Cũng không biết qua bao lâu, Diệp Viễn mới tỉnh lại.
Khi Diệp Viễn tỉnh lại, chỉ cảm thấy mình giống như đang nằm mơ, lại chân thực đến vậy.
Nhưng rất nhanh, Diệp Viễn đã phát hiện ra tất cả trong đan điền của mình, sau khi cảm nhận được thực lực của bản thân đã tăng lên rất nhiều lần so với trước đây, điều này khiến anh cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
"Chẳng lẽ không phải nằm mơ sao? Chuyện này thực sự xảy ra sao?"
Diệp Viễn có chút không dám tin nói.
Sửng sốt hồi lâu, Diệp Viễn cũng không còn rối rắm vì chuyện này nữa, dù sao thực lực của anh hiện tại đã tăng lên, mặc kệ là nằm mơ hay sự thật đi.
Ngay sau đó, Diệp Viễn xoay đầu lại, phát hiện toàn bộ sát khí lạnh lẽo trong phòng tắm đã hoàn toàn tiêu tán.
Mà trên người Tần Khuynh Thành cũng không còn bất cứ sát khi tràn ra khỏi cơ thể nữa.
Mặc dù không có sát khí tràn ra, nhưng tình hình hiện tại của Tần Khuynh Thành cũng không mấy lạc quan.
Diệp Viễn cũng không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức bước tới kiểm tra tình trạng của Tần Khuynh Thành.
Sau khi dùng thần thức quét qua, anh phát hiện quả cầu màu đen nhỏ vẫn luôn giấu trong lòng của Tần Khuynh Thành đã hoàn toàn biến mất.
Mặc dù quả cầu biến mất, nhưng cơ thể của Tần Khuynh Thành vẫn bị những sát khí lạnh lẽo đáng sợ kia ăn mòn.
Lục phủ ngũ tạng đã được Diệp Viễn chữa trị trước đó lại vỡ vụn lần nữa, còn có một chút sát khí còn sót lại vẫn đang hủy hoại thân thể của Tần Khuynh Thành.
Tình trạng hiện tại của Tần Khuynh Thành còn nghiêm trọng hơn sau khi bị Diệp Viễn đánh trọng thương bằng một chưởng.
Diệp Viễn vội vàng vung tay lên, lại có vô số cây kim bạc rơi xuống trên người Tần Khuynh Thành.
Sau khi ổn định tia sinh lực cuối cùng của Tần Khuynh Thành, sau đó anh lấy một viên thuốc ra rồi nhét vào trong miệng của Tần Khuynh Thành.
Sau đó lại lấy ra một khối tiên linh ngọc nhũ, bao phủ lên thân thể của Tần Khuynh Thành.
Anh cũng cẩn thận khống chế một tia tiên linh ngọc nhũ, tiến vào trong thân thể của Tần Khuynh Thành, bắt đầu chữa trị những lục phủ ngũ tạng đang bị tổn thương.
Ước chừng hơn một giờ sau, Diệp Viễn rốt cuộc cũng chữa trị xong hoàn toàn nội tạng bị hư hỏng của Tần Khuynh Thành.
Tuy nhiên, điều khiến Diệp Viễn cảm thấy vô cùng chán nản chính là việc anh vừa mới chữa trị khỏi nội tạng cho Tần Khuynh Thành.
Những sát khí còn sót lại trong thân thể của Tần Khuynh Thành lại nhanh chóng tụ tập về phía trái tim của Tần Khuynh Thành.
Mà Diệp Viễn lập tức muốn diệt trừ những sát khí đó, nhưng điều khiến anh cảm thấy vô cùng chán nản chính là cho dù anh sử dụng bất cứ phương pháp nào.
Thì cũng đều không thể loại bỏ hết được những sát khí đó ra khỏi trái tim của Tần Khuynh Thành.
"Đệt!"
Sau khi chửi thầm một câu, Diệp Viễn cũng bình tĩnh lại, bắt đầu tìm kiếm trong truyền thừa của Quỷ Môn, tìm kiếm những phương pháp khác.
Rất nhanh, Diệp Viễn thực sự tìm được một phương pháp vô cùng kỳ quái trong truyền thừa của Quỷ Môn.
Phương pháp này thực ra rất đơn giản, đó chính là dùng dương khí của người có thân thể chí dương truyền vào trong cơ thể của Tần Khuynh Thành để hóa giải sát khí lạnh lẽo kia.
Sở dĩ nói kỳ quái là bởi vì phương pháp này yêu cầu phải có tiếp xúc thân mật với Tần Khuynh Thành.
Nói một cách đơn giản, anh cần phải hôn môi Tần Khuynh Thành.
Trừ cách này thì không còn cách nào khác.
Không biết vì sao, khi Diệp Viễn nhìn thấy phương pháp này thì anh lại cảm thấy phương pháp kia do một tên háo sắc nào đó đã cố tình làm ra.
Diệp Viễn thực ra thì cũng xem như người sở hữu thân thể chí dương, cũng có chí dương khí.