Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Thành mỉm cười, dường như cảm thấy tự hào vì có được huynh đệ như vậy.

“Các hạ nghe thấy, hán tử giang hồ chúng ta, đã không dám hi vọng cuộc sống ổn định, an cư lạc nghiệp xa vời. Ám Phong đường chúng ta không bằng dĩ vãng, nhưng chúng ta vẫn là Ám Phong đường. Chúng ta có vinh quang của mình, chúng ta cũng có những thứ coi trọng hơn sinh mệnh.

Các hạ đã như lòng bàn tay với sự tích của chúng ta, đương nhiên sẽ biết kiêu ngạo của Ám Phong đường là gì. Ám Phong đường ta, từ ba trăm người ở thời kỳ đỉnh phong, cho tới bây giờ chỉ còn mười sáu người. Các huynh đệ còn lại không ai không phải hảo hán tử chết trên chiến trường. Ám Phong đường chúng ta điêu linh, nhưng Ám Phong đường ta, chưa bao giờ có một đào binh hàng tướng. Mời các hạ, tránh ra khỏi chỗ đó!”

Một tiếng vang như sóng, mười sáu người Ám Phong đường rút đao nơi tay, sát ý như sôi.

Trong nháy mắt này, sát ý như hổ lấn át hạn chế sát khí do thanh niên thúc giục, Long Thành lại dung nhập hắc ám.

“Tử Vong Như Phong!”

Tập hợp quyết tâm thấy chết không sờn của mười sáu người Ám Phong đường, phản kháng lực to lớn trước áp lực tuyệt đối, thôi sinh sát khí mạnh hơn thanh niên.

Lần này, rốt cuộc thanh niên không thể dùng thủ pháp tương tự để phá giải Tử Vong Như Phong.

Trong bóng tối, một thân ảnh đột tiến như phi ưng, thanh niên sờ đầu lẩm bẩm nói: “Lần này không thể dùng biện pháp của cao thủ. Một năm trang bức một lần cũng khó sao.”

Đương nhiên Long Thành mặc kệ hắn đang nói thầm cái gì, một đao nhắm ngay yết hầu.

Thanh niên đưa tay, vung về phía hư không, một quyền.

Rầm một tiếng, dường như vật nặng gì đó bị ném xuống nước, đầm nước toé lên ngàn cơn hoa sóng.

Trong khoảnh khắc đó, nắm đấm của thanh niên chuẩn xác đánh vào mặt Long Thành, đánh hắn bay ra ngoài. Bởi vì tốc độ bị đánh bay quá nhanh, không trung bộc phát ra một đám bụi mù, nhưng biểu cảm của thanh niên lại như đánh một con muỗi to.

Thanh niên ảo não nói: “Ôi ôi, hàng bức cách a. Lâu không gặp như vậy, thì ra muốn bộc lộ tài năng a, sao giống như trước kia......”

Long Thành bị đánh rơi xuống nước, nổi lên quát: “Chính là lúc này!”

Mà mười lăm thủ hạ của Ám Phong đường đã tứ tán ra, phân tán đến chỗ mười lăm ngọn đuốc, chia nhau cực nhanh móc châm lửa đốt đuốc.

Thanh niên bất ngờ nói: “Không ngờ bây giờ mà các ngươi vẫn có chủ ý này, rất không tầm thường a.”

Kỳ thực Long Thành đã tính toán thực lực của hai bên, cũng cảm thấy không có phần thắng, cho nên dốc toàn lực vào đốt đuốc, muốn nhìn rõ bộ mặt của người này. Chỉ cần hôm nay có một người trốn thoát, tương lai mới có mục tiêu báo thù.

Ngọn đuốc cháy lên, ánh sáng hàng lâm.

Chiếu sáng không gian đắm chìm trong bóng đêm của mật thất dưới đất, thứ vốn không thấy được, rốt cuộc hiện ra trước mắt mọi người.

Người Ám Phong đường rơi vào trầm mặc, nhưng bọn hắn không nhìn mặt thanh niên, thanh niên đứng ở chỗ bóng tối bên cửa, vẫn không thấy rõ tướng mạo lắm.

Bọn hắn nhìn đồ vật đặt xung quanh mật thất.

Sự hoảng sợ khó diễn tả được đánh tới, Long Thành ngâm trong nước chợt cảm thấy hàn ý kéo tới. Làm ngạnh hán như hắn cũng rùng mình, kinh khủng to lớn như muốn thôn phệ hắn.

Tán loạn trên mặt đất xung quanh, là thi thể, đếm không hết, hẳn là thi thể mới chết hôm qua.

Long Thành thấy thi thể đã quen, số lượng thi thể không phải lý do hắn sợ hãi, hắn cảm thấy kinh khủng, là thân phận của thi thể.

“Phi, Phi Vân vệ......”

Trên trăm thi thể, chất đầy xung quanh mật thất. Lúc đầu còn không cảm thấy, lúc này mới nhận ra mùi máu tanh nơi đây rất nồng, thật là tanh nồng nức mũi.

“Vì sao...... Bọn hắn...... Ngươi giết sạch Phi Vân vệ? Vì sao ngươi giết bọn hắn...... Hơn nữa ngươi làm kiểu gì......”

Những thi thể này, không cái nào Long Thành không quen biết, đây là Phi Vân vệ mà Khổng Đoan tụ tập mười năm mới thành, là đòn sát thủ bí mật dùng để thúc đẩy đại sự, có thể thay thế võ sĩ trên Lục Phiến Thần Cơ Bảng.

“Ngươi, ngươi, ngươi giết sạch Phi Vân vệ? Sao có thể...... Ngươi nhất định có đồng đảng, ngươi cùng......”

“Ta không cần đồng đảng.”

Thanh niên giơ bàn tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve cánh cửa đá trước mật thất cuối cùng.

“Ngươi hỏi vì sao ta muốn giết bọn hắn. Bởi vì những người này cũng mạo phạm, đồ vật ta dùng mệnh bảo vệ.”

Mọi người khẩn trương nhìn hắn, không biết hắn muốn làm gì với mật thất, sợ hắn khinh nhờn thánh địa.

Thanh niên lạnh lùng thốt: “Chính cánh cửa này, giam cầm các ngươi, đúng không?”

Thanh niên đưa bàn tay về phía sau, giận dữ vung một chưởng, tiếng gió lúc xuất chưởng lớn đến lấn át đi tiếng hô hoán hắn dừng lại.

Một đại lực tuyệt thế —— chỗ đến không còn gì —— đánh ra, không ngờ chưởng áp mạnh đến làm cho mặt đá xuất hiện vết nứt, vết nứt kia như bị ngàn vạn thợ thủ công đục muôn vàn đao, đập mọi kiểu mới hình thành.

Long Thành không biết hắn muốn làm gì, nhưng hắn dùng sức đánh lên như vậy, chưởng lực càng mạnh lực phản chấn cũng càng lớn, nghe tiếng gió lúc xuất chưởng, cánh tay hắn há có thể giữ được!

Trong nháy mắt chưởng tiếp xúc với cửa đá, một tiếng vang như nổ tung, vang lên trên cửa đá nặng nề.

Cửa đá ứng thanh chia năm xẻ bảy.

Thanh niên quay đầu lại mỉm cười nói: “Bắt đầu từ hôm nay, các ngươi tự do.”

Long Thành không nhịn được hô to: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

“Ngươi không biết ta sao?”

Ánh mắt thanh niên nhìn ra xa, dường như hồi tưởng năm đó.

“Năm năm trước từ biệt, hiện đã cảnh còn người mất. Năm đó trên Vô Pháp Vô Thiên nhai, mỗi ngày hai tông chủ tranh cãi không dứt, không ngừng cãi lộn vì xuất thế ẩn thế. Tam pháp vương đều cổ quái. Hắc Liên lục sứ đều có pháp tướng ở nhân gian, không lộ mặt thật. Chỉ có tứ hộ pháp các ngươi kinh doanh giáo vụ, thông minh tài giỏi, ngàn không sai một. Nhưng không ngờ tai họa vừa hàng lâm, các ngươi cũng biến mất trước nhất. Mấy năm nay, ta đi khắp nam bắc cương vực, thành núi Tây Vực, vẫn không tìm được các ngươi, không ngờ đến môn hạ của thượng thư.”

“Ngươi...... Tìm chúng ta? Không! Sao ngươi biết thân phận của ta...... Chuyện ta đảm nhiệm hộ pháp, người trên giang hồ hẳn biết không nhiều mới đúng......”

“Kế thừa đao pháp của lão Đao, trên đời chỉ có bốn người. Dùng thành thục, cũng chỉ có hai người.”

Thanh niên không có hảo ý cười nói: “Dùng vừa thành thục vừa cứng nhắc như ngươi, còn có nhà thứ hai sao?”

Long Thành nghe tiếng hắn, ngày càng nhiều cảm giác quen thuộc lướt qua.

Ngữ khí của hắn...... Dường như thành thục hơn năm đó, nhưng vẻ hài hước này, lại không thay đổi chút nào.

“Chẳng lẽ ngươi...... Không, chẳng lẽ ngài...... Chẳng lẽ ngài là......”

Long Thành cũng không biết mình đang kích động cái gì, nhưng vì dự cảm vạn không được một, gần như không có khả năng thực hiện, lại không tự giác sử dụng tôn xưng.

Người kia chậm rãi đi ra khỏi bóng tối, ánh sáng của ngọn đuốc không ngừng lay động trên mặt hắn, quang ảnh giao thoa, lộ ra một nửa khuôn mặt quen thuộc. Anh tuấn, kiên nghị như năm năm trước, nhưng trở nên thành thục hơn. Thân hình thẳng tắp như kiếm, sau lưng tóc dài như tuyết.

Ngay cả các hán tử Ám Phong đường, cũng nhận ra được.

“Là, là ngài!”

Trong giọng nói, vậy mà có thứ không thể xuất hiện ở những ngạnh hán này —— tiếng khóc.

Minh Phi Chân mỉm cười: “Long hộ pháp, các huynh đệ, đã lâu không gặp.”

Mười sáu người Ám Phong đường ầm ầm quỳ xuống, cùng nói.

“Thuộc hạ tham kiến hộ pháp thần tôn! !”

Minh Phi Chân bịt lỗ tai, mặt nhăn như bánh bao: “Ta vẫn không quen các ngươi lớn tiếng gọi ta như vậy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
19 Tháng bảy, 2019 18:47
Đấy là Bạch Mã ông ơi , không có main là đại chiến Giang Nam bắt đầu rồi, tính ra main vẫn làm đúng
Quang Anh Luong
19 Tháng bảy, 2019 17:58
Thank :)) Mà lão Thuên Hồ tới đúng lúc *** :)) Phi Chân ổng đánh xong rồi mới giết tới cửa :))
Hieu Le
17 Tháng bảy, 2019 19:22
Chương này ngôn tình vãi
Quang Anh Luong
12 Tháng bảy, 2019 18:11
Thank :))
Quang Anh Luong
12 Tháng bảy, 2019 18:10
:)))
Hoaqin
11 Tháng bảy, 2019 22:55
Mấy chương gần đây nó ngắn còn đỡ, sắp tới 21k chữ một chương thì lại vài ngày thôi bác =))))
Quang Anh Luong
11 Tháng bảy, 2019 21:41
Ah phải, rhank thớt vì chương mới, thế mà gần xong thiên ngoại truyện rồi đấy :)) Tốc độ nhưng nhớ điều độ :))
Quang Anh Luong
11 Tháng bảy, 2019 21:37
Lão đấy lười, okay không vấn đề, nhưng lười 1 tháng, 5 tháng, 6 tháng thì báo ae cái hạn cũng được :v Ta biết làm cái này là phát gạo cho quần chúng nên cũng chả giục làm gì nhưng được thì cho cái thời gian đại khái cho ae còn có mục tiêu mà hóng ://
Hoaqin
11 Tháng bảy, 2019 11:02
Khó lão ạ, bộ này scan thì khó, text thì không có, cv cũng không dễ, còn làm miễn phí Bún lười cũng bình thường thôi
Quang Anh Luong
10 Tháng bảy, 2019 19:40
Có cách nào triệu hồi lão Bún không thớt? :v
Quang Anh Luong
10 Tháng bảy, 2019 16:11
Thank :))
Quang Anh Luong
07 Tháng bảy, 2019 20:42
Thank thớt :))
Quang Anh Luong
04 Tháng bảy, 2019 21:46
Tội nghiệp bác :v Okay okay, cứ bình tĩnh :))
Hoaqin
03 Tháng bảy, 2019 22:11
9000 chữ làm được 8k5 thì hỏng file qt.......... Hai ba ngày nữa có chương nhé các bác
Gokkukuinzzz
27 Tháng sáu, 2019 18:59
Còn tưởng nghỉ rồi chứ, ủng hộ thớt ~!!!
Quang Anh Luong
23 Tháng sáu, 2019 21:22
Lâu vậy? :v
Hoaqin
23 Tháng sáu, 2019 13:38
Cuối tuần sau là xong môn cuối bác ạ
Quang Anh Luong
22 Tháng sáu, 2019 22:40
Chả hiểu bác nói gì luôn :v
Doãn ca ca
22 Tháng sáu, 2019 22:27
Ông đọc TKBTLK không? Mà hôm nay đi làm nóng vl
Quang Anh Luong
22 Tháng sáu, 2019 12:44
Thi xong xuôi hết rồi nhỉ? :))
_someone
16 Tháng sáu, 2019 20:17
Vừa qua đợt sóng gió xong thì thấy thớt tái xuất giang hồ. Chúc mừng thớt ké luôn.
Quang Anh Luong
16 Tháng sáu, 2019 12:32
Chúc mừng chúc mừng :)) ta cũng còn vài hôm nữa là xong
Hoaqin
16 Tháng sáu, 2019 10:08
Còn 2 muôn cuối bác ạ, môn thì = tiếng anh ngon rồi =))
Quang Anh Luong
15 Tháng sáu, 2019 11:36
Chào mừng trở lại :)) thi ổn không? :)))
_someone
08 Tháng sáu, 2019 22:26
Căng thế bác, em cũng vừa bị ông thầy hành chết lên chết xuống xong, giờ mới ngáp ngáp được một chút. Cố lên bác ơi, sắp được giải phóng rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK