Trong nháy mắt giơ đao, thân thể Long Thành bắt đầu tan vào hắc ám, tan rã thành khói đen không thể phân biệt.
Sát ý và đao khí càn quét, kéo theo Tử Vong Như Phong.
Thanh niên giọng nói thảnh thơi, lại không lộ vẻ bất ngờ.
“Vừa bắt đầu đã dùng tuyệt chiêu áp đáy hòm, thật để mắt ta a.”
Lời của hắn tuyệt không tương xứng với động tác, giọng nói du dương, lại tản ra sát khí phô thiên cái địa.
Sát khí này như thần phong ra khỏi vỏ, kiếm quang lóe lên, thoáng qua liền mất.
Bỗng thấy khói đen lập tức hóa thành xác phàm, Long Thành lại hiện thân từ trong bóng tối. Hán tử vốn nên ở ngoài mấy trượng, không ngờ đã giết tới hơn trượng trước người thanh niên. Thân thể Long Thành lăng không, ngay trên đầm nước. Phạm vi vốn nên tung bay sương mù hoàn toàn biến mất, nhưng bây giờ không thể quan tâm phải chăng đã bị phá chiêu, không để ý có thể bị rơi xuống nước. Hắn ngưng thần thu khí, thân thể như chim yến bay loạn, mũi chân đạp trên mặt nước, tạo ra một gợn sóng. Hán tử cường tráng dựa vào lực đạo trong chớp nhoáng này, hóa thân vòi rồng, đao phong vang dội, người đi theo đao. Hình thành một phong bạo cỡ nhỏ, lại phát động công kích từ thấp đến cao ở một góc độ hiểm kỳ.
Cao thủ nổi bật trong mười lăm năm hoàng kim của Ma giáo, chắc chắn có thực lực khiến cái gọi là hảo thủ nhất lưu hiện nay xấu hổ.
Không nói gì khác, chỉ riêng chiêu khinh công tuyệt nghệ ‘Ngưng Hư Độ Thủy’ này, đã khiến không biết bao nhiêu cao thủ võ lâm nhìn mà phát khiếp. Trong Tiềm Long Thập Thất Sĩ, có thể có tạo nghệ khinh công như vậy, cũng không vượt quá ba người, những người còn lại không thể so sánh. Trong Tiềm Long Thập Thất Sĩ, khinh công của Đường Dịch coi như không tệ. Nhưng còn kém cảnh giới ‘Phong Hành Thảo Yển’ người trong võ lâm nói đến hơn một bước, càng không nói đến ‘Ngưng Hư Độ Thủy’ cao hơn một tầng.
Đao pháp của Long Thành cũng không phụ thân phận truyền nhân Đao Ma chút nào, một đao này lăng không khởi ý, vốn nên rơi xuống hạ phong. Nhưng hắn không chút hoang mang, lại tiến công từ góc độ khác, nếu có người ngoài ở đây, nhất định phải khen hay một tiếng vì sự dũng mãnh và cơ biến của hắn.
Một đao này tuy lâm thời biến chiêu, lại không thấy vội vàng chút nào, thế công lăng lệ chi cực. Nhưng lúc đao phong quất vào mặt, phong mang sắp tới, động tác của Long Thành ngừng lại.
Thanh niên giơ tay lên, đao chiêu như vòi rồng đột ngột trệ tắc, tay chân không nghe sai khiến, dường như bị người trói tay trói chân, dùng lực từ góc độ khác nhau, phá hủy cân bằng toàn thể của đao chiêu. Bản năng chiến đấu của Long Thành cảm thấy nếu không né tránh, thân thể tự do tiến một bước là thất thủ tay người. Đảo ngược xoáy ra một đao, thân pháp như cá bơi, chân đạp mặt nước, nhảy liền ba lần, trở về chỗ cũ.
Cúi đầu nhìn lại, trên mũi đao, ống tay áo, giày của mình đều có một vết tích tinh tế.
Long Thành kết hợp thể nghiệm tự thân, lặng lẽ nghĩ một lát, nhíu mày nói: “Tơ...... Đây là Thao Huyền Thuật của Phù Tang, không ngờ các hạ là người Đông Doanh quốc?”
“Đây không phải Thao Huyền Thuật, võ công này gọi là Dạ La Thiên Ti, ta mới sáng tạo hai năm gần đây. Nguyên lý có nhiều khác biệt với Thao Huyền Thuật, không cần bố trí cạm bẫy từ sớm. Nhưng đại khái tu luyện khó khăn hơn nhiều. Ta tìm được một truyền nhân không tệ, thiên tư rất tốt, có hình bóng của ta khi còn bé. Đáng tiếc làm người quá chính trực, có lẽ còn phải chờ mấy năm.”
Thanh niên không tiến lên truy kích, trái lại cười nói chuyện trời đất với Long Thành, ngữ khí thân thiết như lão hữu nhiều năm không gặp.
“Còn ngươi? Võ công đao pháp của ngươi, có tìm được truyền nhân tốt không?”
“Không dám.” Long Thành không dám thất lễ, nhìn chằm chằm bóng tối, bàn tay nắm chặt chuôi đao, không dám buông lỏng, “Võ nghệ tại hạ khá tạp, trước khi được ân sư cho phép, không được tự truyền ngoại nhân.”
Thanh niên cười nói: “Ngoại nhân? Có bao gồm mười lăm người trốn sau lưng ngươi không? Đều xuống thôi.”
Long Thành cảm thấy hơi rét, thủ hạ của hắn không nhiều, nhưng đều là tinh anh trong ma giáo. Vừa rồi giao chiến với hoàng thượng thất bại, đương nhiên tùy cơ ứng biến, tiềm ẩn vào Phi Vân đường, lại quay về tìm chủ tử. Nhưng những người này đều là hảo thủ võ công cao cường, nội công có tạo nghệ tương đối, tinh thông ẩn náu chi đạo. Ngay cả Long Thành cũng không chắc bọn hắn có tới hay không, thanh niên này đứng xa hơn lại có thể phát hiện, đây là tu vi nội lực bực nào?
Long Thành thầm nghĩ: Hắn ở xa như vậy cũng có thể nghe rõ nhân số, tu vi nội công như vậy, sợ rằng không thua lão tông chủ năm đó...... Người này còn trẻ, làm sao có thể?
“Xuống thôi, trước mặt phương gia, chúng ta đừng bêu xấu.”
Đến khi Long Thành hạ lệnh, thủ hạ sau lưng mới nhảy xuống từ chỗ tối của bậc thềm, yên tĩnh đứng sau lưng hắn, nhìn nhân số quả nhiên là mười lăm người.
Thanh niên cười nói: “Ngươi còn chưa nói xong. Võ công của ngươi không truyền ngoại nhân, cũng không truyền những người này sao?”
Long Thành cố nén không vui, cao giọng nói: “Bọn hắn không phải ngoại nhân, bọn hắn là hảo huynh đệ đồng sinh cộng tử nhiều năm qua, dù trải qua những ngày liếm máu đầu đao khó khăn, vẫn kiên định không thay đổi, không rời không bỏ. Long mỗ có thể được bất kỳ người nào trong bọn hắn, đã là may mắn suốt đời. Kế ly gián của các hạ, cũng không cao minh. Long Thành tự nhận không phải đối thủ của các hạ, nhưng các hạ có ý nhục ta, Long mỗ không biết tự lượng sức mình, mời các hạ chỉ giáo.”
Mười lăm người sau lưng đồng thời quát lên: “Ám Phong đường mời các hạ chỉ giáo!”
Tuy chỉ có mười lăm người, nhưng âm thanh to như bách thú gào thét, dường như tiếng vọng làm toàn bộ mật thất chấn động.
Ám Phong đường, chính là đường khẩu Long Thành quản lý, chuyên trách công việc sưu tập tình báo. Năm đó cũng tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ, nhân tài đông đúc. Lúc thanh danh vang nhất, thủ hạ có hơn ba trăm mật thám. Chỉ là Ma giáo hủy diệt, phong lưu vân tán, bây giờ mười lăm người này, chính là nhân số còn lại của Ám Phong đường.
Nhưng thanh niên vẫn không đổi ý cười: “Ngươi nói không được ân sư cho phép không thể truyền thụ, là nói lão Đao phải không?”
“Lão Đao......”
Các hán tử Ám Phong đường lộ vẻ khó hiểu, chỉ có Long Thành nhớ mang máng, năm đó người quen của Đao Ma —— cũng không có mấy ai —— đều gọi hắn như vậy. Ngoại trừ giáo chủ, hai vị tông chủ, ba vị pháp vương, thì chỉ còn vị đại nhân kia.
Nhưng thanh niên này không thể là một người trong bọn họ.
Tiếng thanh niên kéo mạch suy nghĩ của Long Thành trở về.
“Ngươi biết không? Vì sao Tử Vong Như Phong lợi hại?”
Trong giọng nói của hắn, lộ ra cảm giác quen thuộc không nói ra được, khiến Long Thành càng thêm hoài nghi đôi tai và ký ức của mình.
“Tử Vong Như Phong huyền bí ở chỗ, có thể dùng một lớp đao khí vô hình làm tê liệt thần chí của địch nhân trong một hơi, cộng thêm thân pháp cao minh hơn người, khiến địch nhân sinh ra ảo giác đao thủ hóa thân khói đen. Nếu chiêu này thiếu đi mười phần sát ý thôi động, sẽ không thể tê liệt đối thủ. Vừa rồi ta phát ra sát khí mạnh hơn ngươi, chiêu số của ngươi lập tức tan rã. Năm đó, lúc lão Đao sáng tạo một đao này, ta cũng đã nói nếu đối phương thật là cao thủ, một ý niệm cũng có thể phá, còn không bằng dùng ma đao của hắn. Hắn lại nói, đao pháp của hắn, người ngoài không học được, đây là sáng tạo cho người khác dùng. Thường ngày, thời gian tên kia thân cận heo chó dê bò còn nhiều hơn người, lại có mặt này, ngươi không ngờ đúng không. Một đao này, hắn sáng tạo cho Ám Phong đường các ngươi, nếu ngươi không phát dương quang đại, chẳng lẽ không phụ lòng hắn.”
Long Thành không dám mất cấp bậc lễ nghĩa, khom người nói: “Đa tạ các hạ trần thuật, giải nan đề nhiều năm trong lòng Long mỗ. Nhưng chuyện này can hệ trọng đại, nếu Long mỗ may mắn gặp lại Đao Ma tiền bối, đích thân cung thỉnh giáo ích.”
Thanh niên bật cười nói: “Vẫn muốn tự đi hỏi? Ngươi vẫn không đổi được tính cứng đầu a.”
“Long mỗ còn muốn thỉnh giáo, rốt cuộc các hạ là ai?”
Giọng nói Long Thành hơi nóng nảy, thanh niên này lộ ra quá nhiều tin tức nội bộ của Ma giáo, khó mà tưởng tượng có người ngoài biết nhiều chuyện của Ma giáo như vậy.
“Nhưng bất kể các hạ có quan hệ gì với giáo ta, chỗ các hạ đứng chính là giáo ta...... Mời ngươi rời khỏi chỗ đó!”
Thanh niên lẳng lặng nhìn chăm chú vào Long Thành, không nói một lời. Trong hắc ám, Long Thành không thể thấy rõ dung mạo của hắn, ngay cả vừa nãy tới gần cận chiến, cũng cảm thấy như vậy. Dường như trên mặt hắn có một lớp sương mù nhìn không thấu, khiến người không thể phân biệt dung mạo. Thị lực đặc biệt của Long Thành cũng không thể nhìn thấu.
Nhưng trong hắc ám như vậy, mắt thanh niên lại rất trong, như tinh quang. Hắn lẳng lặng nhìn Long Thành một lát, tiếp một câu.
“Ngươi muốn nói là ‘Thánh địa giáo ta’, đúng không.”
Long Thành đột nhiên nắm chặt chuôi đao, tính cả mười lăm tên huynh đệ sau lưng, trừng mắt nhìn đối phương. Hơn nửa ngày sau mới chậm rãi buông ra, dường như cuối cùng xác định đối phương không có địch ý, mới thăm dò hỏi.
“Các hạ...... Chẳng lẽ là huynh đệ của Ám Nguyệt tông?”
Long Thành thật sự không biết thanh niên này xuất hiện từ đâu, võ công cao cường như vậy, rõ sự vụ của bản giáo như lòng bàn tay, ngay cả chuyện cũ trước đây cũng có thể giải thích. Tuy Long Thành không nhớ trong Ám Nguyệt tông có cao thủ thanh niên như vậy, nhưng ngoại trừ lời giải thích này ra, hắn cũng không nghĩ ra những lý do khác.
“Không, ta không phải.”
Long Thành cảm thấy âm u: Nói cũng đúng, giáo chủ mất tích, lão tông chủ quy tiên, sau đó Ám Nguyệt tông chia năm xẻ bảy, lấy đâu ra huynh đệ cũ. Năm đó nếu giáo ta có thiếu niên cao thủ như vậy, há không trọng dụng.
“Long Thành cô lậu quả văn, không nhận ra đại danh của các hạ. Nhưng nếu các hạ biết nơi đây chính là thánh địa giáo ta, tại hạ khuyên các hạ không nên tiếp tục đứng trước cửa.”
Thanh niên khoanh tay, đầy hứng thú nói: “Nếu ta nói không thì sao?”
Long Thành lẳng lặng nói: “Vậy thì Long Thành còn một hơi, cũng không cho người vũ nhục giáo ta. Nếu các hạ khăng khăng như thế, Long mỗ biết rõ không địch lại, trên dưới Ám Phong đường ta, hôm nay chỉ có chết mà thôi.”
“Ngươi là người trong Ma giáo, nhưng vì nơi này, có thể đầu nhập dưới tay quan viên triều đình.”
Giọng thanh niên có chút trêu tức: “Các ngươi làm việc dưới tay Khổng Đoan, hẳn là làm trái tính tình của các ngươi, sợ rằng sống còn khó chịu hơn chết a.”
Nói xong câu này, trên dưới Ám Phong đường lộ vẻ không cam lòng, hiển nhiên đều cảm thấy hành động của Khổng Đoan rất vô liêm sỉ.
“Những người các ngươi đều có bản sự, đặt trên giang hồ, tất nhiên có thành tựu không nhỏ. Lại lưu lạc thành vũ khí trong tay Khổng Đoan, bị hắn điều khiển như xác không hồn, chỉ vì đồ vật trong cửa này, các ngươi cảm thấy, đáng giá không?”
Câu trả lời có thể nói là không ngạc nhiên chút nào, người Ám Phong đường, không ai do dự nửa điểm, cùng nói.
“Đáng! ! ! !”
Âm thanh lớn chói tai, thanh niên bịt lỗ tai như không quen.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng mười, 2019 17:22
Tô Lê tank 1 hit cho thanh niên Phi Hoa, giờ đang nằm nôn máu thành lít =))
02 Tháng mười, 2019 11:03
Lão Hoa :))) Lâu lắm không gặp :))
25 Tháng chín, 2019 14:47
Tem :)))
08 Tháng chín, 2019 18:22
Không sao :))) còn nhớ là tốt rồi
08 Tháng chín, 2019 12:26
Sorry anh em, đợt này thi kỳ hè cộng thêm bảo vệ báo cáo mệt thành cún nên không up chương được
08 Tháng chín, 2019 11:44
2 chữ ‘mất phí’
03 Tháng chín, 2019 11:53
Hi truyện này đc mà sao cvt ko thấy dịch nhỉ
01 Tháng chín, 2019 23:10
Sao lần này lâu thế bác? :v Bận ah? Hay ốm cmnr? -_-
28 Tháng tám, 2019 19:17
Thank :))
28 Tháng tám, 2019 19:16
Thớt ah? Up sớm vậy? :))) truyện còn dài, giữ sức giữ sức
27 Tháng tám, 2019 22:57
Thấy bảo su phụ vs lão sư phụ ba chiêu ko làm minh phi chân đứng dậy nghe hoang mang ghê
27 Tháng tám, 2019 19:09
Thank chương mới :))
27 Tháng tám, 2019 19:09
Bác up đúng lúc ta đang ăn :v
26 Tháng tám, 2019 00:58
Chương mới chương mới :)) lão Hoa vất vả ~ ^v^
26 Tháng tám, 2019 00:57
Một chín một mười đi :v Lão đấy trông bựa bựa mà trâu bò có số má đấy :// Không cần bật Chúc chiếu u huỳnh mà vẫn oánh ngang một con lục hung mới sinh
25 Tháng tám, 2019 18:45
bộ này ai cũng hài :v
25 Tháng tám, 2019 09:56
Ko thấy thằng sư phụ nó hiện hình nhỉ nghe nhiều ghê ko biết thằng nào hơn
24 Tháng tám, 2019 20:14
Thank thớit. Cứ tưởng Ngọc Phi Diên bá thế nào mới ngang cơ được với Minh Tố Vấn. Hóa ra là do não rỗng quá nên mới thế.
24 Tháng tám, 2019 16:12
Đọc đoạn oánh Bàn Cổ phê hơn, dù không nhắc nhiều lắm
24 Tháng tám, 2019 16:12
Thank :))
23 Tháng tám, 2019 19:32
lâu lâu đọc lại khúc Mpc đánh với ABLT cuốn vl
23 Tháng tám, 2019 15:56
Thank lão Hoa :))
22 Tháng tám, 2019 18:34
Chương mới :))
21 Tháng tám, 2019 13:01
Thank thớt :)) chuẩn bị nếm thử trứng xào cà chua của Hiểu :)))
20 Tháng tám, 2019 14:26
Tem nhá :3
BÌNH LUẬN FACEBOOK