Thật sự là quá chật…
Chật như muốn ép dẹp tiểu huynh đệ của Lạc Nam.
Nhưng lại vô cùng mềm mại, ướŧ áŧ, ấm nóng, vô số thớ thịt đàn hồi siết chặt, quấn quít ma sát.
Chỉ mới đâm vào, Lạc Nam đã sung sướиɠ nói không nên lời, toàn bộ lỗ chân lông trên người giãn ra, thoải mái vô pháp để hình dung.
Bất quá sung sướиɠ thể xác chẳng là gì so với thỏa mãn ở linh hồn.
Rốt cuộc hắn và Tuế Nguyệt đã tuy hai mà một, nàng đã thuộc về hắn, nàng là thê tử của Lạc Nam hắn.
Tâm linh mãn nguyện vượt qua vô số lần kɧoáı ©ảʍ mà nhục thể mang lại.
Có thể nói lúc này đây, tâm trạng của Lạc Nam vô cùng thăng hoa.
Thâm tình nhìn Tuế Nguyệt, phát hiện nàng đang nhíu nhẹ chân mày, miệng đỏ hé mở, cổ họng phát ra một chút thanh âm nỉ non.
Nàng không sướиɠ như hắn ngay khoảnh khắc đầu tiên này nhưng nàng lại cực kỳ hạnh phúc.
Nàng cố gắng không rêи ɾỉ thành tiếng vì sợ làm hỏng giây phút ngọt ngào.
Cơ thể của nàng như bị lắp đầy, nóng và cứng, to lớn và dũng mãnh.
Đó là những cảm giác đầu tiên mà nàng cảm nhận được khi cùng phu quân của mình hòa quyện.
Hai người nhìn nhau không nói lời nào, ánh mắt như đã nói thay tất cả.
Tuế Nguyệt chủ động chu môi, Lạc Nam cúi đầu hôn xuống.
Chụt…chụt…chụt…
Triền miên trong nụ hôn ướŧ áŧ, lần này không nóng vội hay nồng nhiệt, chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng, từ tốn, say đắm tận hưởng từng li từng tí.
Lạc Nam lại thưởng thức bầu sữa, lại trêu đùa cái núm nhỏ nhắn xinh xắn.
Thân là một Thiên Đế, cảm giác đau đớn cũng rất nhanh nhẹ trôi.
Thật ra chút đau đớn khi phá thân này so với việc đúc nên Thời Không Thánh Thể hoàn toàn không đáng chú ý chút nào cả, Tuế Nguyệt thừa sức chịu đựng cấp hàng vạn lần.
Nhưng nàng không nóng vội, nàng muốn tận hưởng dư vị và cảm giác đầu đời một cách nâng niu nhất.
Mãi đến khi không còn chút đau nào thay vào đó là đan điền nóng lên, da thịt sâu trong cơ thể ngứa ngáy đòi hỏi, dục niệm nảy sinh, Tuế Nguyệt mới thủ thỉ với hắn:
“Làm đi phu quân, thϊếp hết đau rồi…”
Lạc Nam như chỉ chờ có thế, côn ŧᏂịŧ liền rút nhè nhẹ ra.
“Ưm…thϊếp cảm nhận được sự chuyển động của chàng…ahhh”
Tuế Nguyệt rên khe khẽ, khi tiến vào hắn đâm quá nhanh nên nàng chưa kịp thích ứng, hiện tại khi hắn chỉ rút ra tạo nên vào đợt ma sát nhẹ nhàng đã làm nàng run rẩy.
Lạc Nam rút ra được bảy phần mười côn ŧᏂịŧ lại đột ngột dùng sức cắm vào lúc cán.
Ót…
“Sướиɠ…” Tuế Nguyệt giật giật, bàn chân duỗi thẳng ra, ma sát lần này dữ dội đến mức làm nàng mụ mị cả đầu óc.
“Nàng bót quá thê tử…tuyệt vời quá…” Lạc Nam hít sâu một hơi, hắn đang chiếm hữu lấy Tuế Nguyệt, hắn hận không thể ngửa đầu thét dài để thế nhân này biết hắn là nam nhân tốt số nhất, sung sướиɠ nhất.
“Phu quân…” Tuế Nguyệt ôm chặt hắn, răng cắn vào vai hắn, hai chân vòng qua hông hắn, miệng thủ thỉ bên tai:
“Thể hiện đi chàng! Chinh phục thϊếp!”
Lạc Nam phấn chấn hùng phong, lời của nàng như một chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực mạnh làm bất kỳ nam nhân nào cũng vô pháp từ chối.
Hắn ôm lấy eo nàng, côn ŧᏂịŧ bắt đầu chinh phạt, đâm ra rút vào một cách hữu lực.
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Da thịt ma sát, mỗi một lần đâm ra rút vào đều không quá nhanh cũng chẳng quá chậm, để Tuế Nguyệt tận hưởng từng tia xúc cảm, để đôi môi dọc cô bé của nàng mở ra khép lại nghênh hợp với cậu nhỏ của hắn.
Tuế Nguyệt lần đầu nếm trải vị tình một cách trọn vẹn, toàn bộ dây thần kinh kɧoáı ©ảʍ căng cứng.
Vừa rồi bị Lạc Nam dùng môi lưỡi đưa lêи đỉиɦ, nàng tưởng đó đã là sự thăng hoa nhất.
Nhưng lúc này đây khi hai bộ phận tư mật kết hợp, nàng mới biết mình còn ngây thơ đến mức nào.
“Hức….uhhhh….thích…chàng ơi…” Nàng rêи ɾỉ những câu vô nghĩa, u cốc ra nước liên tục làm quá trình ma sát trơn tru hơn, kɧoáı ©ảʍ hơn.
“Khà khà, bấy nhiêu đó còn chưa đủ đâu vợ yêu!” Lạc Nam nhếch miệng cười xấu xa.
Tuế Nguyệt đã muốn được hắn chinh phục, vậy hắn sao có thể để nàng thất vọng?
Xách hai chân dài miên mang của nàng cao lên, đặt chân của nàng thành hình dạng như chữ M, cái tiểu huyệt đỏ thẳm lộ ra giữa không khí.
Côn ŧᏂịŧ của hắn từ trên cao cắm vào, chín cạn một sâu, mỗi lần đều hung hăng như muốn nhét bi rồng vào trong đó.
“Sướиɠ… thϊếp sướиɠ…” Tuế Nguyệt giật bắn người, một dòng nước như suối phun bắn thẳng ra.
Ấm nóng và đầy vị nồng nàn.
Nàng đã lêи đỉиɦ ngay khi Lạc Nam vừa đổi tư thế xâm nhập.
Lạc Nam rút ra côn ŧᏂịŧ, đem nó đặt đến trước bờ môi kiều diễm:
“Yêu phu quân của nàng đi!”
Tuế Nguyệt đỏ mặt, vô thức hé môi ngậm lấy côn ŧᏂịŧ còn đầy hỗn hợp lầy lội.
Bởi vì kích thức của nó quá to, nàng chỉ ngậm vào được một phần, nhưng chưa có kinh nghiệm nên chẳng biết phải làm sao, chỉ giữ im ở trong miệng.
“Liếʍ đi nàng, như ta hôn cô bé của nàng vậy!” Lạc Nam hướng dẫn.
Tuế Nguyệt liếc xéo hắn, bất quá nàng vẫn chiều lòng phu quân, chiếc lưỡi đinh hương như tiểu xà quấn quanh côn ŧᏂịŧ, nhẹ nhàng liếʍ láp.
Lạc Nam thở ra một hơi sảng khoái, côn ŧᏂịŧ cố gắng đi sâu vào môi nhỏ của nàng, đồng thời cũng quay ngược lại úp mặt vào u cốc của nàng hôn lấy.
Phu thê hai người hôn lấy chỗ tư mật của nhau.
Tuế Nguyệt ngày càng bị cuốn hút bởi những động tác thân mật với người trong lòng mình, rất nhanh lại lên cơn động tình.
Cảm giác được thành vách non mịn cô bé nàng đã siết lấy lưỡi mình, Lạc Nam hài lòng rút côn ŧᏂịŧ ra.
Hắn xoay người lại, bế Tuế Nguyệt lên để nàng tựa lưng vào vách tường.
Tách đôi chân nàng ra kẹp vào hông mình, Lạc Nam đứng phía trước thúc vào.
“Hừ…chúng ta lại hòa hợp…” Tuế Nguyệt vòng tay ôm cổ hắn.
“Nàng cảm thấy thế nào?” Lạc Nam hôn lên trán nàng.
“Thϊếp thích…” Tuế Nguyệt nhoẻn miệng cười: “Phu quân lè lưỡi!”
Lạc Nam duỗi lưỡi vào miệng nàng, bên dưới dùng lực.
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Lần đầu tiên ân ái, chẳng biết vì sao Lạc Nam và Tuế Nguyệt đều có cảm giác như mình rất hiều nhau, rất hòa hợp nhau trong chuyện ân ái, cảm xúc và linh hồn thăng hoa đến kỳ lạ.
Tuế Nguyệt rủ bỏ hình tượng và vỏ bọc thường ngày, đem hết tâm tư tình cảm chiều chuộng nam nhân.
Còn hắn cũng dùng tình cảm chân thành, muốn nàng được trải qua đêm động phòng cả đời ghi khắc.
Cứ như vậy, không biết bao nhiêu tư thế được hai người triển khai.
Một điểm khác biệt duy nhất là Tuế Nguyệt đã lêи đỉиɦ đến bốn lần trong khi hắn vẫn chưa bắn ra lần nào.
“Phu quân, thϊếp không làm chàng thỏa mãn sao?” Tuế Nguyệt có chút lo lắng nhìn lấy hắn hỏi.
“Ngốc!” Lạc Nam bật cười, cắn lấy vành tai của nàng nói:
“Phu quân của nàng rất mạnh, nhưng cũng gần bị nàng đánh gục rồi!”
Nói xong vỗ vỗ mông nàng.
Tuế Nguyệt vậy mà hiểu ý, chủ động nằm sấp xuống giường vểnh cái mông tròn lên.
Ở vị trí này, Lạc Nam nhìn thấy rõ ràng cái lỗ nhỏ thứ hai của nàng.
Hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng đυ.ng vào trêu chọc.
“Á…đừng động vào…muốn gϊếŧ thϊếp sao?” Tuế Nguyệt co rúm lại.
Lạc Nam cúi đầu hôn xuống một chút.
Tuế Nguyệt không chịu đựng nổi, nước nôi lênh láng.
Lạc Nam thích thú cười, không tiếp tục trêu nàng, côn ŧᏂịŧ từ phía sau lướt qua bờ mông, một lần nữa cắm vào tiểu huyệt ướŧ áŧ.
“Chật quá chàng ơi…” Tuế Nguyệt thở hổn hển.
Ở tư thế này nàng cảm giác còn khít hơn tất cả những lần trước.
Lạc Nam từ phía sau xoa bóp bờ mông nàng, côn ŧᏂịŧ chạy nước rút.
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Quả thật đây là tư thế yêu thích của hắn.
Sau hàng trăm lần xâm nhập, Tuế Nguyệt rùng mình, nước ấm lại sắp trào dâng.
“Thϊếp sướиɠ…thϊếp sắp…bắn nữa…sướиɠ quá…”
Nàng đổ gục xuống giường rêи ɾỉ một cách vô nghĩa, nước mắt chảy ra.
Côn ŧᏂịŧ của Lạc Nam cũng giật giật, hắn dùng sức đâm lúc cán vài chục lần sau cùng.
“Ra rồi!”
Hai người cùng lúc rên lên, hỗn hợp cuồng phún.
Vô số sinh mệnh của Lạc Nam lần đầu đi vào cơ thể Tuế Nguyệt, chạm đến đỉnh hoa tâm của nàng.
Hai người ôm siết lấy nhau ngã xuống giường.
“Nàng tuyệt quá…” Lạc Nam vuốt ve âu yếm, giúp thê tử tận hưởng dư vị cao trào một cách trọn vẹn nhất.
Tuế Nguyệt thở dốc nói không ra hơi.
Nàng không phải một Thể Tu cao cấp, tuy chiến lực trên chiến trường rất mạnh nhưng trên giường lại khá mềm yếu, bị Lạc Nam ăn đến gắt gao, hoàn toàn không có cơ hội phản kháng.
Có thể nói nàng đã thật sự bị hắn chinh phục đúng như mong muốn.
Một hồi lấy lại chút sức, nàng mới nỉ non lên tiếng: “Trong người thϊếp nóng quá, thϊếp sắp mang thai con chúng ta sao?”
“Haha!” Lạc Nam cảm thấy thú vị: “Còn tùy vào duyên, việc đó không thể cưỡng cầu, nhưng nếu nàng muốn thì phu thê chúng ta có thể gia tăng tần suất để nâng tỷ lệ!”
Tuế Nguyệt cũng từng thấy các tỷ muội quấn lấy nam nhân này không cho hắn xuống giường, nhưng cuối cùng vẫn chỉ có Tiểu Thiên Ý ra đời do một đêm ngoài ý muốn, quả thật đúng như lời của hắn…không thể cưỡng cầu.
Cảm nhận được côn ŧᏂịŧ của hắn vẫn cắm trong người mình, hoàn toàn không có chút dấu hiệu mềm đi nào sau một phen mặn nồng.
Nàng rốt cuộc đã hiểu tại sao các tỷ muội cam tâm tình nguyện chia sẽ hắn.
Nghĩ đến đây Tuế Nguyệt âm thầm buồn cười về hành vi ăn mảnh lần này của mình, có lẽ một mình nàng thật sự chẳng thấm thía vào đâu so với phu quân cả.
“Đang suy nghĩ gì thế?” Lạc Nam nhéo nhéo cái mũi quỳnh của nàng.
“Nhiều năm lăn lộn như vậy thật sự mệt mỏi, lúc này nằm trong lòng chàng mới cảm giác được thì ra mình vẫn biết lười biếng!” Tuế Nguyệt thoải mái nói:
“Giá như vĩnh viễn được như thế này thì tốt biết mấy…”
Lạc Nam âm thầm đau lòng.
Có lẽ không chỉ Tuế Nguyệt mà rất nhiều nữ nhân của hắn cũng thầm mong muốn như vậy.
Ngay cả chính hắn cũng không ngoại lệ.
Chỉ là đôi khi mọi thứ không phải cứ muốn là sẽ được.
Nghĩ đến các tiền bối Trụ Việt Tông đang gồng mình, hắn không cho phép mình lười biếng quá lâu.
“Phu thê chúng ta vẫn còn trẻ, con đường phía trước còn rất dài, chỉ cần dắt tay nhau thì hoàn cảnh khắc nghiệt cỡ nào cũng sẽ hạnh phúc!” Lạc Nam cười nói:
“Huống hồ cứ lười biếng một thời gian, kiểu gì rồi chúng ta lại muốn khám phá, tiến bộ!”
Tuế Nguyệt gật đầu, đó là bản tính của mỗi sinh mệnh rồi.
Không ngừng phát triển thay vì giậm chân tại chỗ.
Chẳng qua nàng hiếm khi được thoải mái, tận hưởng như vậy nên mới sinh ra suy nghĩ lười biếng thoáng qua mà thôi.
“Xin lỗi chàng…” Tuế Nguyệt chợt nhìn lấy hắn nói.
“Nàng sao thế?” Lạc Nam chưa hiểu.
“Lần này thϊếp có tư tâm!” Tuế Nguyệt có chút không dám nhìn ánh mắt của hắn:
“Thϊếp muốn một mình gả cho chàng là điều thứ nhất!”
“Điều thứ hai là thϊếp muốn chàng nhanh chóng luyện hóa Phá Tắc Thời Gian và Đa Hệ Chi Không tăng cường thực lực, dù sao thì kẻ thù vẫn còn đang tự do!”
Tiếp xúc với Lạc Nam không ngắn, nàng thừa hiểu Lạc Nam không phải người để lợi ích xen vào chuyện tình cảm.
Viêm Miên Châu thân mang 16 loại Dị Hỏa nhưng hắn vẫn chưa động đến nàng.
Hắn không muốn vì tu vi thăng tiến, thực lực tăng mạnh mà vội vàng phát sinh quan hệ với một nữ nhân, làm như thế là không tôn trọng nàng, cũng không tôn trọng bản thân hắn.
Vậy nên Tuế Nguyệt cũng không mở lời đề nghị hắn cùng mình luyện chế Dị Thời Gian và Dị Không Gian.
Thay vào đó là nàng lấy cớ muốn gả cho hắn để thúc đẩy quá trình này, dù bản thân nàng cũng thật sự mong muốn được gả cho hắn.
Nhưng nói gì thì nói, nàng thật sự có tâm tư riêng, động cơ không thuần túy.
“Là ta xin lỗi nàng mới đúng…” Lạc Nam chế giễu cười chính mình:
“Ta là nam nhân nhưng không chủ động, để nàng phải suy nghĩ đến mức như vậy vì ta!”
“Ta lại quá mức phong lưu đa tình, không thể để cho mấy người các nàng một tình yêu trọn vẹn!”
Tuế Nguyệt chớp chớp mắt: “Nếu chàng không phong lưu đa tình cũng không đến lượt thϊếp a!”
Phu thê bốn mắt nhìn nhau, cùng lúc cười lên: “Xem như cả hai đều có lỗi!”
Vô cùng tự nhiên, Lạc Nam một lần nữa chuyển động côn ŧᏂịŧ vẫn còn ngâm trong người nàng.
“Ưm…thϊếp lại sướиɠ…” Tuế Nguyệt rất dễ dàng nghênh đón, tận hưởng kɧoáı ©ảʍ dần dâng lên.
Lần này Lạc Nam cùng nàng tu luyện Long Tiên Thánh Điển.
Tuế Nguyệt cũng hiểu ý phất tay.
Phá Tắc Thời Gian, Đa Hệ Chi Không cùng lúc xuất hiện.
Chỉ tiếc Lạc Nam chưa có Dị Thời Gian và Dị Không Gian, không thể trao đổi với nàng.
Nhưng không sao, lần này cả hai cùng nhau luyện hóa, lần sau cũng có thể cùng nhau luyện hóa.
Bởi vì đã sớm nhận định chủ nhân, Phá Tắc Thời Gian cùng Đa Hệ Chi Không chẳng hề có một chút kháng cự nào.
Đan điền của Lạc Nam phát sinh biến hóa to lớn.
Một cái phôi đỉnh Thời Gian với vô số quỹ tích hỗn loạn được tạo ra.
Bên cạnh đó, Đa Hệ Chi Không hùng mạnh hòa vào phôi đỉnh Không Gian có sẳn.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Không Gian Đỉnh được ngưng tụ mà thành.
Kích thước không quá lớn, toàn đỉnh trong suốt, bên trong ẩn chứa hàng loạt loại thuộc tính khác nhau, rõ ràng chính là khả năng của Đa Hệ Chi Không.
Có thể nói với Đa Hệ Chi Không, dù Lạc Nam không có các Đỉnh kia hắn vẫn dùng được đầy đủ các loại thuộc tính.
Lạc Nam chiến lực lại tăng một bậc.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Cùng lúc đó nằm ở trong lòng hắn, khí thế của Tuế Nguyệt điên cuồng kéo căng.
Ánh mắt của nàng trở nên uy nghiêm đến lạ, Không Gian Đế Lực và Thời Gian Đế Lực đạt đến trạng thái tối đỉnh, ầm ầm phá tan gông xiềng, có xu thế chuyển hóa.
Thánh Uy như ẩn như hiện lượn lờ xung quanh.
Lạc Nam ánh mắt co lại, mừng rỡ như điên.
Hắn quên mất một điều, từ khi Tuế Nguyệt đúc thành Thời Không Thánh Thể trở thành đệ nhất cường giả thì tu vi đã ở mức Thiên Đế tối đỉnh.
Hiện tại vũ trụ đã bị nới lỏng quy tắc có thể chứa chấp Nhập Thánh.
Vậy nên khi luyện hóa Dị Thời Không, thực lực của Tuế Nguyệt liền tiến thêm một bậc là điều cực kỳ dễ hiểu.
“Phu quân…” Tuế Nguyệt cũng run rẩy vì kích động nhìn lấy hắn:
“Chỉ cần chuyển hóa lực lượng hoàn tất, thϊếp sẽ là Thánh!”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon