Cũng sẽ trở thành một thành viên của Bích Thủy Động Thiên ở giới tu hành.
Chuyện đó khiến cho bọn họ kích động không thôi.
Không thèm suy nghĩ kĩ đã vội tham gia vào Thế Ngoại Đào Nguyên.
Không ngờ sau khi bọn họ gia nhập Thế Ngoại Đào Nguyên rồi mới phát hiện, người của Bích Thủy Động Thiên đã thay đổi bộ dạng.
Trực tiếp khống chế tất cả bọn họ, bắt họ làm trâu làm ngựa cho người của Bích Thủy Động Thiên.
Bọn họ cũng đã từng nghĩ tới việc phản kháng, thế nhưng cuối cùng đều không phải là đổi thủ của những kẻ đó.
Cho nên bọn họ cũng chỉ có thể nhẫn nhục chịu đựng ở nơi đây phục vụ cho đám người của Bích Thủy Động Thiên mà thôi.
Mãi đến mấy tháng trước, mấy lão già của Bích Thủy Động Thiên vì Diệp Viễn mà rời khỏi Thế Ngoại Đào Nguyên.
Rất nhanh sau đó bọn họ đã nhận được tin tức, đám người kia đã bị Diệp Viễn chém chết hết toàn bộ.
Chuyện này khiến cho bọn họ nhất thời vô cùng kích động, đám người thảo luận một chút bèn quyết định đảo khách thành chủ, chiếm vùng Thế Ngoại Đào Nguyên này làm của riêng.
Vậy nên đám người bọn họ liên thủ lại, giết chết hết vài người còn sót lại của Bích Thủy Động Thiên, thành công nắm toàn bộ Thế Ngoại Đào Nguyên vào trong tay.
Vốn dĩ bọn họ cho rằng bản thân đã hoàn toàn trở thành chủ nhân của nơi này.
Chỉ có điều không ngờ rằng, mấy tháng trước họ đột ngột nhận được tin tức Diệp Viễn vẫn còn sống.
Nhớ đến Diệp Viễn có thù oán với người của Bích Thủy Động Thiên, dựa vào tính cách của anh, chắc chắn sẽ tìm đến Thế Ngoại Đào Nguyên mà báo thù.
Đám người cũng biết rõ chính mình không phải là đối thủ của Diệp Viễn, cho nên bọn họ quả quyết phong bế đại trận.
Muốn lợi dụng đại trận này để bảo vệ chính mình.
Thế nhưng bọn họ lại nhận được tin tức, Diệp Viễn đã tiêu diệt hết toàn bộ những cường giả siêu cấp khủng bố ở bên ngoài biên giới.
Việc này lại dọa bọn họ sợ chết khiếp.
Hơn một tháng qua, đám người vẫn luôn một mực vì chuyện này mà rầu rĩ.
Có người đề nghị vẫn luôn khép kín đại trận, cho dù Diệp Viễn có mạnh cách mấy đi nữa cũng không có khả năng phá vỡ trận pháp này.
Nhưng cũng có người phản đối, lý do là Diệp Viễn ngay cả siêu cấp cường giả ở bên ngoài biên giới còn tiêu diệt được.
Hơn nữa quan hệ giữa Diệp Viễn và vùng đất Hư Vô cũng không tệ, cứ coi như dù bọn họ khép kín đại trận đi chăng nữa.
Đến lúc đó, Diệp Viễn nhận được sự hỗ trợ từ cường giả của vùng đất Hư Vô, là có thể dễ dàng phá vỡ trận pháp này.
Sau một phen thương lượng, cuối cùng đám người đạt thành một ý tưởng chung.
Vậy thì cứ chờ khi Diệp Viễn tới đây, bọn họ sẽ đầu hàng trước đã.
Giao toàn bộ vùng Thế Ngoại Đào Nguyên này cho Diệp Viễn.
Hay tin mấy người kia đã hoàn toàn khống chế Thế Ngoại Đào Nguyên, hơn nữa còn muốn giao Thế Ngoại Đào Nguyên cho mình.
Đương nhiên Diệp Viễn không từ chối.
Vừa khéo đỡ tốn công anh phải ra tay.
Được mấy ông lão dẫn đường, bọn Diệp Viễn nhanh chóng vào trong Thế Ngoại Đào Nguyên.
So với Thế Ngoại Đào Nguyên phồn vinh trước kia, hiện tại toàn bộ Thế Ngoại Đào Nguyên hết sức quạnh quẽ.
“Mọi người đi đâu cả rồi?”
Diệp Viễn thắc mắc hỏi.
Lần trước khi anh tới đây, toàn bộ khu thành thị ngoại vi này còn rất náo nhiệt, vậy mà hiện tại lại không thấy một bóng người.
“Thưa cậu Diệp, sau khi cậu giết chết đám người của Bích Thủy Động Thiên, bọn họ lo lắng cậu sẽ quay lại Thế Ngoại Đào Nguyên để trả thù nên hầu hết mọi người đều đã bỏ chạy rồi!”, lão già áo xám vội vàng trả lời.
“Thì ra là thế!”