Nhìn qua có lẽ vô cùng đơn giản, nhưng để thời gian của một vùng Chiến Trường có phạm vi trăm vạn dặm nhanh chóng trôi qua là chuyện không hề đơn giản, hơn nữa còn cực kỳ kinh khủng.
Thử tưởng tượng, nếu nơi này không chỉ có trận chiến giữa Lạc Kỳ Nam và Dã Tòng, mà thay vào đó là đại chiến giữa hai phương thế lực với vô số cường giả đang giao tranh sinh tử.
Trong đó một phương thế lực đã toàn diện nốc vào Đế Đan có thể gia tăng chiến lực trong thời gian ngắn, sau đó sẽ lâm vào trạng thái suy yếu…
Thì thủ đoạn vừa rồi của Lạc Kỳ Nam có thể ảnh hưởng đến đại cục, khiến công dụng của đám Đế Đan nhanh chóng trôi đi, tác động cực kỳ to lớn đến kết quả của trận chiến.
Đây chính là sự cường đại và khó lường của người chưởng khống Thời Gian.
“Không hổ là Tuế Nguyệt Đế Nữ, khả năng điều khiển Thời Gian của nàng quá mức đáng sợ…”
Dã Tòng chật vật đứng dậy, ánh mắt ngưng trọng nhìn Lạc Kỳ Nam, sau đó thở dài một hơi bất đắc dĩ:
“Ta thua!”
Những Đế Tử, Đế Nữ khác trầm mặc xuống…đồng loạt tiến vào trạng thái trầm tư, đầu óc vận chuyển nghĩ cách có thể đánh bại Lạc Kỳ Nam.
Cả đám nhận ra sự cường đại của nàng đến từ khả năng chưởng khống Thời Gian và Không Gian, bất kể là Chân Long hay Kim Ô Thánh Hỏa cũng chỉ là phụ trợ, không phải thứ nguy hiểm nhất.
Trong đó, Không Gian còn chưa quá mức đáng sợ, bởi vì chỉ cần đủ mạnh ngươi vẫn có thể nghiền nát tất cả, kể cả Không Gian.
Nhưng Thời Gian thì khác, nếu không có thủ đoạn nào chống lại sự tác động của Thời Gian, tất cả sẽ không thể đánh bại Lạc Kỳ Nam được, dù cố chấp chiến đấu với nàng cũng là điều vô nghĩa, Lạc Kỳ Nam sẽ luôn đứng ở thế bất bại.
Cả đám điên cuồng động não, thử đặt mình vào hoàn cảnh của Dã Tòng, giả định các giải pháp mà mình có thể xuất ra để đối phó với Thời Gian Chi Lực.
Không dám nói có thể đánh bại Lạc Kỳ Nam, nhưng ít nhất giữa cho mình không nhanh chóng bại trận.
Lạc Nam nhìn tình cảnh này âm thầm cảm thán…
Thay vì khiếp sợ và kinh hô trước thực lực mạnh mẽ của đối thủ, những Đế Tử, Đế Nữ này của Cổ Việt Tộc lại tập trung nghĩ cách ứng phó, thích nghi với hoàn cảnh, tâm cảnh cả đám đều cực kỳ kiên định.
Bất quá, Lạc Nam mặc dù tán dương nhưng cũng âm thầm lắc đầu, không cho rằng đám người sẽ thành công.
Nếu thủ đoạn của Lạc Kỳ Nam dễ dàng bị tìm ra phương pháp hóa giải như vậy, thì Thời Không Thánh Thể cũng không đủ tư cách xếp hạng thứ 3 trên Đại Thể Bảng.
Muốn đối phó Thời Không Thánh Thể, trừ khi ngươi có được thủ đoạn không kém so với nó, thậm chí cao cấp hơn.
Điển hình như Lâm Tích, nhờ vào Cấm Kỵ Thời Không Tự Tại Kinh mới có thể đánh ngang tay Lạc Nam.
Lại ví như Lạc Nam, nhờ vào sự uy quyền tuyệt đối của Bá Vực đến từ Bất Hủ Diễn Sinh Kinh mới có thể ngăn cản Thời Gian tác động lên chính mình.
Những thiên tài ở đây của Cổ Việt Tộc rất mạnh, nhưng bọn họ còn chưa đủ vận khí để sở hữu các con bài nghịch thiên như vậy, bại dưới Thời Không Thánh Thể cũng chẳng có gì phải mất mặt.
Tuy nhiên không vì thế mà Lạc Nam xem nhẹ thiên tài Cổ Việt Tộc, bởi vì hắn nhận ra một điều…những Đế Tử, Đế Nữ đang có mặt ở Luyện Chiến Đài không ai có tu vi là Đế.
Điều này chứng minh, thiên tài yêu nghiệt ở các thế hệ trước của Cổ Việt Tộc còn chưa lộ diện.
Bất kể là Tản Viên vừa mới thành Đế, hay Thủy Tinh, Dã Tòng và Phù Đổng chỉ là thiên tài ở thế hệ này mà thôi.
Nghĩ tới đây, Lạc Nam vội vàng túm lấy thằng nhóc 15 tuổi tu vi Ngọc Tiên về một góc, mỉm cười hỏi hắn:
“Cổ Việt Tộc các ngươi ai là đệ nhất thiên tài?”
“Đệ nhất thiên tài? Không hổ là quán quân ca ca, vậy mà có ý định khiêu chiến với nhân vật đệ nhất của Cổ Việt Tộc chúng ta!” Thằng nhóc hai mắt tỏa sáng nói.
Lạc Nam khóe miệng co giật, cốc lên đầu hắn: “Ta chỉ hiếu kỳ mà thôi, chiến cái rắm a!”
“Ta không biết ai là đệ nhất thiên tài, bởi vì những thiên tài hàng đầu chưa từng phân ra thắng bại a…” Thằng nhóc ngẫm nghĩ đáp.
“Vậy những người đó là ai?” Lạc Nam hai mắt tỏa sáng hỏi.
“Nổi bật nhất chắc là Đinh Đế Tử, Tam Duyên Công Chúa…” Thằng nhóc một mặt sùng bái nói ra:
“Đinh Đế Tử tu luyện Bình Loạn Thập Nhị Chiến Pháp, đây là một trong những công pháp nổi danh trong Thư Viện Cổ Việt, tu luyện đại thành có thể vượt qua ngưỡng giới hạn, đạt đến 12 tầng Chiến Vực!”
“12 tầng Chiến Vực?” Lạc Nam âm thầm cả kinh.
Vực cũng như Ý, người bình thường chỉ có thể luyện đến Cửu Tầng Chiến Vực mà thôi…
Không nghĩ đến thế gian lại có công pháp giúp người tu luyện đạt đến 12 tầng Chiến Vực.
“Chính là như vậy, nghe nói Đinh Đế Tử đã luyện được Bát Tầng Chiến Vực rồi, có tu vi Địa Đế…” Thằng nhóc tự hào giới thiệu:
“Còn Tam Duyên Công Chúa, nàng chính là nữ nhi của Tộc Trưởng…luyện thành một trong những biện pháp tu luyện chí cao - Trảm Tam Thi Đạo, tạo thành ba vị tuyệt thế yêu nghiệt với tính cách khác biệt nhau, đồng thời đi theo ba con đường tu luyện riêng biệt…”
“Thi đầu tiên chính là Vân Duyên, chủ tu Tiên và Hồn!”
“Thi thứ hai xưng là Mị Duyên, chủ tu Ma và Thể!”
“Thi cuối cùng tên gọi Kỳ Duyên, là một tồn tại cực kỳ thần bí, không ai rõ Kỳ Duyên tu luyện thứ gì, bởi vì trong các trận chiến thì Vân Duyên và Mị Duyên đã đủ để tung hoành rồi, chúng ta chưa từng có ai nhìn thấy Kỳ Duyên ra tay!”
“Khoan đã, theo cách nói của ngươi…Trảm Tam Thị Đạo là loại phương thức tu luyện tạo ra phân thân sao?” Lạc Nam suy đoán nói:
“Vân Duyên là bản thể, mà Mị Duyên và Kỳ Duyên chính là phân thân?”
“Không hề nha, khi Tam Duyên Công Chúa đã tu luyện theo hướng này, đồng nghĩa với nàng đã chấp nhận một phân thành ba, tất cả đều là bản thể…mỗi người khác biệt và độc lập nhau, không có khái niệm phân thân!” Thằng nhóc phản bác.
Lạc Nam vuốt cằm, trong lòng thầm nghĩ: “Nhất Khí Hóa Tam Thanh và Trảm Tam Thi Đạo hình như có phần tương đồng, không biết thứ nào lợi hại hơn…”
“Mỗi loại đều có ưu điểm riêng!” Kim Nhi nhảy ra, mỉm cười giải đáp:
“Nhất Khí Hóa Tam Thanh, một phân thành ba…nhưng ba người vẫn còn mối liên kết với nhau, bất kể là công pháp, vũ kỹ, thân pháp, Linh Căn…tất tần tật thủ đoạn đều giống nhau y đúc, không có sự khác biệt, nhưng ba người không thể hợp nhất trở lại…”
“Nhưng Trảm Tam Thi Đạo thì khác, mặc dù cũng là một phân thành ba…nhưng ba người này mỗi người tu luyện theo một hướng riêng biệt, hoàn toàn độc lập, không ai giống ai…cường đại ở chỗ khi cả ba hợp nhất, tất cả tu vi và thủ đoạn của các nàng sẽ hội tụ vào một người, thiên phú tăng mạnh, tu vi tăng mạnh, chiến lực tăng mạnh!”
“Nhưng có một chỗ, Trảm Tam Thi Đạo so với Nhất Khí Hóa Tam Thanh còn siêu việt hơn!” Kim Nhi ngưng trọng nói.
“Chỗ nào?” Lạc Nam hứng thú.
“Khả năng hồi sinh…” Kim Nhi giải đáp:
“Thục Phi tu luyện Nhất Khí Hóa Tam Thanh, nếu Thục Thục và Phi Phi chết đi, Thục Phi có thể vô hạn hồi sinh các nàng…nhưng nếu Thục Phi chết, Thục Thục và Phi Phi không thể đem Thục Phi hồi sinh trở lại, bởi vì Thục Phi vẫn là bản thể!”
“Còn Trảm Tam Thi Đạo mà Tam Duyên tu luyện, chỉ cần một người trong số ba người các nàng còn sống, bất kể là ai cũng có thể vô hạn hồi sinh hai người còn lại!”
Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt, thủ đoạn của Tam Duyên Công Chúa này thật sự kinh khủng a, chẳng trách thằng nhóc nhấn mạnh ba người các nàng ai cũng là bản thể, không tồn tại khái niệm phân thân.
“Không hổ danh là Cổ Việt Tộc, yêu nghiệt hàng đầu thật sự kinh khủng…” Lạc Nam trong lòng thán phục.
Vị Đinh Đế Tử kia đã sở hữu tận Bát Tầng Chiến Vực, chỉ sợ một khi mở ra…Bá Vực sẽ lập tức bị nghiền ép.
Chưa kể nếu hắn có thể luyện thành 12 tầng Chiến Vực, sợ rằng trở thành tồn tại độc nhất vô nhị từ cổ chí kim.
Tam Duyên Công Chúa có đến ba người, mỗi người riêng biệt đã có thể tự xưng yêu nghiệt, càng đừng nói dung hợp thành một, chưa kể Kỳ Duyên thần bí đến mức ngay cả hậu bối của Cổ Việt Tộc cũng không biết đến nhiều.
Có trời mới biết vị Kỳ Duyên này tu luyện thứ gì, nói không chừng lại chấp chưởng Thời Gian và Không Gian.
Chúng nữ Hoàng Y Thiền, Mộng Chi Tiên với Tử Yên ở bên cạnh nghe nói cũng thán phục không thôi, các nàng thật sâu cảm nhận được sự cường đại của Cổ Việt Tộc.
Một thế lực mà hậu nhân xuất chúng liên tục sinh sôi như vậy, sợ gì không thể vĩnh thế trường tồn?
Mộng Chi Tiên càng là lên tiếng nói ra một ít hiểu biết:
“Tam Duyên Công Chúa từng là Quán Quân của Thiếu Đế Chi Chiến thế hệ trước, bất quá thời điểm nàng tham gia, chỉ có Vân Duyên và Mị Duyên xuất chiến mà thôi!”
“Vậy còn vị Đinh Đế Tử kia?” Lạc Nam cười hỏi.
“Người này chưa từng tham gia Thiếu Đế Chi Chiến, lần này nghe nói ta mới biết Cổ Việt Tộc còn có một nhân vật như vậy!” Mộng Chi Tiên lắc đầu.
Lạc Nam vuốt cằm trầm tư, ánh mắt không ngừng biến ảo.
Xem ra, thế nhân hiểu biết về Cổ Việt Tộc vẫn còn quá ít…ngay cả những yêu nghiệt cũng chưa từng toàn bộ xuất hiện trước mắt thế nhân.
“Ngoài bọn hắn ra, vẫn còn có không ít yêu nghiệt khác nha, ví như Thạch Sanh Đế Tử, Yết Kiêu Đế Tử, Khoa Phụ Đế Tử…bọn hắn tu vi kém nhất cũng là Đại Đế…” Thằng nhóc lại kể ra những cái tên khác.
“Rốt cuộc nước của Cổ Việt Tộc sâu đến mức nào?” Lạc Nam hít sâu một hơi, trong lòng tán thán không thôi.
Mà đúng lúc này, hư ảnh mờ ảo của Bụt bỗng nhiên hiện ra, nhìn Lạc Nam và Tiểu Kỳ Nam mỉm cười:
“Ta đã liên hệ Tre tiền bối, các ngươi có thể tùy thời tiến hành khảo nghiệm, nhận lấy nhánh tre của người…”
“Tre tiền bối muốn khảo nghiệm?” Nghe thấy vậy, sắc mặt đám Đế Tử, Đế Nữ đang có mặt bỗng nhiên trở nên hứng thú.
Phải biết rằng, ở Cổ Việt Tộc hầu hết Đế Tử, Đế Nữ đều từng tham gia khảo nghiệm của Tre Cổ Việt.
Bất quá mặc dù thành công thông qua, nhưng thành tích của cả đám không hề cao.
Lúc này chứng kiến Lạc Kỳ Nam và Lạc Nam muốn khảo nghiệm, toàn trường lập tức hứng thú vô cùng, muốn xem thử biểu hiện của bọn hắn.
Lạc Nam cũng nóng lòng muốn hoàn thành nhanh chóng để trở về, không cần nghỉ ngơi đủ bảy ngày, trạng thái của hắn sau một phen ân ái với chúng nữ đang rất tốt.
Nhìn sang Lạc Kỳ Nam, thấy tiểu nha đầu vui sướng gật đầu.
Vì thế, hắn cũng không ngại ngần chắp tay nói:
“Xin Bụt tiền bối dẫn đường!”
“Haha, chúng ta đi!” Bụt vuốt râu, phiêu nhiên bay lượn.
Lạc Nam mang theo chúng nữ nhanh chóng đuổi theo, phía sau đám thiên tài Cổ Việt Tộc cũng phấn chấn đi xem náo nhiệt.
…
Rất nhanh, đoàn người đã tiến về trung tâm Lãnh Địa…
Đập vào mắt Lạc Nam, một lũy tre với kích thước khổng lồ đang tọa trấn càn khôn, sừng sững giữa cửu thiên thập địa.
Ở khoảnh cách gần, hắn càng nhận ra được sự kinh khủng của Tre Cổ Việt.
Bởi vì dựa vào khí tức tỏa ra, Lạc Nam có cảm giác như ở trước mắt mình không phải là một loại Thần Thụ, thay vào đó là một rừng Vũ Khí với tính sát phạt và chiến ý kinh hồn, có thể trấn nhiếp tâm thần mọi đối thủ.
Dù chỉ là một phiến lá Tre, ngươi cũng phải kinh dị trước độ sắc bén của nó, khi không gian ở bốn phía xung quanh mỗi chiếc lá đều đang nứt ra từng vết cắt sắt nhọn.
Tre Cổ Việt rể cắm vào đại địa, nhưng đỉnh lại đâm xuyên tinh không…
Hơn nữa, Lạc Nam rốt cuộc nhận ra sự khác biệt đến từ từng bộ phận của Tre Cổ Việt mà Ngô Đế từng nói.
Đường Vân…
Bên trên lũy Tre Cổ Việt, ở từng bộ phận đều có khảm lấy từng Đường Vân khác biệt nhau, chúng nó như những sợi kinh mạch trên cơ thể con người không ngừng uốn lượn, ẩn chứa lực lượng khổng lồ.
Có đường Vân màu đỏ rực tượng trương cho Hỏa Thuộc Tính.
Có đường Vân xanh thẳm đại diện cho Thủy Hệ…
Cũng có đường Vân chói lọi ánh sáng đại diện cho Quang Minh…
Đặc biệt, có những đường Vân hai màu sắc dung hòa, chứng minh nó ẩn chứa hai loại thuộc tính.
Thậm chí, có những đường Vân chín màu…tượng trưng chín loại thuộc tính.
Đầy đủ các loại thuộc tính, và số lượng đường vân khảm trên các bộ phận cũng phân ra ít và nhiều, tượng trưng năng lượng thuộc tính ẩn chứa bên trong những đường Vân này cũng có mạnh yếu, càng nhiều đường Vân…đó là càng mạnh.
“Như các ngươi đã biết, Tre Cổ Việt là nguyên liệu hàng đầu để luyện chế Pháp Bảo, Vũ Khí…” Bụt vuốt râu, hòa ái giải thích:
“Phần thưởng của các ngươi đã được chỉ định là nhánh Tre, như vậy các ngươi có thể tùy chọn thuộc tính thích hợp trên nhánh Tre của mình, để luyện chế ra pháp bảo phù hợp nhất!”
“Ví dụ ngươi tinh thông Hỏa Hệ và Thủy Hệ, ngươi có thể chọn lựa nhánh tre có các đường vân hai màu đỏ và xanh!”
“Số lượng vân bên trên nhánh tre sẽ quyết định đẳng cấp của nguyên liệu…”
“Thấp nhất là 1 đường vân, mà cao cấp nhất là 99 đường…” Bụt cười tủm tỉm:
“Quỷ Đỏ đã đi trước các ngươi tham gia khảo nghiệm, đạt được một nhánh tre với 77 đường vân, đây là thành tích cực kỳ kinh khủng, ở Cổ Việt Tộc cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay!”
“Hít!” Một đám Đế Tử, Đế Nữ hít một ngụm khí lạnh, cả kinh vì thực lực của Quỷ Đỏ, lại âm thầm hâm mộ.
Hiển nhiên ở trong mắt bọn hắn, 77 đường vân đã là vô cùng khó lường.
Lạc Nam cùng Lạc Kỳ Nam trong lòng ngưng trọng.
Thực lực của Quỷ Đỏ, hai người đều biết và công nhận.
Ấy thế mà đường vân đạt được không đến 80…
So với 99 càng là xa không thể chạm.
“Thế nào? bắt đầu được chưa?” Bụt trầm giọng hỏi.
Lạc Nam cùng Lạc Kỳ Nam đưa mắt nhìn nhau, trong sự cổ vũ của mấy nữ Tử Yên, hai người kiên định gật đầu:
“Sẳn sàng!”