Giang hồ trước kia, vẫn miễn cưỡng duy trì thế cân bằng chân vạc gồm tứ ngoại đạo, Bạch Vương thất quan, chính giáo Trung Nguyên.
Sát Liên sinh tồn ở ám giới, Ma giáo đến từ Tây Vực, Vân Thiên cung phiêu miểu khó lường, còn có một chỗ cuối cùng, bốn thế lực ngoại đạo tuyệt cường này được xưng là tứ ngoại đạo. Chia ba chân vạc với Bạch Vương thất quan bảo vệ xung quanh kinh thành, có danh xưng đế vương màu trắng. Còn có các thế lực võ lâm chính nghĩa rải khắp nơi, được tôn là môn phái chính giáo, lấy giúp đỡ chính đạo làm nhiệm vụ của mình.
Tứ ngoại đạo hoành hành vô kỵ, Bạch Vương thất quan thông minh giảo hoạt, còn có chính giáo chính khí trường tồn, vẫn luôn duy trì sự cân bằng vi diệu mà yếu ớt, không ai muốn dẫn đầu ra mặt phá hoại thế cục vi diệu này. Cho dù lúc hoạt động trên giang hồ, những thế lực khổng lồ này có chỗ ma sát, thậm chí giết nhân vật thủ lĩnh của một môn phái nào đó, một đường khẩu nào đó, cũng sẽ không xuất hiện sự tình dốc toàn bộ lực lượng. Tỷ như Thiếu Lâm Võ Đang tập thể tiêu diệt Sát Liên, hoặc Vân Thiên cung hạ độc chết toàn thể Kim Ngân tông.
Bởi vì ai cũng biết, một khi sự cân bằng này bị đánh vỡ, võ lâm sẽ nổi một phen gió tanh mưa máu có tính hủy diệt. Khi đó máu phải đổ, môn phái phải bị tiêu diệt, đại giới phải bỏ ra, sẽ không dùng số lượng để tính toán, mà là huyết hải lấp đầy khe rãnh sơn cốc, mà là hủy diệt hàng loạt, mà là tử cục đến chết mới thôi. Không có người nào, cũng không có bất kỳ thế lực nào chịu nổi đả kích như vậy.
Bởi vậy trong một thời gian rất dài, tam đại thế lực đều không khuếch trương quá độ, cho dù có tăng cường cũng là chậm rãi mà đi, cử khinh nhược trọng. Tam đại phái đại biểu chính giáo truyền thống, Thiếu Lâm, Võ Đang, Đại La sơn, thậm chí đã lâu không nghe tên giang hồ. Hơn phân nửa là xuất phát từ suy tính này. Bởi vì độ mẫn cảm của thế cục này không kém đùi thiếu nữ tuổi xuân, không cẩn thận là có nguy cơ mất hết tất cả.
Nhưng đúng vào lúc này, lại có một thế lực nổi lên, phong mang tất lộ, càn quét đại giang nam bắc, điên cuồng mở rộng thế lực. Bọn hắn không lên tiếng thì thôi, hót lên một tiếng làm người kinh hãi, không nổi lên thì thôi, một khi quật khởi thì là kinh thiên động địa chi thế. Thói xấu trăm năm qua của tam đại thế lực, nhiều năm cản tay lẫn nhau, đã tạo thành không người nào muốn trả giá đắt để ngăn trở bọn hắn, bèn mặc cho bọn hắn tự nhiên sinh trưởng.
“Dù sao chỉ là một trận gió nhẹ ngắn ngủi.” Lúc ấy, phần lớn các đại nhân vật thấy thế lực này quật khởi, đều suy nghĩ như thế.
Nhưng sự thật quạt bọn hắn một cái bạt tai vang dội. Tốc độ phát triển của những người này siêu việt trí tưởng tượng của tất cả mọi người. Tốc độ khuếch trương của bọn hắn vô tiền khoáng hậu, thế lực đường khẩu của bọn hắn phát triển không dùng năm, mà dùng ngày để tính toán. Hôm qua Giang Bắc có một gian Bạch Hổ đường mới, hôm nay đã có thể nhìn thấy Chu Tước đường mới ở Trấn Giang. Ngày nào cũng có thể nghe nói bọn hắn trưởng thành một phần.
Đây không phải là một trận gió nhẹ, mà là một trận thiên tai không ai có thể đoán được lực phá hoại.
Về sau, đã không còn ai ngăn được con đường bọn hắn quật khởi. Sau đó mới ra tay thì đã quá trễ. Bởi vì tất cả người ngăn cản bị bọn hắn hủy diệt bằng thế tồi khô lạp hủ.
Thế lực này tạo ra tiêu chuẩn mới của võ lâm, trở thành thế lực to lớn nhất.
Tất cả những chuyện này đều bắt nguồn từ lãnh tụ mới của bọn hắn, hỗn thế ma vương —— Tây Môn Xuy Đăng, như từ trên trời rơi xuống, lãnh đạo thuộc hạ vượt qua vô số nan quan hiểm trở, quét sạch toàn bộ cựu quy trần củ của võ lâm.
Thế lực cường đại tung hoành vũ nội này, chính là Ma giáo hai mươi năm trước.
Thời gian đó, Ma giáo có thể nói là cường đại chưa từng có, do giáo chủ Ma giáo Tây Môn Xuy Đăng cầm đầu, thủ hạ Thần Nguyệt nhị tông chủ, tam đại pháp vương, vô pháp vô thiên tứ hộ pháp, hắc liên lục sứ giả. Cho dù đưa người nào ra, cũng là cao thủ võ lâm có một không hai. Không nói tới thủ hạ hơn ngàn đường khẩu, đường chủ mỗi đường khẩu cũng phần lớn là năng nhân dị sĩ số một.
Khi đó, Ma giáo có thể nói là hô phong hoán vũ trong chốn võ lâm, không gì không làm được.
Nếu nói phách lối đến mức nào, năm đó tổng đốc Lục Phiến môn hẹn Tây Môn Xuy Đăng quyết chiến Tử Cấm thành. Vậy mà Tây Môn Xuy Đăng thật dám độc thân phó ước, sau đó còn thiêu hủy hàng loạt kiến trúc của hoàng cung, phá hoại cung thành, làm hoàng thượng tức giận không nhẹ. Nghe nói lúc ấy hắn có giúp đỡ ở phụ cận, nhưng không ai có thể chứng minh thật giả.
Cho dù chính giáo và Bạch Vương thất quan, thậm chí là tứ ngoại đạo khác đều không muốn thừa nhận sự thật này. Nhưng trong vòng trăm năm nay, chưa từng có một thế lực võ lâm, có thể chân chân chính chính đạt đến địa vị chí tôn võ lâm như Ma giáo. Ma giáo làm được, Tây Môn Xuy Đăng làm được.
Ma giáo khi đó, anh hào xuất hiện lớp lớp, năng nhân cường giả như mây. Bỏ Tây Môn Xuy Đăng qua một bên không tính, vẫn còn hai đại cao thủ vào chắc xếp hạng Tuyệt Thánh Thập Tọa.
Một trong số đó, là một đao khách cái thế, bất thế xuất.
Người đó đứng ngang với Thiên Hạ Đệ Nhất Đao —— Thiên Đao, được xưng là Đao Ma.
Đao của hắn, là tuyệt sát chi đao, là tương phản của sự sống, xuất thủ quyết tuyệt, không lưu một điểm. Dưới đao của hắn có vạn vong hồn, người trong võ lâm muốn trả thù hắn có thể tạo thành một chi quân đội.
Hắn không thích dương quang, không thích nhân khí. Cả ngày ở hẻm núi không thấy ánh mặt trời, chỉ có trời tối người yên, mới đi ra khỏi cốc, dòm ngó ánh trăng.
Đã từng lưu truyền một bài thơ không thành thơ như thế này.
“Cửu u vô thiên cốc, âm phong bất tán hạp. Nguyệt chiếu không hư xử, đao đoạn vạn nhân gia.”
Hình dung võ công tuyệt thế của Đao Ma —— Tử Vô Sinh.
Từ khi Ma giáo suy bại, Đao Ma cũng tuyệt tích giang hồ, đao pháp của hắn, chỉ có thể nghe nói trong truyền thuyết, giang hồ không còn thấy.
Nhưng không ngờ ở chỗ này, lại gặp được tuyệt nghệ của Đao Ma.
Âm Phong Vạn Nhận Long Thành sử dụng, chính là một môn đoản đao quyết thoát thai từ đao pháp của Đao Ma. Môn đao pháp này kém xa tuyệt kỹ nổi danh của Đao Ma, nhưng phong cách đặc thù, vô cùng dễ nhận ra. Bởi vì kế thừa phong cách quyết tuyệt và ma tính của Đao Ma, Âm Phong Vạn Nhận xuất thủ không chút lưu tình, vừa ra là phải thấy máu, bị người trong giang hồ sợ hãi gọi là ma công.
Cuộc đời Đao Ma —— Tử Vô Sinh không thích nhân khí, cơ hồ đến mức gặp người là giết, hắn không giết, cũng chỉ có người trong Ma giáo mà thôi. Mà võ công của hắn càng ít có truyền nhân, lấy Âm Phong Vạn Nhận này làm ví dụ, chỉ rất ít cao thủ trong Ma giáo được hắn ưu ái, mới được truyền thụ. Bởi vậy đao khách biết sử dụng Âm Phong Vạn Nhận, nhất định là người có thân phận lớn trong Ma giáo, điểm ấy không thể nghi ngờ.
Bạch Liên híp mắt, khinh thường nói: “Ngay cả người trong Ma giáo Khổng Đoan cũng câu được, thật là tư văn bại loại.”
Từ đầu đến cuối Long Thành không nói một lời, nghe thấy hai chữ ‘Ma giáo’, ánh mắt lại bắn ra sát ý mãnh liệt, trầm giọng nói: “Tiểu nhi kia, cả gan nhục giáo môn ta! Mơ tưởng giữ lại được tính mệnh.”
“Chỉ bằng một mình ngươi, không khỏi nói hơi sớm a?”
Hoàng thượng tính trước kỹ càng, cười nói: “Châu chấu đá xe, nực cười không lượng sức mình. Trẫm đã tự mình tới thanh lọc nịnh thần trong triều, há có thể đến đây một mình? Hiện thân!”
Hàng loạt vệ sĩ giáp vàng lập tức tràn vào từ ngoài cửa sổ, người thấy hoa mắt. Người tới toàn là hảo thủ trong cung, Tiềm Long Thập Thất Sĩ cũng tới bốn tên, cộng thêm Đường Dịch và Bạch Liên, có thể nói đứng ở thế bất bại.
Hoàng thượng tiếc nuối nói: “Khổng Đoan thì thông minh, vừa nhìn đã biết trẫm tới đây, nhất định mang theo người. Không ngờ để hắn chạy trước.”
Nhưng Long Thành không dao động nửa điểm, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Bạch Liên và Đường Dịch, dường như bởi vì bọn hắn vừa nói ra hai chữ ‘Ma giáo’, sẽ muốn bọn hắn trả giá đắt.
Long Thành lẳng lặng nói: “Kỹ nghệ của Đao Ma, các ngươi vẫn không thể lĩnh giáo rõ ràng. Âm Phong Vạn Nhận chỉ là một trong số đó...... Một chiêu này, các ngươi nhìn cho rõ.”
Hai tay ném đi, dao găm ngắn rơi xuống đất, hắn không chút nghĩ ngợi rút trường đao bên hông một võ sĩ sau lưng ra.
“Tử Vong Như Phong.”
Đao vừa đến tay, một trận sát ý cực kỳ lăng lệ như một cơn bão táp, bỗng nhiên cuốn tới.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
14 Tháng một, 2019 17:19
bao giờ mới tới Tuyết đây? hóng
14 Tháng một, 2019 06:25
Tô hiểu của ta chắc phải đợi dài dài @@
13 Tháng một, 2019 23:51
Bạch tổng quản trước đã =))
13 Tháng một, 2019 23:47
Theo thứ tự xuất hiện sẽ tới route thẩm phó tổng ??
13 Tháng một, 2019 20:53
Thế là xong route tiểu sư di, còn khoảng 5 6 người nữa thôi =))
13 Tháng một, 2019 17:59
Đúng ra tên chương là Linh bát động quải động động quải => 0807007 =))
13 Tháng một, 2019 17:40
vãi chưởng :)) ta còn đan tưởng tên chương bị lỗi, giật cả mịn
10 Tháng một, 2019 16:55
lươn vừa to vừa trơn vừa dài vừa thích chui lỗ
khu nhà của nữ bộ khoái chỉ có nữ không nam
còn lại tự hiểu đi
09 Tháng một, 2019 22:45
Có liên quan đến ăn lươn tráng dương chăng
09 Tháng một, 2019 18:36
Lươn thì nghĩ bậy được gì nhỉ :v
09 Tháng một, 2019 18:27
mà bảo nữ bộ khoái đưa cho tô hiểu nên cũng chả hiểu sao, có khi đầu main nghĩ bậy quen nên nôn.
09 Tháng một, 2019 18:23
lươn hay sống nơi bùn đất, vào chỗ nữ bộ khoái mà có lươn tại hạ nghĩ chỉ có cống rãnh thôi.
09 Tháng một, 2019 00:35
Chịu, ta cũng chịu
Không thấy tác giả nói chi tiết nào main sợ lươn
09 Tháng một, 2019 00:19
Lươn ngon mà nhỉ
09 Tháng một, 2019 00:19
Ai giải thích hộ mình tại s phi chân ăn cháo lươn lại ói thế huhu
08 Tháng một, 2019 19:46
Chợt nhận ra hiện giờ lão Phi Chân cõng nhiều nồi thật :v
07 Tháng một, 2019 19:36
Cục súc nhưng dùng được giết người trong mộng, dùng chân khí của mình bảo vệ người khác :))
07 Tháng một, 2019 19:29
Phải vào thần thông chi cảnh mới dùng được hết Dạ Bộ, cỡ sư phụ với sư tổ là dùng được
07 Tháng một, 2019 19:20
kỹ thuật được sáng tạo trên nền tảng của sự cục súc :))
chỉ dành cho những thành phần cục súc sử dụng :))
07 Tháng một, 2019 19:16
dạ bộ tốn nhiều mana lắm, ngoài main thì có ai sử dụng hết 100% uy lực đâu.
07 Tháng một, 2019 19:14
không đâu, Dạ Bộ thuộc diện sáng tạo hàng khủng đấy
có điều MPC nó cục súc quá, toàn chơi 1 hit nên mặt kỹ thuật ko thể hiện
07 Tháng một, 2019 18:02
Chắc cân kèo
Main đánh kiểu một chưởng phá vạn pháp ấy, cậy dmg to vỗ vào thôi
07 Tháng một, 2019 17:53
không biết là phi chân hay lão sư phụ mạnh hơn nhỉ , mới đầu đọc tưởng thanh niên dùng kĩ thuật đánh nhau , giờ mới biết là loại cục súc , nội công thâm hậu mà võ dốt =))
06 Tháng một, 2019 16:42
okay, thank bác, hỏi vậy thôi chứ bác cứ từ từ mà triển :))
05 Tháng một, 2019 23:28
Xa mà bác, quyển này 82 chương lận
BÌNH LUẬN FACEBOOK