành công, chúc mừng ký chủ nhận được thiên phú của Thiên Địa Sủng Nhi – Viêm Ngục Tộc, khai mở Viêm Mạch và Địa Ngục Hỏa.”
Thanh âm thông báo kết thúc, biểu lộ của hắn liền trở nên quái dị.
Mặc dù Lạc Nam chẳng có chút hảo cảm nào với Viêm Ngục Tộc…nhưng hắn phải thừa nhận rằng thiên phú chiến đấu của bọn này rất mạnh, Viêm Mạch có thể gia tăng uy lực tấn công của Hỏa Thuộc Tính, Địa Ngục Hỏa càng là có thể khắc chế Hồn Tu.
Nhân Đạo bên trong Lục Đạo Luân Hồi Tâm chỉ giúp hắn học được các loại công pháp, vũ kỹ, thân pháp hay thần thông của Thiên Địa Sủng Nhi, còn các thiên phú là trời sinh thì không thể học được.
Ví dụ khả năng biến thành vũ khí của Binh Nhân Tộc hay sự bất tử của Bất Tử Tộc.
Tương tự với đó, khả năng khai mở Viêm Mạch và sở hữu Địa Ngục Hỏa tự nhiên của Viêm Ngục Tộc cũng không thể thông qua Nhân Đạo mà mô phỏng.
Cho nên hắn cảm thấy khá động tâm với thiên phú này…
Nhưng suy nghĩ cẩn thận, việc khai mở thêm số lượng đường văn của Bỉ Ngạn Hoa, lập thêm số lượng hành tinh bên trong đan điền đã đủ làm hắn đau đầu, lúc này nếu bỏ thêm thời gian và tài nguyên để khai mở Viêm Mạch…vậy chi bằng tập trung gia tăng số đường văn của Bỉ Ngạn Hoa hay lập thêm các hành tinh sẽ giúp hắn mạnh lên nhanh hơn.
Địa Ngục Hỏa tuy mạnh nhưng bản thân hắn cũng đã sở hữu không ít thủ đoạn tấn công Linh Hồn, chẳng cần thiết lắm.
Nghĩ đến sắp trở về Kiếm Châu sẽ gặp lại các thê tử, trong số các nàng có nhiều người chủ tu Hỏa Hệ Thuộc Tính, lúc đó dùng thiên phú của Viêm Ngục Tộc tặng cho một người cũng không tệ.
Tạm gác thiên phú Viêm Ngục Tộc sang một bên, Lạc Nam tập trung vào những vật phẩm còn lại.
Chỉ Định Dịch Không Phù sẽ là thủ đoạn bỏ trốn hiệu quả.
Mạng Lưới Truyền Tống Trận cần có ít nhất hai vị Chiến Trận Sư cấp độ Chí Tôn hỗ trợ bố trí, hắn muốn lập nên Mạng Lưới Truyền Tống Trận ở Đông Hoa Cung, Thanh Long Thánh Địa, Lạc Gia, Đúc Kiếm Sơn để thuận tiện di chuyển qua lại giữa các thế lực… một mình Lạc Nam không thể làm được.
Lạc Nam cảm thấy những đại thế lực như Trân Bảo Lâu, Tu La Giáo đều có Mạng Lưới Truyền Tống Trận tương tự như thế này, đó là lý do vì sao Dạ Thanh Thu từng di chuyển từ Tây Châu đến Kiếm Châu trong thời gian ngắn.
Chí Bảo Thăng Cấp Phù được Lạc Nam sử dụng lên Lạc Thần Cung, dù sao thì Tiểu Hồng Nhi và Xích Tà cũng đều đã trở thành Chí Bảo, cũng không thể để Tiểu Ngân Nhi thua thiệt được.
Sau khi thăng cấp hoàn toàn, Lạc Thần Cung cũng tiến vào hàng ngũ Chí Bảo.
Cuối cùng chính là một lần chỉ định đúc Chí Tôn Pháp Tướng rồi.
Không thể chờ đợi gia tăng thêm Chí Tôn dưới trướng mình, Lạc Nam ra hiệu mấy thê tử nghỉ dưỡng thoải mái, bản thân hắn thì khoác vào Bá Y, tiến vào đại điện tìm kiếm Cốt Nữ.
Nào ngờ còn chưa thấy Cốt Nữ, đã thấy một mỹ phụ nhân cao quý đoan trang bước đến.
“Phù Dung tỷ, mấy ngày nay vẫn tốt chứ?” Lạc Nam quan tâm hỏi thăm.
“Ăn chùa ở chùa đương nhiên là rất tốt.” Ngọc Phù Dung trêu đùa cười khúc khích, sau đó biểu lộ có chút buồn rầu:
“Chỉ bất quá trong Giáo có lệnh, ta liền không thể ở lại nữa rồi.”
“Ồ, cao tầng đã lệnh cho tỷ đi đâu?” Lạc Nam nhíu mày.
Ngọc Phù Dung hít một hơi, trịnh trọng nói: “Thế lực sau lưng Thiên Tượng Chí Tôn không dễ trêu, ngay cả Tu La Giáo chúng ta cũng không muốn vì Đông Vực mà xung đột với chúng nên đã lệnh Liên Âm Tông rời khỏi Đông Vực, chuyển đến nơi khác.”
“Xem ra quyết định rời Đông Vực của đệ là đúng a.” Lạc Nam thở dài một tiếng:
“Ngay cả Tu La Giáo cũng kiêng kỵ Bách Gia Học Viện, Đông Hoa Cung của đệ càng không đủ sức chống lại.”
“Không phải kiêng kỵ mà vì căn cơ của Tu La Giáo là ở Tây Châu, Đông Vực không đáng để liều mạng mà thôi.” Ngọc Phù Dung đính chính:
“Chưa kể còn có một đám kẻ thù như Thiên Lệnh Giáo luôn rình rập, cao tầng luôn đưa ra quyết định dựa vào lý trí và lợi ích lớn nhất.”
Lạc Nam hiểu, vừa đi vừa nói: “Vậy Liên Âm Tông của tỷ sẽ di dời đi nơi nào?”
“Cái này thì tạm thời chưa biết.” Ngọc Phù Dung lắc đầu:
“Bất quá đệ không cần lo lắng, đích thân Huyết Thánh Nữ sẽ hỗ trợ Liên Âm Tông di chuyển, ngay cả Thiên Tượng Chí Tôn cũng chẳng dám trêu vào nàng.”
Nghĩ đến Huyết Thánh Nữ, Lạc Nam vẫn còn chép miệng, nữ nhân này chỉ bá đạo dưới sư thúc và sư bá của hắn mà thôi.
“Khi nào tỷ rời đi?” Lạc Nam hỏi.
“Ngay bây giờ, ta nào dám để Huyết Thánh Nữ đợi lâu.” Ngọc Phù Dung tiếc nuối thở dài:
“Lần này chia tay, thiên hạ to lớn không biết bao giờ mới gặp lại đệ…”
Lạc Nam trầm mặc, trong lòng cũng có chút ngậm ngùi.
Lần đầu đến Đông Vực, hắn cái gì cũng còn lạ lẫm…Ngọc Phù Dung giúp đỡ hỗ trợ hết mình, ngay cả căn phòng ưa thích nhất của nàng cũng ưu tiên cho hắn và chúng nữ nghỉ ngơi thoải mái nhất.
Nàng đích thân nghênh đón khi hắn từ di tích Thi Thần Tông trở về.
Tuy chỉ là thời gian ngắn ngũi nhưng những lần được Ngọc Phù Dung quan tâm chiếu cố, Lạc Nam tuy không nói ra nhưng trong lòng vẫn luôn nhớ kỹ.
“Thiên hạ tuy rằng to lớn nhưng chúng ta là người của cùng một thế lực.” Lạc Nam cười an ủi:
“Tin chắc rồi sẽ gặp lại nhau.”
“Thật ra không cần đợi ngẫu nhiên gặp lại đâu…” Ngọc Phù Dung cắn cắn cánh môi, trong mắt có sóng nước luân chuyển:
“Nếu được lựa chọn, tỷ cũng không muốn làm người đứng đầu của một tông môn chuyên bồi dưỡng nữ nhân rồi gả đi để đổi lấy lợi ích như Liên Âm Tông, chẳng qua nhiệm vụ cao tầng giao thì phải làm mà thôi.”
Lạc Nam nghiêm túc hỏi: “Vậy tỷ thích làm cái gì?”
“Tỷ thích phò tá những nhân vật có quyền lực hoàn thành đại nghiệp, giống như trước đây từng phò tá bà ngoại của đệ.” Ngọc Phù Dung nghiêm túc nói:
“Hiện tại thì tỷ lại muốn phò tá đệ.”
Lạc Nam nhìn vào mắt nàng, hắn chứng kiến một đôi mắt của nữ nhân có hoài bão lớn lao, có dã tâm và khát vọng.
Hắn không tự mình đa tình, hắn hiểu rằng Ngọc Phù Dung nói ra những lời này vì hắn đã thể hiện ra tiềm lực cường đại của bản thân, nàng không phải thiếu nữ hoài xuân mới lớn, nàng biết lựa chọn nhân vật để làm chỗ dựa.
Nàng chọn hắn không vì dung mạo hắn, không vì hắn biết lấy lòng nữ nhân…mà là vì sự khủng bố trong thời gian qua hắn đã thể hiện.
Mà Lạc Nam cũng không phản cảm điều này, đây là một thế giới mạnh được yếu thua…chẳng lẽ muốn mỹ nhân có năng lực đi đâm đầu vào một tên vô danh tiểu tốt, không có thực lực, không có cả địa vị, chỉ có trái tim chung tình hay sao?
Hắn kéo lấy tay nàng, ánh mắt lóe lên: “Phải làm sao để đệ giữ tỷ bên người?”
“Cao tầng của Tu La Giáo đều có quyền chỉ định một nhóm trợ thủ phục vụ cho mình.” Ngọc Phù Dung nhoẻn miệng cười, nàng chính là chờ câu nói này của hắn, liền giải thích:
“Giống như Huyết Thánh Nữ có thể chỉ định Tử Toàn Cơ và một số người khác phò tá, Dạ Thánh Nữ và các vị Trưởng Lão cũng có quyền hạn đó.”
Ánh mắt nàng trở nên nóng rực: “Vậy nên nếu đệ thành công có được địa vị ở Tu La Giáo, đệ có thể chỉ định tỷ trở thành người của đệ, Tu La Giáo sẽ tìm người khác thay thế tỷ tiếp quản Liên Âm Tông.”
“Được!” Lạc Nam trịnh trọng gật đầu:
“Đến thời điểm đó, đệ sẽ lựa chọn tỷ!”
Ngọc Phù Dung nhoẻn miệng cười kiều mị, nàng nhón chân đặt môi phớt lên vành tai hắn, thổ khí như lan:
“Thiếp sẽ đợi thưa thiếu chủ…”
Thanh âm vừa dứt, nàng đã lấy ra một khối Lệnh Bài Truyền Tống.
Lạc Nam hiểu ý điều động Đông Hoa Cung phóng thích nàng.
Thân ảnh của Ngọc Phù Dung dần tan biến trước mặt hắn.
“Đúng là một đóa hoa nguy hiểm…” Lạc Nam nở nụ cười, Ngọc Phù Dung là một nữ nhân có năng lực, chỉ riêng việc nàng từng được trọng dụng dưới trướng Tu La Đại Trưởng Lão đã đủ chứng minh điều đó.
Trong bóng tối nàng là Hắc Phù Dung nguy hiểm chết người, ngoài ánh sáng nàng lại trở về là Ngọc Phù Dung cao quý đoan trang.
Mà hắn thì chưa từng từ chối mỹ nhân có bản lĩnh đưa đến tận cửa bao giờ…
…
“Cung chủ triệu kiến thiếp thân.” Cốt Nữ hướng Lạc Nam hành lễ.
“Đứng lên đi! Ta không thích lễ nghi phức tạp, sau này bỏ hết đi, cứ như bằng hữu tán gẫu là được.” Lạc Nam phất tay tùy ý.
Cốt Nữ cười khổ, chỉ đành đứng bên cạnh đợi hắn mở miệng.
“Lần này nàng đạt được truyền thừa gì ở Yêu Tướng Thần Điện?” Lạc Nam thuận miệng hỏi.
“Thiếp thân đạt được phương pháp đúc Hắc Ám Vạn Cốt Tướng xếp hạng 33 trên Pháp Tướng Bảng.” Cốt Nữ nói rằng:
“Muốn đúc Hắc Ám Vạn Cốt Tướng, cần chuẩn bị một loại tài nguyên Hắc Ám cấp Chí Tôn, một loại tài nguyên Cốt Tu cấp Chí Tôn làm chủ đạo và một vạn thanh xương cốt của cường giả cốt tu Thánh Hoàng trở lên, kết hợp cùng nhiều loại tài nguyên cấp thấp khác.”
“Không cần phiền toái như thế, ta hiện tại có thể hỗ trợ nàng.” Lạc Nam bịa chuyện:
“Một vị sư phụ khác của ta không muốn thấy Đông Hoa Cung phát triển chậm chạp, vì thế muốn đẩy nhanh sự tiến bộ của các nàng.”
“Nếu được như thế, thiếp thân cảm kích vô cùng.” Cốt Nữ kích động, nàng đã thấy Lê Sa đột phá Chí Tôn trước mình, làm sao không nôn nóng?
Lạc Nam gật đầu, ra hiệu Cốt Nữ cùng mình đến quảng trường.
Cốt Nữ nhịp tim đập thình thịch, khoanh chân ngồi xuống chờ đợi.
“Hệ Thống, chỉ định đúc Hắc Ám Vạn Cốt Tướng cho Cốt Nữ!” Hắn hạ lệnh.
ẦM ẦM ẦM.
Lực lượng phủ xuống chính diện, đem Cốt Nữ đang xếp bằng nghiêm túc vào bên trong.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT.
Thoáng chốc, vô vàn hư ảnh xương cốt đen kịch nồng đậm Hắc Ám như đến từ bốn phương tám hướng lao đến giữa không trung, bắt đầu đâm vào nhau xen kẻ, chậm rãi kết hợp thành một tôn Pháp Tướng.
Quá trình này sẽ diễn ra không ngắn nhưng tỷ lệ thành công là trăm phần trăm, trừ khi chính bản thân Cốt Nữ sinh ra ý niệm chống lại việc rèn đúc.
Lạc Nam hài lòng gật đầu…
Chờ khi Cốt Nữ thành công đột phá Chí Tôn, dưới tay hắn đã có Tuyết Mộng Thiên Nữ, Tuyết Linh Phân Thân, Lê Sa, Cốt Nữ và cả Hắc Ma Vệ mang chiến lực của Chí Tôn.
Từng ấy Chí Tôn đã đủ đứng vững gót chân ở một góc Nguyên Giới, xưng hùng xưng bá một phương, không người dám chọc.
“Việc cần làm kế tiếp là mang Địa Trưởng Lão về.”
Lạc Nam vuốt cằm, tiếp tục hướng trong lòng hạ lệnh:
“Thiên Cơ Lâu, dò xét tung tích liên quan đến Địa Trưởng Lão của Đông Hoa Cung, bao gồm thông tin, nơi ở, hoàn cảnh hiện tại và mức độ trung thành của nàng đối với Đông Hoa Cung.”
“KENG, dò thám thành công, tiêu hao 20 vạn Điểm Danh Vọng.” Thiên Cơ Lâu thông báo.
Lạc Nam nhắm mắt, tiếp nhận từng luồng thông tin liên tục chảy vào đầu.
Vài phút sau, hắn mở mắt ra, mở miệng gọi nói:
“Phó Cung Chủ đến gặp ta!”
Khí linh Tiểu Hoa liền đem lời của chủ nhân truyền đến vị trí của Vân Duyên.
Nàng đang xếp bằng tu luyện trong phòng cũng phải đứng dậy, âm thầm ngờ vực hắn gọi mình đến để làm gì?
“Sư huynh, ngươi gọi ta?” Vân Duyên chớp chớp mắt.
“Ừm!” Lạc Nam trịnh trọng nói:
“Chúng ta cần đến Nam Vực một chuyến.”
Sắc mặt Vân Duyên thoáng cái trở nên nghiêm túc, Nam Vực khoảng cách Đông Vực không ngắn, nàng cũng chưa từng có cơ hội đến nơi đó, nhất thời hiếu kỳ hỏi:
“Để làm gì nha?”
“Địa Trưởng Lão của Đông Hoa Cung đang ở Nam Vực.” Lạc Nam gằn từng chữ:
“Hoàn cảnh của nàng ấy đang không mấy khả quan, bị người khi dễ.”
“Vậy thì lập tức lên đường!” Vân Duyên quả quyết đáp:
“Bất kể là ai, dám đụng vào người của Đông Hoa Cung, phải trả giá đắt!”
Lạc Nam gật đầu, Nam Vực chính là địa bàn của Thiên Lệnh Giáo, bản thân mình tiến đến nơi đó như dê vào hang cọp.
Nhưng vì Địa Trưởng Lão, sợ cái rắm a.