Mục lục
Tuyệt Thế Thần Y - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hừ, bảo vật bậc này há lại là thứ đám kiến hôi rác rưởi các ngươi có thể nhung nhớ, cút hết cho ta!"

Nhưng trước khi tất cả đang chuẩn bị xông về phía những địa khí kia, họ lại nghe thấy một tiếng kêu to.

Một bóng đen xuất hiện trước mặt hàng người đi đầu, chỉ thấy bóng đen đó vung tay lên một cái.

Một đoàn sương màu xanh lục nhanh chóng tản về phía người của các thế lực đang xông tới.

Những võ giả đang đứng ở đằng trước nhất hoàn toàn không ngờ được rằng lúc này lại có người ra tay đánh úp.

Bọn họ đang kích động nên hoàn toàn không có tí phòng bị nào, trong chớp mắt đã bị làn sương màu xanh kia bắn trúng.

"A..."

Sau đó là một loạt tiếng kêu thảm thiết vang lên, cơ thể của những võ giả kia nhanh chóng bị thối rữa.

Chưa đến một lúc, đã có người hóa thành một bãi nước đặc.

"Vạn Độc Vương?"

Lúc này, các cao thủ siêu cấp đến từ các bên thế lực đang đứng ở phía sau đã nhận ra bóng đen đột nhiên xuất hiện này, nét mặt họ đều thay đổi.

Người đó chính là Vạn Độc Vương, cao thủ dùng độc nổi tiếng nhất giới võ đạo.

"Khà khà, không ngờ nhiều năm không xuất thế như vậy mà vẫn có người nhớ tên lão hủ!"

Lúc này, thân ảnh Vạn Độc Vương từ giữa không trung cũng chậm rãi hạ xuống, sau đó ông ta quét mắt nhìn tất cả mọi người đang có mặt ở đây.

Đối diện với ánh nhìn của Vạn Độc Vương, tất cả mọi người đều không dám nhìn thẳng vào mắt ông ta.

"Ha ha, nếu các người đã biết đại danh của lão hủ, vậy thì mau cút đi, đồ ở đây không phải là thứ mà đám rác rưởi các người có thể nhung nhớ!"

"Bằng không, chết!"

Đối mặt với những lời nói kiêu căng bá đạo của Vạn Độc Vương, mọi người ở đây cũng không dám phản bác.

Ngay cả mấy vị siêu cấp cao thủ ở các bên thế lực, lúc này cũng không dám nhiều lời cái gì.

Bởi vì bọn họ đều biết rõ, Vạn Độc Vương này thực lực mạnh mẽ, trăm năm trước ông ta đã đạt tới cảnh giới Thiên vương đỉnh phong rồi.

Tính ra, thực lực của ông ta còn mạnh hơn trưởng lão của Hạo Thiên Môn một bậc,

Hơn nữa điều khiến tất cả mọi người kiêng dè đó là.

Vạn Độc Vương này thật sự mạnh không phải là ở cảnh giới của ông ta, mà là bản lĩnh hạ độc xuất thần nhập hóa của ông ta.

Nếu tất cả bọn họ mà đánh lại Vạn Độc Vương này, thì có khi vẫn đánh được một trận.

Nhưng những đệ tử của các thế lực đang có mặt ở đây khả năng sẽ gặp họa.

"Sao thế, còn chưa cút à?"

Thấy mọi người vẫn đứng yên tại chỗ, nét mặt của Vạn Độc Vương hơi lạnh xuống.

"Đi!"

Lúc này, bà lão ở Hạo Thiên Môn dẫn theo đám võ giả của nước Hoa Hạ và Hạo Thiên Môn quay người rút lui.

Thành viên ở những thế lực khác thấy bà lão của Hạo Thiên Môn đưa người rút lui, phải biết rằng đội của bà lão này có chiến lực mạnh nhất chỗ này, nên tất nhiên bọn họ cũng sẽ không ở lại đây chịu chết.

Bọn họ ào ào đi theo đám bà lão Hạo Thiên Môn.

Khi thấy tất cả mọi người đều rời đi, lúc này Vạn Độc Vương mới quay người đi về phía những địa khí rơi xuống đất kia.


Chỉ là, khi ông ta xông đến chỗ cách những địa khí kia chưa tới trăm mét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK