Minh Phi Chân chưa nói, từ vẻ bình tĩnh của hắn, Kim Vương Tôn đã cảm thấy không bình thường.
"Dường như ngươi không hề kinh ngạc...... Ngươi sớm biết ta đã nhìn ra?"
"Kim công tử, chẳng lẽ ngươi là đồ đần?"
"Ngươi đã đề cập bốn chữ Dạ La bảo chủ với vị hôn thê của mình, mà sau đó Hoắc cô nương do Lục Phiến môn chúng ta bảo hộ, ta há có thể không biết."
Lúc này Kim Vương Tôn trầm mặt xuống, nếu Minh Phi Chân biết bí mật đã bị lộ, vì sao trước đó không hề làm gì? Chờ mình vạch trần hắn ở đây?
"Ngươi không sợ ta bẩm báo trước mặt hoàng thượng?"
Minh Phi Chân buông tay nói: "Muốn nói, ngươi cứ việc nói. Không nói ngươi có bao nhiêu chứng cứ, chỉ nói Hoắc cô nương đứng ở bên chúng ta. Nàng mà vạch trần toàn bộ chuyện ngươi làm với cha ngươi, còn có ngươi định đưa đất đai cha ngươi thoái ẩn cho hoàng thượng làm lễ vật. Với lão giao tình của cha ngươi và hoàng thượng, ngươi xem ai phiền toái hơn."
"Vì vậy mà ngươi không sợ hãi?" Kim Vương Tôn cười nói: "Ta còn tưởng Dạ La bảo chủ là nhân vật ghê gớm thế nào. Hoá ra ngoại trừ võ công, ngươi còn không bằng hài đồng ấu trĩ.
Ngươi dùng tà phái chi thân ở lại Lục Phiến môn, giấu giếm triều đình, hoàng thượng tuyệt không tha cho ngươi. Mà ta, nói thế nào cũng là việc nhà, hoàng thượng không quản được mâu thuẫn nội bộ của Bạch Vương thất quan. Xem ra ngươi vẫn muốn giúp lão đầu tử nhà ta, hừ, ta cho ngươi biết, hắn tuyệt không có hi vọng trở mình."
Minh Phi Chân thản nhiên nói: "Ngươi rất có lòng tin."
"Cũng phải đa tạ ngươi a, Minh bảo chủ. Bởi vì ngươi ngu xuẩn, còn có mấy tên thủ hạ ngu si của ngươi, mà ta đoạt được thế lực lớn nhất Hàng Châu." Kim Vương Tôn đắc ý cười nói: "Ta bày tám ngàn tinh nhuệ ở Hàng Châu, dùng Dạ La bảo làm trung tâm, khống chế được võ lâm Hàng Châu. Cộng thêm mấy tháng kinh doanh, âm thầm chiêu binh mãi mã, đã có không dưới vạn người. Cho dù lão đầu tử muốn phản kháng, cũng phải xem vạn người tinh nhuệ của ta có đáp ứng hay không. Lại thêm lực lượng phục tùng ta trong Kim Ngân tông, ta đã đứng ở thế bất bại."
Kim Vương Tôn vỗ vỗ bả vai Minh Phi Chân: "Đừng cố chấp như vậy, quỳ xuống không hề mất mặt. Ta cho ngươi ván đầu tiên để suy nghĩ, ngươi suy nghĩ thật kỹ rồi trả lời." Dứt lời đi ra hai bước.
"Này, Kim Vương Tôn."
Kim Vương Tôn dừng bước: "Cái gì?"
Minh Phi Chân khoanh tay, nhàn nhã nói.
"Ngươi cường bạo vị hôn thê của mình, sau đó lại ngược đãi người ta. Tại hạ thẹn làm chuyên gia giáo dục hùng hài tử đệ nhất Giang Nam, cũng nên nhận cuộc làm ăn của Kim Ngân tông."
"Đường đường Dạ La bảo chủ, trốn tại Lục Phiến môn mưu đồ làm loạn. Ngươi cũng tốt đẹp gì?"
Hai người nhìn nhau chằm chằm, trong mắt hiện lên sát cơ nồng đậm.
Hoàng thượng thấy hai người giằng co giữa điện, đối mắt với nhau, trong ánh mắt tràn đầy sát khí, bèn ngăn cản.
"Phong Quang sắp bắt đầu, hai vị khanh gia nghe trẫm một câu."
Sau đó bắt đầu nói đến lai lịch của Phong Quang, giọng nói bùi ngùi sâu sắc.
“Tỷ thí Phong Quang lưu truyền từ thái tổ, lão nhân gia người vô địch thiên hạ, thủ đoạn luyện binh trên chiến trận cũng cử thế vô song. Nghe nói năm đó, lúc lão nhân gia người chọn con rể thứ nhất, vẫn còn trong doanh trướng. Quan trọng nhất là thấy một thanh binh khí tốt, cùng võ nghệ thượng thừa. Nhất thời phong quang nhận khí đầy trướng. Võ công thái tổ hoàng đế cái thế vô địch, anh hùng trong trướng không đếm hết được, nhưng đều khuynh đảo vì Phong Quang. Sau đó lịch đại hoàng đế, bao gồm tiên hoàng Ân Đức hoàng đế, mặc dù không phải lần nào cũng dùng, nhưng đã từng sử dụng tỷ thí Phong Quang này."
Nói xong vô cùng bùi ngùi nhìn thoáng qua Minh Phi Chân.
"Năm đó phụ tá đắc lực của thái tổ hoàng đế, chính là tổ sư gia của Đại La sơn ngươi, nghe nói kế hay này do hắn nghĩ ra. Ngươi có biết không?"
"Bẩm hoàng thượng, vi thần biết."
Minh Phi Chân chắp tay nói: "Chẳng những biết, đến nay tổ sư vẫn tại thế, vi thần đã viết thư ngàn dặm, hôm trước nhận được trả lời. Lão nhân gia người rất lưu tâm, đã dặn dò tất thắng chi pháp."
Tất cả mọi người đều xôn xao.
"A?" Hoàng thượng hơi kinh ngạc, "Ngươi đã hỏi? Động tác của ngươi nhanh đấy."
"Võ nghệ vi thần kém, sao có thể là địch thủ của tông chủ Kim Ngân Tông, đành phải thỉnh cầu tổ sư chỉ điểm. Cũng may lão nhân gia người uyên thâm, đã chỉ điểm một con đường sáng cho vi thần."
Thần Châu đại hiệp danh thùy bách niên, đã là một thần thoại võ lâm sống sờ sờ, Minh Phi Chân được hắn chỉ điểm, khẳng định có đòn sát thủ gì đó. Những khán giả luôn cảm thấy trận quyết đấu này không có gì đẹp mắt, không khỏi chờ mong thêm mấy phần.
Hoàng thượng gật gù đắc ý nói.
"Phong Quang, tên như ý nghĩa, chính là khảo nghiệm hai phương diện binh khí cùng công phu binh khí. Ngoại trừ binh khí ra, quyết không thể dùng các loại võ công như chưởng thoái quyền trảo công kích đối thủ!"
Cho dù có Thần Châu đại hiệp chỉ đạo, hoàng thượng vẫn cảm thấy võ công hai người cách biệt quá xa. Trong lòng hắn, Minh Phi Chân vẫn tất thua không thể nghi ngờ. Sau khi thử qua võ công Kim Vương Tôn, Ô Y bang Vương trưởng lão sớm đã báo cáo cho hoàng thượng. Nói rằng, hắn chẳng những có tạo nghệ độc đáo trên binh khí, còn tinh thông hai môn chưởng pháp trong thiên hạ ngũ chưởng, đại gia chưởng pháp trong chốn võ lâm cũng không bằng. Hoàng thượng lo lắng tuy Kim Vương Tôn không dám lấy tính mệnh Minh Phi Chân ngay trước mặt hắn, lại dùng chưởng pháp kỳ diệu đánh nội thương Minh Phi Chân, nhất thời không chết, sau khi về nhà mới ngã xuống bỏ mình. Cho nên cao giọng dặn dò.
"Nếu có vi phạm, xử thua tại chỗ. Phong Quang chính là trận so tài thứ nhất, sau đó còn có trận thứ hai, có lẽ sẽ có trận thứ ba. Cho nên hai vị ái khanh không nên tàn nhẫn tranh đấu, trái lại được không đủ bù mất. Tốt, đây chính là quy tắc của tỷ thí Phong Quang, hai vị ái khanh, còn vấn đề gì không?"
"Vi thần có vấn đề!"
Chẳng ai nghĩ tới, người đầu tiên nói ra dị nghị, lại là Kim Vương Tôn chiếm lợi lớn.
Minh Phi Chân nói lầm bầm: "Có vấn đề gặp đại phu đi, tìm hoàng tang thì làm được gì."
"Hừ." Kim Vương Tôn nghe không rõ, cãi lại: "Lươn cái gì?"
Minh Phi Chân sầm mặt lại: "Xéo đi!"
Lươn, a không, hoàng thượng mỉm cười nói: "Vương Tôn có yêu cầu gì?"
"Khởi bẩm hoàng thượng, vi thần nghe nói tỷ thí Phong Quang của tổ truyền hoàng gia, đều phải thử nghiệm hai thanh vũ khí, mới là chính xác."
"Xác thực như thế." Hoàng thượng ngoài ý muốn nói: "Kiến thức của Vương Tôn thật uyên bác. Quy củ của tổ truyền đúng là như thế, trẫm biết hai vị khanh gia, ờ, ờ, binh khí đều có tạo nghệ nhất định...... Cho nên cũng không nhắc đến." Thật ra là đang lấp liếm cho Minh Phi Chân, hắn nhận định Minh Phi Chân không lấy ra nổi vũ khí tốt hơn Kim Ngân tông.
Minh Phi Chân nghe được bốc hỏa: Uyên bác cái rắm! Nếu Tĩnh An không cho ngươi biết, ta lấy đầu xuống cho ngươi làm bô! !
Giận dữ trợn mắt nhìn Tĩnh An, Tĩnh An ra vẻ 'Này? Ai tìm Tĩnh Tĩnh'. Nhìn ngang nhìn dọc, không nhìn hắn một cái.
"Nên có hai thanh vũ khí, nhưng chỉ có một người. Vương Tôn cả gan, yêu cầu sửa đổi chế độ thi đấu, cho phép mỗi người có một thủ hạ giúp đỡ, một lần phát huy ra tính năng của hai thanh vũ khí."
Hoàng thượng 'A' một tiếng, đang muốn cự tuyệt, đột nhiên nhìn thấy Đường Dịch đang lo lắng sau lưng Minh Phi Chân, hơi động lòng: Một đối một khẳng định Minh Phi Chân thua cực thảm. Thêm Đường Dịch giúp hắn, nói không chừng còn có thể vãn hồi chút mặt mũi cùng tôn nghiêm.
"Nếu thế, thì thử xem sao. Ngươi muốn nhờ ai giúp đỡ."
Kim Vương Tôn cao giọng nói: "Mèo to, bái kiến hoàng thượng!"
------------------------------------------------
Lươn: hoàng thiện
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
28 Tháng hai, 2019 20:30
cho mình hỏi main có biết skill không, đọc lúc đầu thấy trừ nội công ra main hầu như chả biết skill gì :v
27 Tháng hai, 2019 22:34
Main vô đối =))
Main chỉ cần 1 vả là đại ca sấp
27 Tháng hai, 2019 22:11
Cho hỏi là đạic ca lão đại là ai ? Mạnh ko ? Đủ sức bán hành Phi Chân ko
26 Tháng hai, 2019 17:52
Chú giải lão cá vàng =))
http://vietphrase.info/VietPhrase/Browser?url=https://baike.baidu.com/item/%E9%87%91%E9%B1%BC%E4%BD%AC&script=false&t=VP
26 Tháng hai, 2019 07:58
Đến giờ vẫn chưa rõ =))
26 Tháng hai, 2019 00:16
lão thớt spoil cho ta phát là mấy chương sau có thấy bóng dáng của Tuyết không? -_-
25 Tháng hai, 2019 20:42
Tùy truyện thôi lão, có chuyện thảm vch
25 Tháng hai, 2019 20:41
Con lão Hoàng thôi =))
25 Tháng hai, 2019 20:00
thế thằng ôn tử tử gì đó là con anh hoàng hay vỏ của lão minh thế , eq ta thấp lắm , ko hiểu mấy
25 Tháng hai, 2019 19:16
Nào có đổ vỏ :v
25 Tháng hai, 2019 16:15
Nếu biết thì vồ ngay, ma giáo lẻn vào Lục Phiến môn, không vồ mới lạ
24 Tháng hai, 2019 23:03
Dịch hết cái chương này khẳng định thớt bị moe chết ko đủ sức để dịch nữa nên mới ra cớ sự này.
24 Tháng hai, 2019 23:02
Em đang chờ bị đổ triệt để luôn...
24 Tháng hai, 2019 21:53
Lỡ đâu lại tận dung thì sao theo ta thấy ở truyện tranh mặt ổng vừa dâm mà hơi bựa nghi lắm
24 Tháng hai, 2019 21:50
Đâu xanh ! Ko ngờ nó lại đúng theo ta nghĩ tg ko vợ ! Mà truyên Tùng của toàn harem nhỉ ?
24 Tháng hai, 2019 21:16
nói rồi đéo nghe,nghỉ ngơi đê, truyện còn dài nên ông editor đừng hưởng dương xx tuổi trước khi dịch hết nhé :))
24 Tháng hai, 2019 20:19
mẹ kiếp , thì ra là đổ vỏ rồi nhặt lại , lão minh biến rồng thành trâu rồi
24 Tháng hai, 2019 20:13
mà ta tưởng tác giả là gái :v
24 Tháng hai, 2019 18:24
còn chưa chắc :))) 3 ông Tuyệt phong nếu thế lại chẳng rảnh nồi vãi ra :)) 2 ông canh biên phòng, còn 1 ông thì bị Hoàng thượng cho đi dọn nhà xí rồi thì how to gọi về? :))
24 Tháng hai, 2019 18:18
okay, không sao bác :)) dạo gần Tết bác cho một ngày 3 chương đủ để ae thổ huyết rồi, có mấy hôm thế này mới phải đạo :)) Bác cứ bình tĩnh mà nghỉ ngơi
24 Tháng hai, 2019 17:17
Nay mình hơi mệt, có lẽ một chương dài thôi :((
24 Tháng hai, 2019 13:23
Biết thân phận Đại La sơn thôi, không biết Tán thần tôn
Biết Tán thần tôn thì gọi 4 thần thông của triều đình ra vồ từ lâu rồi =))
24 Tháng hai, 2019 13:22
Tác giả còn đang du học, chắc tầm 21 22 như mình là hết. Lấy đâu ra vợ :v
24 Tháng hai, 2019 13:16
Mà ko thể hiểu ông Chân gặp ai cũng yêu chắc tg ko vợ nhỉ ?
24 Tháng hai, 2019 13:01
Hình như ở quyển 7 ông hoàng biết anh Chân là ai nhỉ ?
BÌNH LUẬN FACEBOOK