Mục lục
Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiên Sinh…người chưa trở về sao?”

Giữa một cánh đồng hoa phía sau Lưu Hồn Tông, Trì Du Điệp có chút lưu luyến nhìn lấy Lạc Nam hỏi.

Vốn tưởng rằng Lạc Nam sẽ mang nàng trở về Côn Lôn Giới, nhưng hắn bảo còn có chính sự phải làm, tạm thời không về cùng nàng.

Trì Du Điệp vừa mới đoàn tụ cùng tình lang, trong lòng đương nhiên không nỡ xa hắn.

Lạc Nam nắm bàn tay thơm ngát mềm mịn tinh xảo của nàng, đặt lên miệng hôn một ngụm, nhu hòa nói:

“Ta có chút chuyện phải giải quyết nơi Hạ Giới, nàng có thể cùng đi!”

Trì Du Điệp đỏ mặt.

Mặc dù tình cảm của nàng ấp ủ cho hắn qua nhiều năm, nhưng trước đây ở Hồn Thiên Giới chỉ mới lớn mật một lần, chưa từng có động tác gần gũi như vậy, giai nhân khó tránh khỏi cảm giác xấu hổ.

Bất quá nàng cũng là nữ nhân hiểu chuyện, ngắm hắn một hồi, lắc đầu ôn nhu:

“Sư phụ và tông môn lần đầu chuyển đến Côn Lôn Giới chắc chắn lạ nước lạ cái, thiếp muốn bồi tiếp bọn hắn, yên lặng chờ Tiên Sinh trở về…”

Huống hồ, nàng cũng biết Lạc Nam đích thân xuống hạ giới là muốn làm chính sự, mang nàng theo có lẽ sẽ không tiện.

Thay vào đó, Trì Du Điệp muốn tìm hiểu thật kỹ về Côn Lôn Giới, tìm hiểu thật kỹ về Lạc Nam, để sau này hòa hợp cùng hắn và người bên cạnh hắn một cách tốt nhất.

Nam nhân này là Thiếu Chủ Côn Lôn, chỉ cần nàng ở Côn Lôn đợi hắn, vĩnh viễn không sợ lạc mất.

Lạc Nam ngắm nhìn dung nhan cao quý của nàng, trong lòng nhẹ than một tiếng.

Tuổi tác của Trì Du Điệp còn lớn hơn hắn, nhiều năm làm Nữ Hoàng của một giới, cực kỳ hiểu chuyện và lý trí.

Nữ nhân như vậy mới là bảo bối của mọi nam nhân.

Hắn đem nàng nhẹ ôm vào trong lòng, bàn tay siết lấy bờ eo thon uyển chuyển, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc, hương thơm mê người truyền vào trong mũi.

Trì Du Điệp lẳng lặng tựa đầu vào ngực săn chắc của nam nhân, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ của hắn, nhẹ giọng thủ thỉ:

“Tiên Sinh khiến thiếp như nằm mơ…vốn tưởng rằng chàng đã quên ta!”

Tiên giới rộng lớn vô hạn, chuyện năm đó như nước chảy mây trôi, Lạc Nam chỉ là một vị khách ghé ngang Hồn Thiên Giới, trợ giúp nàng đánh lui Bạch Nguyệt Tộc đã là ân đức khôn cùng, là nàng chủ động bày tỏ tình cảm với hắn, chẳng có gì để khẳng định trong lòng hắn sẽ có nàng.

Trì Du Điệp không ít lần tự hỏi, liệu rằng là mình đơn phương…liệu rằng nam nhân kia chỉ xem nàng như một người qua đường, một người mà hắn tùy tiện giúp đỡ lướt qua trong cuộc đời.

Tiên Giới khốc liệt nhiều biến số, bất kỳ chuyện gì cũng có khả năng xảy ra.

Thời gian hai người bên nhau không dài, Trì Du Điệp thật sự không có lòng tin.

Nàng cũng là nữ nhân bình thường, trong chuyện tình cảm thường hay nảy sinh suy nghĩ tiêu cực cũng là chuyện bình thường.

“Là ta thiếu chu đáo, ta không nghĩ nàng sẽ tiến bộ nhanh như thế…” Lạc Nam cảm nhận được nỗi lòng của giai nhân, hắn thở dài nói ra:

“Ta vốn nghĩ rằng hiện giờ nàng vẫn còn ở Tiểu Tiên Giới, với những thủ đoạn phòng thân mà ta giao cho nàng, đủ để nàng hoành hành ở Tiểu Tiên Giới không có đối thủ, chờ ta đến đón!”

“Nào ngờ nàng phát triển quá nhanh, vậy mà tự mình đến Hải Vực Tinh tìm ta, sau đó còn xém chút bị Tinh Không Thú sát hại!”

Nghĩ đến đây, hắn lại cảm kích Lưu Phương thêm một chút.

“Thiếp cũng không ngờ mình tiến bộ nhanh như vậy!” Trì Du Điệp dịu dàng nói:

“Có lẽ vì tích súc ở Hạ giới quá lâu, căn cơ cực kỳ vững chắc, nhiều lần phục dụng Tẩy Hồn Thủy…lại thêm Công Pháp, Hồn Kỹ các thứ mà Tuế Nguyệt Nữ Đế cho thiếp cũng sánh ngang truyền thừa của một Hồn Đế cấp thế lực!”

“Sau khi đủ khả năng thoát khỏi Tiểu Tiên Giới, thiếp lập tức nghĩ đến chuyện đi tìm chàng!”


Lạc Nam tán thành cách nói của nàng, quả thật với nhiều thứ tích lũy như vậy, con đường Hồn Tu của Trì Du Điệp thậm chí thuận lợi hơn một số Đế Nữ, Đế Tử…

Mà nhờ khi còn ở Hạ Giới thường hay sử dụng Tẩy Hồn Thủy, nên Linh Hồn của Trì Du Điệp tinh khiết đến hoàn mỹ, khiến nàng lọt vào mắt xanh của rất nhiều nhân vật máu mặt ở Hồn Ngọc Giới, ngay cả Mạc Nhai cũng không ngoại lệ.

“Những năm này vất vả cho nàng, từ nay về sau mọi chuyện có ta…” Lạc Nam ôn nhu nói.

“Ừm!” Trì Du Điệp ngoan ngoãn gật đầu, hưởng thụ tình ý của nam nhân, nở nụ cười như trăm hoa đua nở:

“Gặp được Tiên Sinh là may mắn lớn nhất đời này của Du Điệp!”

“Nàng nói lời này hơi vội!” Lạc Nam vừa trêu vừa nghiêm túc: “Bên cạnh ta có rất nhiều nữ nhân đấy!”

Trì Du Điệp hơi lặng người một chút, bất quá lập tức nhìn lấy hắn nhoẻn miệng cười rạng rỡ:

“Điều đó càng chứng minh dù thân ở giữa vườn hoa, thì Tiên Sinh vẫn còn nhớ đến đóa hoa tầm thường như thiếp, bấy nhiêu đó Du Điệp đã mãn nguyện rồi!”

“Ta có một thói quen…” Lạc Nam cười tà dị: “Đã từng nếm qua vị ngọt của đóa hoa nào, cả đời ta sẽ trân trọng nâng niu…”

Trì Du Điệp toàn thân nhộn nhạo, môi đỏ hé mở, ánh mắt gợn sóng nhìn lấy hắn:

“Tiên sinh có còn muốn nếm đóa hoa này hay không?”



“Vô cùng hân hạnh…” Lạc Nam mỉm cười.

Trì Du Điệp nhẹ ngẩng đầu, khép hờ mắt đẹp, lông mi run rẩy, cánh môi như hoa đào hé mở.

Lạc Nam cúi đầu, đặt miệng lên bờ môi ôn nhuận thơm ngát của nàng, khóa chặt lấy sự ngọt ngào đó.

Cảm xúc quen thuộc bao phủ toàn thân hai người, chẳng biết từ bao giờ đã ôm sát lấy nhau…một luồng điện chạy dọc khắp toàn thân.

Môi nàng và môi hắn vẫn tư vị như cũ, như chất kích thích lẫn nhau, dính chặt không rời.

Sự khác biệt duy nhất chính là, năm xưa Trì Du Điệp chủ động…vậy thì ngày hôm nay, Lạc Nam làm rất tốt vai trò đó.

Hắn mân mê cánh môi mỹ miều của nàng, cạy ra hàm răng ngọc ngà trắng muốt, đầu lưỡi mạnh bạo tiến vào miệng nhỏ của giai nhân, quấn chặt lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng.

Chụt chụt chụt…

Thỏa thích hưởng thức hương tân ngọc dịch, chất mật của Trì Du Điệp như suối nguồn bất tận bị nam nhân hút sạch lấy, đổi lại là nước bọt nóng hổi đầy khí tức dương cương của hắn tiến vào miệng nàng, Trì Du Điệp từng ngụm từng ngụm nhấm nháp.

Miệng của nàng như quỳnh tương ngọc dịch, thấm đẫm hương thơm và vị đặc trưng khó tả thuộc về bản thân Trì Du Điệp.

Ánh mắt Trì Du Điệp mê ly, thân thể mềm nhũn tựa vào lòng nam nhân, được hắn ôm chặt lấy.

Cảm giác này nàng đã vô số lần hồi tưởng và nhìn thấy trong mộng, những lần như vậy Trì Du Điệp đều tiến vào giấc ngủ ngọt ngào.

Lần này nàng muốn ngủ cũng không được, bởi vì trái tim nhỏ nhắn đập như trống ở lồng ngực, chỉ có thể mềm nhũn mặc cho hắn chiếm lấy, thưởng thức đóa hoa thơm của mình.

“Ưm…” Bên trong miệng thỉnh thoảng vang lên thanh âm nỉ non nữ tính.

Không biết qua bao lâu, khi cảm giác được môi đỏ của mỹ nhân hơi sưng, Lạc Nam mới quyến luyến không rời nút thêm đầu lưỡi của nàng một chút, rồi mới tách môi.

Sợi tơ trắng bạc nối liền khuôn miệng cả hai người, hắn đưa ngón trỏ quấn lấy sợi tơ ướt át, sau đó đưa đầu ngón tay đến trước miệng Trì Du Điệp, nhìn nàng cười cười.

Trì Du Điệp liếc xéo mắt, ngoan ngoãn ngậm lấy đầu ngón tay nam nhân, đầu lưỡi quấn lấy nó, liếm láp sạch sẽ tơ tình giữa hai người.

Chẳng biết từ bao giờ, bàn tay Lạc Nam đã vô thức đặt trên bầu sữa căn tròn đầy ắp của nữ nhân, như một thói quen.

Ở phía sau lớp áo, hắn rõ ràng cảm giác được một hạt tròn trịa nhỏ xíu như ngọc trai săn cứng chạm vào lòng bàn tay mình.

Không cưỡng được hấp dẫn, hắn bóp mạnh một cái, xúc cảm trào dâng.

“Ưm…” Trì Du Điệp rên rỉ lên: “Tiên Sinh…”

“Còn gọi Tiên Sinh sao?” Lạc Nam hô hấp nóng rực, nhẹ cúi đầu hôn lấy gò má nàng, lại chuyển sang phía sau hôn lên gáy, một tay siết lấy eo thon, một tay khác mân mê bầu sữa tròn trịa đầy ắp.

Thân thể của Trì Du Điệp thành thục quyến rũ, tuyệt đối không phải thiếu nữ mới lớn có thể sánh bằng.

Trì Du Điệp mất đi sức phản kháng trước thủ đoạn lão luyện của nam nhân, chỉ có thể tựa vào lòng hắn để đứng vững, khe suối giữa hai chân bắt đầu róc rách nước.

RỐNG!

Đúng lúc này, bên ngoài Lưu Hồn Tông, tám con Tinh Không Thú ngửa đầu gầm rống.

Nữ Hoàng mang theo đoàn người muốn trở về.

Dù sao cũng chẳng thể bỏ Côn Lôn Giới trong thời gian dài, lực lượng cao tầng đã đi mất, nếu bị kẻ nào ác ý nhân cơ hội đột kích thì không hay.

Mà cũng chính động tĩnh này khiến Trì Du Điệp bình tĩnh lại.

Nàng dùng sức đẩy Lạc Nam ra, thở hổn hển: “Thiếp phải theo mọi người trở về!”

Lạc Nam có chút tiếc nuối, bất quá cũng không ép buộc nàng, thời gian sau này còn rất dài.

Từ từ nhấm nháp mỹ nhân cũng là một chuyện tình thú.

Ôn nhu chỉnh lý lại y phục và đầu tóc lộn xộn cho Trì Du Điệp, mở miệng an ủi:

“Sư phụ và mọi người ở Côn Lôn Giới rất tốt, ta tin tưởng nàng sẽ dễ dàng hòa hợp!”

“Thiếp biết rồi, thiếp đợi chàng trở về!” Trì Du Điệp nhu tình đáp.

“Nhất định!” Lạc Nam hứa hẹn.

Hắn còn phải trở về nghĩ cách khôi phục tuổi thọ cho sư phụ, đương nhiên sẽ gặp lại Trì Du Điệp trong thời gian sớm nhất.

Hai người dắt tay nhau tiến ra ngoài.

Trì Du Điệp tiến đến tập hợp cùng sư phụ.

Nhìn thấy toàn bộ từ trên xuống dưới của Lưu Hồn Tông đã tập trung đông đủ, số lượng có đến vạn người, Lạc Nam hướng Côn Lôn Nữ Hoàng kiến nghị:

“Lần này số lượng người quá đông, sư phụ đừng dùng Kim Khẩu Ngọc Ngôn mở ra Không Gian Thông Đạo, di chuyển bình thường cũng sẽ không quá tốn thời gian!”

Hắn lo lắng tuổi thọ của Nữ Hoàng tiếp tục suy giảm.



“Trẫm sẽ về trước Côn Lôn, Lưu Hồn Tông sẽ do Kiếp Tâm cùng Minh Đế đám người hộ tống!” Nữ Hoàng nhàn nhạt đáp.

“Vậy đệ tử yên tâm…” Lạc Nam thở phào.

Hơi suy nghĩ, hắn lại lấy ra mấy bình Bất Tử Dược Thủy nhét vào tay tứ đại cung nữ để các nàng và Trì Du Điệp có thủ đoạn phòng thân.

“Thiếu Chủ, hay để một trong bọn thiếp theo chàng hầu hạ?” Kiếp Linh đề nghị.

Kiếp Nhược nghe vậy lập tức chờ mong nhìn lấy Lạc Nam, hy vọng hắn sẽ gật đầu.

“Đừng làm rộn! ta rất nhanh sẽ trở về!” Lạc Nam nghiêm mặt từ chối.

Bốn vị Cung Nữ trề môi, bất quá vẫn ngoan ngoãn nghe lời.

“Xuất phát!” Côn Lôn Nữ Hoàng hạ lệnh.

RỐNG!

Tứ đại Cung Nữ kỵ trên Bát Tinh Chiến Xa đi đầu, Tứ Đại Địa Đế đi ở bốn phía xung quanh, ở giữa chính là tu sĩ của Lưu Hồn Tông.

Xuyên phá thiên không, trở về Côn Lôn!

Kim Sắc Đế Bào tung bay, Nữ Hoàng nhìn Lạc Nam mở miệng: “Cẩn thận một chút!”

Nói xong không đợi hắn đáp lời, nàng nhẹ nhàng bước chân.

VÈO!

Thân ảnh Nữ Hoàng biến mất ngay tại chỗ, Lạc Nam trừng to mắt, thi triển Thấu Thị Vạn Lý dõi theo, lại ngay cả bóng lưng của nàng cũng không thể bắt kịp.

“Chỉ Xích Thiên Nhai thật khủng bố!” Lạc Nam thán phục.

Nếu chưa tu luyện Thiên Hạ Vô Cực, chắc chắn hắn sẽ bị Chỉ Xích Thiên Nhai hấp dẫn.

Một bàn tay non mịn nắm lấy tay hắn, Lạc Nam siết chặt tay nàng, mỉm cười nói:

“Nàng thấy sư phụ của ta thế nào?”

Âu Dương Thương Lan liếc mắt nhì: “Ngươi rất có duyên với mỹ nữ!”

Lạc Nam khóe miệng co giật, ta đang hỏi phẩm tính của sư phụ chứ không phải bề ngoài nha…

Xét về nhan sắc, Nữ Hoàng tuyệt đối sánh ngang Âu Dương Thương Lan, chắc chắn là tuyệt sắc mỹ nhân hàng thật giá thật.

“Sư Phụ Kim Nhi phải chăng cũng là nữ xinh đẹp?” Âu Dương Thương Lan trong trẻo cất giọng.

“Rất đẹp…” Lạc Nam không phủ nhận gật đầu.

Kim Nhi ngồi trên bả vai hắn trợn mắt bĩu môi, trong lòng lại ngọt ngào như ăn kẹo.

“Ta cũng từng có ý thu Lạc Yên làm đệ tử!” Âu Dương Thương Lan khóe môi cong lên.

“Haha!” Lạc Nam cũng bật cười lớn.

Quả thật khi đó Độc Cô Ngạo Tuyết có ý muốn mang Lạc Yên trở về Đảo làm đệ tử của đại tỷ.

Chỉ là sau đó các nàng biết được Lạc Yên có vũ khí mọc ra giữa hai chân nên đành dẹp bỏ ý định, chuyển sang âm thầm quan sát hắn.

Nhắc đến chuyện xưa, hai người đều ấm áp trong lòng, Lạc Nam ôm lấy eo nàng, nhếch miệng nói:

“Kế tiếp chỉ có nàng theo ta!”

“Ừm…có chút chuyện muốn nói với ngươi!” Âu Dương Thương Lan cắn cắn môi mộng.

“Lên rồi nói!” Lạc Nam ý niệm vừa động.

NGAO!

Ngũ Long Đế Cung ngang trời xuất thế.

Hắn bế lấy Âu Dương Thương Lan theo kiểu công chúa, nhảy vọt lên Cung Điện.

Ngũ Long Đế Cung gào thét, băng băng rời khỏi Hồn Ngọc Giới trong ánh mắt ngưỡng mộ của vô số tu sĩ tại nơi đây.

Một đám Đế Nữ u oán nhìn lấy đôi nam nữ như thần tiên quyến lữ rời đi, chỉ có thể âm thầm ngưỡng mộ.


“MẠC PHONG KHỐN KIẾP! BẢO KHỐ ĐÂU?”


Mà đúng lúc này, một thanh âm phẫn nộ từ Mạc Gia phát ra cuồn cuộn quét ngang thiên không, chấn đến Hồn Ngọc Giới run rẩy.


Vô số người hai mặt nhìn nhau, âm thầm lau mồ hôi lạnh.


Hình như vị Kiệt Gia Lão Tổ kia đang tức giận?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK