Tuy Liễu Bạch cho anh một cảm giác không tồi, nhưng anh vẫn cảm thấy không hiểu tại sao Liễu Bạch lại muốn giúp anh như vậy trước.
Anh cảm thấy mình vẫn nên cố gắng không quá thân thiết với những người như Liễu Bạch.
Vì vậy, anh kiên quyết từ chối lời mời của Liễu Bạch.
Dường như Liễu Bạch đã nghĩ tới việc Diệp Viễn sẽ cự tuyệt ông ta, ông ta chỉ mỉm cười nói:
"Ha ha, được, tôi không quấy rầy các cậu nữa!"
Nói xong, Liễu Bạch mang theo nhóm người Liên Minh Tán Tu rời đi.
Sau khi rời đi cách ba người Diệp Viễn một đoạn không xa, người bên cạnh Liễu Bạch tò mò hỏi:
"Thương Thần, ngài biết ba người kia sao?"
Thật ra lúc này mọi người của Liên Minh Tán Tu bên cạnh Liễu Bạch đều vô cùng tò mò, tại sao Liễu Bạch lại phải giúp Diệp Viễn như vậy.
Thậm chí còn không ngần ngại chiến đấu với cường giả siêu cấp như Ito Tenho.
Bọn họ đều biết rõ ràng, ba người Diệp Viễn hoàn toàn không phải là người của Liên Minh Tán Tu.
Liễu Bạch thản nhiên giải thích:
"Xem như có quen biết, cậu ta là hậu duệ của một người bạn cũ!"
“Hậu duệ của bạn cũ?”
Điều này khiến mấy người Liên Minh Tán Tu càng thêm nghi ngờ.
Nhưng Liễu Bạch cũng không muốn giải thích gì thêm, chỉ bình tĩnh nói:
"Yên tâm, tôi giúp cậu ta sẽ chỉ mang lại lợi ích rất lớn cho Liên Minh Tán Tu chúng ta mà thôi, hoàn toàn không có hại gì cả!"
Tất nhiên ông ta biết mấy người này dò hỏi ông ta về thân phận của Diệp Viễn, bọn họ không muốn Liên Minh Tán Tu có quá nhiều kẻ thù.
Dù sao, việc thăm dò đảo Quỷ Môn lần này là việc vô cùng quan trọng.
Thêm một kẻ thù đồng nghĩa với việc nhiều thêm một tầng nguy hiểm.
Liễu Bạch không nói nhiều, mấy người cũng biết xấu hổ mà không hỏi thêm nữa.
"Anh Diệp, anh biết Thương Thần Liễu Bạch sao?"
Sau khi Liễu Bạch rời đi, Thanh Tử cùng không nhịn được, tò mò hỏi Diệp Viễn.
Tất nhiên Thanh Tử cũng đã nghe nói về Liễu Bạch, cũng vô cùng khâm phục cường giả như Liễu Bạch.
"Không biết!", Diệp Viễn hơi lắc đầu.
Anh nghe nói đến đại danh của Liễu Bạch cũng là từ miệng của ý trung nhân ở đây vừa rồi.
Anh thật sự không biết gì về Liễu Bạch này.
“Vậy tại sao ông ấy lại muốn giúp chúng ta như thế!”, Thanh Tử càng tò mò hỏi.
"Không rõ lắm!"
Diệp Viễn khẽ lắc đầu.
Thật ra lúc này anh cũng rất tò mò, tại sao Liễu Bạch lại muốn giúp mình như vậy.