“Ý của đoàn hiệp sĩ là bảo chúng ta bắt tay với các cao thủ nước Thiên Trúc, Nam Việt và nước Miến, tranh thủ lúc Diệp Diệt Tiêu và số cao thủ ít ỏi của Hoa Hạ rời khỏi Hoa Hạ, chúng ta hãy ồ ạt tấn công Hoa Hạ, tiêu diệt toàn bộ giới võ đạo của Hoa Hạ”.
“Được, cậu lập tức đi báo lại cho người của đoàn hiệp sĩ biết, chúng tôi nhất định sẽ không phụ sự phó thác, nhất định sẽ xóa sổ giới võ đạo Hoa Hạ”, người đàn ông trung niên hung hăng nói.
“Phải rồi, người của đoàn hiệp sĩ còn nói, chuyến thám hiểm hòn đảo Quỷ Môn kia lần này sẽ vẫn để người của phái Bát Kì chúng ta tham gia như trước đây”.
“Ý của ngài Itou là môn chủ hãy dẫn theo toàn bộ cao thủ tới Hoa Hạ, ngài Itou sẽ dẫn theo cao thủ tới hòn đảo Quỷ Môn kia, đến lúc đó nếu có thu hoạch được gì thì đương nhiên cũng sẽ có một phần của môn chủ!”
Nghe vậy, người đàn ông trung niên hơi thay đổi sắc mặt nhưng cuối cùng vẫn gật đầu nói:
“Cứ làm theo lời ngài Itou nói đi!”
Thấy người đàn ông trung niên thay đổi sắc mặt, người đàn ông thấp bé lại nói tiếp:
“Xin môn chủ yên tâm, Hoa Hạ đất đai rộng rãi, tài nguyên phong phú, môn phái đông đảo, còn có rất nhiều môn phái và gia tộc có truyền thừa từ xa xưa, tôi nghĩ lần này môn chủ tới Hoa Hạ, chắc chắn cũng sẽ thu hoạch được không ít!”
Nghe vậy, sắc mặt của người đàn ông trung niên mới bình thường trở lại.
Thủ đô.
Lúc này, Diệp Viễn đang chỉ bảo cho bọn Tô Yên Nhiên tu luyện.
Mấy ông lão của vùng đất Hư Vô thì đứng ngay bên cạnh.
“Việc này có thật không?”
Mấy ông lão kia vội vàng nói: “Cực kỳ xác thực. Vừa rồi chúng tôi đã nhận được tin tức chính xác, hiện tại một lượng lớn các cao thủ của đoàn hiệp sĩ và thần giáo Quang Minh đã tập kết đông đủ, chỉ vài ngày nữa thôi, bọn họ sẽ tới vùng biển quốc tế để thám hiểm hòn đảo Quỷ Môn!”
“Mà hiện tại, ở Hoa Hạ lại không có cao thủ, chúng ta cần phải đề phòng các thế lực nước ngoài đánh lén một lần nữa. Cho nên chuyến này chỉ có mình cậu Diệp có thể đi mà thôi!”
“Nếu như chuyện này là thật thì tôi sẽ tới đó một chuyến, món nợ năm xưa cũng nên thanh toán rồi!”, Diệp Viễn lạnh lùng nói.
Vốn dĩ trước đó anh đã quyết định, chờ tình hình của mọi người ổn định trở lại, anh sẽ chuẩn bị tới nước Uy và nước Tinh Điều, tìm kiếm thế lực của phái Bát Kì và đoàn hiệp sĩ để tính sổ.
Thật không ngờ những người này lại còn có ý đồ với vùng đất của truyền thừa Quỷ Môn.
Hơn nữa, trước đây anh từng nghe Hàn Phong nói, hình như hòn đảo Quỷ Môn có gì đó kỳ lạ, thi thể của mọi người đều biến mất, sau đó, cả hòn đảo Quỷ Môn cũng hoàn toàn biến mất.
Vậy mà giờ đây, hòn đảo Quỷ Môn lại xuất hiện ở vùng biển quốc tế, anh cũng muốn đi thám hiểm thử một phen.
“Vậy xin nhờ cậu Diệp, nhất định không được để các thế lực nước ngoài lấy được đồ của môn phái Hoa Hạ chúng ta!”
“Yên tâm, ngoài ra, các ông cũng phải cẩn thận hơn. Tôi có linh cảm đám rác rưởi nước ngoài kia muốn nhân cơ hội này xâm lược Hoa Hạ một lần nữa!”, Diệp Viễn thản nhiên nói.
“Yên tâm, chúng tôi đã chuẩn bị kỹ càng rồi, chỉ cần đám rác rưởi đó dám đến, chúng tôi nhất định sẽ cho bọn họ có đi mà không có về!”, mấy ông lão của vùng đất Hư Vô trả lời.
“Vậy được, các ông nhớ cẩn thận một chút! Nếu như thấy mình không phải là đối thủ của bọn họ thì cứ trốn vào trong Thế Ngoại Đào Nguyên, mọi chuyện chờ tôi về rồi tính tiếp!”
Nói xong, Diệp Viễn đưa mắt nhìn về phía bọn Tô Yên Nhiên.
“Mọi người nhớ tu luyện chăm chỉ, tôi đi một lát rồi về!”
Mặc dù bọn Tô Yên Nhiên, Lâm Vãn Tình đều không nỡ để Diệp Viễn đi nhưng bọn họ cũng biết mình không thể ngăn Diệp Viễn đi.
“Nhất định phải cẩn thận!”
“Yên tâm!”
“Ngoài ra, cậu Diệp này, lần này cậu tới vùng biển quốc tế, vùng đất Hư Vô chúng tôi sẽ phái mấy hậu bối trẻ tuổi đi theo cậu để tích lũy kinh nghiệm, phiền cậu chiếu cố cho bọn họ một chút!”
Lúc này, ông lão của vùng đất Hư Vô lại nói thêm.
“Được thôi!”, Diệp Viễn gật nhẹ đầu.
Sau khi rời khỏi Thế Ngoại Đào Nguyên, Diệp Viễn chạy xe tới thẳng sân bay.