"Đương nhiên, đã bao giờ anh lừa em chưa?", Diệp Viễn cười trả lời.
"Thật tốt quá, chuyện này có thể giao cho em làm được không?", Tô Yên Nhiên lại hỏi.
"Không được!", Diệp Viễn trực tiếp từ chối.
"Tại sao vậy?", Tô Yên Nhiên có chút khó hiểu hỏi.
Diệp Viễn lại trả lời: "Bởi vì em còn có việc khác phải làm, chuyện làm ăn này để người nhà em làm là được rồi!"
Hiện tại mọi người đều đã tu luyện, Tô Yên Nhiên vẫn còn là người bình thường, Diệp Viễn đương nhiên sẽ không cho Tô Yên Nhiên làm những việc trần tục này nữa, cô ấy phải đi theo anh tu luyện đàng hoàng.
"Yên tâm, những thứ khác mà anh dạy cho em thú vị hơn nhiều so với việc kinh doanh!"
"Đúng vậy, cháu gái, cháu tốt nhất nên theo sát bên cạnh Diệp Viễn vẫn hơn, về chuyện làm ăn này thì cứ giao cho bọn họ đi làm!", Tô Lâm cũng nói.
Tô Lâm hiểu rõ, Diệp Viễn sở dĩ sẽ giao chuyện làm ăn lớn này cho nhà họ Tô bọn họ đi làm, hoàn toàn đều là vì Tô Yên Nhiên.
Vì vậy, ông ấy đương nhiên sẽ không dễ dàng để Tô Yên Nhiên rời khỏi bên cạnh Diệp Viễn.
"Đúng vậy, cháu cứ ở bên cạnh cậu Diệp là được, chuyện buôn bán yên tâm giao cho chúng tôi, chúng tôi đảm bảo trong vòng một năm sẽ mở rộng việc kinh doanh ra toàn quốc!"
Đám người nhà họ Tô cũng vội vàng nói.
"Vậy được rồi!", Tô Yên Nhiên không còn cách nào khác, đành phải đồng ý.
Ngay lập tức, đám người nhà họ Tô bắt đầu lên kế hoạch triển khai việc làm ăn lớn này.
Nhưng chẳng bao lâu sau, cả đám người bắt đầu tranh cãi về giá cả của loại rượu này.
Một số người đề nghị định giá rượu ở mức giá thấp hơn, lợi nhuận nhỏ nhưng doanh thu cao.
Nhưng có người lại đề nghị, để rượu này ở mức giá cao, tập trung vào phân khúc khách hàng là những người có tiền và người tu võ.
Loại rượu này có thể trị bệnh chữa thương, chữa khỏi trăm loại bệnh tật, cũng có thể tăng lên thực lực của người tu võ, chắc chắn sẽ khiến những kẻ giàu có đó phải tranh đoạt.
Đúng lúc mọi người đang tranh cãi không ngừng thì Diệp Viễn chủ động lên tiếng.
"Vậy thì làm cả hai đi, đến lúc đó, tôi sẽ làm ra hai loại rượu, một loại rượu chuyên môn cung cấp cho phân khúc thị trường phổ thông, để người bình thường cũng có thể mua được. Đương nhiên, loại rượu này chỉ có tác dụng trị bệnh chữa thương, tăng cường sức khỏe, kéo dài tuổi thọ, nhưng lại không có bất kỳ tác dụng gì với người tu võ!"
"Cái còn lại là dành cho những người có tiền và người tu võ, giá thành cao, không chỉ có thể trị bệnh chữa thương, chữa khỏi trăm loại bệnh tật, mà còn có tác dụng tăng lên thực lực cho người tu võ!"
Diệp Viễn vừa nói ra những lời này, mọi người đều đình chỉ tranh cãi, chuyển sang thảo luận những vấn đề khác.
Trước đây, đám người nhà họ Tô đều hoạt động trong lĩnh vực kinh doanh, cho nên bọn họ rất nhanh đã thiết kế ra được phương án kinh doanh tối ưu.
Diệp Viễn không quan tâm đến những thứ đó, nếu anh đã giao việc kinh doanh này cho người nhà họ Tô, anh tự nhiên sẽ lựa chọn tin tưởng vào năng lực của nhà họ Tô.
Mọi người vừa bàn bạc xong tất cả công việc thì bà Tô cũng từ trong bếp đi ra.
Mọi người vội vã đi vào trong phòng bếp, bê những đĩa thức ăn thơm ngon, hấp dẫn lên bàn.
Sau khi mọi người ngồi xuống, bà Tô không ngừng gắp thức ăn cho Diệp Viễn, còn Tô Lâm và đám người nhà họ Tô thì càng không ngừng nâng cốc mời rượu Diệp Viễn.
Mà Diệp Viễn cũng không từ chối bất cứ ai.
Thời gian trôi qua, đám người nhà họ Tô cũng đều say khướt, mỗi người đều hoàn toàn thả lỏng, lá gan cũng to hơn.