Mục lục
Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời vừa nói ra…toàn trường hít một ngụm khí lạnh…

Nếu trước đó bọn hắn cảm nghĩ Vô Lượng Quân đám người bá đạo và ngông cuồng, thì hiện tại khi Lạc Nam vừa mở miệng, bọn hắn cảm thấy Vô Lượng Quân như trẻ nhỏ gặp phụ mẫu, hoàn toàn không đủ tư cách so sánh.

Vô Lượng Quân đám người là lấy tư thái bề trên cao cao tại thượng của Trung Tiên Giới ra làm giá đỡ, mà Lạc Nam lại lấy chính bản thân hắn ra tuyên bố ba thế lực Trung Tiên giới chỉ là rác rưỡi, chẳng khác nào trực tiếp vả mặt Vô Lượng Quân đám người?

Trong khoảnh khắc, vô số người hít một ngụm khí lạnh, kính nể nhìn Lạc Nam.

Mặc kệ Lạc Nam có ngu ngốc hay vấn đề thần kinh gì hay không…thì việc hắn trút giận cho toàn thể Tiểu Tiên Giới phụ thuộc chửi mắng Trung Tiên giới thật con mẹ nó sung sướng rồi.

Trước đó bọn hắn bị Trung tiên giới đám thiên tài áp chế ngay cả thở mạnh cũng không dám…

Vậy mà Lạc Nam vừa xuất hiện, đã đem Trung tiên giới mắng đến máu me đầy đầu, trực tiếp chỉ định bọn hắn là rác rưỡi.

Trong khoảnh khắc, rất nhiều người âm thầm đưa ngón tay cái về phía Lạc Nam, bắt đầu tìm hiểu thêm về hắn.

Nam nhân này đã dám nói như vậy, nếu hắn không phải tự tin tuyệt đối trước thực lực của mình thì sẽ là bệnh thần kinh…

Nhìn bề ngoài của Lạc Nam kiểu gì cũng không ra dáng bệnh thần kinh cả, vì thế đám thiên tài Tiểu Tiên Giới đã bắt đầu có chút chờ mong, hy vọng hắn sẽ tạo nên kỳ tích…

Chỉ bất quá…lấy sức một người chống chịu toàn bộ thiên tài Trung Tiên Giới có mặt ở Bí Cảnh lúc này, nghe qua thật chẳng thể nào khả thi.

“Tiểu tử…lời của ngươi sẽ vô tình khiến ngươi chết thảm, cực kỳ thê thảm có biết không?”

Nhân Yêu của Hải Yêu Cung vốn nóng nảy táo bạo, nghe Lạc Nam vậy mà hung hăng phách lối như thế, cả đám đã sát khí dâng trào, thề phải lột da rút gân Lạc Nam.

“Thích thì đánh đi…già mồm quá!” Lạc Nam lười biếng liếc mắt nhìn Hải Sa một chút, sau đó bất chợt khoanh chân ngồi giữa không trung…

“Hắn muốn làm gì?” Một tên thiên tài Đạo Huyền Tông mở miệng hỏi.

Vô số người sắc mặt cũng là mộng bức, không hiểu Lạc Nam sắp bị vây giết đột nhiên ngồi xếp bằng làm gì? chẳng lẽ là tư thế giác ngộ mới? hay hắn lĩnh mệnh mới rồi?

Bất quá trước một bầy sói đang chờ chực bao vây, tên “Tà tu” này sẽ làm gì đây? Nhìn qua không giống như thần kinh tái phát mà?

Vô Lượng Quân chân mày nhíu chặt, hắn từng nghe qua chiến tích của tên “tà tu” này…nhưng bên trong thông tin rõ ràng không có tư thế ngồi xếp bằng khoanh chân nha.

Chẳng lẽ Lạc Nam lại có chiêu thức mới? thật là vãi lúa.

Ok a ba

“Mặc kệ thủ đoạn của ngươi là gì…giết rồi lại nói, tránh đêm dài lắm mộng!”

Vô Lượng Quân sắc mặt quyết định, thả người phóng lên thiên không, Vô Lượng Quyền Kình từ trên trời như mưa sao băng giáng xuống trực diện đầu của Lạc Nam.

Nếu không né tránh được một chiêu này, chỉ sợ Lạc Nam không chết cũng trọng thương a…

Trong lúc đám người mở to mắt nhìn, lại như cảm ứng được công kích dữ dội đang lao đến, trước mặt Lạc Nam bất chợt lơ lửng một kiện đồ vật…


Một thanh Cổ Cầm trong suốt, bên trên chỉ có bảy sợi dây…thần bí lấp lánh, cao quý lộng lẫy nhưng lại tạo cảm giác nguy hiểm đến trí mạng cho Vô Lượng Quân đang ở trên không…

Chính là Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm…kiện Hồn Bảo mà Lạc Nam đạt được từ thi thể vị Hồn Vương không đầu kia…

“Mau! Toàn lực công kích, đừng để hắn gảy đàn!”

Đám thiên tài Trung Tiên giới sắc mặt đại biến, bằng vào kiến thức của tu sĩ Trung Tiên giới, ngay cả Tiên Vương cũng gặp qua vài lần như bọn hắn đương nhiên nhận ra mối huy hiểm đến từ thanh cổ cầm.

Vô Lượng Quân nghe vậy gào thét:

“Vô Lượng Quyền, chết đi cho ta!”

Công kích liên miên bất tuyệt hóa thành Quyền kình ngập trời nện xuống…

“Chúng ta cũng giết hắn!”



Đạo Huyền Tông, Hải Yêu Cung và Vô Lượng Hải Các đám thiên tài toàn lực công kích, sức mạnh vận chuyển có dấu hiệu khiến Bí Cảnh nứt đi, quá mức dữ dội…

Đám tu sĩ Tiểu Tiên giới thấy cảnh này vội vàng co ba chân bốn cẳng bỏ trốn…hứng chịu dư ba công kích cấp bậc này, bọn hắn chỉ có con đường chết thôi…

Kỳ quái chính là…Lạc Nam từ đầu đến cuối vẫn ung dung ngồi bên phím đàn, đặt tay lên âm sắc của nó là muốn làm gì?

“Công kích đến kìa! Nguy hiểm!” Đám người trái tim nhấc lên đến tận cổ họng.

Lạc Nam một mặt bình thản, cảm giác vô số khí tức kinh khủng khóa chặt lấy mình, hắn chỉ nhàn nhạt lẩm bẩm:

“Vạn Cổ Bất Hủ Thân!”

Trong khoảnh khắc này…vô số Kinh Văn Bất Hủ tiến hành ngâm tụng dữ dội, một màu đồng cổ lão mà thần bí bao trùm cơ thể Lạc Nam.

Từ máu tươi, xương cốt và cả thể xác…chúng nó toàn bộ được phủ bởi lít nha lít nhít các hình xăm, như một tôn cổ thần nào đó.

OÀNH OÀNH OÀNH…

Phô thiên cái địa công kích oanh tạc trực diện, Bất Hủ Diễn Sinh Kinh thi triển đến cực hạn, Lạc Nam rơi vào trạng thái bất khả xâm phạm trong một khoảng thời gian, ở thời điểm này…dù là Tiên Vương bình thường cũng không thể đánh hắn bị thương nếu không dùng đến Hồn Lực.

Khói bụi, lôi đình, kim sắt, hoa lửa ngập trời…tạo thành một đám mây hình nấm dữ dội bao vây Lạc Nam vào giữa.

Sắc mặt hắn vẫn thản nhiên, cảm nhận được sự vô đối mà Vạn Cổ Bất Hủ Thân mang lại trong phút giây ngắn ngũi.

“Làm sao có thể? Làm sao có thể? Đây rốt cuộc là quái vật gì?”

Đám thiên tài Trung Tiên Giới vừa xuống đến kinh động như gặp ma quỷ, khó có thể tin chứng kiến Lạc Nam vẫn ngồi xếp bằng khoanh chân một cách hoàn hảo sau khi hứng chịu tần suất công kích khủng khiếp đến như vậy.

“Ta không tin!” Vô Lượng Quân ánh mắt đỏ hoe vì cảm thấy hoang đường và bị đả kích…

Hắn dùng công kích mạnh mẽ như vậy, tên kia thậm chí không thèm liếc nhìn một chút, trái lại tập trung vào thanh Cổ Cầm.

Vô Lượng Quân làm sao có thể không sinh lòng oán hận?

“Lại ra tay, ta không tin hắn có thể duy trì trạng thái như vậy trong thời gian dài!” Hải Sa cũng phụ họa gào thét.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Thiên tài Trung Tiên giới bắt đầu ngưng tụ vô tận Tiên Lực, cả đám hình như muốn dùng toàn lực giết chết Lạc Nam.

“Ấy ấy…Các vị đã công kích đủ rồi…giờ đến phiên ta!” Lạc Nam thản nhiên cười…

Công kích hắn toàn lực nhiều như vậy, chẳng lẽ muốn hắn tiếp tục chống chịu không thành?

Bàn tay nhẹ đặt lên dây đàn…

Lạc Nam bấm đầu ngón tay, máu huyết nhanh chóng chảy xuôi theo dây đàn trong suốt, trong khoảnh khắc hắn nhẹ nhàng gảy lên:

“Đinh!”

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…

Vô cùng vô tận Hồn Lực đến từ Ôn Hồn Liên bảy cánh cung cấp, chỉ thoáng chốc đã hòa và dây đàn…

Theo nhịp gảy của Lạc Nam, Hồn Lực trở thành công kích khủng bố lan tràn khắp bốn phương tám hướng…

“Khốn kiếp…đầu của ta?” Vô Lượng Quân hai tay ôm đầu hét thảm một tiếng, vừa rồi hắn như bị kim châm đào vào đầu não vậy.

Mà đám thiên tài xung quanh bị Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm ảnh hưởng, cả đám sắc mặt thoáng chốc trắng bệch.

ĐINH ĐINH ĐINH ĐINH ĐINH ĐINH…

Tiếng đàn vang lên ngày một dữ dội, không có nhịp điệu rõ ràng, không có vần âm cụ thể, chỉ có vô tận hỗn loạn rối rắm khiến người nghe cực kỳ khó chịu, Hồn Lực công kích thô bạo mà ra, trực tiếp truyền vào trong não bộ và linh hồn của sinh mệnh thông qua tiếng đàn, khiến Vô Lượng Quân đám người chết đi sống lại…



Lạc Nam vẫn ung dung ngồi đó gảy đàn, tiếng đàn ngày dần lớn hơn…Hồn lực hòa vào trong đàn hóa thành những thanh Hồn châm cũng liên tục phát ra, đâm vào Linh hồn của đám người muốn vây công lấy mình…

“AAAAAAAAA, Mau dừng lại thằng khốn!” Một thiên tài Đạo Huyền Tông ôm đầu gào thét.

“Tiếng đàn chết tiệt, Linh Hồn của ta đau nhứt quá mức!”

“Mau…mau bằng mọi giá phải ngăn cản hắn lại, không thể tiếp tục gảy đàn…”

Hồn Lực đến từ Ôn Hồn Liên bảy cánh thật sự quá mức dồi giàu và tinh khiết, cộng thêm nguồn máu tươi không chút tạp chất của Lạc Nam, Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm khó chịu chưa từng có.

ĐINH ĐINH ĐINH ĐINH ĐINH…

Tiếng đàn ngày càng dữ dội, Hồn Lực lan tỏa khắp mọi nơi, những người xunh quanh đều cảm thấy mình sắp ngất đi…

“Toàn lực…toàn lực nghiến răng chịu đựng công kích hắn!”

Vô Lượng Quân ngửa đầu lên trời gào thét.

Đám thiên tài Trung Tiên Giới cũng biết chỉ còn cách đó, cả đám cố nén đau nhứt linh hồn, Đạo Huyền Tông hợp sức lại thi triển Kiếm Ý, Hải Yêu Cung liên thủ hóa thành bản thể mạnh mẽ, Vô Lượng Hải Các cũng liên tục tung ra Vũ Kỹ mạnh mẽ hơn bao giờ hết…

ẦM ẦM ẦM…

Uy lực thật sự rất dữ tợn, đủ sức hủy một người ở huyện

Đáng tiếc, Lạc Nam từ đầu đến cuối vẫn trong trạng thái Vạn Cổ Bất Hủ Thân, dù công kích tưởng chừng vô tận đánh xuống đầu…hắn vẫn thản nhiên ngồi đánh đàn, tra tấn toàn thể kẻ địch lẫn người thân…

Cắn nhẹ đầu lưỡi, máu tươi phun trào…một lần nữa rơi vào dây đàn…

ĐINH ĐINH ĐINH ĐINH…

Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm chấn động dữ dội như sinh ra linh tính…vô tận Hồn Lực như những kim châm nhọn lan khắp xung quanh, trực tiếp tác đọng vào linh hồn của những sinh mệnh thuộc bán kính ngàn dặm.

“AAAAAAAAAAAAAA”

Vài kẻ thực lực hơi yếu của Trung tiên giới ôm đầu hét thảm sau đó ngất đi…

“Khốn kiếp…ta không chịu nổi nữa rồi!”

Vô Lượng Quân hận ý ngập trời, chấp nhận bại trận rời khỏi phạm vi hạch tâm Bí Cảnh, bởi nơi đó vẫn còn có tên thản nhiên gảy đàn, âm thanh nguy hiểm đến cực điểm.

ĐINH ĐINH ĐINH ĐINH…

Tiếng đàn vẫn vang lên…không biết qua bao lâu, khi Lạc Nam nhấc tay khỏi dây đàn…vô số kẻ đã như mất hồn ôm đầu lăn lộn dưới đất, mà những người có khả năng chịu đựng hơn một chút đã tránh ra xa, rời khỏi hạch tâm bí cảnh…

“Đã sớm nói các ngươi là rác rưởi mà không chịu tin?”

Lạc Nam thản nhiên cười, trước mặt hạch tâm bí cảnh lúc này đã trống không một mảnh…chẳng còn ai dám ở lại.

Thi triển Vạn Cổ Bất Hủ Thân để tiến vào trạng thái bất khả xâm phạm…trong khoảnh thời gian đó, Lạc Nam sẽ điên cuồng dùng Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm tấn công Hồn lực trực diện, cuối cùng quả nhiên thành công đánh đuổi được ba phương Thế Lực rồi.

Đó là suy tính vừa hình thành không lâu trong đầu Lạc Nam, bằng không với thực lực của hắn…muốn chống lại đám thiên tài thế lực Vương Cấp liên thủ như vậy chính là mơ giữa ban ngày.

Dù đã đột phá Chân Tiên Viên Mãn, nhưng theo Lạc Nam ước tính…mình cùng lắm chiến được một trong ba phương mà thôi, bởi chất lượng thiên tài sau này Trung Tiên giới cử xuống đều là hàng ngũ tinh anh.

“Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm thật lợi hại, ta chỉ gảy bừa một cách rối loạn cũng mang lại hiệu quả cao như thế, chẳng trách vị Hồn Vương kia một hơi hiến tế miểu sát Tiên Vương!” Lạc Nam yêu thích vuốt ve Cổ Cầm.


Hắn chỉ gảy đàn theo bản năng, đối với bộ môn này dốt đặc cán mai…chỉ mượn nhờ tiếng đàn để khuếch trương Hồn Lực công kích đám thiên tài đến gây rối mà thôi.


Nhìn Bí Cảnh hạch tâm rộng thênh thang phía trước, Lạc Nam chân đạp thân pháp…chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng, ở phía sau hắn…đám Vô Lượng Quân vẫn đang cố gắng loại bỏ đau nhứt nơi Linh Hồn.




Chúc mọi người ngủ ngon…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK