Nhưng mà có một kẻ lại không được bình tĩnh như vậy…
Chỉ thấy bên ngoài tinh không, Chấp Pháp Săn Ma hai tay ôm đầu, không dám tin điên cuồng la lên:
“Như vậy vẫn không giết được đám tiện nhân này?”
Hắn quả quyết hy sinh tự bạo hai tên Tôn giả để ép nữ Tiên Tôn kia xuất hiện, sau đó ra lệnh cho Đại Tôn bí mật ẩn nấp xuất kích đánh lén.
Rõ ràng kế hoạch cực kỳ hoàn mỹ, toàn bộ Hải Vực Tinh không ai có thể nhìn thấu.
Nhưng kết quả cuối cùng, hai tên Tôn giả đã tự bạo rồi, nhưng đối thủ vẫn chưa một ai bị thương, trái lại còn hùng hùng hổ hồ đối mặt với tên Đại Tôn cuối cùng.
“Thiếu nữ này là ai? Thủ đoạn phòng ngự trước một Tiên Tôn khi chỉ còn là Ngọc Tiên, chỉ sợ ngay cả Đế Tử cũng phải xem trọng a!”
Chấp Pháp Săn Ma khóa chặt lấy thân ảnh Lạc Yên, bắt đầu chú ý đến sự tồn tại của thiếu nữ kỳ dị này.
Hắn quyết tâm tiếp tục quan sát, sau đó đem mọi thông tin báo về cho Đế Tử…
…
“Kẻ này cũng là tử sĩ, rốt cuộc là ai có thể sử dụng tử sĩ toàn Tiên Tôn?”
Âu Dương Thương Lan nhìn tên Đại Tôn đang ở đối diện nghiêm túc nói.
Với kiến thức và ánh mắt của nàng, đương nhiên biết chắc sau lưng tên Đại Tôn này vẫn còn người khống chế, thậm chí hai tên Tôn giả trước đó cũng giống như vậy.
“Có thể dùng Tiên Tôn để làm tử sĩ, thân phận của người đứng sau phải cực kỳ cao!” Độc Cô Ngạo Tuyết nắm chặt Trúc Kiếm trung tay, âm thanh lạnh nhạt.
“Mặc kệ là ai cũng phải chết!”
Lạc Nam giọng điệu âm trầm nói, mặc kệ trước mắt là Đại Tôn hay Tiên Đế, mặc kệ ngươi là thuộc hạ của ai hay có thân phận gì, dám động vào nữ nhân và người thân của hắn chính là chạm vào điểm mấu chốt cuối cùng trong lòng Lạc Nam.
Hai vị Đảo Chủ gật đầu, các nàng cũng không có ý định bỏ qua…
Việc Hải Vực Tinh trở thành Tôn giới đã bại lộ, nhân tiện lần này mượn tên Đại Tôn này giết gà dọa khỉ, để các Tôn giới khác dù muốn tiến đánh Hải Vực Tinh cũng phải tự lượng sức mình một phen.
Phải cho toàn thể các Trung Tiên Giới thấy Hải Vực Tinh không hề sợ chiến, muốn đánh chiếm phải xem hàm răng các ngươi có đủ cứng rắn hay không.
“Chết!”
Tên Đại Tôn rõ ràng đầu óc không được tỉnh táo, ở trong đầu nó lúc này chỉ có ý niệm tiêu diệt ba nữ nhân trước mặt, Đại Tôn Lực lại bắt đầu ngưng tụ.
Thấy tình cảnh này, Âu Dương Thương Lan nhìn Lạc Nam nói:
“Ngươi về Đảo trước! để ta và Tiểu Tuyết lo liệu tên này!”
“Không! Đệ tử cũng muốn góp một tay vào cái mạng hắn, huống hồ Đại Tôn rất mạnh, thêm một người là thêm một phần lực!” Lạc Nam lắc đầu.
Hắn không yên tâm để hai nữ chiến với Đại Tôn, dù sao thì Đại Tôn và Thiên Vương chênh lệch khá lớn.
“Đại tỷ nói mới đúng, trận chiến này ngươi rất khó hỗ trợ chúng ta!” Độc Cô Ngạo Tuyết cũng từ tốn mở miệng, nàng đồng tình với Âu Dương Thương Lan.
Hai nữ lo lắng hắn gặp nguy hiểm khi đại chiến bùng nổ, đối thủ mạnh mẽ như Đại Tôn các nàng không dám nắm chắc.
Nào ngờ Lạc Nam cười quỷ dị nhếch miệng: “Hai vị Đảo chủ không cần lo lắng, đệ tử chẳng những không vướng víu, ngược lại hỗ trợ các ngươi làm thịt một Đại Tôn!”
Nói xong, trong ánh mắt tò mò của hai nàng, một tấm Phù Chú xuất hiện trong tay Lạc Nam.
“Tỏa Thế Phù?”
Âu Dương Thương Lan cùng Độc Cô Ngạo Tuyết giật mình, hiển nhiên các nàng nhận ra lai lịch của Tỏa Thế Phù.
Đây là loại Phù Chú đẳng cấp cao, có thể đem một vùng không gian theo ý người sử dụng phong tỏa, tách biệt với phạm vi bên ngoài.
Tỏa Thế Phú này là vật Lạc Nam nhận được khi hoàn thành Nhiệm Vụ khám phá chút bí mật của Việt Long Tinh ở Dạ Lang Tiên Tinh lần trước.
Lạc Nam không đợi hai nữ ý kiến, bớp nát Tỏa Thế Phù…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong khoảnh khắc, Phù Văn phân tán bay múa, một vùng không gian phong tỏa nhanh chóng bao trùm tên Đại Tôn và ba người Lạc Nam vào trong, tách biệt hoàn toàn với bên ngoài.
Lúc này đây, ngay cả Chấp Pháp Săn Ma cũng bị cắt đứt quan sát, chỉ có thể chứng kiến một tầng kết giới của Tỏa Thế Phù để lại.
“Hừ, dùng Tỏa Thế Phù có công dụng gì chứ?” Chấp Pháp Săn Ma cười lạnh lẽo:
“Trốn vào Tỏa Thế Phù, càng dễ để Đại Tôn làm thịt các ngươi!”
Đó là suy nghĩ của cá nhân Chấp Pháp Săn Ma…đáng tiếc, hắn vĩnh viễn không có cùng suy nghĩ của Lạc Nam.
Sử dụng Tỏa Thế Phù, cái mà Lạc Nam muốn đơn giản chính là có thể bung hết sức lực mà không sợ người ngoài cảm giác được…
Điển hình như Thiên Đình...
“Thiên Đế Đệ Tam Biến – Chấp Chưởng Càn Khôn!”
Trong ánh mắt vẫn còn chưa hết hoảng hốt của Độc Cô Ngạo Tuyết cùng Âu Dương Thương Lan, thanh âm trầm thấp của Lạc Nam vang vọng kết giới.
Tại khoảnh khắc này, toàn bộ không gian trong Tỏa Thế Phù rung lên dữ dội, từ thân thể Lạc Nam…một cổ khí tức cao cao tại thượng, mang theo uy thế bất khả kháng cự bạo tạc mà ra.
Đứng trước khí tức này, Kiếm Vực và Thương Vực của hai vị Đảo Chủ run rẩy dữ dội, một cảm giác phục tùng ngắn ngũi tràn lan trong tâm trí…
KENG…KENG…
Trúc Kiếm và Ngân Thương cắm giữa hư không chống đỡ cơ thể, ngăn cho bản thân hai người không được quỳ xuống.
Mái tóc hóa thành trắng xóa, ánh mắt tang thương bề nghễ thiên hạ, mỗi cái động tác nhỏ đều mang theo khí chất Hoàng tộc và uy nghiêm Đế Vương, không người dám nhìn thẳng bởi vì đó chính là hành vi bất kính.
Lạc Nam như một Thiên Đế đã có cả thiên hạ trong tay, không một ai dám ngỗ nghịch ý chí của hắn.
“Rốt cuộc…rốt cuộc là sao?” Độc Cô Ngạo Tuyết với Âu Dương Thương Lan ánh mắt gợn sóng liên miên không dứt.
Các nàng không thể nào ngờ đến, hắn lại còn có thủ đoạn kinh khủng này.
“Trẫm nói! Ngươi giải trừ công kích!”
Thanh âm trầm thấp như có Đế uy mênh mông từ miệng Lạc Nam phát ra, cuồn cuộn trấn về thân ảnh tên Đại Tôn đang thi triển công kích.
“Không…không…”
Tên Đại Tôn toàn thân giật giật, toàn thân như bị trọng chùy nện vào, Tôn Lực đang ngưng tụ trong tay vô ý thức giải trừ…
Lạc Nam thấy cảnh này hài lòng nhếch miệng.
Ở trường hợp thông thường, vì tu vi chênh nhau quá xa…Thiên Đế Biến tầng thứ ba có thể uy hiếp kẻ địch nhưng khó để một Đại Tôn toàn diện tuân lệnh.
Bất quá trong trường hợp này thì khác, tên Đại Tôn trước mắt là một tử sĩ với đầu óc không quá tỉnh táo, thần trí cực kỳ mơ hồ, khả năng làm chủ bản thân cực kém.
Một kẻ như vậy đối mặt với Chấp Chưởng Càn Khôn, bị ảnh hưởng càng thêm nghiêm trọng.
“Trẫm nói! Quỳ xuống!”
Lạc Nam ánh mắt như điện, đế uy gia tăng…một lần nữa hạ đạt mệnh lệnh.
Mái tóc trắng xóa tung bay, mặc dù trong diện mục Lạc Yên vẫn lãnh liệt đến cực hạn.
Ánh mắt của tên Đại Tôn lóe lên một tia không cam chịu, mặc dù lúc này đã là một kẻ bị tra tấn qua vô số cực hình thảm khốc ở Tử Ngục Tinh, nhưng bản thân hắn khi còn là một Đại Tôn chưa từng khuất nhục trước bất kỳ ai, cũng chưa từng quỳ xuống.
Nhân vật có thể chống lại Săn Ma Điện để bị bắt và giam giữ có thể không kiêu ngạo sao?
Đứng trước mệnh lệnh quỳ xuống của Lạc Nam, hắn làm ra kháng cự dữ dội, nửa muốn quỳ…nửa không muốn.
Ánh mắt dao động kịch liệt, từ vô hồn dần dần trở nên đỏ ngầu.
Cơ thể lâm vào thế giằng co.
“Lên!”
Mà nhìn thấy tên Đại Tôn đang lâm vào mâu thuẫn để lộ sơ hở chồng chất, Âu Dương Thương Lan với Độc Cô Ngạo Tuyết không bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này.
“Độc Cô Cửu Kiếm – Phá Mệnh Thức!”
Độc Cô Ngạo Tuyết rút Trúc Kiếm ra khỏi vỏ xanh, một trảm mang theo khả năng phá tan, cướp đoạt tất cả sinh mệnh nhẹ nhàng trảm ra.
Vẫn luôn là phong cách quen thuộc nhẹ nhàng mà hiệu quả, một Kiếm này có thể không hoàn toàn phá Mệnh của một Đại Tôn, nhưng khiến hắn hấp hối là hoàn toàn có thể.
“Ngân Dạ Song Thương!”
Âu Dương Thương Lan ánh mắt như điện, cùng với Ngân Thương…Dạ Thương xuất hiện còn lại trên tay của nàng.
Bất chợt, đáy mắt nàng xuất hiện một tia hưng phấn…đem hai thanh trường thương ép sát lại vào nhau, gằn lên từng chữ:
“Dung hợp!”
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Theo động tác của nàng, Ngân Thương hóa thành một luồng ánh sáng màu trắng tinh khiết đến cực hạn, Dạ Thương hóa thành một chùm bóng tối thần bí mênh mông.
Ánh sáng và bóng tối triệt để hòa quyện vào nhau, Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo chân chính xuất hiện.
Toàn bộ không gian xung quanh Âu Dương Thương Lan băng liệt, Tỏa Thế Phù rung rẩy dữ dội lên.
Chỉ thấy trong tay nàng lúc này, một thanh trường thương dài gần bốn mét hoàn toàn mới mẽ xuất hiện…
Thân thương hắc bạch giao thoa như âm dương lưỡng đạo, như hắc ám và quang minh hòa quyện vào nhau, mũi thương khiến linh hồn của người nhìn vào trở nên run rẩy.
Sau khi dung hợp, Ngân Dạ Song Thương chính thức trở thành…
Ngân Dạ Đế Thương!
Cao quý, thần bí, uy nghiêm, nguy hiểm…
Đó là những từ có thể ám chỉ trạng thái của Âu Dương Thương Lan tay cầm Ngân Dạ Đế Thương lúc này…
Nàng toàn thân run lên, mồ hôi lấm tấm trên da thịt trước sức mạnh khủng bố Đế Cấp Thượng Phẩm mang lại.
Thương Vực hưng phấn tru lên, vậy mà có thể chính diện đối kháng với khí thế Thiên Đế Biến của Lạc Nam lúc này.
Sống lưng thẳng tắp đứng lên, Âu Dương Thương Lan đem Thương Vực cô động đến cực điểm, phạm vi tập trung vào mũi thương mà thôi.
Thiên Vương Thể sức lực bộc phát, ánh mắt lẫm liệt…tay cầm Ngân Dạ Đế Thương phóng mạnh ra ngoài.
RĂNG RẮC…
Theo Ngân Dạ Đế Thương bay vọt, kết giới của Tỏa Thế Phù xuất hiện vô số vết rạn nứt như mạn nhện, như một mảnh thủy tinh có dấu hiệu vỡ vụn.
Một tấm Tôn Cấp phù chú, khó thể ngăn cản uy lực của một thanh Đế Cấp Thượng Phẩm.
Tỏa Thế Phù còn rung rẫy, tên Đại Tôn thì không cần phải nói.
Chỉ đối kháng với một mình Thiên Đế Biến đã khiến hắn có phần quá sức, lúc này lại bị Kiếm Vực và Thương Vực khủng bố khóa chặt, đầu óc của hắn như muốn phát điên.
“AAAAAAAA”
Ngửa đầu lên trời gầm thét dữ dội, hai tay ôm đầu rít gào.
Trước sự ngoài ý muốn của Lạc Nam, ánh mắt tên Đại Tôn bỗng nhiên xuất hiện lại một tia lý trí, không có hận thù, không có bạo ngược, cũng chẳng có sát khí.
Thay vào đó…là một loại cảm giác như được giải thoát và nhẹ nhõm.
“Cảm tạ…”
Tên Đại Tôn yếu ớt nói ra một tiếng, ánh mắt cảm kích nhìn về phía Lạc Nam và hai nữ.
Lạc Nam nhận ra có gì đó không đúng…Tử sĩ chẳng phải tuyệt đối trung thành hay sao? dù đến phút cuối cùng cũng liều mạng chống lại mới đúng, vì sao sẽ xuất hiện loại biểu hiện này?
Chỉ có một kết luận…tên Đại Tôn này không phải tử sĩ, mà là bị người khác dùng thủ đoạn khống chế.
Vì lạc vào Tỏa Thế Phù, thủ đoạn khống chế trở nên lỏng lẽo, tên Đại Tôn mới lấy lại chút lý trí sau khi hứng chịu áp bức và khuất nhục cường liệt.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam điên cuồng quát to: “Kẻ chủ mưu là ai?”
“Săn…Săn Ma…”
Tên Đại Tôn chỉ kịp thời phát ra hai tiếng, thân thể của hắn đã bị một Kiếm của Độc Cô Ngạo Tuyết và một Thương phóng đến của Âu Dương Thương Lan thôn phệ.
Ánh mắt Lạc Nam và hai nữ đảo chủ co rụt lại…
ĐÙNG!
Tỏa Thế Phù nát bấy, Lạc Nam nhanh chóng giải trừ Thiên Đế Biến trở về trạng thái bình thường.
Thiên địa trở nên tĩnh lặng…
Im ắng đến đáng sợ…
“Phốc!”
Ba ngụm máu tươi đồng loạt phun ra, cả ba người đều không dễ chịu sau khi thi triển thủ đoạn mạnh mẽ.
Nhất là Âu Dương Thương Lan, cưỡng chế sử dụng Ngân Dạ Đế Thương khiến nàng toàn thân rả rời.
Ngân Dạ Đế Thương sau khi hủy diệt Đại Tôn, một lần nữa tách ra thành Ngân Thương và Dạ Thương, đơn giản vì chủ nhân của chúng nó không đủ khả năng dung hợp chúng nó lâu hơn.
Lạc Nam không hối hận vì tiêu hao Tỏa Thế Phù, nếu không có Chấp Chưởng Càn Khôn trấn áp, lại thêm công dụng của Tỏa Thế Phù ngăn cản, vấn đề mà hắn và các nàng phải đối mặt chỉ sợ là một tên Đại Tôn tự bạo, thậm chí manh mối về kẻ chủ mưu đứng sau cũng không được hé lộ.
Lạc Nam giải trừ Vạn Cổ Bất Hủ Thân, cơ thể mềm yếu xém ngã quỵ.
Hai luồng gió thơm thổi tới, chỉ thấy Độc Cô Ngạo Tuyết và Âu Dương Thương Lan đỡ lấy hắn hai bên trái phải.
Ánh mắt hai nàng nhìn về phía hắn như nhìn một quái vật.
Cảm giác linh hồn nể sợ xảy ra vừa rồi quá mức kinh khủng, mặc dù loại thủ đoạn kia chỉ nhắm về phía Đại Tôn mà không hề cố ý tác động đến hai nàng.
Hai nữ chứng kiến Tỏa Thế Phù vỡ vụn, biết đại bí mật của Lạc Nam…vì thế đạt thành một loại ăn ý không nhắc lại chuyện vừa rồi.
“Chúng ta thắng…” Độc Cô Ngạo Tuyết lạnh nhạt nói.
“Không!” Lạc Nam với Âu Dương Thương Lan lắc đầu, ánh mắt có lôi đình chớp động:
“Săn Ma Điện chưa trừ…chúng ta chưa thắng!”
…