Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho dù Bạch Liên, Đường Dịch, hoàng thượng còn có bốn tên Tiềm Long Thập Thất Sĩ đều ngưng thần đối đãi, trong nháy mắt đao vung ra, chuyện tất cả mọi người không tưởng tượng nổi vẫn xảy ra.

Đao khí cuồn cuộn lượn vòng ra, như trường giang đại hà bao phủ tất cả mọi người, nhưng bản nhân đao thủ lại không nhúc nhích chút nào. Long Thành vung đao ra, nhưng người vẫn còn ở chỗ cũ. Một đao hắn phát ra, bất kể là sự hùng vĩ của uy thế hay sự xao động của chân khí, chỗ nào cũng có thể làm điển hình của đao khách, hoàn toàn là phong phạm độc nhất của cao thủ đặc cấp. Nhưng một đao đó lại không tạo thành bất kỳ tổn thương thực chất nào. Thân pháp của Long Thành cực kỳ không xứng với đao pháp. Nhất là trong nháy mắt hắn xoay eo vung đao, hai chân hoàn toàn bất động.

Nhưng lập tức, mọi người phát hiện trên người Long Thành không bình thường, kỳ cảnh trước mắt trùng kích ánh mắt của mọi người —— cả người Long Thành như đang tan rã, không, có lẽ tan rã là chuyện lúc trước, tình trạng của hắn, hình như đang hợp lại.

Hắn mặc áo đen, thân thể như biến thành một đám khói đen khiến người không thể thấy rõ. Chỉ để lại cặp mắt sáng quắc doạ người. Trạng thái khói đen kỳ quái này không duy trì bao lâu, khói đen dần dần tiêu tán, bộ áo đen của hắn lại lộ ra. Tất cả không khác gì trước khi vung đao.

Đường Dịch cảm thấy không đúng, nhưng không biết không đúng ở đâu.

Hoàng thượng quát: “Giả thần giả quỷ, bắt lại!” Hai tên Tiềm Long Thập Thất Sĩ quát một tiếng tuân lệnh, dẫn một đội vệ sĩ giáp vàng xông lên.

Chỉ có Bạch Liên trầm ngâm một lát, quát: “Không đúng! Vừa nãy hắn đã xuất đao! Trở về!”

“Tùy tiện loạn động, sẽ chảy nhiều máu.”

Long Thành không hoảng hốt chút nào, bỏ đao vào vỏ. Phát ra tiếng vang lanh lảnh, nói như cảm thấy nhàm chán.

“Các ngươi, đã trúng đao.”

Trong sảnh, nhiều cột máu phóng lên tận trời, mà tất cả người lao tới Long Thành, không ngờ chạy được nửa đường đã ngã xuống, đụng đến ngã trái ngã phải.

Bất kể là vệ sĩ giáp vàng, Tiềm Long Thập Thất Sĩ, đám người Đường Dịch, thậm chí là Tử đại nhân, trên người đột nhiên thủng một lỗ lớn, huyết dịch phun ra như suối. Nhất thời, mùi máu tanh tràn ngập cả đại sảnh. Không ngờ là người người trúng đao.

Bốn tên Tiềm Long Thập Thất Sĩ trúng đao sâu nhất, đều tại yếu hại, tuy vết đao không nặng, nhưng đao khí bay thẳng mạch huyệt, chân khí bị ngăn trở, huyết lưu bão táp không ngừng. Tuy cố gắng điểm huyệt cầm máu, nhưng sức chiến đấu không khỏi sụt đến không được một nửa bình thường. Vệ sĩ giáp vàng thì cực thảm, bọn hắn mặc kim giáp, đao khó chém xuyên, bởi vậy Long Thành trực tiếp một đao vuốt cổ. Mười mấy vệ sĩ giáp vàng khí tuyệt bỏ mình.

Ngực hoàng thượng và Tử đại nhân cũng xuất hiện một lỗ hổng nông nông, nhưng thương thế còn xa mới bằng những người khác.

Trong toàn trường, người Long Thành muốn chém nhất không ai hơn được hoàng thượng, tiếp theo chính là Bạch Liên và Đường Dịch —— hai đứa nói Ma giáo.

Chỉ là hắn có khúc mắc với hoàng thượng, trái lại không thể một đao kết liễu. Mà Tử đại nhân thì đơn giản bởi vì đến cuối cùng không đủ dư kình, không thể chém quá sâu. Nếu đao thứ nhất nhằm vào phụ tử hoàng thượng, thì hai người đã không còn mạng.

Bạch Liên và Đường Dịch cũng trúng đao ở vai, Long Thành nghiêm túc muốn giáo huấn hai hậu sinh tiểu bối này. Bởi vậy vừa xuất đao đã muốn chém đứt cánh tay của bọn hắn.

Nhưng không ngờ, kỳ công Bạch Liên luyện sở trường cảm ứng, thân thể gặp phải sát ý ngoại lai, rụt cánh tay một cách tự nhiên, không thể chém trúng. Đây là phản ứng tự nhiên của thân thể, ngay cả bản thân nàng cũng chỉ hơi phát giác. Mà Đường Dịch thì bởi vì trong trạng thái chuẩn bị chiến đấu, vận công phu thiết chưởng, cánh tay cứng như kim thiết. Long Thành cầm lưỡi đao bình thường, chém Đường Dịch bằng đao thứ nhất tràn đầy sát ý, tuy chém khoảng tấc vào thịt, nhưng không thể chặt cánh tay xuống. Chỉ thụ thương mà thôi.

Nhưng không ngờ một đao của hắn có uy thế như vậy, trước đó thật sự không ai có thể tưởng tượng được.

Hoàng thượng thu hồi lòng khinh thị, vận chuyển nội lực một vòng, phát hiện vận hành chân khí không ngại, bình tĩnh nói: “Đây là...... Đao pháp gì?”

Long Thành cầm chuôi đao, nhàn nhạt nói: “Các ngươi hủ lậu, há có thể lý giải tinh nghĩa của đao pháp Đao Ma. Cẩu hoàng đế, ta từng phát thệ, nếu ngươi rơi vào tay ta, nhất định phải thiên đao vạn quả ngươi. Hiện nay, ta có thể tha cho ngươi, chỉ cần ngươi đáp ứng một điều kiện của ta......”

“Làm càn!”

Mấy Tiềm Long Thập Thất Sĩ tại chỗ và hoàng thượng, đều thấy một nữ tử dung mạo cực diễm lao ra. Tư thái thành thục, lả lướt thon dài, không đâu không phải phong thái của mỹ nữ tuyệt sắc. Làm người ta phải cố gắng đè ép mới không nhìn vào tư thái dụ hoặc của nàng. Chỉ thấy cặp mắt nàng có mị thái thiên thành, có ma năng câu hồn nhiếp phách, lại khiến người ta nhìn không muốn rời.

Bạch Liên khẽ quát một tiếng, thân pháp như quỷ mị, tung người một cái lao đến bên cạnh Long Thành, một chưởng đẩy thẳng lồng ngực, nói đánh là đánh. Kình phong đột khởi, tới bất ngờ, Long Thành không thể không lui một bước.

Nhưng Bạch Liên không cho hắn bất kỳ cơ hội thở dốc nào, tố thủ trắng nõn như gió táp mưa sa, hai chân thon dài thẳng tắp bọc trong nữ trang lộ ra một đường cong có lồi có lõm, khiến người ta động lòng khó nhịn. Dưới tay lại cứng rắn khác thường. Chưởng pháp của Bạch tổng quản như phồn hoa bó gấm, ngoài ưu nhã văn tú ra còn nhanh, khéo, chuẩn, ác, lực sát thương không kém đường lối đại khai đại hợp chút nào, công cho Long Thành không ra tay rút đao được. Long Thành sở trường đao pháp, tay không tương đối với Bạch Liên cực kỳ không tiện. Hơn nữa nàng nói đánh là đánh, lòng cương nghị không sợ đao pháp Đao Ma, càng làm Long Thành kinh ngạc.

Bạch Liên lăn lăn lộn lộn qua hơn bốn mươi chiêu với hắn, đánh cực kì chặt chẽ, ngoại nhân không thể viện thủ. Nhưng nếu không phải như thế, Long Thành sớm đã rút đao nơi tay, dùng đao pháp kỳ dị khó lường, khó mà ngăn cản của hắn. Tại trận lại không người có thể kiềm chế được hắn.

Về chưởng pháp, Long Thành không phải đối thủ của Bạch Liên, dần dần rơi xuống hạ phong, nơi đây hắn còn bị địch nhân bao vây, không nhịn được thấp thỏm không yên. Vận đủ nội lực, một chưởng mãnh kích, thế muốn bức Bạch Liên so đo chân lực với hắn.

Nhưng Bạch Liên chợt ngửa ra sau né tránh một chưởng của Long Thành, vòng eo non mịn mềm mại như không xương. Hôm nay, nữ trang của nàng bó chặt hơn thường ngày, vẻ đẹp của bắp đùi sớm đã bày ra không sót lại, tiện nghi những xú nam nhân này từ lâu. Mà lần uốn eo này, áo vải buộc chặt, hiện ra hai hõm eo, càng lộ ra cặp mông tròn trịa cao vút dưới eo, như mây núi. Xưa nay Bạch tổng quản không mặc nữ trang, chợt mặc một lần, khiến nam nhân ở đây suýt nhìn rụng con ngươi, bản thân lại không hề hay biết.

Bạch Liên tỏ ra yếu thế né tránh một chưởng này, vào lúc này mũi chân vẩy ngược lên, trực chỉ eo. Một chiêu này bất thình lình, Long Thành vội vàng né tránh, lại nghe được một tiếng keng, trường đao bên hông bị Bạch Liên một cước đá ra ngoài.

Thì ra Bạch Liên nhìn thấu, chiêu này của hắn không dùng trường đao không thể thi triển, nghĩ biện pháp lấy đi vũ khí của hắn.

Long Thành vội vàng lui lại, lại bị bốn Tiềm Long Thập Thất Sĩ bị thương âm thầm bao vây. Tuy sức chiến đấu của bọn hắn không còn một nửa, nhưng liên thủ vây công, cũng không phải không có uy hiếp với Long Thành.

Sát ý trong mắt Bạch Liên cực thịnh: “Hai vị này là thánh thượng và hoàng tử đương triều, mãng phu nhà ngươi, dám thương tới long thể!”

Long Thành nhìn bội đao đã đi xa, dường như đang tính toán thực lực của địch nhân lần nữa, trầm thấp nhàn nhạt nói: “Cho dù tay không, ta vẫn có thể thi triển Tử Vong Như Phong.”

“Ngươi có thể thử lại lần nữa. Vừa rồi đao của ngươi không thể chém trúng cha gia, có thể thấy vẫn có sơ hở. Ta sẽ không cho ngươi cơ hội nữa.”

Con ngươi như cắt thu thuỷ của Bạch Liên nhìn chằm chằm hắn, chân mày khóe mắt, mị thái thiên thành, ngay cả nói chuyện cũng tạo thành một loại phong hoa tuyệt đại. Tuy vô tâm dùng mị, lại câu hồn đoạt phách hơn. Cái nhìn lướt này, ngay cả Đường Dịch luôn không hứng thú với nữ sắc lắm, cũng không nhịn được chăm chú nhìn thêm.

“Đao tiếp theo thi triển ra, nếu ta không chết, chính là ngươi chết.”

Long Thành nhún nhún vai nói: “Ta đích thực không nắm chắc chém trúng ngươi, nhưng ta nắm chắc chém trúng người khác. Nếu muốn giết ta, có thể, nhưng hơn phân nửa người trong này cũng sẽ chết. Trong đó, có khả năng sẽ bao gồm hoàng đế của các ngươi. Ngươi muốn cược không?”

Bạch Liên rơi vào trầm mặc, dù sao hoàng thượng ở đây, nàng không có quyền hạ quyết định lớn như thế.

Hoàng thượng kiên nghị nói: “Bạch tổng quản, buông tay liều đi. Đời trẫm tuyệt không bị người uy hiếp. Nếu muốn giết trẫm, xem hắn có bản lãnh này không!”

Nhưng Bạch Liên vẫn mê mang, Tử đại nhân cũng ở chỗ này. Vừa nãy còn bị thương, muốn nàng không nhìn tình cảnh của Tử đại nhân, buông tay đánh cược một lần, nàng không thể làm được.

Trong lúc căng thẳng, đột nhiên nghe được tiếng kêu thảm bên ngoài.

“Long Thành! Tới cứu lão phu!”

Long Thành và đám người Bạch Liên đều ngẩn ra, đây không phải là...... Giọng Khổng Đoan sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Quang Anh Luong
23 Tháng tư, 2019 23:30
hơ... Hôm nay muộn thế bác? Bị sao ah? -_-
Quang Anh Luong
21 Tháng tư, 2019 22:42
Ách, toàn mấy cái tiểu sử kinh khủng nhất :v lão Phi Chân giờ vẫn chưa phá được tâm ma, đợi lão phá được tâm ma chắc sẽ ngang được Bàn Cổ :v
Hoaqin
21 Tháng tư, 2019 18:41
Tán thần tôn, Dạ La bảo với Đại La sơn thôi =))
Quang Anh Luong
21 Tháng tư, 2019 18:23
sạch sẽ? Từ cha mẹ tới Tán thần tôn tới Dạ La bảo, Thiếu Lâm, Đại La, Võ Đang các thứ á? Uầy, căng :))
Hoaqin
21 Tháng tư, 2019 15:36
Thiên Hồ đoán đúng sạch thân phận của main, cơ mà không có chứng cứ Quyển sau chắc vui
Quang Anh Luong
19 Tháng tư, 2019 10:40
thôi thì tự tìm nhé
Quang Anh Luong
19 Tháng tư, 2019 10:39
*** ấy
Quang Anh Luong
19 Tháng tư, 2019 10:39
quào
Quang Anh Luong
19 Tháng tư, 2019 10:39
sang '***'
Quang Anh Luong
19 Tháng tư, 2019 10:39
***, tự tìm
vo danh 2
19 Tháng tư, 2019 10:29
bác nào cho em link bản cv đc ko
Quang Anh Luong
19 Tháng tư, 2019 01:15
3 tháng là đủ để cái kinh thành loạn mấy lần rồi
Quang Anh Luong
19 Tháng tư, 2019 01:14
3 tháng :))
Hoaqin
18 Tháng tư, 2019 23:17
Cần 3 tháng hấp thu thiên địa nguyên khí mới khỏi được =)) Hấp thu xong độ kiếp phi thăng, truyện chuyển thành tu tiên là vừa
Quang Anh Luong
18 Tháng tư, 2019 21:17
khỏi hẳn chưa? nặng tới mức tóc chuyển hết thành đen rồi còn gì?
Hoaqin
18 Tháng tư, 2019 12:10
Thì được Lai Kính Chân chữa cho, rồi sư di lôi về phòng ôm ôm ấp ấp Cơ mà chưa thịt
Quang Anh Luong
17 Tháng tư, 2019 23:41
what?? tưởng đang hấp hối trong tay lão đại sau khi quần với Bàn Cổ và bị Thiên Hồ chạm nhẹ một phát cơ mà?? :) ??
Hoaqin
17 Tháng tư, 2019 21:50
Ôm ôm ấp ấp với tiểu sư di trong phòng ngủ, đang chờ chương mới xem có thịt không
Quang Anh Luong
17 Tháng tư, 2019 21:01
Thớt ới ời, tình hình lão Phi Chân thế nào rồi? spoil nhẹ tí :))
Thanh Hai
17 Tháng tư, 2019 07:23
truyện hay kinh khủng
ngocbaobt3000
15 Tháng tư, 2019 21:07
Viết làm thoái ẫn, đọc làm trang bức.
Quang Anh Luong
15 Tháng tư, 2019 18:20
Có, Tuyết đấy
sscdcd
14 Tháng tư, 2019 16:25
main có vợ ko các đạo hữu :))) để ta có động lực
fatelod
13 Tháng tư, 2019 19:15
từ bên cv qua đây hóng spoil=))
Hoaqin
13 Tháng tư, 2019 14:34
Ngôi thứ nhất và ngôi thứ ba. Chủ yếu là ngôi thứ nhất
BÌNH LUẬN FACEBOOK