"Muốn bọn tôi giao nộp linh thảo, trừ phi giết chết bọn tôi!"
Dù bị người của Bát Kỳ Môn bức hiếp đến mức này, Đông Phương Hạo Vũ vẫn lạnh lùng khinh khỉnh.
"Haha, đã muốn chết thì tao thỏa mãn cho bọn mày!"
Yotamasa Nakano lạnh lùng cười nhạt, khẽ vung tay, một luồng kình khí hung hãn lao nhanh về phía Đông Phương Hạo Vũ.
Trước luồng kình khí xông tới, sắc mặt Đông Phương Hạo Vũ hơi biến đổi.
Nếu lúc này anh ta không bị thương, khẳng định sẽ khinh thường đòn tấn công của Yotamasa Nakano, nhưng hiện tại thân thể trọng thương, hoàn toàn không đủ sức chống cự luồng kình khí khủng khiếp kia.
Thấy luồng kình khí sắp đánh trúng, Đông Phương Hạo Vũ cũng chỉ biết nhắm mắt chờ chết.
Nhưng ngay khi vừa nhắm mắt, anh ta đột nhiên cảm nhận được một nguồn lực vô cùng hùng hậu trong cơ thể.
Đồng thời, tai anh ta cũng nghe thấy giọng nói của Diệp Viễn vang lên.
"Hành động!"
Nghe thấy giọng nói quen thuộc của Diệp Viễn, Đông Phương Hạo Vũ rất đỗi vui mừng, vung tay một cái, nguồn lực hùng hậu tới cực điểm trong cơ thể ngưng tụ thành một làn sóng năng lượng, tức thì bùng phát ra ngoài.
Hung hăng đập trúng luồng kình khí khủng khiếp đang lao tới.
"Ầm!"
Hai luồng va chạm, luồng kình khí hung hãn kia lập tức bị đánh tan.
Nhưng làn sóng năng lượng không hề dừng lại, lao nhanh về phía Yotamasa Nakano.
Nhìn tình hình đó, sắc mặt Yotamasa Nakano cũng biến đổi hẳn.
Ban đầu nghĩ rằng Đông Phương Hạo Vũ bị thương nặng, chắc chắn không phải đối thủ của mình.
Nhưng không ngờ bây giờ Đông Phương Hạo Vũ lại còn sức chống trả.
Không kịp suy nghĩ thêm, Yotamasa Nakano cũng vung tay đánh ra một chưởng, kình khí cuồn cuộn, hung hăng đập về phía làn sóng năng lượng kia.
"Ầm!"
Lại một tiếng vang nhẹ, luồng kình khí cuồn cuộn của hắn ta lần nữa bị đánh tan.
Làn sóng năng lượng vẫn không hề dừng lại, vẫn lao nhanh về phía ngực hắn ta.
Cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp trong làn sóng năng lượng khi ở cự ly gần, Yotamasa Nakano không dám đón đầu trực diện.
Thân hình vội vàng lùi lại, đồng thời vung một chưởng đập mạnh vào lưng một tên thuộc hạ.