Đối diện mấy người này, Diệp Viễn cũng cảm thấy có một loại áp lực trước nay chưa từng có.
Lúc này, ánh mắt của năm người cũng không ngừng đảo quét trên người Diệp Viễn.
Lập tức, Diệp Viễn cảm thấy hình như mình sắp bị mấy người này nhìn thấu, khiến anh vô cùng khó chịu.
Nhưng liền sau đó, cảm giác dường như bị nhìn thấu liền biến mất sạch sẽ.
Trong tai anh cũng truyền đến giọng nói của lão tiền bối.
“Có lẽ những người này là cao thủ của vùng đất Hư Vô nước Hoa Hạ!”
“Ông có là đối thủ của họ không?”, Diệp Viễn hỏi.
“Có thể diệt bất cứ lúc nào!”, lão tiền bối cất giọng khinh thường.
“Vậy thì tốt!”
Đã có câu này của lão tiền bối, cuối cùng Diệp Viễn cũng thở nhẹ nhõm.
Với trạng thái lúc này của anh, đấu với mấy người này, chắc chắn không có phần thắng.
“Yên tâm đi, những người này đến đây không phải là đến ra tay với cậu!”, lão tiền bối thản nhiên nói.
“Không phải đến ra tay? Vậy họ đến đây là để?”
“Có lẽ là đến có lời mời cậu!”, lão tiền bối trả lời.
Lão tiền bối vừa dứt lời.
Một ông lão đứng ở chính giữa liền lên tiếng trước.
“Diệp Diệt Tiêu, quả nhiên vô cùng cường mạnh”.
Mấy ông lão khác cũng vô cùng khen ngợi gật đầu.
“Cậu nhóc, có hứng thú gia nhập vùng đất Hư Vô nước Hoa Hạ chúng tôi không!”, ông lão dẫn đầu đó lại lên tiếng hỏi.
Diệp Viễn còn chưa lên tiếng, giọng của lão tiền bối đã vang lên trong tai Diệp Viễn trước một bước.
“Đồng ý với họ đi, với năng lực hiện tại của cậu, sau khi gia nhập vùng đất Hư Vô, có ích rất lớn với việc tu hành của cậu”.
“Cái gì?”
“Họ là người của vùng đất Hư Vô?”
Khi đám người phía dưới nghe thấy mấy ông lão này chủ động mời Diệp Viễn gia nhập vùng đất Hư Vô, liền chấn kinh ngẩn người tại chỗ.
Mọi người có mặt ở đó không hiểu nhiều lắm về vùng đất Hư Vô.
Nhưng lại biết vùng đất Hư Vô là một nơi thần bí nhất nước Hoa Hạ.
Đến bây giờ, cũng không ai biết vị trí cụ thể của vùng đất Hư Vô, cũng không biết rốt cuộc vùng đất Hư Vô là như thế nào.
Nhưng tất cả mọi người lại biết, một người bất kỳ ra từ vùng đất Hư Vô đều có thể giết người trong vài giây.
Là một nơi còn khủng bố hơn cả Thế Ngoại Đào Nguyên.
Có lời đồn, người có thể tiến vào nội môn của Thế Ngoại Đào Nguyên đều chưa chắc có thể tiến vào vùng đất Hư Vô.
Từ khi nước Hoa Hạ thành lập đến nay đã bao nhiêu năm, cũng chưa từng nghe nói, có người nào có hteer trực tiếp tiến vào vùng đất Hư Vô.
Nhưng không ngờ, bây giờ, người của vùng đất Hư Vô lại chủ động xuất hiện, mà còn chủ động mời Diệp Viễn gia nhập.
Lập tức ánh mắt của tất cả mọi người nhìn Diệp Viễn đều tràn đầy vẻ ngưỡng mộ sâu sắc.
Trong lúc tất cả mọi người đều cảm tấy Diệp Viễn sẽ đồng ý.
Diệp Viễn lại thản nhiên nói.
“Tại sao lại mời tôi?”
Thực ra Diệp Viễn cũng vô cùng hiếu kỳ về vùng đất Hư Vô nước Hoa Hạ.
Tuy lão tiền bối bảo anh gia nhập vùng đất Hư Vô, nhưng anh lại cảm thấy trước tiên phải làm rõ vùng đất Hư Vô rốt cuộc là nơi như thế nào rồi mới suy nghĩ có nên gia nhập hay không.
“Đương nhiên là vì cậu có tư cách gia nhập vùng đất Hư Vô!”, ông lão dẫn đầu trả lời.