Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó ta hỏi lão tông chủ vì sao phải tuân thủ truyền thống nhàm chán này. Kim lão tông chủ lại nói hắn thấy chuyện này rất đúng.

Kim lão tông chủ là lão gia tử rất đáng tin cậy. Hắn cũng tán thành làm như thế, một mặt vì thấy làm ra võ học tuyệt thế có thể lớn mạnh lực lượng Kim Ngân tông, mặt khác cũng thấy đây là một chuyện tốt đối với võ lâm. Bởi vì trong chốn võ lâm thường có không ít võ học cổ quái kỳ lạ, nhưng rất có sáng kiến, bởi vì người thừa kế không tốt, hoặc là gặp phải cừu gia mà biến mất trong dòng sông lịch sử. Chí ít Kim Ngân tông tận khả năng sưu tập điển tịch võ học, cũng là một phương pháp ngăn ngừa rất nhiều võ học chôn vùi. Khi đó ta vô cảm với võ công, cho nên không để những lời này trong lòng.

Bây giờ thấy đao pháp của Kim Vương Tôn, hắn lại đổi một cây đao. Tay phải y nguyên cầm Kim Cương, tay trái rút một thanh đao khác từ bên hông. Hình như cây đao này được hắn xưng là 'Trân Châu', là một thanh đao thuần trắng dài nhỏ mỏng, mỹ quan phóng khoáng, chỉ kém hộp quà đóng gói. Tay Kim Vương Tôn run lên, Trân Châu Đao lượn vòng, múa ra một đóa đao hoa. Đao hoa còn chưa quay xong, trong nháy mắt một vòng nhận hoa cương thiết trắng bóc chia thành bốn cánh hoa, mỗi một cánh hoa là một sát chiêu lăng lệ.

Đến lúc này, Kim Vương Tôn đã thay đổi nhiều đao pháp, hắn vừa dùng Kim Cương Đao thi triển không dưới năm môn đao pháp, thậm chí còn có Hồng Tụ đao pháp của Tương Tư hạp Bạch gia. Mà vừa đổi đao, đao pháp hoàn toàn khác với phong cách cứng rắn cương mãnh vừa nãy. Dường như, chẳng những đổi một thanh đao, thậm chí đổi một người khác.

Kim Ngân tông tích lũy trăm năm, mặc dù còn chưa làm ra môn thần công tuyệt thế kia, nhưng về số lượng có lẽ đương kim thiên hạ không môn phái nào có thể sánh bằng. Khó trách Kim Vương Tôn lại sở trường một môn đao pháp, bởi vì nhà hắn thu thập quá nhiều bí tịch, phân tâm luyện thì cả đời cũng không có thành tựu a.

" « Thập Phương Bảo Điển » của nhà ta chính là bí mật trong bí mật." Kim Vương Tôn dường như không muốn người ngoài nghe được, thấp giọng nói: "Sao dâm tặc ngươi biết được!" Lúc nói chuyện Trân Châu Đao phân hoá bốn chiêu, tựa công phi công, không ngừng phun ra nuốt vào như linh xà. Mà Kim Cương Đao tay phải thì bổ một nhát uy mãnh tuyệt luân, bình thường trực tiếp đến mức bạo lực.

Mà ta thì chú ý chỗ khác. Thập Phương Bảo Điển! Bản võ công chưa xuất thế của nhà các ngươi gọi là Thập Phương Bảo Điển a! Bởi vì thái sư phụ đặt là Ngũ Thần Kinh, cho nên các ngươi lấy tên Thập Phương Bảo Điển sao! Nhất định phải nhiều gấp đôi ngũ thần sao!

Ta không giao phong chính diện , nắm chắc cơ hội, thừa lúc Kim Vương Tôn tới công, ta dán vào thân cây, từ trên tuột xuống, tiện thể quay lại vấn đề của Kim Vương Tôn.

"Con đường của chúng ta rộng lớn, ngươi không xen vào được."

"Các ngươi?" Kim Vương Tôn lặp lại từ này. Ta giật mình trong lòng, hỏng bét, không phải lộ ra chân tướng chứ.

Ai ngờ Kim Vương Tôn khinh bỉ nói: "Dâm tặc giới các ngươi còn hình thành phạm vi? Buồn nôn chi cực."

A hừ! Sao lại gọi là dâm tặc giới a! Tối thiểu cũng gọi là hái hoa giới a!

Dâm tặc bênh vực kẻ yếu ta liên tiếp né tránh đao chiêu của Kim Vương Tôn. Tay phải hắn một Kim Cương, tay trái một Trân Châu, có đủ cả cương mãnh nhu hòa, vậy mà sử dụng một bộ đao pháp kỳ diệu âm dương biến hóa, hậu chước vô cùng. Đao pháp sáng tối chập chờn, âm dương kiêm dung như thế, ta chỉ biết Hồng Tụ Đao của Tương Tư hạp Bạch gia.

Trực giác nói cho ta một chiêu này là áp rương bảo của hắn. Nếu để hắn toại nguyện thi triển, khẳng định rất vướng víu.

Thế là ta mỉm cười lui về phía sau một bước, hoàn toàn không quản đao pháp Kim Vương Tôn âm dương biến hóa thế nào, tay trái lên tay phải xuống, nắm chặt côn sắt trong tay, một gậy đánh vào đầu hắn. Phong thanh chợt nổi, dường như khí lưu xung quanh bị cây côn sắt này hấp thu, hình thành kình phong cường đại lao thẳng tới Kim Vương Tôn.

Kình phong hùng hồn tạt vào mặt, dường như Kim Vương Tôn cảm thấy hô hấp khó khăn, thân thể trở nên trì trệ, đao chiêu lập tức chậm lại. Hắn chính là tuấn ngạn trong cao thủ thanh niên, cũng biết xuất thủ chậm là không có cơ hội. Hơn nữa một côn của ta đến cực nhanh, côn dài đao ngắn, hắn cũng phải lo lắng trước khi chém trúng ta có thể bị một gậy đánh chết.

Thế là không thể không thu hồi đao chiêu, song đao giao thoa, giống một cái thập tự, vận tụ nội lực quả thực đỡ được một côn của ta.

Một côn này ta dùng khí lực lớn hơn lúc đối phó đám gia đinh nhiều, Kim Vương Tôn khẽ nhíu mày, hơi tốn sức, nhưng vẫn chịu đựng được.

Hắn đau khổ chèo chống, nói ra mấy câu khó mà nghe thấy từ trong kẽ răng.

"Ngươi, rốt cuộc vì sao ngươi đến. . ."

"Chung Ngưng ta việc ác bất tận, đến đánh người còn cần nguyên nhân a?"

Ta thấy sắc mặt hắn đỏ bừng, trong lòng đột nhiên nổi lên suy nghĩ thú vị, cười một tiếng xấu xa.

"Kim công tử, ngươi từng chơi đánh chuột đất chưa?"

"Chưa chơi cũng không sao, ta dạy cho ngươi."

Không đợi Kim Vương Tôn đang kinh ngạc kịp phản ứng, ta đột nhiên giơ côn sắt lên thật cao, như giơ lên một cái búa hoặc là chuỳ sắt lớn. Áp lực toàn thân Kim Vương Tôn biến mất, cơ bắp gân cốt lập tức thả lỏng, suýt nữa không chống đỡ nổi ngã xuống đất.

Nhưng hắn vừa thấy vẻ mặt của ta lập tức biết chuyện không ổn, đang muốn chạy trốn.

"Xem chùy! !"

Tốc độ côn sắt đánh tới nhanh hơn vừa nãy mười lần, hung hăng rơi trên song đao, tuôn ra một đám hỏa hoa, chỗ giao kích phát ra một tiếng vang thật lớn. Kim Vương Tôn vẫn giơ đao, tư thế không thay đổi, nhưng chấn động toàn thân, suýt nữa bị một côn đánh cho ngu người.

Nhìn gia hỏa vừa nãy còn nổi giận đùng đùng làm phiền ta đột nhiên ngây ngốc, ta cười ha ha: "Đừng sợ! Đừng sợ!" Coong! Coong!

Coi Kim Vương Tôn như bàn ủi, ta nâng côn hạ côn, vừa nói vừa gõ coong coong vang dội.

"Bình thường ngươi bận bịu lấn thiện sợ ác, cũng không có thời gian!" Coong!

"Cũng chưa từng chơi trò chơi của lão bách tính!" Coong!

"Hôm nay lão phu phổ cập tri thức dân gian cho ngươi!" Coong coong! !

"Đây gọi là đánh chuột đất! Chuyên môn đánh loại bỉ ổi như ngươi! !" Coong coong coong! !

"Không phải ngươi hỏi ta tới làm gì sao! Ta cho ngươi biết, lão phu coi trọng công chúa! Đến vì công chúa! Ngươi muốn cưới công chúa, hỏi thần thương của lão phu trước! !" Coong coong coong coong! !

Ta đánh một hồi thì dừng tay, xem tiểu tử này có lời gì. Vẫn đặt côn sắt trên song đao của hắn, không cho hắn chạy.

Chịu một lượt thiết chùy, Kim Vương Tôn thở hồng hộc, miễn cưỡng nói: "Nếu vì công chúa. . . Ta biết có người rất hợp với ngươi. Hắn gọi Minh Phi Chân, ở trong đại viện Lục Phiến môn, hắn mới là người có khả năng cưới được công chúa nhất. Nhanh đi xử lý hắn. . ."

Ai nha chết rồi! !

Bảo ta đi làm thịt Minh Phi Chân!

Mắng đầu trọc trước mặt hòa thượng , chỉ rùa đen đá vương bát a! !

Ách. . . Làm sao ví dụ nêu ra đều là lạ. . .

Tóm lại, tiểu tử ngươi đang tìm đường chết a! !

"Ta không tìm hắn, lão phu đặc biệt tìm ngươi! !" Coong coong coong coong coong! ! !

"Sao không nói lời nào a! Người ta nói chuyện với ngươi, ngươi không trả lời, không trả lời! Không trả lời! Ta gọi ngươi không trả lời! --- cũng quá vô lễ! !" Coong coong coong coong coong coong coong coong! !

Kim Vương Tôn bị ta liên tục gõ vào đao, lòng bàn chân cũng liên tục chìm xuống, khi ta đánh nhát cuối, hai chân hắn đã lún sâu trong đất, không sai biệt lắm phải đến đầu gối.

Kim Vương Tôn vận tụ công lực toàn thân liều chết nâng đao, một thân võ công trác tuyệt không thi triển được, chỉ có thể giơ đao miễn cho bị một gậy đánh thành thịt muối. Hai cánh tay hắn dần dần bất lực, chân cũng không ngừng run rẩy, sắc mặt ngày càng đỏ, chỉ cần ta đánh thêm hai lần, cơ hồ sẽ phải thổ huyết ngã xuống đất.

Cũng gần đến lúc rồi. Ta cố ý thu hồi côn sắt, làm ra động tác chuẩn bị một kích cuối cùng.

Kim Vương Tôn có cơ hội thở một hơi, vội vàng hô lớn: "Mèo to! Ngươi còn không qua, muốn xem chủ tử bị người ta giết sao! !"

"Rống! !"

Như hổ gầm đêm! Sau một tiếng thú kêu tràn đầy sát khí, một bóng đen mang theo sát khí lăng lệ đột nhiên từ trên trời rơi xuống như gió táp. Bóng đen linh hoạt dũng mãnh như dã thú, hai ba lần đã đến sát người ta, ta cũng không thèm nhìn, vẫn một gậy đâm qua.

Nhưng bóng đen từ trên cây hạ xuống, lại đi như dã thú bốn chân, hắn linh xảo tránh thoát một côn của ta. Trừng mắt nhìn ngược lại ta, sát ý trong mắt như mãnh thú nuốt sống con người.

Từ khi vào hành quán, đây là lần đầu tiên có người né được công kích nghiêm túc của ta.

Giống như ta nghĩ, quả nhiên Kim Vương Tôn có mang người tài ba.

Gia hỏa này chính là cao thủ ẩn tàng Kim Ngân tông giấu bên người tông chủ bọn hắn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đỗ Tiến Hưng
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi Truyện này có hậu cung ko vậy ?
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi. Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
Quang Anh Luong
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
minh1912
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
Quang Anh Luong
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
Quang Anh Luong
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
Hoaqin
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung Ít nhất cũng 4 vợ
minh1912
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
minh1912
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
Quang Anh Luong
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
Hoaqin
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =)) Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi Chỉ hi vọng con tác không drop
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
Hoaqin
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
Quang Anh Luong
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
Quang Anh Luong
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK