Tứ linh thú được gia trì Hồn Lực, chúng nó như có được linh tính của riêng mình, nghe Lạc Vũ mở miệng xem thường, cả bốn con đều phẫn nộ gầm rống…
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Thổ Hùng tàn bạo vươn hai nấm đấm thô cuồng của mình nện vào lòng ngực như thị uy, sau đó hai đấm hợp nhất như một thanh cự phủ vạn cân trọng, lấy đà nhảy vọt lên cao nện thẳng xuống đầu Vương Anh Pháp Tướng…
ÒM…
Mộc Quy hiếm thấy chủ động công kích thay vì phòng thủ, nó co rút tứ chi, đầu đuôi vào trong mai rùa, như một quả cầu kiên cố khổng lồ lăn mạnh mà đến…
GÀO…
Kim Hổ ngửa đầu lên trời gầm thét, uy thế cuồn cuộn chỉ kém Kim Sát Bạch Hổ đến từ Nam Cung Uyển Dung một chút, thân thể di chuyển với tốc độ như lôi đình chớp giật, hóa thành ánh Kim vươn ra móng vuốt sắt lẹm vồ đến kẻ địch.
Gáy…
Hỏa Phượng Hoàng vốn bạo lệ ngạo nghễ nhất, vận dụng cuồn cuộn Dị Hỏa ngập trời, sải cánh thiêu đốt thiên địa, mang theo sức nóng đủ để hòa tan không gian lao vụt đến.
Tứ Linh Vệ Hồn Thuật hội tụ được được công nhận là Cực Cấp Vũ Kỹ, uy lực mạnh mẽ không cần nói cũng biết.
Đứng trước thế công khủng bố của Tứ Linh, Lạc Vũ sắc mặt lại thản nhiên như không, trên trán xuất hiện một cái ấn ký hình đầu lâu nhỏ đen kịch…
Mà cùng lúc đó, trên trán khổng lồ của cái đầu lâu Vương Anh Pháp Tướng cũng xuất hiện một ấn ký giống như đúc với Lạc Vũ…
“Nhân Tướng Liên Thông!”
Ở trạng thái này, Lạc Vũ có thể dễ dàng điều động ý niệm của mình để điều khiển Vương Anh Pháp Tướng một cách hết sức dễ dàng.
“Không biết tự lượng sức mình!”
Nhìn thấy nấm đấm vạn cân của Thổ Hùng đánh đến trước tiên, Lạc Vũ cười gằn một tiếng, Vương Anh Pháp Tướng toàn thân vận động, một cánh tay khổng lồ kiên cố của nó nâng lên, hướng về Thổ Hùng đấm mạnh…
RỐNG…
Trong tiếng rống không cam lòng của mình, đôi tay như cự phủ của Thổ Hùng bị Tà Lực nghiền nát, sau đó gần như là toàn bộ cơ thể bị hủy diệt trước một đấm mạnh mẽ kia.
ĐÙNG…
Mộc Quy lăn mạnh cụng vào thân thể Vương Anh Pháp Tướng, khiến cơ thể khổng lồ của nó chấn động một cái, nhưng trước lực húc kinh người như vậy của Mộc Quy, ngay cả một chân cũng không lùi lại.
Vương Anh Pháp Tướng vững trải còn vượt xa cả núi.
“Hừ, ta cho ngươi biết thế nào mới là công kích!” Lạc Vũ sắc mặt dữ tợn cười.
Vương Anh Pháp Tướng nhấc lên một chân lấy đà, thiên địa linh khí bị hút vào trong chân hắn chuyển hóa thành Tà Lực, nặng nề đá mạnh vào mai rùa của Mộc Quy.
BỐP…
Mộc Quy như một quả bóng bị sút bay lên thiên không, âm thanh “răng rắc” xuất hiện, mai rùa của nó xuất hiện từng tia vết nứt, Phệ Thiên Mộc điên cuồng vận chuyển muốn đem Tà Lực hấp thụ và hóa giải, đáng tiếc Mộc Quy vẫn chỉ là Linh Lực, rốt cuộc không chịu đựng nổi “Bùm” một tiếng hóa thành hư vô.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Kim Hổ thành công tập kích Vương Anh Pháp Tướng, móng vuốt sắt lẹm vồ đến…
Chỉ là mục tiêu lần này không phải là Vương Anh Pháp Tướng, trái lại trực chỉ nhắm vào thân thể Lạc Vũ đang ngự trên không trung phía trước.
“Hừ, tính toán thật giỏi!” Lạc Vũ lạnh nhạt cười ha hả, khinh thường nhìn Lạc Nam quát lạnh:
“Nhân Tướng Hợp Nhất!”
Thân thể của Lạc Vũ cấp tốc bị Vương Anh Pháp Tướng hút vào, chính thức hợp thể cùng Pháp Tướng…
KENG KENG KENG…
Kim Hổ vồ trượt mục tiêu, móng vuốt vồ vào từng cái đầu lâu trên người Vương Anh Pháp Tướng, tạo thành vào vết xước dữ tợn.
“Con mèo nhỏ! Cút đi cho ta!”
Vương Anh Pháp Tướng bất chợt phát ra âm thanh nhân của Lạc Vũ, ở trạng thái này Lạc Vũ chính là Pháp Tướng, Pháp Tướng chính là Lạc Vũ, hắn đã điều khiển toàn bộ cơ thể khổng lồ mạnh mẽ này rồi.
Hai cánh tay như trụ trời vươn ra chọp lấy móng vuốt của Kim Hổ, sau đó dùng lực vặn mạnh.
Khớp khớp…
Móng vuốt ngưng tụ từ Cuồng Sát Tinh Kim dễ dàng bị bóp nát, Kim Hổ thấy tình cảnh này hóa thành kim quang, muốn đào tẩu rồi tìm cơ hội tập kích sau.
“Chạy đằng trời! Vạn Lâu Xích!”
Lạc Vũ khoái ý nói, vô số đầu lâu trên người Vương Anh Pháp Tướng bất chợt rời khỏi cơ thể, liên kết lại thành một sợi xiềng xích khổng lồ phá không mà ra…
“RỐNG” Kim Hổ gào thét thảm thiết, cơ thể của nó bị Vạn Lâu Xích trói chặt không thể động đậy.
“Nát!” Lạc Vũ quát to.
Vạn Lâu Xích siết chặt, Kim Hổ ánh mắt ảm đạm liếc Lạc Nam một cái, cơ thể hóa thành ngập trời Kim hệ thuộc tính, tiêu tán trong thiên địa.
“GÁY GÁY!”
Hỏa Phượng Hoàng chứng kiến đồng bọn bị diệt sạch, động nộ ngập trời…nó dùng toàn thân làm mũi tên, lao vụt xuống như chim ưng vồ mồi, muốn dùng toàn bộ cơ thể của mình thiêu cháy Vương Anh Pháp Tướng.
“Chờ ngươi đã lâu!”
Tiếng cười không chút hoang mang của Lạc Vũ truyền ra, chỉ thấy cái miệng cự đại vẫn luôn khép chặt ở giữa phần bụng Vương Anh Pháp Tướng bất chợt mở ra.
“Tà Anh Pháo!”
Vô cùng vô tận Tà Lực ở giữa cái miệng lớn ngưng tụ thành một viên đạn pháo khổng lồ, hướng Hỏa Phượng đang vồ xuống bắn mạnh mà ra.
ĐOÀNG…
Tà Anh Pháo nện thẳng vào người Hỏa Phượng Hoàng khi nó vẫn chưa hoàn toàn hạ xuống…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Như hoa lửa mỹ lệ mà thê mỹ, Hỏa Phượng Hoàng không cam lòng gáy lên một tiếng cuối cùng, sau đó thân thể nổ tung thành ngập trời biển lửa…
Từng đóa hoa lửa mỹ lệ rơi khắp chiến trường, dưới ánh trăng có phần tiêu điều cô quạnh…
Tĩnh…
Toàn trường tĩnh lặng đến cực hạn…
Khi chứng kiến Tứ Linh Thú được Lạc Nam triệu hoán ra, rất nhiều người đều cảm thấy Lạc Vũ xong rồi.
Bởi vì uy lực đến từ Tứ Linh Thú rất nhiều người đã từng được chứng kiến, đó cũng là một trong những vũ kỹ theo chân Lạc Nam từ ngày đầu tiên bước vào con đường tu luyện, qua từng trận chiến lớn nhỏ của hắn đã sớm nổi danh thiên hạ.
Nhưng hôm nay, Tứ Linh bại rồi…
Bại khi cả bốn Linh Thú đều tụ hội…dễ dàng bị Lạc Vũ hung hăng phá diệt, cảnh tượng quá mức kích thích, quá mức hoành tráng làm nhiều người ở đây hít thở không thông.
“Hoan hô, không hổ danh là thủ lĩnh!”
“Haha, diệt sát Lạc Nam, Hậu Cung bình định dễ như trở bàn tay!”
“Hừ, một đám thổ dân cặn bả làm sao hiểu được xuất thân của thủ lĩnh cao quý đến mức nào?”
“Hậu Cung Chi Chủ run rẩy đi, Băng Thiên Đại Lục run rẩy đi!”
“Thủ lĩnh một khi ra tay, nói không chừng có thể phá nát Tứ Phương Vô Phá Trận!”
Trong lúc nhất thời, đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh hưng phấn như ăn phải chất kích thích, nhao nhao nghị luận, một chút khiếp sợ ban đầu đối với Hậu Cung quét sạch.
“Ha hả, không hổ là nhi tử của ta!” Lạc Phá Lôi sắc mặt đầy vẻ tự hào cười lên ha hả, nhìn thấy Lạc Vũ tỏa sáng chiếm ưu thế trước mặt Lạc Nam, hắn so với ai khác đều kinh hỉ hơn, đều mong chờ hơn.
Bởi vì điều đó chứng tỏ quyết định năm xưa của hắn là đúng, chứng tỏ ánh mắt của hắn vẫn sáng suốt, chứng tỏ hắn anh minh đến mức nào khi đã từ bỏ phế vật Lạc Nam mà ưu ái Lạc Vũ.
“Tiểu phế vật nên đi chết!” Lạc Phá Lôi trong lòng hưng phấn đến điên cuồng, thật chờ mong nhìn thấy Lạc Vũ đem Lạc Nam giẫm ở dưới chân.
Nghe vô số âm thanh nghị luận, phe cánh Tu Chân Giới sắc mặt tái mét, bắt đầu cảm thấy có chút bất an…
Giữ được bình tĩnh chỉ có những nữ nhân của Hậu Cung, các nàng hiểu rất rõ phu quân nhà mình thời gian qua không có thời gian rảnh rỗi chuyển hóa Linh Lực thành Tiên Lực, vì thế…
“Tứ Linh Thú vẫn chỉ dùng Linh Lực để vận chuyển, làm sao có thể chống lại quyền năng đến từ Thể Chất top 10?” Kim Nhi lắc đầu nói, mặc dù nàng rất chán ghét sự tà ác trong quá trình đúc nên Vương Anh Tà Thể, nhưng không thể phủ nhận Tứ Linh Vệ Hồn Thuật còn chưa đủ dùng.
Lạc Nam nhún nhún vai cười nói: “Thăm dò một chút mà thôi!”
Tu Chân Giới đám người còn chưa đủ kiến thức và tầm mắt để biết đâu mới là Chiến Lực mạnh nhất của Lạc Nam.
Nhìn thấy Tứ Linh Vệ Hồn Thuật oai hùng hoành tráng mà cho rằng đó là thủ đoạn mạnh mẽ của hắn, nhưng đâu biết rằng chiến lực của Lạc Nam hiện tại chủ yếu chỉ dựa vào…
Long Lực!
ONG ONG ONG ONG…
Như nhận ra sự bất lực của các đồng bọn mình trước Tà Lực, Long Lực Đỉnh điên cuồng chấn động, điên cuồng xoay tròn, điên cuồng run rẩy.
Vô biên vô tận Chân Long Lực cùng Nghịch Long Lực đang chảy xuôi trong cơ thể Lạc Nam, chỉ chực chờ mà ra.
“Nếu đã biết đối thủ mạnh, đương nhiên phải bóp nát từ trong trứng nước, không để hắn trưởng thành!” Lạc Nam làm ra quyết ý phá không mà lên…
Từng mảnh, từng mảnh long lân màu đen kịch có hoa văn tử sắc bao trùm lấy thân thể…
Đến khi Lạc Nam bay đến đối diện cái đầu lâu khổng lồ của Vương Anh Tà Thể kia, Nghịch Long Lân đã bao trùm toàn bộ thân thể hắn như một kiện áo giáp.
Hóa Long Chiến Quyết - Nghịch Long Chiến Thân, kích hoạt!
Đối diện ánh mắt vô tình của Lạc Nam sau lớp vảy rồng, trong lòng Lạc Vũ mơ hồ dâng lên cảm giác bất an…
Trí nhớ của hắn giống như không được hoàn chỉnh, không thể nhận ra luồng lực lượng mà Lạc Nam đang sử dụng rốt cuộc là gì…nhưng bản năng cường giả cho hắn biết, Lạc Nam lúc này cực độ nguy hiểm, nguy hiểm đến mức có thể đòi mạng hắn.
Loại cảm giác này khiến Lạc Vũ cực kỳ khó chịu, thầm nghĩ ta đã đúc thành Vương Anh Tà Thể, khả năng thành thạo sử dụng và khai thác tiềm lực của Thể Chất vượt xa đám nữ nhân kia của ngươi, sau lưng còn có lượng lớn Thiên tài tiên giới phục tùng, làm sao phải sợ hãi chứ?
“Giả thần giả quỷ, đi chết cho ta!”
Lạc Vũ không kiên nhẫn nữa, hắn muốn dẹp tan cảm giác bất an trong lòng, Vương Anh Tà Thể rống lớn một tiếng, hai cánh tay hung tợn đập đến Lạc Nam…
Như đập một con muỗi vậy…
ẦM…
Không gian băng liệt trước cú đập này, hai bàn tay khổng lồ của Lạc Vũ khép chặt vào nhau, một cổ khí lãng khủng bố bao trùm vạn dặm.
“Ực…chẳng lẽ xong rồi sao?”
Nhìn thấy cảnh tượng này, đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh trong lòng dân lên hy vọng.
Nhưng rất nhanh, sắc mặt bọn hắn trở nên cứng đờ, tia hy vọng vừa hình thành có dấu hiệu rạn nứt.
Bởi vì bọn hắn chứng kiến bờ vai của Vương Anh Pháp Tướng đang run rẩy lẩy, như đang cố gắng kháng cự một thứ gì đó…
“Nghịch Long Trảo!”
Âm thanh lạnh nhạt vang lên, đôi bàn tay đang khép chặt của Vương Anh Pháp Tướng đột ngột bị một thứ gì đó thô bạo xuyên thủng…
Đó là một đôi Long Trảo đen kịch khổng lồ, dễ dàng đâm xuyên đôi bàn tay của Vương Anh Pháp Tướng, sau đó dùng sức nghiền nát nó.
RỐNG…
Vương Anh Pháp Tướng chật vật rống lên một tiếng, vô cùng vô tận Tà Lực lại đem đôi tay của nó hồi phục như ban đầu, nhưng sắc mặt Lạc Vũ ẩn nấp bên trong lại cực kỳ khó coi.
Vương Anh Pháp Tướng lần đầu thua thiệt rồi…
“Cái gọi là Vương Anh Tà Thể rác rưởi, nên loại bỏ!” Lạc Nam thân mang Nghịch Long Chiến Thân lạnh lùng mở miệng.
RÀO…
Hư ảnh Nghịch Long uốn lượn trời cao từ trong cơ thể của hắn phá không mà ra, ở trên chín tầng trời hung hăng gầm thét, dùng ánh mắt như xem con kiến nhìn chằm chằm Lạc Vũ.
“Đồ Long Đệ Tứ Chưởng – Song Long Chưởng!”
Lại một hư ảnh Nghịch Long phá thể mà ra, theo chưởng ấn của Lạc Nam khai triển, Song Long giương nanh múa vuốt, ầm ầm lao đến Lạc Vũ.
“Tà Anh Chưởng!”
Lạc Vũ sắc mặt nghiêm nghị, điều khiển Vương Anh Pháp Tướng tung ra hai cái Tà Anh Chưởng, oán khi ngập trời, lấy cứng đối cứng…
ĐÙNG ĐÙNG…
Toàn bộ thế giới chỉ còn âm thanh va chạm giữa hai loại chưởng ấn mạnh mẽ…
Trong ánh mắt hãi hùng khiếp vía của Lạc Vũ và đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh, Nghịch Long Lực bá đạo nghiền ép Tà Lực, Song Long Chưởng xé tan Tà Anh Chưởng thành hư vô, đánh thẳng vào cơ thể Vương Anh Pháp Tướng.
ẦM ẦM ẦM…
Vương Anh Pháp Tướng liên tục thối lui, Tà Anh Lực có chút ảm đạm, hiển nhiên thiệt thòi không nhỏ.
“Không bị thương?” Lạc Nam ánh mắt lại là nghiêm túc, lần đầu tiên có kẻ ăn phải Song Long Chưởng trực diện nhưng chẳng bị ảnh hưởng nghiêm trọng nào.
Sức phòng ngự của Vương Anh Pháp Tướng có chút vượt qua dự tính của hắn.
“Không phải nó phòng ngự mạnh, mà vì tu vi của công tử hiện tại thua Lạc Vũ quá nhiều, nếu chiến cùng cấp thì một chưởng vừa rồi có thể phá nát phòng ngự của Vương Anh Pháp Tướng rồi!” Kim Nhi cảnh tỉnh nói.
Đừng quên Lạc Nam hiện tại chỉ là Hợp Thể Viên Mãn, còn Lạc Vũ đã là Độ Kiếp Hậu Kỳ rồi.
Lạc Nam muốn vượt cấp miểu sát người bình thường không quá khó khăn, nhưng kẻ thù lúc này là Lạc Vũ, một tên đã từng là đại năng…muốn hạ đối phương không dễ dàng như vậy.
“Khốn kiếp, ngươi rốt cuộc sử dụng lực lượng gì?” Lạc Vũ oán độc gầm thét, lần đầu tiên hắn bắt đầu lo ngại Vương Anh Pháp Tướng của mình không đủ dùng.
Nhưng Lạc Nam đâu rảnh bận tâm trả lời Lạc Vũ, đánh nhanh thắng nhanh.
“Nếu Đệ Tứ Chưởng không gây quá lớn thương tổn cho ngươi, như vậy thì…”
“Đồ Long Đệ Lục Chưởng – Cuồng Long Chưởng!”
NGAO NGAO NGAO NGAO…
Nghịch Long hư ảnh đột ngột biến lớn lên mấy lần, Nghịch Long Lực điều động như chưa từng có, sắc mặt Lạc Nam nghiêm nghị vận chuyển chưởng pháp giữa hai tay.
Hư ảnh Nghịch Long vờn quanh cơ thể hắn bằng ánh mắt ngông cuồng mà táo bạo không xem ai ra gì.
RỐNG…
Cuồng Long Chưởng gầm thét mà ra, uy thế mênh mông cuồn cuộn không cách nào để hình dung…
Chưa dừng lại ở đó, như cảm giác không đủ dùng…Lạc Nam hai tay tiếp tục hóa chưởng, lạnh lùng quát:
“Đồ Long Đệ Thất Chưởng – Vĩ Long Chưởng!”
Hư ảnh Nghịch Long khác xuất hiện, lần này nó ngưng tụ toàn thể sức mạnh cơ thể vào phần đuôi, một chưởng của Lạc Nam vừa tung ra, đuôi rồng đã hung hăng hướng Lạc Vũ đập xuống.
“Đồ Long Đệ Bát Chưởng – Giáng Long Chưởng!”
Lại có hư ảnh Nghịch Long lao vút lên thiên không, sau đó lấy tư thái bá đạo từ trên trời giáng thẳng xuống đầu Vương Anh Pháp Tướng.
Ba loại chưởng ấn vừa xuất hiện, Long Lực Đỉnh trong cơ thể Lạc Nam phải dừng lại vài nhịp, hiển nhiên Nghịch Long Lực có phần không đủ dùng, cần có chút thời gian khôi phục.
Sắc mặt Lạc Nam xám trắng nhưng ánh mắt lại sáng ngời đen láy như sao trời.
“Tà Anh Hộ Thân!”
Lạc Vũ gầm thét, Vạn Lâu Xích một lần nữa tách biệt thành vô số cái đầu lâu lớn nhỏ xoay tròn xung quanh cơ thể khổng lồ của Vương Anh Pháp Tướng để gia tăng phòng ngự.
“Tà Anh Pháo!”
Lạc Vũ cũng muốn bung sức, lấy ra hai hạt chuỗi trên cổ hòa vào cơ thể của Vương Anh Pháp Tướng để cung cấp năng lượng, miệng lớn như hắc động giữa cái bụng của nó lại ngưng tụ Đạn Pháo khổng lồ, nhưng lần này là tận ba viên…
NGAO…
Tiếng Long ngâm vang vọng cửu thiên thập địa, Cuồng Long, Vĩ Long, Giáng Long hung hăng mà đến…
“Chết cho ta!” Lạc Vũ rít gào, tam đại Tà Anh Pháo oanh tạc.
Trong vô vàn ánh mắt hội tụ giữa chiến trường, các loại công kích chạm nhau…
…
Chúc mọi người ngủ ngon :D
...
.E mới lập được cái tài khoản Paypal, bác nào có lòng ủng hộ e thì e cảm ơn ạ: [email protected] Com
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn