Hoàng cung đại nội, trong ngự thư phòng. Đương kim thiên tử đang triệu kiến một người.
Trong ngự thư phòng bình thường không truyền ngoại thần, ngoại lệ chỉ có hoàng cung nội thị thần cùng được xưng là cận thân thiên tử Quân Vương trắc. Hôm nay người này lại không thuộc hai phạm vi này.
Hoàng thượng thưởng thức một chén trà thơm, mí mắt cũng không nhấc nói với người kia.
"Tống khanh a, ngươi ngồi đi."
Tống Âu kinh sợ: "Trước mặt hoàng thượng há có vi thần vị trí. Thần đứng là được."
"... Ân."
Hoàng thượng kêu khẽ một tiếng, xem như là trả lời.
Hoàng thượng kỳ thực từ trước đến nay không quá chào đón Tống Âu người này. Cũng không phải nghi ngờ hắn năng lực cùng tính cách, chỉ là từ khi Thẩm Y Nhân song thân qua đời, hoàng thượng vẫn luôn đối đãi Thẩm Y Nhân như là thân nữ nhi. Mà Tống Âu lại là Thẩm Y Nhân vị hôn phu tương lai.
Cha vợ nhìn con rể là càng nhìn càng khó chịu. Huống chi Thẩm gia cùng Tống gia thông gia là Thẩm Y Nhân tự mình quyết định, hoàn toàn không có bàn giao cùng hoàng đế. Hoàng thượng không khỏi tích trữ bất mãn với vị hôn phu tương lai, bởi vì kết hợp lợi ích mà chọn của Thẩm Y Nhân.
Huống chi Tống gia vốn là võ lâm thế gia, sau khi quy thuận phân lượng trong triều cũng là rất có ảnh hưởng. Hoàng thượng đối xuất thân như vậy Tống Âu lúc đầu cũng có mấy phần kiêng kỵ.
"Vậy cũng tốt, ngươi liền đứng đi."
Tống Âu mặc dù xuất thân võ lâm thế gia, nhưng vốn có tính khí thư sinh, nho nhã lễ độ, cũng không cảm thấy hoàng thượng đối với hắn như vậy có gì không ổn. Cung kính nói: "Vâng."
Hoàng thượng liếc hai mắt hắn. Lúc trước trên triều đình cách quá xa không thấy rõ ràng, hôm nay mới có cơ hội nhìn kỹ hắn. Tống Âu này nhã nhặn trắng nõn, mày rậm mắt to, để một sợi râu văn sĩ. Bề ngoài ngược lại là tốt. Văn tài võ công không nói lãnh tụ quần luân, tối thiểu gánh Lục Phiến môn vị trí tổng đốc, cũng không kém. Tống gia thật cũng không thiệt thòi Y Nhân nhà ta.
Hoàng thượng quan sát qua vài lần, lúc này mới không nhanh không chậm nói: "Tống khanh, gần đây cùng Y Nhân vẫn tốt chứ?"
"Nhờ hoàng thượng hồng phúc, vi thần cùng Y Nhân vẫn luôn ở chung hòa hợp. Hai bên đều rất tốt."
"A, như vậy a?" Hoàng thượng đổi tư thế, vẫn là chậm rãi nói: "Trẫm nhưng nghe nói vợ chồng trẻ các ngươi xưa nay không ở trước mặt người khi đi hai người khi về một đôi. Các ngươi là vị hôn phu thê, luôn như vậy không tốt lắm đâu. Tống khanh, Y Nhân là trẫm cố nhân hậu đại, trẫm yêu thương nàng như con gái ruột, ngươi cũng không nên giả bộ ngớ ngẩn với trẫm."
Hoàng thượng ánh mắt nộ ý lóe lên liền biến mất, Tống Âu thấy thế trong lòng run lên: "Khoảng thời gian này thần cùng Y Nhân đều bận việc Ngự Tiền Luận Võ, không có thời gian đặt trên việc tư. Cái này cái này, dù sao là thần năng lực chưa tới, mới làm trễ nải thời gian, không chú ý vợ chồng chi tình. Xin hoàng thượng thứ tội."
Hoàng thượng lúc này mới tươi tỉnh trở lại mỉm cười, khoát khoát tay: "Này! Cái gì mà tội với không tội, Tống khanh bề bộn nhiều việc công sự là phúc khí của trẫm a. Nếu nói trẫm bá phụ này cũng là không thức thời, dù sao là nghe được chút lời ra tiếng vào liền muốn chen vào vài câu. Trẫm lớn tuổi, chuyện người trẻ tuổi không quản được nhiều như vậy rồi. Ha ha ha ha."
Tống Âu cười theo hai tiếng, không hẹn nhưng lại nghĩ tới lời năm đó phụ thân nói với hắn sau khi đáp ứng Thẩm Y Nhân hôn sự.
"Nhi tử, ngươi đừng nhìn Nam Kinh Thẩm gia đã xuống dốc, chỉ còn lại một đôi cô nhi. Nhưng đương kim hoàng thượng đối bọn hắn thế nào? Thẩm gia nhưng là thánh quyến đây. Tống gia ta gia đại nghiệp đại, có quyền thế, phóng nhãn toàn bộ Giang Nam võ lâm, không ai dám nói một câu không đúng với Tống gia ta. Ta cha ngươi cũng được phong quốc công, phú quý vô cực. Nhưng vậy thì thế nào? Tống gia ta đất phong cách kinh thành không đến hai ngày đường, kinh thành muốn động chúng ta tùy thời có thể động. Người của Tống gia ta, có mấy người có thể lên Lục Phiến Thần Cơ Bảng? Hoàng thượng đây là có cảnh giác với Tống gia ta a.
Đương kim thiên tử xuân thu đang thịnh, hắn kiêng kỵ chúng ta người làm thần tử này, cha ngươi chủ cái nhà này thế nhưng là như giẫm trên băng mỏng a. Hoàng thượng mặc dù không đến mức gây phiền toái cho chúng ta. Nhưng Tống gia ta quyền thế như vậy, cây to đón gió a. Khó tránh khỏi sẽ chọc cho người trong triều thèm nhỏ dãi. Vạn nhất có người trong triều nói xấu với hoàng đế, làm chút hoạt động vu oan hãm hại, Tống gia ta trong triều không người, có năng lực tự vệ sao?
Thẩm gia cùng hoàng gia mấy đời giao hảo, Thẩm Y Nhân phụ thân năm đó là huynh đệ khác họ của hoàng thượng, nàng nói một câu, hơn người Tống gia nói mười ngày. Môn thân này có thể không kết sao?
Thêm nữa. Ngươi đừng nhìn Y Nhân cô nương này chỉ có mười lăm tuổi, dáng dấp thiên tiên thanh tú liền không nói. Nàng có thể một thân một mình tới đàm luận chuyện chung thân của mình. Chủ ý này nhưng lớn bao nhiêu? Còn không thể thành nội trợ hiền của ngươi?
Ngươi đừng nhìn nàng muốn mượn Tống gia ta khôi phục Lục Phiến môn. Nhưng Tống gia ta muốn tại bên trong võ sĩ triều đình chiếm một chỗ cắm dùi, không phải cũng cần nhờ nàng a?
Thẩm Y Nhân là gả làm vợ ngươi. Đợi hai người các ngươi thành hôn, hài tử sinh hạ cũng phải họ Tống. Thẩm gia còn có thể tồn tại bao lâu? Lục Phiến môn còn không phải đều dưới Tống gia ta chưởng khống. Đến cuối cùng, là nàng giúp chúng ta, hay là chúng ta giúp nàng, còn trọng yếu sao? Nhớ kỹ, nhi tử, bách nhẫn thành kim!"
Tống Âu trong lòng một lần lại một lần thuật lại lời dạy bảo ân cần của cha hắn.
Nhẫn, ta phải nhẫn, bách nhẫn thành kim!
Nếu không phải như thế, hắn thực sự có chút không thể nào tiếp thu được lời nói hết sức uy hiếp của hoàng đế.
Thẩm Y Nhân cùng Tống gia thông gia là vì Lục Phiến môn, hắn Tống Âu không phải là không vì gia tộc mà lựa chọn trở thành vị hôn phu thê với Thẩm Y Nhân . Hắn đối Thẩm Y Nhân không phải vô tình, nhưng người xung quanh lại đẩy hắn lên một vị trí bất tiện.
Thẩm Y Nhân tại Lục Phiến môn địa vị thật sự là quá vững chắc. Lão thần tử Thẩm gia lưu lại đa số tận trung nàng, mà bởi vì nàng từng là Nhạn Thập Tam phụ tá, cho nên những cao thủ Nhạn Thập Tam huấn luyện ra cũng chỉ nghe lệnh của nàng.
Tống Âu trong Lục Phiến môn, ngoại trừ làm tên tổng đốc cõng nồi, thật đúng là chưa làm qua mấy món đại sự ra dáng. Liền ngay cả nhập cung diện thánh, hoàng thượng chủ yếu nói, cũng là muốn hắn không được đối xử lạnh nhạt Thẩm Y Nhân.
Tống Âu nghe đến tẻ nhạt vô vị, có vị hôn thê kiêm phụ tá quá lợi hại, hắn người tổng đốc này thực sự khó làm.
Hoàng thượng nhìn hắn có chút mất hứng, biết hắn đã minh bạch bản thân ý tứ, cũng không nói nữa. Liền nói thẳng vào chủ đề: "Việc ngoài không đề cập nữa. Ngự Tiền Luận Võ ngay tại ngày mai. Trẫm hôm nay triệu kiến ngươi, ngươi có biết chuyện gì không?"
Tống Âu vội nói: "Thần không biết. Xin bệ hạ chỉ thị."
"Ngươi phải biết Sát Liên mấy ngày gần đây liên tục giết người, giết cũng đều là võ sĩ triều đình."
"Chuyện này thần cũng có nghe nói. Hoàng thượng nhưng là muốn thần đi thăm dò án này, truy nã hung thủ?"
"Không sai." Hoàng thượng gật gật đầu, lại nói: "Nhưng không chỉ như thế."
Hoàng thượng ngồi thẳng dậy: "Sát Liên phạm án giảo hoạt, khó mà bắt, điều này trẫm biết. Muốn Lục Phiến môn phá án trong kỳ hạn là khó khăn các ngươi. Cho nên vụ án này trẫm lệnh Quân Vương trắc, Kỳ Lân vệ còn có các ngươi đủ tam ti xử lý, ai bắt được hung thủ trước sẽ tính thành một đại công. Chẳng qua, đây không phải là trọng yếu nhất. Ngày mai, chính là Ngự Tiền Luận Võ. Ngươi hiểu ý của trẫm không?"
"Vâng." Tống Âu tỉ mỉ suy nghĩ lời hoàng thượng nói, mới nói: "Ngự Tiền Luận Võ, các võ sĩ liền phải vào hoàng cung. Hoàng thượng là lo lắng hoàng thất an toàn?"
"Đúng!" Hoàng thượng gật mạnh đầu một cái, "Người Sát Liên giết người trước khi Ngự Tiền Luận Võ, ý muốn là gì tạm thời không đề cập đến. Ngự Tiền Luận Võ mấy ngày sau, cửa thành hoàng cung mở rộng, tuy có võ sĩ ở bên, nhưng cũng là thời gian làm cho đạo chích ngấp nghé. Nếu như Sát Liên cho người dịch dung cải trang tiến vào hoàng cung, trẫm làm sao cam đoan hoàng cung trên dưới an toàn? Bên người trẫm thời khắc có Quân Vương trắc cao thủ, trẫm không lo lắng. Kỳ Lân vệ mấy ngày nay liên tiếp tổn thất hảo thủ, trẫm không muốn bọn hắn xuất người. Cho nên trách nhiệm hộ vệ hoàng cung đại môn, trẫm muốn giao cho Lục Phiến môn các ngươi."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng mười một, 2018 00:59
Liên quan đến em tuyết chăng
12 Tháng mười một, 2018 19:09
ngày nhỏ thì tỏ ra băng lạnh thêm tí trung nhị lại còn thất tình giờ thì như cá chết lại tham tiền thay đổi 180 độ luôn
12 Tháng mười một, 2018 18:25
quan trọng là khí chất :v
Chứ đen với trắng tùy theo nội công sử dụng cũng khác rồi mà.
VÍ như dùng Hàn Băng thì thành trắng, Thuần Dương thì thành đỏ :v
12 Tháng mười một, 2018 14:36
Có bác nào dùng QT 2013 mà bị hiện tượng lẹm chữ khi bôi đen từ có chữ đ, y vv không?
Lắm khi bôi lệch từ khó chịu quá :(
12 Tháng mười một, 2018 14:04
mé lúc thì tóc đen lúc thì tóc trắng đổi màu tóc do vận công hay hóa trang nhỉ
12 Tháng mười một, 2018 14:02
người khiến cho phi chân lão đệ quyết định thoái ẩn giang hồ đó
12 Tháng mười một, 2018 07:33
khả năng là gia nhập vô pháp vô thiên nhai vì gái khá cao
11 Tháng mười một, 2018 23:18
15, 16 tuổi đã thất tình
Không rõ là lúc đó đã xong Vô Pháp Vô Thiên nhai chưa
Nếu là sau VPVT thì có lẽ Tuyết là người Thần Nguyệt giáo, còn không phải thì chịu =))
11 Tháng mười một, 2018 23:12
Chắc là người yêu gì đó của main =))
11 Tháng mười một, 2018 19:18
hóa ra ngày nhỏ phi chân tóc bạch kim thêm tí trung nhị tỏ ra lạnh lùng thờ ơ thất tình bảo sao giờ xuống núi không mấy người nhận ra khí chất thay đổi 180 độ thế cơ mà
11 Tháng mười một, 2018 18:33
Cứ nhẹ nhàng thi thoảng lại chọc cười như này thì thật tốt :))
Bác cv làm tốt quá làm mình ngại đọc từ bản raw thô :))
11 Tháng mười một, 2018 17:46
tuyết là ai nhể?
11 Tháng mười một, 2018 17:03
Main mà ra từ đầu, mỗi đứa một vả thì làm gì có truyện bác =))
11 Tháng mười một, 2018 16:55
Main giống saitama nhỉ, người khác đánh nhau còn mình thì dạo chơi loanh quoanh.
Chắc đợi đánh gần xong mới chịu ra mặt.
11 Tháng mười một, 2018 15:46
Các bố đọc lại hộ cái, công chúa là Nga Mi chiến. Nga Mi chiến thì đếch sợ ai
11 Tháng mười một, 2018 13:43
lúc phi chym 14 15 tuổi đã có võ công ngang ngửa chưởng môn hoa sơn rồi. sao không bảo vô lý đi.
11 Tháng mười một, 2018 13:18
bác nên nhớ chính Hoàng Thượng võ công cũng khá cao nha và độc chiêu trị thương gia truyền nữa.
11 Tháng mười một, 2018 13:01
So kiểu này thì dàn nhân vật chính trong kiếm hiệp vứt hết :)) Đoàn Dự, Hư Trúc, Vô Kỵ toàn đám nhóc vắt mũi chưa sạch mà bán hành cho tiền bối võ lâm như đúng rồi :lol:... ở đây còn chưa biết con công chúa này sư thừa là ai, kỳ ngộ gì, thiên phú ra sao bla bla... hoặc tương đồng hơn là con Chu Chỉ Nhược với con nữ áo vàng đấy, được ít bí kíp với sư thừa bá (vợ chồng DQ) cũng đủ bán hành cho phần lớn võ lâm tiền bối rồi...
11 Tháng mười một, 2018 12:21
Tác chẳng giải thích rồi rồi rồi: "Vũ Dạ Nam Tuấn Phi ở đây. Nhưng hắn nghe nói sở trường của Vũ Dạ không phải võ công, mà là khinh công ám khí"
11 Tháng mười một, 2018 11:58
công chúa vốn được vua chiều nên cho học võ từ nhỏ đầu tư tiền của thuốc quí các kiểu nên trẻ tuổi võ công cao là đương nhiên chưa kể vũ dạ nó đánh nhau với thằng cha hộ vệ gần toi rồi gặp cao thủ như công chúa chả thua thì sao
11 Tháng mười một, 2018 11:16
Đi du học ? Chẳng qua cũng là theo chân thầy đi du ngoạn giang hồ lịch lãm. Chẳng lẽ mấy thứ đó Nam Tuấn Phi gần 1 đời lăn lộn giang hồ chẳng lẽ thiếu hay sao ? . Tại hạ nói ở đây là võ công, Nam Tuấn Phi có thể leo lên chức đó dù là chủ tu khinh công cùng ám khí thì võ công cùng thực chiến của hắn chắc chắn cũng phải rất mạnh. Lại nói chịu thua thiệt 1 tiểu oa đi theo chân thầy vài năm ?
11 Tháng mười một, 2018 08:36
vũ dụ nó chủ tu là ám khí đánh lén cùng khinh công nên ám sát tất nhiên có tiếng rồi còn công chúa nó được nhà đầu tư cho thầy giỏi đi du ngoạn giang hồ nên tất nhiên là trẻ tuổi mà võ công cao cường rồi
11 Tháng mười một, 2018 02:23
đề nghị đọc truyện thì cố gắng đọc kỹ và đọc hiểu. du học mấy năm rõ ràng đấy thôi.
11 Tháng mười một, 2018 02:20
không đọc kỹ à? cháu nó được gửi đi du học về. ok.
11 Tháng mười một, 2018 00:57
Nam tuấn phi được mỗi cái khinh công mà bác
BÌNH LUẬN FACEBOOK