Lạc Kiếm sơn trang là một môn phái đặc biệt.
Trong chốn võ lâm, phàm là hình thành một phái, nếu không có sẵn cơ nghiệp nho nhỏ, truyền thừa thoả đáng, thỉnh thoảng xuất hiện một hai nhân tài duy trì, dần dần khuếch trương theo thời đại, tỷ như Hàn Sơn tự. Thì sẽ có dị nhân bất ngờ nhảy dù, tự lập môn hộ, rực rỡ hào quang trong võ lâm, giống như Thiếu Lâm tự.
Trong ấn tượng của đa số người, khởi đầu của môn phái võ lâm luôn không thoát ly được khái niệm cố định như ‘Tản mạn’, ‘Lỏng lẻo’, ‘Tùy tính’.
Cho dù là tổ chức bang phái có quy tắc nghiêm ngặt, hay là danh môn chính phái có thanh quy bó buộc, cũng phần lớn bởi vì thủ lĩnh sáng lập liên tục phạm sai lầm, mới cải chính từng chuyện. Mà thực tế cũng là như thế, ví dụ Hàn Sơn và Thiếu Lâm tự. Lúc mới thành lập, tăng nhân trong chùa cũng từng nhiều lần phá giới động võ, nói êm tai là nhậm hiệp hảo nghĩa, nói khó nghe thì là tàn nhẫn tranh đấu.
Bất kể định nghĩa thế nào, lúc mới sáng lập, những môn phái này luôn luôn không thoát phạm trù ‘Tự do tự tại’.
Chỉ có Lạc Kiếm sơn trang, vừa bắt đầu đã không giống quá trình sáng lập của các đại môn phái. Người sáng lập Lạc Kiếm sơn trang phi thường phổ thông, thậm chí phổ thông đến đi trên đường cũng không thể khiến người chú ý. Hắn tầm thường không có gì lạ, thậm chí võ công cũng không biết. Nhưng quy củ lập ra lại nghiêm ngặt rõ ràng, tỉ mỉ hơn đại đa số chính phái võ lâm, còn khắc nghiệt hơn rất nhiều bang phái võ lâm. Hắn thường nói: Người có thể thay đổi, quy củ không thể hỏng.
Hắn chấp hành những quy tắc này với thái độ kiên quyết gần như ngoan cố, không môn nhân nào có thể thay đổi.
Loại tác phong này, thật sự không giống tố chất mà nhân sĩ võ lâm truy cầu tự do nên có.
Mà đáp án cũng rất đơn giản, bởi vì hắn vốn không phải nhân sĩ võ lâm.
Lạc Kiếm sơn trang, lập nghiệp với một gian nhà xưởng đúc binh.
Sóc bản trục nguyên, quá khứ của Lạc Kiếm sơn trang, chỉ là một nhà xưởng nho nhỏ với âm thanh gõ sắt không dứt bên cạnh Thái Hồ. Không biết bắt đầu từ năm nào, cũng không biết người sáng lập ban đầu họ gì tên gì. Bọn hắn chỉ có, quy củ rèn đúc nghiêm ngặt hơn chùa miếu lục lâm và kỹ nghệ không ai ở Giang Nam có thể sánh bằng mà thôi.
Đến khi một học đồ họ Lạc trong nhà xưởng, không chịu nổi yêu cầu khắc nghiệt nơi đây, nửa đêm trộm bí mật rèn đúc của nhà xưởng trốn chạy, chuyện mới có cải biến.
Hai mươi năm trôi qua, nhà xưởng vẫn là nhà xưởng đó, Giang Nam lại có thêm một tòa Lạc Kiếm sơn trang.
Lạc Kiếm sơn trang dùng tốc độ, chất lượng, độ chính xác không ai bằng, chấp nhận đơn đặt hàng của các lộ anh hào giang hồ. Hoả tốc trở thành phong vân nhi trong giới dã binh Giang Nam, quy mô càng lớn mạnh, mỗi ngày người bái sư học nghệ có thể xếp thành mấy chục dặm bên bờ Thái Hồ.
Học đồ họ Lạc đã không gọi là Lạc tiểu nhị, khi đó hắn tên là Lạc Bắc Thần, chính là chú kiếm sư đệ nhất Giang Nam.
Về sau, không có bao nhiêu người biết tung tích của xưởng nhỏ đó. Có lẽ đã đổ nát, có lẽ tất cả mọi người không thủ hộ được quy củ khắc nghiệt đó, hoặc là có người không thể tiếp thu được vũ khí đệ nhất Giang Nam, không phải xuất từ tay chú kiếm sư đệ nhất Giang Nam.
Lạc Kiếm sơn trang đứng vững như thế. Sau khi phát triển, cơ bản giống môn phái khác trong chốn võ lâm. Sau khi kinh lịch mấy trăm năm, cũng trở thành một thế lực lớn của võ lâm.
Nhưng, so với Lư Sơn kiếm quan cũng lấy kiếm nổi danh trên đời, cũng đứng trong Bạch Vương thất quan, Lạc Kiếm sơn trang có khác biệt từ căn bản.
Với Lạc Kiếm sơn trang mà nói, kiếm pháp chỉ là giá trị kèm theo kiếm. Thậm chí ở Lạc Kiếm sơn trang trước kia, không nhiều người quan tâm đến nó. Có thể nói là sản phẩm mới ra đời trong trăm năm qua.
Trong kiếm giới, nếu nói Lư Sơn kiếm quan là ‘Khai sáng nghiên cứu’ và ‘Bảo lưu truyền thừa’, như vậy Lạc Kiếm sơn trang thành lập vì ‘Hoàn thành nhiệm vụ’ và ‘Phát huy sở trường’.
Một là đạo, một là khí, hoàn toàn không thể nói làm một.
Cho nên tới hôm nay, tuy Lạc Kiếm sơn trang có kiếm thủ trứ danh và cao thủ võ công có thể so với Lư Sơn kiếm quan, nhưng số lượng lý luận về kiếm đạo, lại chênh lệch không chỉ gấp mười lần, thấy rõ khác biệt.
Lạc Kiếm sơn trang giải thích là, thứ Lạc Kiếm sơn trang nghiên cứu và khai sáng, không phải kiếm thuật, mà là kiếm khí.
Từ chuyện Chú Luyện phòng của Lạc Kiếm sơn trang lại có thể ngang vai ngang vế với Kiếm phòng đại biểu cho gia chủ Lạc gia, đủ chứng minh sự coi trọng của Lạc Kiếm sơn trang với rèn đúc.
Nhưng trong Chú Luyện phòng của Lạc Kiếm sơn trang, phải chăng đến nay vẫn có thể nghe thấy tiếng gõ sắt đơn điệu nhưng êm tai đó, sẽ là bí ẩn mà ngoại trừ Lạc gia, ai cũng không biết.
—— Trích từ << Bí văn sáng lập Lạc Kiếm sơn trang · Hắc Bạch Giám >>
************
“Tư Mệnh thay mặt gia phụ gia thúc, cảm ơn hai vị đại giá quang lâm. Mấy ngày này Tư Mệnh vẫn ở trấn Tàm Hồ, chỉ cần Luyện nữ hiệp muốn, nguyện làm dẫn đường.”
“Lạc huynh nói gì vậy, tiểu muội cảm ơn thay sư phụ sư tỷ, mời.”
“Mời.”
Đêm đã dần dần đen, ngoài cửa một gian tiểu viện lịch sự tao nhã ở trấn Tàm Hồ, thiếu nữ áo lục đoan trang mỹ mạo tiễn biệt thanh niên lễ phép nghe tin tới cửa bái phỏng.
Thanh niên rất có cấp bậc lễ nghĩa, liên tục từ biệt khách quý, mới thật sự lên kiệu rời đi.
Thanh niên này tuổi không lớn lắm, lại lão luyện thành thục. Tên hắn là Lạc Tư Mệnh, chính là người chủ sự của Lạc Kiếm sơn trang hiện nay, Lạc gia tứ công tử.
Lần gặp mặt vừa nãy không tính là vui mừng, cho dù hai vị nữ hiệp của Ngô Đồng Kim Vũ hiên ôn nhã hữu lễ, nhưng sự lạnh lùng và căm thù dưới ngữ khí bình thản và cung kính, lại là không nói một lời cũng hiểu rõ ràng.
Lạc Tư Mệnh nhẹ nhàng bóp mi tâm, cảm thấy hơi đau đầu.
Tuy Tử Ngô Đồng chưởng môn lâu không quản, nhưng tính nàng hà khắc mạnh mẽ, xưa nay không thích có người khoe khoang võ công binh khí trước mặt mình. Tuy không nói rõ là ai làm, nhưng một cây Thanh Cương Hàng Ma trượng đưa đến Ngô Đồng Kim Vũ hiên bị người dùng thủ pháp nặng chấn thành ba đoạn, cũng cho thấy thái độ của Ngô Đồng Kim Vũ hiên trong chuyện này.
—— Cũng được, đến ngày Luyện Thần Chú Hội, tự có cơ hội làm sáng tỏ hiểu lầm.
Lạc Tư Mệnh suy nghĩ như vậy, cuối cùng cuộc tụ hội hôm nay cũng có kết thúc. Hắn nghênh đón hai người Khuông Lăng, cộng thêm hai vị nữ hiệp của Ngô Đồng Kim Vũ hiên. Một số nhân vật trọng yếu đã đến, cũng làm hắn hơi yên tâm.
Nhưng vừa định buông lỏng, trong đầu lại không tự chủ được, nhớ tới cô nương hôm nay vớt từ trong sông lên, người có ánh mắt như thần phong ra khỏi vỏ, tướng mạo lại kiều mị động lòng người.
Không nhịn được tim đập nhanh một nhịp.
—— Ta, ta đây làm sao vậy? Tâm thần không yên, chẳng lẽ là luyện khí xảy ra sự cố.
Lạc Tư Mệnh xưa nay thận trọng bèn tĩnh tọa trong xe, vận khí trọn vẹn ba lần, xác nhận không có điềm báo tẩu hỏa nhập ma, mới hơi an tâm.
Xe ngựa đi về phía trước, cuối cùng cũng đến một gian nhà lớn hắn đang ở.
Lạc Tư Mệnh đi vào viện tử, tìm được quản gia đã hỏi: “Vị cô nương hôm nay đâu?”
“Trong phòng trọ ở hậu viện, Ngạo Tuyết đang chăm sóc.”
Lạc Tư Mệnh nhớ tới thương thế của cô nương kia nặng nề, võ công của Ngạo Tuyết có mạnh hơn nữa, nội công chưa hẳn thâm hậu, nghĩ tới nghĩ lui không yên lòng, vẫn đi đến phòng trọ ở hậu viện.
Một nữ lang xinh đẹp ước chừng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi đang ngồi bên giường. Làn da của nàng trắng như tuyết, ngũ quan thanh tú, mặc một bộ áo đen, phía sau có một thanh trường kiếm mặc ngọc cực kỳ chói mắt. Tuy nàng đang chiếu cố bệnh nhân, nét mặt không giận không vui, không có cảm giác mệt nhọc không chịu nổi, nhưng cũng không có sự ấm áp quan tâm, khiến người không nhìn ra ý nghĩ trong lòng nàng.
“Thiếu gia.”
Ngạo Tuyết thấy thiếu gia xuất hiện, đang muốn đứng dậy hành lễ.
Lạc Tư Mệnh nhấc tay ngăn cản, muốn nàng không được to tiếng, dường như lo lắng nữ tử đang mê man sẽ nghe thấy.
“Thương thế của thụy cô nương có khởi sắc không?”
Từ khi được cứu lên, cô nương này vẫn luôn mê man không dậy, Lạc Tư Mệnh không biết nàng họ gì tên gì, bèn cho nàng một danh hào thụy cô nương.
Ngạo Tuyết cúi đầu nói: “Vẫn không thấy khá. Hô hấp có lúc cấp bách có lúc nhẹ nhàng, có lúc thân thể nóng dọa người, có lúc lại giống rơi vào hầm băng. Gần giống tình hình tẩu hỏa nhập ma, tiểu tỳ không dám ngông cuồng truyền chân khí điều trị cho thụy cô nương.”
Lạc Tư Mệnh trầm ngâm nói: “Ta đã mời danh y cho nàng, không bao lâu sẽ tới. Ta xem khí độ của vị cô nương này, lai lịch phải bất phàm. Ngươi tránh ra chút.”
Ngạo Tuyết không biết thiếu gia muốn làm gì, bèn ‘Hả?’ một tiếng.
Gương mặt tuấn tú của Lạc Tư Mệnh ửng đỏ, ho khan một tiếng nói: “Chuyện khẩn cấp, ta cũng biết chút kỳ hoàng chi thuật. Trước tiên xem cho thụy cô nương. Đây là chẩn trị cứu mạng, về phần nghi ngờ nam nữ...... Tạm thời cũng không quản được nhiều như vậy.”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
29 Tháng mười, 2018 20:11
Mua víp là tự đọc đc à
28 Tháng mười, 2018 10:04
Thì 118, 119 là vip scan ảnh rồi mà =))
Còn xiền thì tốn 300k mua được đến chương mới nhất =))
28 Tháng mười, 2018 09:36
bộ này chả hiểu sao lên vip không có chỗ nào có text ngon hết chắc cvter sắp tới mua vip scan ảnh về làm thôi
28 Tháng mười, 2018 02:57
28 Tháng mười, 2018 02:57
Hy vọng mua ok, giá mua là bao nhiêu thế, mình donate (nếu rẻ ),hhh
27 Tháng mười, 2018 22:52
Mình cũng tìm rồi, căn bản cũng là scan ảnh ra mà thôi
Chưa kể còn sắp loạn chương với đoạn nữa
Thôi thì mua luôn cho lành =))
27 Tháng mười, 2018 22:05
ủa mình tìm text đc tầm thêm ít nhất tầm 100 chương nữa mà. nhưng mình chạy qt đọc lướt nên cũng ko biết chắc chất lượng text ra sao thôi
27 Tháng mười, 2018 18:36
Chính thức hết txt, chương sau là ảnh=))
27 Tháng mười, 2018 13:30
https://book.qidian.com/info/3413343
Có mỗi 28 chương đã drop à
27 Tháng mười, 2018 09:21
Thấy bảo qua arc này truyện bị cho vào vip nên muốn có raw phải bỏ tiền , nên truyện gần nghìn chương nhưng giờ mới cv đc .
26 Tháng mười, 2018 21:08
tên bộ đó là gì thế bạn ơi?
26 Tháng mười, 2018 21:07
Thấy bảo bộ này kẹt txt nên ko dám đọc sợ đói thuốc.
26 Tháng mười, 2018 19:45
Search tên tác giả thì ra một bộ đô thị, không biết có phải không
26 Tháng mười, 2018 15:08
Cơ bản là main sợ gánh nợ của sư phụ :))) sợ nhất là ng ta biết mình là đt lão sẽ phải trả nợ , với cả khi đã vô đối thì muốn hoá trang dễ không :)) , bác cứ từ từ về sau con tác sẽ giải thích đoạn xuống núi vô địch của main , thấy bảo truyện này gần nghìn chương rồi .
26 Tháng mười, 2018 15:05
Bộ cũ tên gì thế bác
26 Tháng mười, 2018 15:00
Tác giả có bộ cũ hay lắm hài hơn bộ này nhiều. Chẳng hiểu sao bộ này nổi ghê thế, còn bộ kia chẳng mấy ai đọc
26 Tháng mười, 2018 12:25
từ đời sư phụ nó đến giờ có hinh vi nào danh môn chính phái quái đâu , chưa kể minh phi chân nó từng ở ma giáo giữ chức cực cao ngang với giáo chủ đấy mà bọn ma giáo gặp nó nói tên là minh phi chân có đứa nào nhận ra đâu vì trước kia nó xài tên khác
26 Tháng mười, 2018 10:53
- Chẳng hay cao danh quý tánh của các hạ là gì?
- Tại hạ đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, tại hạ là ...
- Hóa ra các hạ là... lừng lẫy giang hồ đây sao? Nghe danh đã lâu nay mới có dịp diện kiến. Hân hạnh, hân hạnh.
Người giới võ lâm, lại còn là võ lâm chính đại phái làm gì có chuyện đổi tên đổi họ hành hiệp giang hồ, có chăng có thêm ngoại hiệu nữa thôi. Main đại đệ tử của chưởng môn tam đại phái võ lâm, sư phụ top bảng, võ công lại vô địch thiên hạ mà nói cái tên giang hồ chẳng ai hay biết, Hoàng đế ngờ ngợ rồi quên luôn, cũng thật là kì lạ :D
25 Tháng mười, 2018 23:20
Có sư phụ trùm hóa trang thì đệ tử cũng phải sơ múi được tí chứ =))))
25 Tháng mười, 2018 11:11
hồi nó nổi tiếng xài tên khác với đeo mặt nạ chỉ có mấy trưởng môn mấy phái lớn như võ đan hay thiếu lâm mới biết mặt thôi
25 Tháng mười, 2018 11:02
Muốn che giấu dung mạo thiếu gì cách
Như lúc làm TTT ấy, đeo mặt nạ với để tóc trắng, ai biết được đâu
25 Tháng mười, 2018 10:57
Ko biết vô địch thiên hạ kiểu gì, đánh trăm trận trăm thắng kiểu gì mà ko thấy tên trên bảng, mặt ko ai biết, đến tổ chức tình báo sát thủ hàng đầu võ lâm là Sát Liên cũng ko biết tên, biết mặt luôn =))
25 Tháng mười, 2018 08:32
Còn có 5 chương nữa là hết txt, đọc raw giờ muộn rồi bạn
25 Tháng mười, 2018 02:04
Làm cách nào để đọc bản raw ạ, thèm thuốc lắm r, ai đọc qua nhiều bộ gt em bộ nào cũng hài hài như thế này với
24 Tháng mười, 2018 20:16
gần nghìn chương rồi thì phải
BÌNH LUẬN FACEBOOK