Phía dưới chín ngọn núi bị sập, đột nhiên dâng lên từng tầng bức chắn trong suốt.
Bao bọc toàn bộ ngọn núi màu đỏ rực vẫn đứng sừng sững ở chính giữa kia.
"Phanh!"
Một tiếng trầm muộn, Vạn Độc Vương không đề phòng một tí nào, đầu ông ta va phải một tấm chắn trong suốt.
Ngay sau đó, trên tấm chắn trong suốt kia lại tỏa ra một đạo năng lượng khủng bố, lao nhanh đánh về phía Vạn Độc Vương.
Thấy thế, mặt Vạn Độc Vương biến sắc, cơ thể lùi về gấp.
Nhưng tốc độ của năng lượng kia quá nhanh, nhoáng cái đã đuổi kịp Vạn Độc Vương.
Sau đó hung hăng đánh mạnh lên người Vạn Độc Vương.
Vạn Độc Vương lảo đảo, miệng hộc máu, cơ thể cũng nhanh chóng ngã xuống đất.
"Cơ hội tốt!"
Lúc này, bà lão ở Hạo Thiên Môn đã lùi ra rất xa rồi, thấy thế bà ta mừng rỡ, rồi lập tức biến mất khỏi vị trí.
.
Còn những cao thủ ở các thế lực còn lại, lúc này bọn họ cũng không hề chậm hơn bà lão ở Hạo Thiên Môn tí nào.
Bóng người cũng lập tức biến mất khỏi chỗ.
Khi bọn họ hiện ra lần nữa thì đã tới vị trí mà Vạn Độc Vương ngã xuống.
Vô số kình khí khủng bố hung hăng nện hết về phía Vạn Độc Vương.
Nhưng Vạn Độc Vương này cũng không phải kẻ ăn chay, giờ phút này quanh người ông ta tỏa ngay ra một đoàn sương dày màu lục, bảo vệ chắc chắc cho mình.
"Ầm..."
Theo một loạt tiếng nổ rung trời vang lên, mấy đạo kình khí ác liệt đó tấn công hết vào đoàn sương màu lục đó.
Nháy mắt đã đánh tan làn sương độc.
Nhưng lúc này, mọi người hoảng sợ phát hiện, thân ảnh của Vạn Độc Vương lại không còn ở yên đó nữa.
"Một đám kiến hôi mà cũng dám đánh lén lão phu, các người chết hết đi cho ta!"
Lúc này, trên đỉnh đầu mọi người bỗng truyền tới tiếng rống hết sức tức giận của Vạn Độc Vương.
Mọi người ngẩng đầu lên liền trông thấy toàn thân Vạn Độc Vương đang được bao bọc bởi làn sương mù màu lục, ông ta đang lơ lửng giữa không trung.
Ngay sau đó, mọi người liền thấy một đoàn lục quang quét qua trước mặt.
"A..."
Một cao thủ ở cảnh giới Thiên Vương của thần giáo Quang Minh hét lên thảm thiết, sau đó cơ thể liền hóa thành một vũng nước đặc.
"Á..."
Trong khi mọi người đang thất thần trong vài giây, lại có một âm thanh nữa vang lên.
Một vị cường giả ở giáo phái Thái Dương cũng đã hóa thành một vũng nước đặc.
"Cùng lên đi!"
Bà lão ở Hạo Thiên Môn quát to, cái gậy đầu rồng trong tay lập tức sáng lên, rồi nhanh chóng lao về phía lục quang chớp động kia.
Những người còn lại cũng không chần chừ một tí nào, bọn họ cùng thi triển ra chiêu thức mạnh nhất của mình, đánh về phía đoàn lục quang kia.
Bọn họ đều biết rõ rằng, nếu đánh đơn, e là chẳng mấy mà tất cả bọn họ đều sẽ bị Vạn Độc Vương này giết chết.