Mục lục
Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiếm Vũ Thành…

“Cấp báo…cấp báo…”

Kiếm Vũ Thành Chủ Vũ Hằng đang nhâm nhi tách trà, nghe thấy thanh âm vang dội liền nhíu mày, lạnh lùng hừ một tiếng:

“Làm gì hấp tấp như vậy? vào đi!”

Cửa phòng đẩy ra, một vị thám tử mặc hắc y tiến vào, vội vàng quỳ rạp xuống đất, thanh âm run rẩy:

“Thành chủ…thành chủ, Tuyết Lãnh chết, Tuyết Lãnh chết rồi…”

“Hả? ý ngươi là Đại Trưởng Lão của Tuyết Kiếm Sơn?” Vũ Hằng nhướn mày.

“Chính là bà ấy.” Mật thám gật đầu như gà mỏ thóc.

“Bà già đó vừa đột phá Thánh Đế Viên Mãn chưa lâu, sao lại chết?” Vũ Hằng không hiểu ra sao.

“Bị Lạc…à không, là Thanh Long Hộ Pháp giết chết!” Mật thám kính sợ nói, sau những chuyện vừa được tận mắt chứng kiến, hắn không dám gọi thẳng tên thật của người nam nhân kia.

“Cái gì?” Vũ Hằng kinh biến đứng lên, quát lạnh: “Ý ngươi là Lạc Nam?”

“Vâng.” Mật thám ngoan ngoãn đáp.

“Hoang đường.” Vũ Hằng gằn giọng: “Mau kể rõ đầu đuôi.”

“Không cần, không cần kể…thuộc hạ có dùng Lưu Ảnh Ngọc ghi chép lại toàn cảnh vụ việc.” Mật tháp vội vàng nâng lên một khối ngọc.

Vũ Hằng đoạt lấy, lực lượng truyền vào, tình cảnh lập tức hiện lên.

Quảng trường trước phủ Hộ Pháp, Lạc Nam dùng số lượng Bàn Đào Quả khủng bố ban thưởng tất cả thế lực tham gia triệu tập.

“Ực…” Nhìn Bàn Đào Quả tươi ngon mọng nước, Vũ Hằng nhịn không được nuốt nước miếng.

3000 năm đạo hạnh nha, ngay cả hắn cũng thèm, 3000 năm đạo hạnh của một Thánh Đế Viên Mãn như hắn đương nhiên vượt xa những người khác.

Trong lúc nhất thời, Vũ Hằng có chút ghen ghét những thế lực tham dự, thầm nghĩ biết thế Kiếm Vũ Thành cũng sẽ đến tham gia, sau đó chỉ cần không phục tùng là được.

Một phen ban thưởng, Lạc Nam lại tuyên án tội lỗi của Tuyết Lãnh, quyết tâm tru diệt.

Ánh mắt Vũ Hằng co lại, biết trọng tâm sắp phát sinh.

NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…

Vũ Hằng toàn thân choáng váng, hắn chứng kiến Bá Vũ Điện hoành không xuất thế, 18 con Kim Cương Hắc Thiên Long lưng đeo song trọng pháo, miệng bạo phát âm ba công đạp bằng tinh không, mang theo Lạc Nam trực chỉ Tuyết Kiếm Sơn.

Cảnh tượng thay đổi, mật thám cố gắng sử dụng Phù Chú gia tăng tốc độ, chạy thục mạng đến Tuyết Kiếm Sơn.

Mặc dù như vậy, đợi đến khi kịp thời đuổi đến, cảnh tượng Tuyết Lãnh tuyệt vọng bị nghiền nát trước họng pháo của Thập Bát Long vừa lúc diễn ra.

Vũ Hằng tê dại cả da đầu, toàn thân lạnh lẽo như rớt vào hầm băng, hô hấp dồn dập, thở dốc kịch liệt.

XOẢNG…

Hắn lảo đảo thân mình, vô thức làm rơi chén trà trên bàn vỡ vụn.

Đặt mình vào vị trí của Tuyết Lãnh, có thể chống chịu được một thoáng, nhưng cũng trụ không được bao lâu.

Những khẩu pháo kia quá mức kinh khủng, muốn đối kháng chúng nó trừ khi ngươi nắm giữ Chí Bảo hoặc ngươi là Chí Tôn thì may ra.

Kiếm Vũ Thành không phải Chí Tôn Thế Lực, Chí Bảo càng không có.

“Thành chủ người có sao không?” Một đám trưởng lão cảm nhận được khí tức Thành Chủ rối loạn, vội vàng chạy vào.

“Sao trăng cái rắm.” Vũ Hằng thở hổn hển quát: “Còn không mau chuẩn bị lễ vật quý giá nhất, bổn thành chủ lập tức đến bái phỏng Thanh Long Hộ Pháp!”

“Cái này…” Một đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, một vị cẩn thận hỏi:

“Nhưng do hắn nên Thiếu Chủ Vũ Luân mới…”

BỐP!

Vũ Hằng một bàn tay tát đi ra, ngửa đầu gầm rống: “Kêu thì đi làm, Vũ Luân là cái thá gì?”

“Tuân lệnh!”

Chứng kiến Thành Chủ nổi trận lôi đình, mặc dù còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, cả đám vẫn nhao nhao đi chuẩn bị.

Vũ Hằng thay một thân y phục trang trọng, điều động Pháp Bảo Phi Hành cao cấp nhất của mình, gấp rút còn hơn về nhìn mặt phụ thân lần cuối.



Tình huống tương tự cũng xảy ra ở nhiều nơi, từ Tuyệt Tình Cốc, Đoạn Kiếm Tông cho đến các Thánh Đế Thế Lực khác.

Cả đám chỉ hận không thể ba chân bốn cẳng chuẩn bị lễ vật, hướng Thanh Long Hộ Pháp bái phỏng.

Đúng như Mỹ Mộng đã dự kiến, sau khi biết tất cả mọi chuyện vừa diễn ra, chỉ cần không phải người ngu liền hiểu nên lựa chọn như thế nào.

Mà cũng trong cùng thời điểm, căn cứ theo mệnh lệnh của Tử Toàn Cơ, rất nhiều mật thám đến từ Liên Tâm Kỹ Viện cũng cấp tốc mang theo Lưu Ảnh Ngọc rời khỏi Thanh Long Khu, sau đó thông qua nhiều loại phương pháp phát tán ra toàn bộ lãnh thổ Kiếm Châu…

Một làn sóng dư luận ấp ủ, từ từ bùng nổ…





Bá Vũ Điện khải hoàn trở về Thanh Long Phủ…

Lạc Nam cũng không thu hồi nó vào, ngược lại để nó ngự trị bên cạnh Thanh Long Phủ, hài lòng đánh giá kiện Chí Bảo này của mình.

Tấm Phù Chú thăng cấp của Bồ Ma Thụ đưa tặng quả nhiên không tầm thường chút nào, có thể khiến Bá Vũ Điện thăng cấp đến mức oai phong lẫm liệt như vậy.

Cung điện hoàng kim được 18 con Kim Cương Hắc Thiên Long lôi kéo, hai màu sắc tương phản đối lập cực kỳ trùng kích thị giác, gây chấn động nhân tâm.

Kim Cương Hắc Thiên Long hiện tại như Khôi Lỗi cao cấp, sản sinh linh trí, vừa trâu vừa mạnh, từng tiếng gầm sẽ bạo phát sóng xung như âm ba công kích nghiền ép địch nhân, uy lực gần giống như 18 cái Oanh Thiên Tổ Phù đang hoạt động.

36 khẩu pháo hạng nặng vô cùng kinh khủng, cứ hai khẩu pháo bắn ra là cạn kiệt một mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm, một lần toàn diện khai pháo sẽ tổn thất 18 mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm, đốt tiền vô cùng.

Nhưng uy lực đương nhiên kinh thiên động địa, đủ khiến Thánh Đế Viên Mãn như Tuyết Lãnh tan xương nát thịt.

Lạc Nam ngồi trên Bá Vũ Điện, thản nhiên phất tay.

Ngũ đại mỹ nhân, Giao Linh công chúa, Độc Cô Ngạo Tuyết, Lạc Sương, Ninh Huyền Tâm, Tây Thi đã hiện ra bên cạnh.

“Uy phong thật lớn nha…” Lạc Sương nhìn hắn trêu tức nói.

Quá trình thăng cấp của Bá Vũ Điện diễn ra bên trong Linh Giới Châu, nên chúng nữ còn chứng kiến sự lột xác của nó trước cả Lạc Nam, vì vậy không có gì bất ngờ trước sự hiện diện của nó.

“Haha, đây là Thanh Long Khu, sắp tới sẽ là cơ nghiệp của chúng ta, các nàng cũng cần phải làm quen hoàn cảnh, còn trợ giúp ta quản lý và phát triển thế lực.” Lạc Nam cất tiếng cười sảng khoái.

Mấy nàng nghe vậy cũng là biểu lộ nghiêm túc, bắt đầu đánh giá tình hình…

Không lâu sau, từ xa liên tục có thanh âm vang vọng mà đến:

“Kiếm Vũ Thành đụng độ kẻ thù đến từ Nam Vực, diện kiến Thanh Long Hộ Pháp chậm trễ, xin được giáng tội!”

“Tuyệt Tình Cốc Chủ diện kiến Thanh Long Hộ Pháp, Cốc Chủ tu luyện tẩu hỏa nhập ma, phải rất vất vả mới thoát khỏi ảo cảnh, mong Hộ Pháp thứ tội!”

“Lưu Vân Kiếm Tông diện kiến Thanh Long Hộ Pháp, lão tổ vừa mới qua đời, chậm trễ thời gian diện kiến, mong Hộ Pháp thứ tội.”

“Tinh Vân Kiếm Tông diện kiến Thanh Long Hộ Pháp, mộ địa tổ tiên bị tặc nhân lẻn vào trì hoãn thời gian, mong Hộ Pháp tha thứ…”

“Ngọc Hàn Kiếm Tông diện kiến…”

“Phần Thiên Kiếm Tông diện kiến…”

Liên tiếp thanh âm vang vọng trời cao, từng kiện Phi Hành Pháp Bảo điên cuồng lao đến.

Sắc mặt chúng nữ Độc Cô Ngạo Tuyết trở nên quái dị, Lạc Nam cũng là âm thầm bật cười:

“Lý do cũng thật đa dạng phong phú.”

Không lâu sau đó, trong ánh mắt kính sợ của toàn bộ Thanh Long Khu, tất cả Thánh Đế Thế Lực cung cung kính kính đến phía trước Bá Vũ Điện, dâng lên lễ vật.

“Các vị đến đã là có lòng, bổn Hộ Pháp nào dám nhận lễ…” Lạc Nam nở nụ cười:

“Huống hồ mỗi thế lực các ngươi đều vừa mới xảy ra biến cố, nhận lễ thì thật không hay…”

“Không, không, không…” Một đám Thánh Đế lắc đầu như trống bõi:

“Kính xin Hộ Pháp tiếp nhận, đây xem như bồi tội chậm trễ diện kiến, chỉ là chút lòng thành.”

“Haha, các vị có lòng như thế thì bổn Hộ Pháp không khách khí!” Lạc Nam cười tủm tỉm, phất tay cách không thu hồi tất cả vật phẩm.

Hắn nhún nhún vai, ra vẻ đáng tiếc: “Chỉ là thật không may, các vị đến trễ quá nên lễ vật Bàn Đào Quả đã được bổn hộ pháp chiêu đãi sạch sẽ rồi…”

Một đám Thánh Đế nghe vậy đau thấu tâm can, hối hận đến ruột đều xanh, bất quá vẫn ra vẻ tươi cười:

“Haha, có thể diện kiến Hộ Pháp đã là vạn phần vinh hạnh, nào dám mong chờ lễ vật của ngài.”

“Được rồi, các vị không cần khách khí, nếu đã là người cùng Thanh Long Khu, ngày sau chỗ tốt sẽ không thiếu phần của các vị.” Lạc Nam phất phất tay.

“Đa tạ Hộ Pháp nâng đỡ.” Đám Thánh Đế âm thầm thở phào, trước đó còn sợ Lạc Nam ghi hận đấy.

Ở khoảng cách gần, chứng kiến uy thế của Bá Vũ Điện, bọn hắn đã chẳng còn chút ý niệm phản nghịch hay không phục nào trong đầu.

Trước đó phần lớn Thánh Đế Thế Lực không chịu phục Lạc Nam là vì thực lực của hắn không đủ, lo sợ Thánh Tướng sẽ không làm nên chuyện.

Nhưng hiện tại Lạc Nam đã chứng minh được tu vi đối với hắn chỉ là vật đi kèm, không cần tu vi vẫn có thể cường thế bình thiên hạ, vậy còn gì để bọn hắn không phục?

Thần phục một vị chủ công chỉ mới Thánh Tướng đã có thể ức hiếp Thánh Đế, chờ hắn đột phá Thánh Đế sẽ càng kinh khủng đến mức nào?

Lúc này đây, tất cả Thế Lực của Thanh Long Khu đều sinh ra suy nghĩ như vậy.

Thu hết biểu hiện của chúng nhân vào trong mắt, Lạc Nam âm thầm buồn cười.

Lòng người chính là như thế, khi hắn không nể ngươi, không sợ ngươi…bất cứ hành vi nào của ngươi cũng sẽ bị hắn xem nhẹ.

Nhưng một khi đã khiến hắn kính sợ, dù chỉ một câu nói bâng quơ trêu đùa của ngươi, bọn hắn cũng sẽ xem là chân lý, tự não bổ lẫn nhau để nghĩ ra viễn cảnh tốt đẹp khi đi theo ngươi.

Hắn đứng lên, đảo mắt nhìn toàn trường, thanh âm vang vọng:

“Kể từ ngày hôm nay, bổn Hộ Pháp chấp hành mệnh lệnh của tổng bộ, tay nắm Nam Thiên Lệnh, tiếp quản Thanh Long Khu, có vị nào không phục?”

Cả đám đưa mắt nhìn nhau, thầm nghĩ ngươi vừa tiễn một vị Thánh Đế Viên Mãn lên đường, chúng ta còn không phục cái rắm a.



“Khá tốt…” Lạc Nam hài lòng gật đầu, trầm giọng nói:

“Nếu các vị đã phục, từ đây về sau tại Thanh Long Khu này phải tuân theo quy tắc do bổn Hộ Pháp đặt ra.”

Toàn trường trong lòng siết chặt, không biết Hộ Pháp sẽ đưa ra quy tắc gì, liệu có khắt khe hay không, cả đám nhất thời âm thầm lo lắng.

“Quy tắc đơn giản, chính là cộng đồng phát triển, chấm dứt mọi tranh đấu không cần thiết.” Lạc Nam bá khí quát lên:

“Lực lượng của các ngươi dùng để chém giết với thế lực đối địch bên ngoài, máu chảy xuống từ cơ thể các ngươi sẽ góp phần mở rộng lãnh thổ Thanh Long Khu, kiếm của các ngươi phải cắm vào thân xác kẻ thù…”

“Có làm được không?”

“Được!” Quần hùng sôi sục gào thét, vô thức ưởn ngực ngẩng cao đầu.

Trong khi các khu vực khác thuộc Nam Thiên Môn còn đang hỗn loạn bên trong nội bộ, thì Thanh Long Khu của bọn hắn đã hướng tầm mắt đến mục tiêu xa hơn, đó là đối phó địch nhân bên ngoài, đó là khai cương thác thổ.

Trong lúc nhất thời, thân ảnh Lạc Nam trở nên cao lớn vĩ ngạn trong mắt tất cả thế lực tại Thanh Long Khu.

Thanh Long Hộ Pháp – Lạc Nam, danh chấn thiên hạ.



Sự kiện đã xong, Lạc Nam và các thế lực trong địa bàn của mình xem như đã có tiếp xúc, nhận thức bước đầu tiên.

Đương nhiên hắn hiểu rằng từng ấy là chưa đủ, muốn quản lý một phiến thiên địa lớn như Thanh Long Khu không phải cứ đơn giản như vậy là xong, phạm vi địa bàn của nó vượt qua rất nhiều Nhất Thế Vũ Trụ.

Để duy trì lâu dài, phát triển ổn định cần có kế hoạch rõ ràng, dưới tay cần có rất nhiều nhân thủ đáng tin cậy mới được…

Bất quá bước đầu tiên chấn nhiếp quần hùng, triển lộ uy nghi, Lạc Nam xem như đã hoàn thành một cách hoàn mỹ, trong thời gian ngắn sẽ không ai dám vuốt râu hùm.

Trở về trong Thanh Long Phủ, Lạc Nam lười biếng nằm ở trên giường.

Giao Linh, Độc Cô Ngạo Tuyết, Tây Thi, Ninh Huyền Tâm, Lạc Sương đứng cạnh bên đưa mắt nhìn nhau.

“Tiểu thúc, các tỷ muội khác cũng ở trong Linh Giới Châu, ngươi vì sao chỉ gọi năm người chúng ta tiến ra?” Ninh Huyền Tâm nhíu mi hỏi.

“Bởi vì đại tẩu là Thánh Hoàng, Tây Thi là Thánh Hoàng, nhị tỷ, Giao Linh và Ngạo Tuyết cũng là Thánh Tôn.” Lạc Nam nhìn các nàng thành thập đáp:

“Ta mới yên tâm để năm người ra mặt, các nàng khác tu vi còn thấp, nên tập trung cho việc tu luyện thay vì giúp ta.”

“Tiểu Tiểu và Tư Tình tỷ tỷ cũng là Thánh Tôn mà?” Giao Linh khó hiểu.

“Tiểu Tiểu thân phận quá bí ẩn, Tư Tình thì lại quá đẹp, không thích hợp lộ diện.” Lạc Nam nhún nhún vai:

“Sắp tới ta muốn các nàng giúp ta giải quyết các loại sự vụ phát sinh tại Thanh Long Khu này.”

“Đáng giận, kêu ta đi luyện quân thì được, còn giải quyết sự vụ thì miễn đi, đau đầu chết!” Lạc Sương bất mãn kháng nghị.

“Thiếp cũng thấy mình không thích hợp…” Độc Cô Ngạo Tuyết nhu thanh nói, kêu nàng luyện kiếm cả đời sau đó chém giết kẻ địch thì được, còn với tính cách của nàng thì thật sự không thể giải quyết sự vụ phát sinh hay huấn luyện quân đội.

“Ta hiểu.” Lạc Nam bất đắc dĩ nói:

“Vậy nên hai người chỉ cần tu luyện và tọa trấn Thanh Long Phủ là được, thỉnh thoảng trợ giúp một thoáng cho đại tẩu các nàng, điều kiện tu luyện ở đây còn vượt qua Linh Giới Châu.”

Ninh Huyền Tâm từng quản lý Lạc Gia, Giao Linh từng tiếp quản Ngọc Giao Đảo, Tây Thi cũng từng là Cốc Chủ Hồ Điệp Cốc, tin tưởng ba nàng sẽ làm tốt nhiệm vụ.

Thật ra Mộng Thải Vân, Mộng Chi Tiên, Thủy Nguyệt, Kính Hoa mấy nữ đều là nữ nhân tài giỏi trong việc nội chính, nhưng tu vi các nàng còn thấp, hắn muốn ưu tiên để các nàng tu luyện hơn.

Việc huấn luyện đào tạo quân đội cũng không vội, chờ Viêm Miên Châu, Lạc Sương, Bạch Miêu Miêu các nàng có đủ thực lực, trở thành Nữ Thánh Hoàng, với bản lĩnh của những nữ tướng giàu kinh nghiệm, không khó để chiêu binh đãi mã.

“Ta không hề có ý định để các nàng suốt đời ẩn giấu trong Linh Giới Châu.” Lạc Nam nghiêm túc nói:

“Ta tin rằng mỗi người các nàng đều sẽ tỏa sáng rực rỡ ở bầu trời Nguyên Giới như những vì sao, nhưng điều kiện ít nhất phải tu đến cấp Thánh Tôn mới được xuất hiện.”

“Linh Giới Châu chỉ là nơi chúng ta âm thầm phát triển, còn Thanh Long Khu mới thật sự là đất đặt chân ở Nguyên Giới này, là cơ nghiệp thật sự.”

Mấy nữ nhân gật đầu, các nàng hiểu Thanh Long Khu chính là nền tảng đầu tiên của Lạc Nam ở Nguyên Giới.

Lạc Gia thì quá yếu, Thiên Cơ Lâu thì lại không thể xen vào chiến sự, vì vậy Thanh Long Khu mới là khởi đầu đúng nghĩa.

“Quản lý thế lực không khó khăn, nhưng ta cần có người hiểu biết nhiều về Thanh Long Khu và cả những kẻ địch rình rập xung quanh, có kinh nghiệm hỗ trợ, như vậy sẽ thuận lợi hơn, mọi thứ nhanh chóng đi vào nề nếp hơn.” Ninh Huyền Tâm đề nghị:

“Chỉ cần thời gian đầu là được.”

Lạc Nam vuốt vuốt cằm, gật gật đầu: “Vậy để ta điều Tuyết Tuyền…”

“Không cần!”

Một thanh âm thánh thót quát lên, Mỹ Mộng nở nụ cười tươi tắn xuất hiện:

“Để ta giúp cho, dù sao thì ta cũng từng trông coi Thanh Long Khu khi ngươi chưa tiếp nhận.”

Sắc mặt Lạc Nam tối sầm: “Tỷ chưa trở về tổng bộ à?”

“Không về nữa.” Mỹ Mộng lắc đầu, thái độ hung ác:

“Thế nào? Chẳng lẽ ngươi không chào đón tỷ?”



Chúc cả nhà tối vui vẻ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK