Mục lục
Tuyệt Thế Thần Y - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anweier vừa nói xong, những vệ sĩ đằng sau lập tức xông về phía đám cậu Lâm.

Trước đám vệ sĩ, cậu Lâm vẫn không hề sợ vì bên cạnh anh ta cũng có võ giả bảo vệ.

Cậu Lâm lập tức quát lên với người đàn ông mặc đồ thể thao.

"Giết hết đám rác rưởi kia đi!"

Nhưng người đàn ông mặc đồ thể thao lại đứng im tại chỗ trước mệnh lệnh của cậu Lâm.

Người đàn ông đứng như trời chồng tại chỗ, nó khiến cậu Lâm càng tức giận hơn.

"Bà mẹ nó, anh bị sao vậy? Không nghe thấy ông đây nói gì à?"

Lúc này, cuối cùng người đàn ông mặc đồ thể thao cũng mở miệng.

"Cậu Lâm, hay là chúng ta bỏ qua đi!"

Anh ta biết nếu cứ tiếp tục nán lại, e rằng họ sẽ có kết quả cực kỳ thê thảm.

Thực ra, anh ta rất muốn đi, nhưng dù sao cậu Lâm kia cũng là người mình cần bảo vệ nên cũng chẳng thể để mặc anh ta ở chỗ này.

Thế nên, anh ta chỉ có thể nhắc nhở một câu, chuyện này cũng không phải là điều mình có thể giải quyết được.

Nhưng sao cậu Lâm đã bị cơn giận làm cho mụ mị đầu óc có thể hiểu được nhắc nhở của anh ta.

"Đi? Mẹ nó, anh bị sao vậy, ông ngoại cử anh đến là để bảo vệ tôi! Giờ tôi bị người ta đánh, bà nó anh không giúp ông đây trả thù thì thôi, còn muốn đi?"

"Cậu Lâm, tôi chẳng phải đối thủ của họ, họ cũng không phải người cậu có thể chọc nổi!"

Câu đó của người đàn ông mặc đồ thể thao trực tiếp khiến cậu Lâm tức đến bật cười.

"Tôi không thể trêu vào họ? Ha ha ha, ông đây chính là cậu chủ đứng đầu tỉnh Điên Vân, ông ngoại tôi còn là người nằm trên bảng xếp hạng võ đạo, có ai là tôi không thể chọc nổi chứ?"

Lần này, người đàn ông mặc đồ thể thao không nói gì mà trực tiếp xoay người rời đi.

Anh ta đã hoàn toàn tuyệt vọng trước sự ngu ngục của cậu Lâm kia.

Nếu cậu Lâm kia muốn tự tìm đường chết thì đương nhiên anh ta sẽ không ngăn cản.

"Bà nó, anh thế mà dám bỏ đi, đứng lại cho ông!"

Nhưng dù cậu Lâm có la hét cỡ nào thì người đàn ông mặc đồ thể thao cũng không quay đầu lại.

Đám vệ sĩ của Anweier cũng không ngăn cản.

Anh ta vừa rời khỏi, họ bèn xông đến trước mặt đám cậu Lâm.

Không có người đàn ông mặc đồ thể thao ở đây, cậu Lâm cũng hơi hoảng.

Anh ta không phải võ giả mà chỉ là một cậu ấm sống trong nhung lụa, ăn chơi trác táng thôi.

Anh ta hoàn toàn không phải là đối thủ trước một đám vệ sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Vì vậy, anh ta chỉ có thể nói tên ông ngoại ra để hù dọa mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK