Giang hồ trước kia, vẫn miễn cưỡng duy trì thế cân bằng chân vạc gồm tứ ngoại đạo, Bạch Vương thất quan, chính giáo Trung Nguyên.
Sát Liên sinh tồn ở ám giới, Ma giáo đến từ Tây Vực, Vân Thiên cung phiêu miểu khó lường, còn có một chỗ cuối cùng, bốn thế lực ngoại đạo tuyệt cường này được xưng là tứ ngoại đạo. Chia ba chân vạc với Bạch Vương thất quan bảo vệ xung quanh kinh thành, có danh xưng đế vương màu trắng. Còn có các thế lực võ lâm chính nghĩa rải khắp nơi, được tôn là môn phái chính giáo, lấy giúp đỡ chính đạo làm nhiệm vụ của mình.
Tứ ngoại đạo hoành hành vô kỵ, Bạch Vương thất quan thông minh giảo hoạt, còn có chính giáo chính khí trường tồn, vẫn luôn duy trì sự cân bằng vi diệu mà yếu ớt, không ai muốn dẫn đầu ra mặt phá hoại thế cục vi diệu này. Cho dù lúc hoạt động trên giang hồ, những thế lực khổng lồ này có chỗ ma sát, thậm chí giết nhân vật thủ lĩnh của một môn phái nào đó, một đường khẩu nào đó, cũng sẽ không xuất hiện sự tình dốc toàn bộ lực lượng. Tỷ như Thiếu Lâm Võ Đang tập thể tiêu diệt Sát Liên, hoặc Vân Thiên cung hạ độc chết toàn thể Kim Ngân tông.
Bởi vì ai cũng biết, một khi sự cân bằng này bị đánh vỡ, võ lâm sẽ nổi một phen gió tanh mưa máu có tính hủy diệt. Khi đó máu phải đổ, môn phái phải bị tiêu diệt, đại giới phải bỏ ra, sẽ không dùng số lượng để tính toán, mà là huyết hải lấp đầy khe rãnh sơn cốc, mà là hủy diệt hàng loạt, mà là tử cục đến chết mới thôi. Không có người nào, cũng không có bất kỳ thế lực nào chịu nổi đả kích như vậy.
Bởi vậy trong một thời gian rất dài, tam đại thế lực đều không khuếch trương quá độ, cho dù có tăng cường cũng là chậm rãi mà đi, cử khinh nhược trọng. Tam đại phái đại biểu chính giáo truyền thống, Thiếu Lâm, Võ Đang, Đại La sơn, thậm chí đã lâu không nghe tên giang hồ. Hơn phân nửa là xuất phát từ suy tính này. Bởi vì độ mẫn cảm của thế cục này không kém đùi thiếu nữ tuổi xuân, không cẩn thận là có nguy cơ mất hết tất cả.
Nhưng đúng vào lúc này, lại có một thế lực nổi lên, phong mang tất lộ, càn quét đại giang nam bắc, điên cuồng mở rộng thế lực. Bọn hắn không lên tiếng thì thôi, hót lên một tiếng làm người kinh hãi, không nổi lên thì thôi, một khi quật khởi thì là kinh thiên động địa chi thế. Thói xấu trăm năm qua của tam đại thế lực, nhiều năm cản tay lẫn nhau, đã tạo thành không người nào muốn trả giá đắt để ngăn trở bọn hắn, bèn mặc cho bọn hắn tự nhiên sinh trưởng.
“Dù sao chỉ là một trận gió nhẹ ngắn ngủi.” Lúc ấy, phần lớn các đại nhân vật thấy thế lực này quật khởi, đều suy nghĩ như thế.
Nhưng sự thật quạt bọn hắn một cái bạt tai vang dội. Tốc độ phát triển của những người này siêu việt trí tưởng tượng của tất cả mọi người. Tốc độ khuếch trương của bọn hắn vô tiền khoáng hậu, thế lực đường khẩu của bọn hắn phát triển không dùng năm, mà dùng ngày để tính toán. Hôm qua Giang Bắc có một gian Bạch Hổ đường mới, hôm nay đã có thể nhìn thấy Chu Tước đường mới ở Trấn Giang. Ngày nào cũng có thể nghe nói bọn hắn trưởng thành một phần.
Đây không phải là một trận gió nhẹ, mà là một trận thiên tai không ai có thể đoán được lực phá hoại.
Về sau, đã không còn ai ngăn được con đường bọn hắn quật khởi. Sau đó mới ra tay thì đã quá trễ. Bởi vì tất cả người ngăn cản bị bọn hắn hủy diệt bằng thế tồi khô lạp hủ.
Thế lực này tạo ra tiêu chuẩn mới của võ lâm, trở thành thế lực to lớn nhất.
Tất cả những chuyện này đều bắt nguồn từ lãnh tụ mới của bọn hắn, hỗn thế ma vương —— Tây Môn Xuy Đăng, như từ trên trời rơi xuống, lãnh đạo thuộc hạ vượt qua vô số nan quan hiểm trở, quét sạch toàn bộ cựu quy trần củ của võ lâm.
Thế lực cường đại tung hoành vũ nội này, chính là Ma giáo hai mươi năm trước.
Thời gian đó, Ma giáo có thể nói là cường đại chưa từng có, do giáo chủ Ma giáo Tây Môn Xuy Đăng cầm đầu, thủ hạ Thần Nguyệt nhị tông chủ, tam đại pháp vương, vô pháp vô thiên tứ hộ pháp, hắc liên lục sứ giả. Cho dù đưa người nào ra, cũng là cao thủ võ lâm có một không hai. Không nói tới thủ hạ hơn ngàn đường khẩu, đường chủ mỗi đường khẩu cũng phần lớn là năng nhân dị sĩ số một.
Khi đó, Ma giáo có thể nói là hô phong hoán vũ trong chốn võ lâm, không gì không làm được.
Nếu nói phách lối đến mức nào, năm đó tổng đốc Lục Phiến môn hẹn Tây Môn Xuy Đăng quyết chiến Tử Cấm thành. Vậy mà Tây Môn Xuy Đăng thật dám độc thân phó ước, sau đó còn thiêu hủy hàng loạt kiến trúc của hoàng cung, phá hoại cung thành, làm hoàng thượng tức giận không nhẹ. Nghe nói lúc ấy hắn có giúp đỡ ở phụ cận, nhưng không ai có thể chứng minh thật giả.
Cho dù chính giáo và Bạch Vương thất quan, thậm chí là tứ ngoại đạo khác đều không muốn thừa nhận sự thật này. Nhưng trong vòng trăm năm nay, chưa từng có một thế lực võ lâm, có thể chân chân chính chính đạt đến địa vị chí tôn võ lâm như Ma giáo. Ma giáo làm được, Tây Môn Xuy Đăng làm được.
Ma giáo khi đó, anh hào xuất hiện lớp lớp, năng nhân cường giả như mây. Bỏ Tây Môn Xuy Đăng qua một bên không tính, vẫn còn hai đại cao thủ vào chắc xếp hạng Tuyệt Thánh Thập Tọa.
Một trong số đó, là một đao khách cái thế, bất thế xuất.
Người đó đứng ngang với Thiên Hạ Đệ Nhất Đao —— Thiên Đao, được xưng là Đao Ma.
Đao của hắn, là tuyệt sát chi đao, là tương phản của sự sống, xuất thủ quyết tuyệt, không lưu một điểm. Dưới đao của hắn có vạn vong hồn, người trong võ lâm muốn trả thù hắn có thể tạo thành một chi quân đội.
Hắn không thích dương quang, không thích nhân khí. Cả ngày ở hẻm núi không thấy ánh mặt trời, chỉ có trời tối người yên, mới đi ra khỏi cốc, dòm ngó ánh trăng.
Đã từng lưu truyền một bài thơ không thành thơ như thế này.
“Cửu u vô thiên cốc, âm phong bất tán hạp. Nguyệt chiếu không hư xử, đao đoạn vạn nhân gia.”
Hình dung võ công tuyệt thế của Đao Ma —— Tử Vô Sinh.
Từ khi Ma giáo suy bại, Đao Ma cũng tuyệt tích giang hồ, đao pháp của hắn, chỉ có thể nghe nói trong truyền thuyết, giang hồ không còn thấy.
Nhưng không ngờ ở chỗ này, lại gặp được tuyệt nghệ của Đao Ma.
Âm Phong Vạn Nhận Long Thành sử dụng, chính là một môn đoản đao quyết thoát thai từ đao pháp của Đao Ma. Môn đao pháp này kém xa tuyệt kỹ nổi danh của Đao Ma, nhưng phong cách đặc thù, vô cùng dễ nhận ra. Bởi vì kế thừa phong cách quyết tuyệt và ma tính của Đao Ma, Âm Phong Vạn Nhận xuất thủ không chút lưu tình, vừa ra là phải thấy máu, bị người trong giang hồ sợ hãi gọi là ma công.
Cuộc đời Đao Ma —— Tử Vô Sinh không thích nhân khí, cơ hồ đến mức gặp người là giết, hắn không giết, cũng chỉ có người trong Ma giáo mà thôi. Mà võ công của hắn càng ít có truyền nhân, lấy Âm Phong Vạn Nhận này làm ví dụ, chỉ rất ít cao thủ trong Ma giáo được hắn ưu ái, mới được truyền thụ. Bởi vậy đao khách biết sử dụng Âm Phong Vạn Nhận, nhất định là người có thân phận lớn trong Ma giáo, điểm ấy không thể nghi ngờ.
Bạch Liên híp mắt, khinh thường nói: “Ngay cả người trong Ma giáo Khổng Đoan cũng câu được, thật là tư văn bại loại.”
Từ đầu đến cuối Long Thành không nói một lời, nghe thấy hai chữ ‘Ma giáo’, ánh mắt lại bắn ra sát ý mãnh liệt, trầm giọng nói: “Tiểu nhi kia, cả gan nhục giáo môn ta! Mơ tưởng giữ lại được tính mệnh.”
“Chỉ bằng một mình ngươi, không khỏi nói hơi sớm a?”
Hoàng thượng tính trước kỹ càng, cười nói: “Châu chấu đá xe, nực cười không lượng sức mình. Trẫm đã tự mình tới thanh lọc nịnh thần trong triều, há có thể đến đây một mình? Hiện thân!”
Hàng loạt vệ sĩ giáp vàng lập tức tràn vào từ ngoài cửa sổ, người thấy hoa mắt. Người tới toàn là hảo thủ trong cung, Tiềm Long Thập Thất Sĩ cũng tới bốn tên, cộng thêm Đường Dịch và Bạch Liên, có thể nói đứng ở thế bất bại.
Hoàng thượng tiếc nuối nói: “Khổng Đoan thì thông minh, vừa nhìn đã biết trẫm tới đây, nhất định mang theo người. Không ngờ để hắn chạy trước.”
Nhưng Long Thành không dao động nửa điểm, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Bạch Liên và Đường Dịch, dường như bởi vì bọn hắn vừa nói ra hai chữ ‘Ma giáo’, sẽ muốn bọn hắn trả giá đắt.
Long Thành lẳng lặng nói: “Kỹ nghệ của Đao Ma, các ngươi vẫn không thể lĩnh giáo rõ ràng. Âm Phong Vạn Nhận chỉ là một trong số đó...... Một chiêu này, các ngươi nhìn cho rõ.”
Hai tay ném đi, dao găm ngắn rơi xuống đất, hắn không chút nghĩ ngợi rút trường đao bên hông một võ sĩ sau lưng ra.
“Tử Vong Như Phong.”
Đao vừa đến tay, một trận sát ý cực kỳ lăng lệ như một cơn bão táp, bỗng nhiên cuốn tới.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
05 Tháng sáu, 2019 22:12
Cứ bình tĩnh bác :v thi xong nhớ thả bom với cả được thì gọi lão Bún cv tiếp là được :)))
05 Tháng sáu, 2019 10:27
Mấy vị đại hiệp có thể cho tại hạ tham khảo link convert của truyện này được không?
03 Tháng sáu, 2019 15:42
Vừa xong một môn, ít nhất cũng 6 điểm, còn 4 môn nữa các bác ạ
02 Tháng sáu, 2019 22:59
Thanks ké luôn. Bác thớt dạo này thi cử thế nào rồi? Bữa thấy bảo căng lắm mà :3
01 Tháng sáu, 2019 16:39
Thank thớt :))) vất vả vất vả :)))
30 Tháng năm, 2019 00:42
Ta thì đoán là thế này, main tu ba bộ thần công: Dịch Cân Kinh để tăng cường thân thể, nếu không lúc lão Phi Chân nuốt Thao Thiết khẳng định chết còn nhanh hơn, xong lấy Thái Cực thần thông để hiệp lực với Dịch Cân Kinh áp chế sức mạnh của Thao Thiết. Nhưng muốn dùng thành thục được cả sát khí lẫn uy lực của Thao Thiết thì lại phải có cách không giống ai, nên lão sư phụ chôm Xuân phong dạ vũ đồ cho lão Phi Chân luyện (đây là lý do lão Phi Chân bảo muốn động một tí nghề thật thì phải đụng đến “bộ kia” là như vậy) chỉ là không biết lão Phi Chân phát sinh tâm ma là do chia tay với Tuyết hay nguyên do không khống chế nổi Lục hung sát khí ://
30 Tháng năm, 2019 00:33
Hình như thế :v Ta nghĩ Tuyết có tới 90% là ở chỗ kia :v chỉ là không biết bị cung chủ hiện tại ép đuổi đi hay làm sao mà lại bỏ đi
29 Tháng năm, 2019 21:45
14 tuổi main đã là Tán thần tôn rồi hay sao ấy
28 Tháng năm, 2019 23:37
Hề hề :)) cái này phải nhờ bác thúc lão Bún chứ con dân như ta lo thế nào được :v
27 Tháng năm, 2019 22:51
Quyển mới nhất kể về main lúc 14 tuổi, Minh Hóa Ngữ cho nhiệm vụ đi tìm vợ, không phá thân không được về =))
Có khi chúng ta sẽ biết Tuyết là ai
23 Tháng năm, 2019 22:48
Ah ah ah bác giống tôi :)) thôi đồng chí cả, hè hẵng quăng bom bác :v
23 Tháng năm, 2019 20:42
Mai có chương bác, giờ mình đang beta
Chuẩn bị thi nên bận quá, trong năm chơi nhiều giờ ôn cả quyển giáo trình
23 Tháng năm, 2019 14:06
Triệu hồi thớt ~ thớt ới ời :(((
19 Tháng năm, 2019 20:39
Nhớ what?
19 Tháng năm, 2019 12:59
Có ai còn nhớ ta?
18 Tháng năm, 2019 18:06
có mục đề cử ở mỗi truyện đó bạn :v
17 Tháng năm, 2019 19:56
Quăng phiếu là làm thế nào thế bác. em mới chân ướt chân ráo nên ko biết.
17 Tháng năm, 2019 13:08
Truyện này thì chả ai quăng phiếu :)) cái gì gì vạn cổ tối cường thì vó ngươi quăng hơn 1k phiếu
15 Tháng năm, 2019 20:37
Sắp được thấy chân tướng của Tuyết rồi :)) Truyện này ta hứng thú nhất là Tuyết và đứa bé mà lão Phi Chân không bảo vệ kịp :/
15 Tháng năm, 2019 14:39
Hình như thế, chương 1 chưa rõ toàn cảnh. Chỉ biết lúc đó main để tóc trắng
14 Tháng năm, 2019 22:11
Quào :v Kể về thời trẩu tre của lão Phi Chân ah? :))
14 Tháng năm, 2019 19:38
Nó là số đặc biệt mà bác
Chương 1: Đại hiệp Minh Phi Chân 1
14 Tháng năm, 2019 17:41
Đấy là chương mới á? Sao tên lạ vậy? :v
14 Tháng năm, 2019 11:25
Chương mới 14k chữ mà bác, tân xuân số đặc biệt đại hiệp Minh Phi Chân
13 Tháng năm, 2019 22:57
Đâu có? Tưởng là đang có cái gì sự kiện, còn chính truyện vẫn chương 151 mà? :/
BÌNH LUẬN FACEBOOK