Vài hô hấp sau, hắn mới bắt đầu định thần lại, sợ mình bị ảo giác nghe lầm, vội vàng mở ra Nhiệm vụ xem lại…
Chú thích nhiệm vụ [Chinh Phục Mẹ Vợ]: Thành công thu lấy trái tim Diễm Nguyệt Kỳ, để nàng chấp nhận gia nhập Hậu Cung, thời gian thực hiện không hạn chế, thất bại là khi bị Diễm Nguyệt Kỳ triệt để khinh thường…
Xác nhận đây là sự thật, gương mặt Lạc Nam hơi trầm xuống, nhiệm vụ này quả thật ép người quá đáng…
Không phải hắn không tự tin với bản thân mình, mà là vì thân phận của cả hai quá mức mẫn cảm, dù hắn thành công chinh phục nàng thì sao? Phải ăn nói thế nào với Hồng Liên và Tình Nhi của hắn?
Trường hợp này khác với Liễu Thi Cầm, dù sao thì nàng còn là trinh nữ, chưa kể Lạc Nam vốn không phải trọn vẹn là người của kiếp này, vì thế hắn không cảm thấy mâu thuẫn…
Đối với Diễm Nguyệt Kỳ, Lạc Nam quả thật bị phong thái và nhan sắc của nàng thu hút, bất quá lý trí hắn vẫn tỉnh táo chưa lên cơn động dục, không ngờ Hệ Thống lại vứt cho hắn cái sọt lớn này, ép hắn nhảy vào…
Như nhận ra tâm tình của Lạc Nam không tốt, Kim Nhi vội vàng cất giọng an ủi:
“Công tử đừng vội nóng giận! Tất cả nhiệm vụ Hệ Thống đưa ra đều vì muốn tốt cho công tử hiện tại và cả tương lai, lần này cũng vậy mà thôi!”
Lạc Nam nhíu mày suy nghĩ, không thể không nói lời của Kim Nhi là sự thật, từ nhiệm vụ Trợ Liễu Gia hay Đoạt Hiền Thê và các nhiệm vụ khác đã chứng minh điều này…
Hít sâu một hơi đè nén tâm tình, Lạc Nam lẩm bẩm:
“Thích thì chiều! Dù sao nếu thất bại sẽ bị Diễm gia xem là kẻ thù, khi đó chẳng khác nào mất cả Hồng Liên và Tình Nhi, chi bằng thành công hoàn thành xem thế nào.”
Lạc Nam cũng quyết tâm không thể thất bại được, bị nàng triệt để khinh thường vậy hắn còn là nam nhân sao?
…
Nơi đại chiến, Diễm Nguyệt Kỳ tóc dài tung bay trong gió, thân mặc chiến bào, sau lưng có hư ảnh Kim Ô khổng lồ ẩn chứa vô vàn Tia Chớp, tay cầm Lôi Đình Quyền Trượng, gương mặt tuyệt mỹ tràn đầy anh khí…
Như một nữ chiến thần, khí phách khiến đấng mày râu phải cúi đầu xấu hổ…
“Loại lực lượng này?” Gương mặt cự đại của Hầu Nham đầy vẻ ngưng trọng nhìn chằm chằm Dị Hỏa vàng rực đang cùng Lôi Đình kết hợp kia, cảm giác bất an bao phủ cõi lòng hắn…
“Lôi cùng Hỏa hoàn mỹ dung hợp? Chẳng lẽ là…” Lang Vương khiếp sợ thì thào…
“Lôi Hỏa Huyền Công!” Hầu Nham hít sâu một hơi gật đầu xác nhận…
“Làm sao có thể? Tà Hoàng tên kia không phải bị Hoàng Đế Băng Huyền giết chết rồi sao?” Lang Vương vẫn chưa dám tin tưởng…
“Tà Hoàng chết nhưng công pháp của hắn không rõ tung tích! Xem ra hiện tại đã hàng thế!” Hầu Nham tay cầm chặt Phần Sơn Chiến Phủ, hai mắt nồng nặc chiến ý…
Có thể leo lên vị trí Tộc Trưởng của Bát Cấp Tộc Quần, không ai là kẻ hèn nhát…
Yêu thú tôn sùng sức mạnh, chỉ kẻ mạnh nhất mới đủ tư cách đảm nhiệm tộc trưởng…
Bất kể là Hầu Nham hay Lang Vương đều đã kinh qua vô vàn trận chiến lớn nhỏ mới có thành tựu ngày hôm nay…
Lần này hai tộc trưởng lão bị giết, tổn thất quá mức to lớn, không thể bỏ qua dễ dàng…
“Hừ! Dù ngươi có Lôi Hỏa Huyền Công thì như thế nào? Chiến đi!” Lang Vương ngửa mặt lên trời tru một tiếng, hóa thành Bản Thể…
Đây là một con Địa Lang hình thể khổng lồ có bộ lông đen tuyền như đêm tối, tứ chi to khỏe như cột chống trời, thân phủ bảo giáp, đôi mắt đỏ ngầu cùng hàm răng nanh sắc nhọn như lưỡi đao cho thấy độ khác máu của một thủ lĩnh bầy đàn ăn thịt…
Vươn lên móng vuốt dữ tợn, âm thanh vang rền từ cái miệng như chậu máu truyền ra:
“Thủ Lĩnh Sa Mạc!”
Âm thanh chấn động vù vù truyền đến, từ dưới mặt đất, vô số Thổ Linh Lực hóa thành Bão Cát khổng lồ, đem cơ thể Lang Vương bao phủ bên trong…
Thân thể Lang Vương di chuyển, Bão Cát cũng di chuyển, như một máy xoay thịt khổng lồ xung quanh hắn, vừa bảo vệ hắn vừa có thể nghiền nát con mồi…
Thủ Lĩnh Sa Mạc – Thiên Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ chỉ có Tộc trưởng Địa Lang tộc mới có tư cách học tập…
Mỗi đời tộc trưởng, chỉ một người được phép nắm giữ loại Vũ Kỹ này mà thôi…
“Đi chết đi!”
Không chần chờ nữa, Lang Vương tứ chi dẫm mạnh, hư không như muốn tan vỡ trước lực lượng của hắn…
Mang theo Cơn Lốc Bão Cát quanh thân mình, phẫn nộ lao đến Diễm Nguyệt Kỳ…
Trước kích cỡ của Lang Vương, thân ảnh mỹ lệ của nàng nhỏ bé không khác gì con kiến…
Chỉ là ánh mắt lãnh diễm kia từ đầu đến cuối vẫn luôn bình thản, bên trong thỉnh thoảng có hỏa diễm và lôi đình lóe lên…
Chứng kiến đồng bọn dùng toàn lực, Hầu Nham không chịu thua kém, đôi chân đạp lấy hồng vân, tay cầm Phần Sơn Chiến Phủ, mở miệng quát lớn chấn động trời cao:
“Chiến Phủ Phần Sơn – Hỏa Hầu Bình Thiên Quyền!”
Chiến phủ như nham thạch núi lửa trong tay Hầu Nham hướng về Diễm Nguyệt Kỳ nện mạnh xuống, cùng lúc đó hư ảnh Hỏa Hầu sau lưng hắn cũng phẫn nộ gầm lên một tiếng, hướng về nàng đấm ra một quyền…
Hai loại Vũ Kỹ thi triển cùng lúc…
Hiển nhiên hai tên tộc trưởng đã dốc hết toàn bộ lực lượng…
Trước sức mạnh như có thể hủy thiên diệt địa này, không gian triệt để đổ nát, trước mặt Diễm Nguyệt Kỳ như một cơn tận thế ép sát mà đến…
“Hợp Linh Chưởng!”
Lạc Nam bắn ra một chưởng, hy vọng thay nàng gánh vác một phần sức lực…
Tia năng lượng ba màu phá không mà ra, xuyên thẳng Lang Vương đang lao nhanh với tốc độ khủng khiếp…
ẦM…
Một tiếng nổ tung vang lên, Bão Cát xung quanh Lang Vương hơi bị tán loạn, khiến tốc độ của hắn phải chậm lại vài nhịp…
“Dung hợp 3 loại Linh Lực?” Diễm Nguyệt Kỳ chứng kiến tình cảnh này, trong mắt lóe lên một tia dị sắc…
Hiển nhiên lại bị “con rể” làm cho kinh ngạc…
Bất quá tu vi Lạc Nam quả thật quá yếu, Hợp Linh Chưởng nhanh chóng bị Bão Cát xung quanh Lang Vương phá hủy, không gây tổn thương gì đến hắn…
“Hừ! giải quyết nàng xong sẽ để ngươi sống không bằng chết!” Lang Vương khinh thường nhìn Lạc Nam cười lạnh, một lần nữa cùng Hầu Nham mang theo công kích dữ dội cuốn đến Diễm Nguyệt Kỳ…
Mà lúc này, Diễm Nguyệt Kỳ nhàn nhạt nhắm mắt, miệng thơm thân khải:
“Diễm Lôi Kim Ô Phá”
GÁY…
Kim Ô thét gào, Hỏa Diễm rực rỡ gào thét mà ra, thân thể nó nhanh chóng trở nên to lớn, kích thước hoàn toàn không kém thân thể Lang Vương…
Ầm ầm ầm…
Lẫn bên trong Kim Ô là vô vàn Lôi Đình chi lực đang phẫn nộ ầm ầm, trộn lẫn đan xen, hoàn mỹ không một kẻ hở…
Diễm Lôi Kim Ô Phá…
Đây là vũ kỹ do Diễm Nguyệt Kỳ mất thời gian dài để tự tay sáng tạo khi nhận được Lôi Hỏa Huyền Công từ tay hai cô con gái…
Đây là lần đầu tiên sử dụng…
ĐÙNG
Như chiến tranh giữa các vì sao, như thiên thạch va chạm, ba loại công kích rốt cuộc va đập…
Âm thanh kinh khủng khiến lỗ tai Lạc Nam chấn động vù vù, vội vàng dùng Linh Lực phủ kín…
ÒM
Mộc Quy bị xung kích cấp tốc tan biến…
Phụt…
Lạc Nam bay mạnh ra ngoài hơn trăm dặm, phun một ngụm máu tươi…sắc mặt tái nhợt…
Mà bên trong trung tâm vụ nổ, thân ảnh Diễm Nguyệt Kỳ thối lui hàng trăm bước, chiến bào trên thân rách nát vài chỗ, khóe môi tuyệt mỹ xuất hiện một tia máu, hiển nhiên cũng bị chấn động đến nội thương…
Mà hai tên đối thủ thê thảm không cần phải nói…
Chỉ thấy trước sự bá đạo cùng sức phá hủy của Diễm Lôi Kim Ô Phá, Phần Sơn Chiến Phủ trong tay Hầu Nham bay ra ngoài, xuất hiện một vết nứt, Dung Nham giáp trên người đã biến mất hoàn toàn…
Mà cánh tay của Hầu Nham lúc này đã triệt để vỡ nát thành tro bụi, da thịt bong tróc lỗ chỗ, gương mặt bị tàn phá hơn một nữa có thể nhìn thấy đầu lâu bên trong, nơi vết thương vẫn còn Hỏa Diễm khủng bố và Lôi Đình đang tàn phá…
Bộ lông vốn đỏ rực của hắn nay càng thêm sặc sở vì bị máu tươi bao phủ…
Chịu không nổi thương thế nặng nề, Hầu Nham quỵ một chân xuống mặt đất, Pháp Thiên Tướng Địa giải trừ, hư ảnh Hỏa Hầu biến mất, thở hồng hộc…
Bên cạnh hắn, Lang Vương từ lâu đã nằm ngửa, mùi thịt khét lan tỏa khắp không gian, Bão Cát tan biết từ lúc nào, bộ lông đen tuyền uy vũ từ lâu biến mất, trở thành một con sói trọc…
Hô hô hô…
Liên tục là những hơi thở nặng nhọc từ miệng Lang Vương phát ra, hiển nhiên đã đến lúc hấp hối…
“Có thể ép bổn tọa thi triển toàn lực, hai ngươi chết cũng đủ tự hào!” Diễm Nguyệt Kỳ lãnh ngạo thiên khung mở miệng nói, muốn ra tay hạ sát thủ…
Lôi Đình Quyền Trượng nâng cao, mang theo vô tận tia sét hướng đầu Hầu Nham đập xuống…
KENG…
Âm thanh Kim Loại kịch liệt vang lên, bên cạnh Hầu Nham xuất hiện một khe nứt, ba con khỉ toàn thân lông bạc già nua xuất hiện…
Khí thế Lục giai yêu thú đồng loạt ép mạnh mà ra, ba thanh vũ khí khác biệt xuất thủ, thành công ngăn lại một trượng của Diễm Nguyệt Kỳ…
“Ba vị trưởng lão?” Hầu Nham cố nén cơn đau, khàn khàn mở miệng…
“Tộc trưởng! Chúng ta đến cứu ngài!” Ba tên trưởng lão Hỏa Hầu Tộc, đề phòng nhìn chằm chằm Diễm Nguyệt Kỳ…
“Diễm gia chủ! Hạ thủ lưu tình, nếu không dù đánh không lại ngươi nhưng chúng ta có thể đồng loạt tự bạo! tin tưởng ngươi không chết cũng trọng thương!”
Tên Khỉ có bộ dạng già nhất lên tiếng nói, hắn chính là Đại Trưởng Lão của Hỏa Hầu tộc, có tên Hầu Nhất, tu vi Lục giai Hậu Kỳ lan tỏa xung quanh hắn, chỉ là so về khí thế yếu hơn Hầu Nham đến tận vài bậc…
Hiển nhiên tên này tiềm lực đã hết, suốt đời này chỉ có thể dừng chân ở Lục giai Hậu kỳ mà thôi, còn Hầu Nham thì thọ nguyên vẫn còn rất nhiều, có thể đột phá cảnh giới cao hơn trong tương lai…
Xét về chiến lực Hầu Nhất cũng không sánh bằng Hầu Nham, dù sao thì trong cùng cấp cũng có phân chia mạnh yếu…
Hầu Nham là tộc trưởng xuất sắc của Hỏa Hầu tộc, bọn hắn dù có liều cái mạng già cũng muốn cứu hắn…
“Các ngươi uy hiếp ta?!” Diễm Nguyệt Kỳ ánh mắt vẫn lạnh lùng như cũ, ba tên này tự bạo quả thật có thể trọng thương nàng, bất quá nàng cũng rất ghét bị người uy hiếp…
“Phu nhân thả bọn họ đi thôi! Trong tương lai ta sẽ đích thân đến Hỏa Hầu tộc tính sổ.” Âm thanh của Lạc Nam truyền vào tai nàng…
Thân ảnh của hắn đã đứng cạnh “mẹ vợ” mình…
Ba tên Hầu tộc trưởng lão nghe Lạc Nam nói vậy, nén giận trong lòng, khinh thường nhìn hắn…
Hiển nhiên cho rằng tên tiểu tử miệng còn mùi sửa này không biết trời cao đất rộng…
“Còn không mau cút?” Diễm Nguyệt Kỳ trừng mắt quát…
“Đa tạ Diễm gia chủ!” Ba tên Hầu tộc chắp tay cảm tạ, mang theo Hầu Nham trọng thương xé rách hư không rời đi...
Lúc này đây, Diễm Nguyệt Kỳ rảo bước đến cạnh thân thể to xác đang hấp hối của Lang Vương, Lôi Đình Quyền Trượng đã nâng lên, định kết liễu tên này…
Chợt…
Dị biến nảy sinh…
Hư không đột ngột nứt ra khe nứt lớn, một cái Lang Trảo mang theo vô tận Bão Cát khổng lồ đi trước một bước, hướng về vị trí thân thể Lang Vương cuộn vào…
Diễm Nguyệt Kỳ nhanh chóng kéo Lạc Nam thối lui, nhàn nhạt nhìn tình cảnh đang diễn ra trước mặt…
“Không! Lang Sát ngươi chết không yên lành!” Âm thanh thê lương thảm thiết cùng vô tận phẫn nộ từ miệng Lang Vương phát ra…
“Haha, đại ca ngươi làm tộc trưởng đã lâu, sắp tới để đệ thay thế! Diễm gia chủ xin đa tạ a!”
Tiếng cười ha hả khoái chí từ hư không truyền ra…
Trong cơn bão cát dữ dội kia, thân thể Lang Vương nhanh chóng bị cắt vụn, ngay cả Linh Hồn cũng bị nghiền nát…
Lục giai Yêu Thú Hậu kỳ tộc trưởng chết…
“Địa Lang nhất tộc có một luật lệ, kẻ nào thành công giết chết tộc trưởng dù ở bất kỳ tình cảnh nào cũng có thể thay thế vị trí đó!” Diễm Nguyệt Kỳ không mặn không nhạt lẩm bẩm…
Lạc Nam giật thót trong lòng, không hổ là chủng tộc ăn thịt tàn bạo, ngay cả luật lệ sinh tồn trong bầy đàn cũng khắc nghiệt như vậy…
Tộc trưởng không những phải mạnh nhất, đồng thời cần phải luôn luôn đề phòng cảnh giác, từ đó luôn có động lực thôi thúc để mạnh mẽ hơn…
“Kẻ được xưng Lang Sát vừa rồi cũng là Lục giai Hậu kỳ yêu thú, thân phận chắc là Đại trưởng lão Địa Lang tộc!” Diễm Nguyệt Kỳ ánh mắt lấp lóe…
Nhân loại đôi khi không kém yêu thú chút nào, chẳng qua so với yêu thú càng thêm kín đáo, càng thêm mưu mô, càng thêm đáng sợ…
“Theo bổn tọa một chuyến!” Diễm Nguyệt Kỳ xách cổ Lạc Nam…một lần nữa định rời đi…
Chỉ là rất nhanh nàng lại ném hắn ra xa, mày liễu cau lại nhìn về phương xa, bản năng của cường giả khiến nàng cảm giác được một tia áp lực…
“Hahaha, không ngờ lại gặp mặt Lôi Hỏa Huyền Công, truyền nhân của Tà Hoàng quả thật đáng gờm! món nợ năm xưa cũng đến thời điểm giải quyết!”
Từ hư không vang lên giọng cười âm trầm ha hả, một thân ảnh cấp tốc xuất hiện trước mặt hai người bọn họ…