Toàn trường ánh mắt ngưng lại, ở đây đều là cường giả, nên một chút động tĩnh cũng không thể qua mắt được đám người, huống hồ không gian đang bị cưỡng ép tách ra một khe nứt khổng lồ như miệng quái vật.
Lạc Nam nhảy ra khỏi Làng, phất tay một cái…
ẦM ẦM ẦM…
Làng Nhất Thế chấn động, sau đó cấp tốc thu nhỏ lại rơi vào lòng bàn tay.
Dù sắp tới có phát sinh cái gì, hắn cũng phải trước hết bảo đảm an toàn cho chúng nữ, Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận quả thật cần có thời gian để khôi phục, mà dư ba chiến đấu của Địa Đế chắc chắn sẽ khiến các nàng bị thương.
Đương nhiên, Lạc Nam vẫn có thể trốn vào Linh Giới Châu sau đó yêu cầu Châu Nhi chạy trốn.
Nhưng chưa chiến một trận mà đã bỏ chạy hắn cực kỳ không cam lòng…
Huống gì một khi đã quyết định trốn chạy, chỉ sợ ngày sau Làng Nhất Thế khó mà đặt chân ở Tiên Ma Vực, khi khắp nơi bị truy sát.
“Kẻ đến là địch hay bạn…”
Nhìn vết nứt hư không đã triệt để tách ra, từ bên trong đó bước ra một thân ảnh khổng lồ, Lạc Nam trong lòng lẩm bẩm.
ẦM ẦM…
Thiên địa chấn động…
Một cổ khí thế đè ép quét ngang toàn trường, uy nghiêm bao phủ cửu thiên thập địa…
Đập vào mắt Lạc Nam là một bóng lưng to lớn vững chắc như núi, áo choàng bạc rộng thùng thình tung bay, che phủ mặt trời tạo thành cái bóng cực lớn trên mặt đất, nhưng không thấy rõ diện mạo.
“Đến là người nào?” Lôi Cực ánh mắt híp lại đánh giá thân ảnh khổng lồ trước mặt.
“Tại vũ trụ này chủng tộc nhân loại có kích thước khổng lồ không hề ít, có mạnh có yếu…sẽ là ai đây?” Huyết Hồn Ma Đế lẩm bẩm.
Toàn bộ Tiên Ma Vực cũng đang chú ý động tĩnh tại nơi này, hầu như không người không biết.
Trong một thời gian ngắn, Làng Nhất Thế gần như đào sạch ba cái Đại Đế Cấp Thế Lực, chỉ còn lác đác vài người còn sống sót, chuyện kinh khủng như vậy đương nhiên gây nên oanh động cực lớn, muốn người khác không chú ý cũng khó khăn.
Đối với việc phải đối mặt với hai vị Địa Đế và hàng loạt cường giả khác đánh đến tận cửa, những người biết nội tình thì cho rằng Lạc Nam chắc chắn phải cầu cứu Vạn Yêu Thánh Địa, phần còn lại kết luận lần này Làng Nhất Thế đã chính thức lâm vào cùng đường.
Dù sao những việc Làng Nhất Thế làm ra đã đủ kinh khủng rồi, dù cuối cùng có bị tiêu diệt, nhưng cũng đủ để tự hào.
Một cái Tôn Cấp Thế Lực có thể khiến ba cái Đại Đế Cấp Thế Lực khác gần như toàn diệt, khiến một đám Đại Ma Đế thất thủ vô sách, cuối cùng hai vị Địa Đế bị ép phải xuất động mới có thể giành ưu thế, đừng nói là ở Tiên Ma Vực, sợ rằng ở toàn bộ vũ trụ cũng lác đác không có mấy.
Trận này dù thắng hay bại, ba chữ Làng Nhất Thế và cái tên Lạc Nam chắc chắn được ghi vào sử sách Tiên Ma Vực, để hậu nhân kinh sợ.
Trước tình hình đó lại có người thần bí xuất hiện, trong lúc nhất thời vô số người đoán già đoán non.
Nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Lạc Nam, xem ra không cùng người khổng lồ thần bí có quen biết…
“Ngươi là kẻ nào?” Bắc Vỹ ánh mắt nghiêm nghị quát.
Hắn đã không nhịn được muốn trả thù, không nhịn được muốn dồn Lạc Nam vào chỗ chết để trả thù cho huynh đệ Huyết Hào, trả thù cho Ma Thiên Môn vô số sinh mệnh chết thảm.
Bất kỳ chướng ngại vật nào cản trở đều sẽ là tử địch của hắn.
Trước câu hỏi của Bắc Vỹ, trong lớp áo choàng bạc, người khổng lồ thanh âm uy nghiêm mà trầm thấp, như âm ba quét ngang bốn phương tám hướng nhàn nhạt truyền ra:
“Hắn không phải người các ngươi có thể động, cút hết đi!”
Tĩnh…
Toàn trường tĩnh lặng đến cực điểm…
Áo Choàng Bạc che đậy khí tức khiến người ta không nhìn thấu tu vi của người khổng lồ này, nhưng dám đứng trước mặt hai vị Địa Đế và một đám Ma Đế nói ra lời ngông cuồng như vậy.
Không phải bị bệnh chính là có cự đại vốn liếng…
Chẳng lẽ đây là một vị Địa Đế khác? Thậm chí có thể còn là Thiên Đế?
Sau lưng Lạc Nam còn có bối cảnh cấp bậc này?
Lạc Nam nhìn chăm chú bóng lưng người khổng lồ, một cảm giác quen thuộc không tự chủ dâng lên trong lòng.
Một đoạn ký ức xuất hiện trong tầm mắt…
Năm đó…tại Man Hoang Tinh Cầu, Lạc Nam đưa bóng lưng về phía đôi tỷ đệ Cự Nhân Tộc, liều mạng ngăn trở vô số cường giả Cự Yêu Tộc thế công hung mãnh, tạo khoảng trống để bọn hắn tiến vào trận pháp rút đi an toàn…
Ngày hôm nay, vị trí thay đổi…tiểu đệ Cự Nhân chất phát kia đã đưa bóng lưng về phía hắn, dù đối diện là hai Địa Đế và hàng loạt Ma Đế.
“A Man…” Lạc Nam giọng điệu trầm thấp, trong mắt xuất hiện một chút vui mừng.
Mặc dù khí thế thay đổi, mặc dù thân phận và địa vị thay đổi, nhưng có một thứ vĩnh viễn chưa từng thay đổi…
Lạc Nam và A Man, vẫn đứng cùng một chiến tuyến.
Mà lúc này, như nghe được tiếng gọi của Lạc Nam, thân ảnh khổng lồ chắn ở phía trước cũng hơi run lên một chút.
Cảnh tượng năm đó đồng thời như mới diễn ra, xuất hiện trước mặt hắn…
Nam nhân tên Lạc Nam, trong hoàn cảnh cửu tử nhất sinh, bất chợt dùng công kích đẩy hắn và đại tỷ vào trong truyền tống trận, dùng bóng lưng gầy yếu của mình ngăn cản vô số cường giả Cự Yêu Tộc.
Ngày hôm nay, hắn rốt cuộc có thể đường đường chính chính chắn ở trước mặt nam nhân kia, đối mặt cường địch…
Mặc dù nam nhân đó vẫn như cũ ưu tú, vẫn như cũ xuất chúng.
Dù ở một nơi khắc nghiệt như Tiên Ma Vực, nam nhân kia vẫn tỏa sáng, để đối phó một Địa Vương như hắn, không ngờ đối thủ phải xuất động hai vị Địa Đế, năm vị Đại Đế…
Nam nhân như vậy, đáng giá để hắn gọi hai tiếng đại ca…
Mà Lạc Nam lúc này, khi nhìn thấy thân ảnh khổng lồ phía trước run lên, hắn đã biết suy đoán của mình là đúng…
Lạc Nam bước chân mà lên, cùng thân ảnh khổng lồ đứng sóng vai…
Như một con kiến và một con voi đứng cạnh, cảnh tượng mặc dù quái dị…nhưng lại khiến người khác nhìn vào sinh ra cảm giác hào hùng.
“Ta vốn định đi Cự Chiến Cổ Tộc một chuyến, nhưng nhiều chuyện quấn thân, vẫn chưa có thời gian…” Lạc Nam cười cười nói.
“Ngươi tìm hiểu về ta?” Thân ảnh khổng lồ nghe vậy trầm thấp mở miệng.
“Ta đã hứa với Đại Tỷ ngươi, mọi giá phải tìm ngươi trở về…” Lạc Nam có chút cảm thán.
Nghe nhắc đến “Đại Tỷ”, thân ảnh khổng lồ toàn thân chấn động…hít sâu một hơi:
“Chiến xong trận này rồi nói!”
“Ừm!” Lạc Nam nghiêm túc gật đầu, bất quá vẫn không nhịn được hỏi: “Ta nên gọi ngươi Thiên Cuồng, hay gọi ngươi A Man?”
Thân ảnh khổng lồ thoáng trầm mặc, sau cùng thở ra một hơi: “Vẫn gọi A Man đi!”
Nghe Lạc Nam và người khổng lồ đối thoại, sắc mặt Huyết Hồn Ma Đế đám người trở nên khó coi.
Thì ra là người quen biết cũ của Lạc Nam, hơn nữa hai người còn công khai nói chuyện, không hề để bọn hắn vào trong mắt.
Mà tình cảnh này cũng lọt vào trong mắt một thân ảnh thiên kiều bách mị ở Vạn Yêu Thánh Địa, đôi mắt đẹp lãnh diễm của nàng thoáng lấp lóe, môi thơm như anh đào hé mở:
“Hắn sao lại quen biết với Cự Chiến Cổ Tộc…hơn nữa còn là nhân vật đứng đầu Sơn Cự!?”
Ánh mắt của nàng thoáng hiện lên vẻ mơ màng, nhớ lại sự bá đạo của Sơn Cự và Phong Lâm Hỏa Sơn tại vô vàn trận chiến trong quá khứ…
Âm thầm suy đoán quan hệ của Lạc Nam và Cự Chiến Cổ Tộc…
…
“Thăm dò hắn!” Huyết Hồn Ma Đế truyền âm cho Hùng Bách, ra lệnh hắn thăm dò người khổng lồ.
Bởi vì xét về lực lượng, Sơn Chủ của Đại Ma Sơn Hùng Bách mạnh nhất trong các đệ tử của hắn, chiến với người khổng lồ vừa vặn thích hợp.
Hùng Bách nghiêm túc gật đầu, lạnh lùng quát:
“Mặc kệ ngươi là ai, ngăn cản chúng ta diệt trừ Lạc Nam chính là tử tội!”
Nói xong, trực tiếp vận chuyển Đế Ma Lực vào nắm tay, hư ảnh vạn sơn xuất hiện giữa thiên địa, mang theo sức mạnh cuồng nộ oanh tạc mà đến:
“Vạn Sơn Quyền!”
Vừa ra tay, trực tiếp vận dụng Đế Kỹ mạnh nhất của Đại Ma Sơn…
Sức mạnh như vạn tòa đại sơn như dung nhập làm một, hướng Cự A Man nghiền ép…
Không gian bốn phía oanh tạc, một vị Đại Đế toàn lực ra tay, độ mạnh mẽ có thể nghĩ.
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, hắn cũng chờ mong, muốn xem thử thực lực của Cự A Man đã đạt đến mức độ nào.
Năm xưa nghe Võ Tam Nương và Cự Mỹ Anh mấy nữ kể lại tình cảnh diễn ra bên trong đường hầm không gian, biết được tại thời khắc mấu chốt Cự A Man đã bùng phát sức mạnh dữ dội đủ sức thay đổi hư không cứu mạng các nàng, trên người tên này cất chứa đại bí mật.
Bất kể như thế nào, bất kể thân phận của hắn là ai, Lạc Nam không hề phủ nhận mình nợ Cự A Man rất nhiều.
Nếu không có Cự A Man bạo phát khi đó, chỉ sợ Lạc Nam hắn đã đánh mất Võ Tam Nương, Cự Mỹ Anh, Đan Mộng Cơ và Man Kiều, bốn vị thê tử…
Có thể nói, Cự A Man đã giúp Lạc Nam không phải sống trong một cuộc đời hối tiếc và tự trách…
Chứng kiến Vạn Sơn Quyền mạnh mẽ công đến, áo choàng bạc tung bay, một cánh tay khổng lồ từ tốn đưa về phía sau…
Lạc Nam có thể nghe thấy thanh âm của từng khối từng khối cơ bắp đang siết chặt, máu tươi lưu thông với tốc độ khủng bố, gân guốc như rồng rắn bùng nổ, thanh âm cơ thể như tiếng trống trận vang dội.
Đáng tiếc áo choàng bạc che thân, không thể chứng kiến tình huống cơ thể của Cự A Man lúc này.
OÀNH!
Một quyền vừa ra, Nam Vực chấn động, không gian bị chấn thành bột mịn.
“AAAAAAAA”
Tiếng hét thảm thiết vang lên, Vạn Sơn Quyền sụp đổ không còn chút cặn, Hùng Bách như một miếng giẻ rách bay vọt ngàn mét, một nửa cơ thể hóa thành thịt vụn, ngay cả xương cốt cũng rách nát lả tả.
“Thể Đế…hơn nữa còn là Thể Đế hùng mạnh!” Đồng tử trong mắt Lôi Cực co rút lại, lần đầu tiên sắc mặt không xem ai ra gì hiện ra vẻ ngưng trọng.
Toàn bộ Tiên Ma Vực vang lên hàng loạt tiếng nuốt nước bọt…không ai ngờ đến người khổng lồ lại khủng bố đến như vậy.
Một quyền oanh tạc trọng thương Đại Đế, chẳng lẽ đây là một vị Thể Đế Hậu Kỳ hay sao?
“Mạnh đến mức này?” Lạc Nam trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.
Một quyền đấm nát một nửa thân thể của Đại Đế, Cự A Man rốt cuộc là ai?
Chẳng lẽ Đế Tử của các Thế Lực đỉnh tiêm trong phiến vũ trụ này đều hùng mạnh như vậy?
“Trước đây là ta ếch ngồi đáy giếng, chưa tiếp xúc với cường giả chân chính hay sao?” Lạc Nam trong lòng tự nhủ.
“Các hạ rốt cuộc là ai?” Huyết Hồn Ma Đế ánh mắt kiêng kỵ nhìn Cự A Man, trong lòng dâng lên cảm giác nguy hiểm.
Rất khó ước tính thực lực của một Thể Đế, qua một quyền vừa rồi…bọn hắn vẫn chưa nhìn ra tu vi thân thể thực sự của Cự A Man.
Kẻ khổng lồ này xuất hiện, lại thêm ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa vẫn chưa sử dụng, ngày hôm nay muốn giết Lạc Nam chỉ sợ đã không dễ dàng.
“Cút hoặc chết!” Cự A Man lạnh lùng nói.
“Hừ, mặc dù ngươi lợi hại, nhưng chúng ta cũng không dễ bị hù dọa như vậy!” Lôi Cực cười lạnh một tiếng.
Bên trong ánh mắt, Cửu Sắc Lôi Kiếp chớp động.
OÀNH OÀNH…
Bầu trời tối đen như mực, tầng tầng Kiếp Lôi bắt đầu giáng xuống, vây lấy xung quanh cơ thể hắn…
Lôi Cực chân đạp biển sét, như một vị Lôi Thần, ánh mắt lẫm liệt nhìn chằm chằm Cự A Man, kiêu ngạo quát:
“Luân Kiếp Tiên Cung từ khi thành lập đến nay, chưa từng e sợ bất kỳ thế lực nào!”
“Có thêm lão phu!” Huyết Hồn Ma Đế chậm rãi bước ra, bầu trời trên đỉnh đầu hắn có vô số huyết khí xung thiên, oan hồn gào thét, một tay chống quải trượng, một tay cầm Huyết Hồn Lâu, giọng điệu bén nhọn:
“Mặc dù ngươi mạnh mẽ, nhưng chưa thể một quyền đánh chết Đại Đế, chứng minh ngươi còn chưa phải Thể Đế Hậu Kỳ, đối mặt với hai người chúng ta liên thủ, chỉ có một con đường chết mà thôi!”
“Vậy sao?” Cự A Man ánh mắt hiện lên vẻ trêu tức: “Ta cũng không nói lần này ta đến đây một mình!”
Tròng mắt Huyết Hồn Ma Đế đám người co rụt lại…
RĂNG RẮC…
Hư không tiếp tục nứt ra, một cái chân lớn như trụ trời bất chợt từ bên trong đó xuất hiện…
Quanh chân có Cửu Tầng Chiến Ý quanh quẩn thét gào, hung hăng đạp xuống.
ẦM ẦM…
Trong ánh mắt muốn lòi ra của đám người, Biển Sét trên đầu Lôi Cực ầm ầm tan vỡ, một chân kia muốn đạp thẳng xuống đầu Lôi Cực.
“Đừng có mơ!” Lôi Cực trán nổi gân xanh, phẫn nộ quát:
“Đế Kỹ - Cửu Lôi Trùng Sát!”
Hai tay hắn kết ấn, toàn bộ Kiếp Lôi trên chín tầng trời điên cuồng tiến về, dồn vào trong tay, dồn nén đến cực hạn, hướng về bàn chân khổng lồ oanh tạc mà đến.
ẦM ẦM ẦM…
Cửu Lôi Trùng Sát oanh tạc bốn phía hư không, lôi đình âm vang khắp cả Tiên Ma Vực, vô số người bịt kín lỗ tai, cảm thấy linh hồn chấn động, không hổ là Địa Đế ra tay.
Chỉ là đối mặt với Đế Kỹ mạnh mẽ như vậy, bàn chân khổng lồ vẫn không hề hấn gì, ngoan cường và lỳ lợm, tường đường gân guốc khổng lồ cộm lên lấp lánh Hoàng Kim, mỗi một sợi gân như ẩn chứa cực đại vĩ lực.
Tổng cộng 31 đường gân chói sáng…
Lạc Nam giật mình phát hiện, những đường gân thân thể đó ẩn chứa sức mạnh không thua gì mỗi đường Hồng Hoang Ma Văn của mình.
Cự Chiến Cổ Tộc này chỉ sợ là một chủng tộc cổ lão, mạnh mẽ không thua gì Hồng Hoang Ma Tộc trong quá khứ.
PHỐC!
Một chân đạp xuống, Cửu Sắc Lôi Kiếp trong tay Lôi Cực toàn diện nổ tung, thân thể của hắn bị trấn sâu xuống lòng đất, điên cuồng phun máu.
“Hừ, nếu là Luân Kiếp Tiên Đế thức tỉnh thành công, còn có thể cùng bổn tọa một trận chiến…về phần ngươi còn chưa đủ tư cách!” Bàn chân rút ngược trở về, từ bên trong hư không vang lên thanh âm ngạo nghễ.
“Cái này…”
Toàn bộ Tiên Ma Vực tĩnh lặng đến cực điểm, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
“Chạy!” Ông lão áo trắng không nói hay lời, vội vàng bắt lấy Thánh Nữ vẫn đang kinh dị bên cạnh, điên cuồng đào tẩu.
Lôi Cực là một trong hai vị Địa Đế mạnh nhất Luân Kiếp Tiên Cung, ngay cả một chân của đối thủ cũng không tiếp nổi, còn đánh cái rắm a.
“Ực…” Huyết Hồn Ma Đế nuốt một ngụm nước bọt khô khốc…
Hắn tự nhận mình so với Lôi Cực còn yếu hơn một bậc…
Ngay cả Lôi Cực còn bị một chân đạp xuống, mặc dù chưa kịp xuất động Pháp Bảo, nhưng đối thủ cũng chỉ mới lộ ra một chân a, Pháp Bảo cũng chưa dùng đến đâu.
“Haha, hiểu lầm…tất cả chỉ là hiểu lầm!”
Huyết Hồn Ma Đế cười làm lành nói.
…
Chúc mọi người ngủ ngon…
...
Ai ủng hộ e có động lực thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: [email protected]
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn