Đường đường là Diệp Diệt Tiêu của Hoa Hạ, một võ giả cực kỳ mạnh, thế mà bây giờ lại bị mấy cô gái véo tai trừng phạt cũng chỉ biết ngoan ngoãn nghe lời.
Diệp Diệt Tiêu không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ vợ, chuyện này mà truyền ra ngoài thì không biết có bao nhiêu người kinh ngạc đến rơi cả cằm.
“Im miệng đi!”
Tô Yên Nhiên và mấy cô nàng gần như quát lên cùng một lúc.
Diệp Viễn lập tức câm miệng, không dám phát ra âm thanh nữa.
Lúc này Tô Yên Nhiên mới nói với Tần Khuynh Thành.
“Cô em, cô muốn xử lý tên dê xồm này thế nào?”
Tần Khuynh Thành nhìn Diệp Viễn, rồi lại nhìn nhóm Tô Yên Nhiên.
Cô ta nói: “Thôi, thật ra là tôi đổ oan cho anh ta!”
Bây giờ, Tần Khuynh Thành bình tĩnh lại, cuối cùng cũng hiểu rõ tình huống.
Cô ta đương nhiên nhận ra nhóm Tô Yên Nhiên quen Diệp Viễn, đồng thời bọn họ còn rất thân thiết với Diệp Viễn.
Có lẽ là người nhà hoặc bạn bè của Diệp Viễn.
Đồng thời, bây giờ cô ta cũng nhớ lại chuyện mình bị phụng dưỡng.
Hơn nữa cấp dưới và Phùng Đình Đình nói với cô ta.
Diệp Viễn thực ra là ân nhân cứu mạng cô ta.
Mà cô ta bởi vì hành động của Diệp Viễn, bị phẫn nộ đốt cháy lý trí, thế nên không nhớ nổi việc trước đó.
Bây giờ suy nghĩ rõ ràng mọi việc, đương nhiên cô ta sẽ không trách Diệp Viễn nữa.
Nhưng điều duy nhất khiến cô ta khó hiểu là tại sao Diệp Viễn cứu mạng cô ta lại phải hôn cô ta?
Tần Khuynh Thành thình lình thay đổi quyết định, mấy người Tô Yên Nhiên đều nở nụ cười.
Thật ra, sở dĩ các cô làm vậy.
Thứ nhất là để dạy cho Diệp Viễn một bài học.
Thứ hai, đương nhiên là giúp Diệp Viễn giải quyết chuyện này.
Mặc dù Diệp Viễn lại trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài, khiến mấy người cảm thấy vô cùng khó chịu.
Nhưng cho dù Diệp Viễn có như thế nào thì cũng không đến lượt người ngoài dạy dỗ Diệp Viễn.
Đương nhiên, thật ra bọn họ đều hiểu rõ tính cách của Diệp Viễn, cũng đều biết Diệp Viễn làm vậy vì muốn cứu chữa Tần Khuynh Thành.
Tuy nhiên, cách chữa trị này khiến bọn họ rất không hài lòng.
Vì vậy, bọn họ muốn nhân cơ hội này để dạy dỗ Diệp Viễn một chút.
Để cho Diệp Viễn biết, sau này nếu anh dám làm điều có lỗi với bọn họ thì hậu quả sẽ như thế nào.
Nhân tiện, bọn họ cũng muốn tận dụng cơ hội này để tuyên thệ chủ quyền của mình.
Mà tất cả những điều này tự nhiên đều là ý tưởng của Tô Yên Nhiên.
Lâm Vãn Tình và những người khác đương nhiên cũng đều đồng ý.
Nếu không, bọn họ cũng lo lắng sau này Diệp Phong có khi nào lại tìm thêm cho bọn họ mấy người chị em nữa hay không.
"Hừ, hời cho tên dê cụ nhà anh!"
Sau đó, tay của Tô Yên Nhiên lại dùng sức, Diệp Viễn cũng rất phối hợp, lại hét lên thảm thiết.
"Nếu em gái không muốn truy cứu tên dê cụ này, vậy bọn tôi sẽ dẫn tên biến thái này đi!"
"Cô yên tâm, sau khi trở về, bọn tôi đương nhiên sẽ thay cô dạy dỗ tên biến thái này thật tốt!"
Nói xong, Tô Yên Nhiên nhéo lỗ tai của Diệp Viễn, đi ra ngoài.
Tuy nhiên, mới đi được hai bước, Tần Khuynh Thành lại đột nhiên lên tiếng.
"Chờ chút, ừm thì, tôi có thể biết tên của anh ấy không?"