Mục lục
Tuyệt Thế Thần Y - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh Tử nhìn theo hướng Diệp Viễn chỉ, lập tức trả lời: “Bọn họ đều thuộc môn phái và gia tộc cổ võ của Hoa Hạ chúng ta đã được truyền thừa những mấy ngàn năm!”

“Môn phái và gia tộc cổ võ?”, Diệp Viễn hơi tò mò.

“Đúng vậy, môn phái và gia tộc của những người này còn cổ xưa hơn cả vùng đất Hư Vô của Hoa Hạ. Hơn nữa, thực lực của những môn phái và gia tộc cổ võ này đều rất lớn mạnh. Chọn đại một môn phái hay gia tộc cổ võ bất kỳ cũng đều có thể sánh ngang với vùng đất Hư Vô của Hoa Hạ!”

“Chỉ có điều người của những gia tộc cổ võ này chưa từng xuất hiện ở trần tục nên người đời mới không biết mà thôi. Thực ra, mãi tới khi tôi đi chuyến này, các tiền bối của vùng đất Hư Vô cũng mới nói cho tôi biết”.

“Thì ra là thế!”

Diệp Viễn gật đầu, như có điều suy nghĩ.

Cuối cùng anh cũng hiểu vì sao bọn Dương Ngạo Tuyết lại ngoan ngoãn như những học sinh tiểu học khi ở trước mặt những người này.

Thực ra, tới tận bây giờ, Diệp Viễn vẫn thắc mắc tại sao một đất nước có lịch sử truyền thừa những mấy ngàn năm như Hoa Hạ mà giới võ đạo lại yếu kém như vậy?

Giờ đây gặp được những người này, anh mới hiểu ra, hóa ra là vì những võ giả lợi hại thực sự của Hoa Hạ đều lánh đời, không chịu lộ diện.

“Vậy cô có biết tại sao lần này tất cả bọn họ lại lộ diện không?”, Diệp Viễn lại hỏi.

Thanh Tử đáp ngay: “Lần này bọn họ lộ diện là có hai mục đích. Một là giúp Hoa Hạ tranh giành báu vật ở di chỉ Quỷ Môn, hai là đại diện cho Hoa Hạ tham gia đại hội võ giả thế giới!”

“Thực ra chúng tôi đi chuyến này cũng là đại diện cho vùng đất Hư Vô tham gia đại hội võ giả thế giới!”

“Đại hội võ giả thế giới ư? Không phải cuối năm mới tổ chức hay sao? Sao lại tổ chức sớm vậy? Với lại, không phải người tham gia đại hội võ giả thế giới lần này là những thanh niên tài giỏi được tuyển chọn từ các vùng đất Lánh Đời lần trước hay sao?”

Diệp Viễn ngẩn người. Lần trước, lúc rời khỏi sa mạc Long Lĩnh, hình như đã xác định được các thanh niên tài giỏi của các vùng đất Lánh Đời rồi.

Sao bây giờ lại để những võ giả của môn phái và gia tộc cổ võ tham gia?

“Vốn dĩ đúng là đại hội võ giả thế giới lần này sẽ tổ chức vào cuối năm nhưng vì đảo Quỷ Môn đột nhiên xuất hiện, bị vô số cường giả trong thiên hạ dòm ngó!”

“Võ giả của các nước đều muốn tranh giành đảo Quỷ Môn, muốn kiếm chác được lợi lộc từ nó!”

“Nhưng mọi người đều biết rằng chuyện tranh giành một cách lộn xộn như vậy sẽ khiến các nước bị thiệt hại nặng nề, dẫn tới được không bù nổi mất”.

“Cho nên giới võ đạo của các nước đã đưa ra quyết định lợi dụng chuyện đảo Quỷ Môn xuất hiện, xem như là thẻ đánh bạc cho đại hội võ giả lần này!”

“Đến lúc đó, võ giả trẻ tuổi của nước nào thắng thì nước đó có quyền được thám hiểm đảo Quỷ Môn!”

“Vốn dĩ Hoa Hạ đã chọn cường giả của vùng đất Lánh Đời đi tham gia đại hội võ giả thế giới, nhưng vì đảo Quỷ Môn đột nhiên xuất hiện, chuyện này có tầm ảnh hưởng hết sức quan trọng, nếu như điều động những võ giả lúc trước thì e rằng bọn họ không phải là đối thủ của võ giả trẻ tuổi các nước khác”.

“Bởi vậy, giới võ đạo Hoa Hạ mới điều động những thiên tài trẻ tuổi của các môn phái và gia tộc cổ võ tới tham gia đại hội võ giả thế giới lần này”.

Nghe vậy, Diệp Viễn đanh mặt lại, trong lòng cực kỳ khó chịu.

Rõ ràng Quỷ Môn thuộc về môn phái của Hoa Hạ, chính xác mà nói, hiện tại nó thuộc về môn phái của anh.

Nhưng giờ đây nó lại trở thành vật vô chủ để võ giả các nước tranh giành nhau.

Thử hỏi làm sao Diệp Viễn không tức giận cho được.

Dường như nhận ra sự phẫn nộ của Diệp Viễn, Thanh Tử vội vàng nói:

“Thực ra, khi giới võ đạo Hoa Hạ biết tin này thì đã phản đối rồi nhưng giới võ đạo các nước khác vẫn mặc kệ”.

“Anh cũng biết đó, giới võ đạo hiện tại không phải chỉ có một mình Hoa Hạ ở thế áp đảo toàn bộ mà còn có rất nhiều quốc gia khác cũng lớn mạnh giống như Hoa Hạ, trong đó có không ít quốc gia ở thế đối địch với chúng ta”.

“Có một số nước còn mong chúng ta làm như vậy để bọn họ nhân cơ hội này bắt tay với giới võ đạo của các nước khác chèn ép giới võ đạo của Hoa Hạ”.

“Đến lúc đó, e là giới võ đạo Hoa Hạ sẽ trở thành kẻ thù của cả thế giới”.

“Bởi vậy, chúng ta bắt buộc phải nhượng bộ một bước, chấp nhận chuyện này. Đương nhiên, chúng ta cũng đã có một số chuẩn bị, chắc chắn không thể để đồ thuộc về Hoa Hạ bị người ngoài lấy mất!”

Nghe vậy, Diệp Viễn gật đầu, tình hình đúng như Thanh Tử nói.

Vẫn luôn có một số người muốn tiêu diệt Hoa Hạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK