Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chung Ngưng, vào đây!"

Nam Tuấn Phi cười lạnh với hoàng thượng đang giãy dụa ngồi dậy: "Lão nô nhất định phải giới thiệu Chung Ngưng huynh đệ với hoàng thượng. Trong Minh Đồ, hắn xếp hạng thứ tư, võ công chỉ hơi kém hơn chúng ta, nhưng ác danh lại vượt xa. Mặc dù ba người chúng ta tự nhận đi ác đạo, cũng chỉ làm công việc nhận tiền giết người.

Chung Ngưng huynh đệ này lại là ác đồ trời sinh, mười năm khó gặp. Hắn đốt giết cướp bóc, gian dâm nữ nhân, không gì không làm. Đặc biệt là rất khát máu, dị nhân như thế, nếu không giới thiệu cho ngài, không phải là uổng một hồi chủ tớ của lão nô với ngài sao?"

Hoàng thượng ngồi dậy, toàn thân vẫn bất lực như cũ, ánh mắt đầy bất khuất, nhưng hơi khó khăn nói: "Vì sao? Ngươi có xuất thân lục lâm, nhưng làm người trượng nghĩa, rất có cốt khí. Năm đó đến đây đầu nhập, trẫm không nói hai lời liền chứa chấp ngươi. Cho dù ngươi vào thành cung làm nô làm tỳ, trẫm chưa từng xem ngươi như hạ nhân, vẫn coi ngươi là nhất đại hào kiệt. Nam Tuấn Phi, ngươi tự vấn lòng, trẫm có chỗ nào không phải với ngươi? Hôm nay, vì sao ngươi lại phản trẫm?"

"Ngươi không có lỗi với ta, đương nhiên không có!" Nam Tuấn Phi đột nhiên biến sắc, lạnh lùng nói: "Ngươi là thánh nhân, là hoàng đế văn trị võ công đều tốt hơn tiền triều. Đương nhiên không có lỗi với ta. Nhưng ngươi có biết, ta biến thành hoạn quan, là do ngươi ban tặng!"

Hoàng thượng cau mày nói: "Năm đó, lúc ngươi nương nhờ nơi trẫm, hạ thể đã bị thương, đồng thời chính miệng yêu cầu vào cung làm thái giám. Trẫm chưa từng có một lời cưỡng ép ngươi, sao lại nói là do trẫm ban tặng?"

"Ngươi đương nhiên sẽ không nhớ. Ngươi trăm công nghìn việc, nào nhớ được những chuyện nhỏ nhặt này. Đối với ngươi mà nói, sinh tử của Nam Tuấn Phi ta chẳng qua là một đạo ngự phê mà thôi." Nam Tuấn Phi hung hăng trừng mắt nhìn hoàng thượng, ác thanh nói: "Mười lăm năm trước, Nam Tuấn Phi ta dấn thân vào Cửu Giang bang. Lúc ấy có người báo cáo với Lục Phiến môn, Cửu Giang bang ta ý đồ mưu phản, ngươi vừa hạ bút son. Lục Phiến môn Nhạn Thập Tam lập tức dẫn người đến bình Cửu Giang bang.

Hắc, cao thủ triều đình, uy phong thật to a. Một bang phái lớn như thế, trong nửa ngày đã bị tiêu diệt, người phản kháng chém tận giết tuyệt, tù binh đều xử cung hình. Hạ thể của ta không phải bị thương, mà là sau khi bị bắt làm tù binh thảm tao cực hình!"

"Cửu Giang bang. . . Cửu Giang bang. . ." Hoàng thượng thì thào mấy lần, đột nhiên nói: "Chuyện này trẫm có ấn tượng. Năm đó Cửu Giang bang chủ có ý đồ mưu phản, chứng cứ vô cùng xác thực, vụ án này Nhạn Thập Tam không làm sai. Sao ngươi lại. . ."

Nam Tuấn Phi quát: "Vậy thì thế nào! Tóm lại, nếu không phải do ngươi cùng Nhạn Thập Tam, ta tuyệt sẽ không biến thành hoạn quan!"

Nguyên lai Nam Tuấn Phi cũng biết Cửu Giang bang không hề oan uổng, chỉ là đau khổ hắn phải chịu hơn xa hắn có thể tiếp nhận, hắn cũng không cần đạo lý, chỉ cần mục tiêu để phát tiết cừu hận cùng thống khổ. Cuộc sống cung đình mười mấy năm qua chưa từng giảm bớt cừu hận của hắn, trái lại chỉ làm cho hắn càng không cam tâm, càng muốn thay đổi nhân sinh của mình.

Nam Tuấn Phi xót xa cười nói: "Hắc, một phương hào kiệt. Nếu ta vẫn là một phương hào kiệt, hôm nay cũng sẽ không ở đây, mặc bộ quần áo này, nói chuyện với ngài. Đáng tiếc ta chỉ là một tên hoạn quan, ngay cả mộng làm hiệp khách, cũng chỉ có thể mượn nhờ giết người để hoàn thành. Một thân võ công này, luyện để làm gì?"

Hoàng thượng im lặng không nói, ánh mắt Nam Tuấn Phi chuyển sang lạnh lẽo, cười nói: "Đời này ta hận nhất, ngoại trừ ngươi chính là Nhạn Thập Tam. Ta không thể giết hắn. Nhưng tối thiểu ta cũng thấy Nhạn Thập Tam ngã xuống. Đây là ngươi tự mua dây buộc mình, nếu hắn vẫn còn bên người ngươi, hôm nay làm sao đến mức này. Những năm gần đây, ngươi đối với ta cũng tốt, ta vốn định cho ngươi chết thống khoái. Chỉ là ngươi không biết tốt xấu, vậy thì ta bớt việc, trước khi ngươi nếm trải thống khổ giống như ta, đừng nghĩ có một khắc thả lỏng. Quay sang, nói với người ngoài cửa: "Chung Ngưng? Ngươi làm sao vậy?"

Ngoài cửa Ngự Thư phòng, tiếng bước chân sớm đã dừng lại, một bóng người cao lớn chiếu vào. Người kia vẫn đứng đó, không đi vào.

Nam Tuấn Phi nói: "Chung Ngưng huynh đệ, còn không đi vào, ở ngoài cửa làm gì? Hoàng đế lão nhi đã nhìn thấu hoá trang của ta, không cần làm bộ làm tịch!"

Thế nhưng bóng người kia không nhúc nhích, dường như không nghe thấy Nam Tuấn Phi nói.

Nam Tuấn Phi chợt cảm thấy nghi ngờ: Hôm nay là ngày gì, Chung Ngưng chắc chắn sẽ không đùa giỡn như vậy. Chẳng lẽ người này. . . Không phải là Chung Ngưng? !

Vừa nổi lòng nghi ngờ, Nam Tuấn Phi lập tức cẩn thận mười hai phần, khẽ vươn tay điểm huyệt đạo hoàng thượng, kéo lê hắn một cách thô bạo. Hoàn toàn khác với ban nãy cẩn thận từng li từng tí dìu hoàng thượng.

Nam Tuấn Phi kéo hoàng thượng từng bước một đi tới trước cửa, cẩn thận nói: "Chung Ngưng huynh đệ, là ngươi a?"

Bóng người kia rốt cuộc mở miệng : "Nguyên lai. . . Ác danh vang xa, dâm ma Chung Ngưng, lại là huynh đệ kết nghĩa của ngươi a?"

Thanh âm mạnh mẽ phóng khoáng, hoàn toàn khác với Chung Ngưng.

"Ngươi là ai?"

Nam Tuấn Phi sớm đã vận kình trong tay, đợi hắn vừa nói liền đánh ra một chưởng. Cũng không thấy người kia đưa tay, Nam Tuấn Phi đã cảm thấy bàn tay đụng vào một đạo kình phong. Kình lực cương mãnh, không thể khinh thường. Nam Tuấn Phi lập tức vận ra nội lực, muốn chiếm được thượng phong.

Bàn tay hai người dán vào nhau, ở giữa là một cánh cửa, cánh cửa này chắc chắn vô cùng, chịu hai luồng nội lực va chạm mà không không tổn hao gì.

Sau một chưởng, người kia nhảy lui vài bước, Nam Tuấn Phi không biết thân phận người tới, sao có thể thả hắn rời đi. Cuống quít kéo cửa đuổi theo, chỉ thấy người kia đột nhiên bay ngược về, một tay bổ tới. Nam Tuấn Phi bất ngờ không kịp chuẩn bị, đành phải lấy song chưởng đối chiến, bởi vậy hoàng thượng bị buông ra.

Hai đạo khí kình chạm vào nhau, nổ tung trong không trung, đánh ra một đám tuyết phấn, thanh thế doạ người.

Người kia dường như chuẩn bị từ lâu, thừa dịp Nam Tuấn Phi song chưởng tề xuất, lao ra từ trong đầy trời tuyết phấn, thi triển thân pháp cực nhanh, ngăn giữa Nam Tuấn Phi cùng hoàng thượng, thành công tách hoàng thượng ra khỏi Nam Tuấn Phi. Hoàng thượng trông thấy bóng lưng người này liền biết là ai, thầm nghĩ: Hắn đã đến, trẫm an toàn rồi!

Nam Tuấn Phi đột nhiên mất con tin, trong lòng biết trúng kế, lui ra phía sau một bước lạnh lùng nói: "Các hạ người là phương nào!"

Bóng người kia thản nhiên nói: "Nam công công, sau khi biến thành chó săn của Sát Liên, ngay cả ta cũng không nhận ra sao?"

Nam tử trước mắt này mặc trang phục màu đen, cao lớn rắn rỏi, trong con ngươi tinh quang nội liễm, hiển nhiên nội lực tinh thâm. Trên thân bắp thịt cuồn cuộn, phảng phất mỗi một tấc cơ bắp đều tràn đầy lực lượng.

Nam Tuấn Phi thấy rõ tướng mạo hắn, không nhịn được thốt lên.

"Hổ Phách! Là ngươi!"

Người này chính là đương kim hạng bảy Lục Phiến Thần Cơ Bảng, cao thủ đặc cấp chuyên bảo hộ hoàng thượng của Quân Vương trắc, Hổ Phách.

Nam Tuấn Phi kinh ngạc không thôi, người tới là Hổ Phách, vậy Chung Ngưng đâu?

Chỉ thấy Hổ Phách cũng không nói nhiều với Nam Tuấn Phi, quay lưng đối mặt với hoàng thượng: "Hoàng thượng, vi thần đến trễ. Xin để vi thần giải huyệt cho hoàng thượng." Trước tiên bẩm báo một tiếng, mới thong dong xuất chỉ giải huyệt đạo cho hoàng thượng.

Hoàng thượng vốn đã bủn rủn cả người, huyệt đạo vừa được giải suýt chút nữa ngã ngồi trên mặt đất, nhờ có Hổ Phách đỡ mới không xấu mặt. Hoàng thượng vui vẻ nói: "Không uổng công trẫm kéo dài thời gian, Hổ Phách cuối cùng ngươi cũng tới."

Hổ Phách gật gật đầu, cung kính nói: "Vi thần cứu giá chậm trễ, xin hoàng thượng thứ tội."

Hoàng thượng khoát tay nói: "Là trẫm muốn ngươi rời đi, có tội gì. Ngươi đã tới, hạng giá áo túi cơm này sao có thể trốn!" Tiếp theo nhìn thoáng qua Nam Tuấn Phi, chậm rãi nói: "Người này phản nghịch phạm thượng, lang tâm cẩu phế, tội ác tày trời. Trẫm cho phép ngươi giết."

Ngoài Ngự Thư phòng cấm dùng đao binh, càng không cho phép đấu võ. Nếu như hoàng thượng không hạ lệnh, võ sĩ triều đình không thể tự tiện động võ. Nhưng trái lại hoàng thượng đã hạ tử lệnh, thì đường sống của Nam Tuấn Phi càng ngày càng hẹp.

Nam Tuấn Phi nhìn hai người nói chuyện với nhau, phảng phất mình đã là thịt trên thớt, cả giận nói: "Tặc nhân kia, nếu ngươi không dùng tâm kế, há có thể đoạt được hôn quân này từ trong tay lão phu!"

Hổ Phách một mực không để ý tới Nam Tuấn Phi, đây là triệt để khinh bỉ hắn.

Lúc Nam Tuấn Phi mắng hoàng thượng, hai mắt Hổ Phách chợt hiện hàn quang, quay người gằn từng chữ một: "Rút lại lời."

"Rút lại? Tìm Diêm La vương mà rút!"

Nam Tuấn Phi móc ra một hỏa tiễn, phóng một luồng khói đen lên trời, thoáng qua liền tiêu tán. Đây là phương thức liên lạc đặc thù của Sát Liên, chưa đến lúc nguy cấp không được sử dụng.

Nam Tuấn Phi hung tợn cười nói: "Cứ việc đắc ý, người của ta sẽ tới ngay!"

* * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * *

Ta phí hết công phu, cuối cùng cũng thoát được những người này.

Sau khi biết đối phương là nhị công chúa, ta bị dọa cho ngựa không ngừng vó chạy.

Vị công chúa điện hạ đó, bản thân võ công cao cường thì cũng thôi đi, trong hoàng cung còn nhất hô bách ứng. Ta vừa chạy được thời gian uống cạn tuần trà, truy binh truy sát ta đã nhiều gấp mấy lần. Y phục bộ khoái này lại quá chói mắt, bị nhìn thấy là chết, hại ta phải từ bỏ kế hoạch, trốn ra khỏi hậu cung.

Hơn nữa còn chạy tới địa phương quỷ quái này.

Ta trốn trong núi y phục hôi hám, lặng lẽ đợi truy binh đi xa. Chờ hơn nửa ngày, đến khi thực sự không chịu nổi nữa, ta mới lao ra khỏi đống quần áo này.

A a! Ta hôi quá a! !

Đây là nơi quỷ quái gì!

Ta ngẩng đầu nhìn lên, nơi này viết ba chữ to- - 'Hoán Y ti' .

Hình như là nơi chuyên giặt quần áo trong hoàng cung. Vậy mà bất tri bất giác chạy tới nơi này sao. . . Cúi đầu vừa ngửi, không được, ta phải tìm một chỗ tắm rửa.

"Người nào!"

Tiếng rống này dọa ta một hồi, suýt chút nữa cho rằng lộ ra ánh sáng. Nhưng vừa nhìn dáng vẻ người này, ta lập tức yên tâm.

Đây là một hắc y nhân mang mặt nạ mặt xanh nanh vàng. Nhìn thế nào cũng thấy khả nghi hơn ta.

Hắn đột nhiên vọt ra từ nơi hẻo lánh, rút kiếm chỉ vào người ta. Bộ dạng này hôm nay ta thấy không ít, hình như Hắc Phong Thập Tam Dực cùng tư binh của Tranh vương đều mặc như vậy.

Làm sao? Người này cũng đi ngang qua? Muốn đi đâu a?

Ta nhìn lại hắn, người này rất quen thuộc a, hình như là Hắc Phong Thập Tam Dực. . .

Nam tử đeo mặt nạ này nhìn ta từ trên xuống dưới, dường như đã biết thân phận của ta, thỏa mãn gật gật đầu. Ta phảng phất có thể trông thấy, phía sau mặt nạ, người này đang nở nụ cười khát máu.

"Hắc, Lục Phiến môn? Cả ngày hôm nay kiếm của lão tử không được thấy máu, ngươi đưa tới cửa, ta không thể không giết."

"Ngươi rốt cuộc là. . ."

"Ta là Trần Vân." Trần Vân cười gằn nói: "Nhớ kỹ. Đây là tên của nam nhân sẽ lấy mạng ngươi."

A a a! Người đứng đầu Hắc Phong Thập Tam Dực, Trần Vân a.

Chẳng qua, vì sao hắn quay trở lại nơi này, đang trốn giống như ta sao?

Không cần quản những thứ đó.

Ta nhìn chằm chằm quần áo trên người cùng mặt nạ của hắn, lộ ra thần sắc suy nghĩ sâu xa.

"Này." Ta đánh giá hắn một hồi, làm cho hắn không được tự nhiên. Một lúc sau, ta mới cười nói: "Huynh đài, cởi không?"

Dường như Trần Vân run rẩy một trận, khinh bỉ nói: "Ngươi nói cái gì?"

"Ta là Chung Ngưng." Ta học ngữ khí của hắn cười nói: "Nhớ kỹ. Đây là tên của nam nhân sẽ cởi truồng ngươi treo trên tường."

Artwork: https://imgur.com/a/tyiA3kU =))

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
kunzhan
24 Tháng mười, 2018 19:23
còn thêm mấy trăm chương nữa may ra ms đuổi kịp tác
vietbacht
24 Tháng mười, 2018 13:03
cho mình hỏi bản gốc đến chap bao nhiều rồi
Nobuno
23 Tháng mười, 2018 09:06
Có đứa dịch free sang English, có thích đọc English hay ko thôi =)) https://lordobsidian.com/mkrl/
Phương Nam
22 Tháng mười, 2018 12:08
Vuốt tai thôi mà thành sắc hiệp :))) sư bố ông main
mr beo
22 Tháng mười, 2018 11:36
khả năng cao tác thích mấy vụ trap giống anime ,manga không để tô hiểu là gái
Hieu Le
21 Tháng mười, 2018 16:57
chắc chắn tô hiểu là gái
kimcuongxa
21 Tháng mười, 2018 13:59
thằng main dở hơi.
Phương Nam
21 Tháng mười, 2018 04:33
Không biết từ khi vô địch đã tóm đc lão sư phụ đánh trận nào chưa :)))
Hoaqin
20 Tháng mười, 2018 21:55
Làm mấy chương ghen nhau này tốn công lực kinh /quy
Hieu Le
20 Tháng mười, 2018 21:51
tô đắc kỷ =)) ghen kìa
mr beo
20 Tháng mười, 2018 08:56
đọc cái này đôi lúc thấy giống gintama vãi cũng có hai đứa đệ lâu lâu lại dở hơi , đi theo một cao thủ vang bóng một thời trốn về ở ẩn bình thường như tên dở hơi mà lúc nghiêm túc thì cực kì bá
mr beo
20 Tháng mười, 2018 08:52
tác nó chuyển chương kiểu cắt cảnh chứ không phải thiếu text đâu đọc kĩ sẽ thấy là nội dung vẫn liền mạch không hề bị đứt đoạn
mr beo
20 Tháng mười, 2018 08:50
nội lực nhiều chả cần chiêu thức gì hết lấy lực phá xảo cứ tông thẳng là chết hết
Hoaqin
19 Tháng mười, 2018 22:28
Khi max damage max speed max def rồi thì cần gì chiêu số nữa Lao lên tay bo là xong à =))
21302766
19 Tháng mười, 2018 19:01
Main võ công cao nhưng không tinh thông nhiều chiêu số. Chắc do đối địch thì dùng man lực đập bẹp là xong.
Hoaqin
19 Tháng mười, 2018 18:16
Khổ, mình dùng raw chuẩn thì thiếu text đâu ra hả bạn
Phương Nam
19 Tháng mười, 2018 15:42
Đau bụng vcđ =)))) , “ mau dùng lục mạch thần kiếm bắn chết ta đi “ mới sợ :))
mr beo
17 Tháng mười, 2018 17:11
một đám đậu bỉ đi cùng nhau đọc hài vãi
TuanTungTang
15 Tháng mười, 2018 23:03
mình đọc mấy chương 7x cũng cảm giác như thiếu text vậy? Có ai có nguồn raw chuẩn cho mình với
duckute94
12 Tháng mười, 2018 17:53
Nó chuyển cảnh như phim mà bác :))
duckute94
12 Tháng mười, 2018 15:42
“Ngay chốc lát người của chúng ta bị Kỳ Lân vệ đánh chết đi sống lại. Ngay cả bác gái giặt quần áo và thằng nhỏ nấu cơm cũng không bỏ qua”. Đọc tới đoạn này em xin Quỳ =))))))
Gingi
12 Tháng mười, 2018 15:11
à thôi mình check raw thì có vẻ phong cách viết của con tác là nhảy cảnh ko báo trước nên mình cứ cảm giác là thiếu text. mình xin rút lại comment :)
Hoaqin
12 Tháng mười, 2018 12:13
Thiếu text với nhảy tình tiết chỗ nào bạn?
Gingi
12 Tháng mười, 2018 09:06
mấy chương gần đây bị thiếu text nên đọc sang chương sau bị nhảy tình tiết -_-
Hieu Le
11 Tháng mười, 2018 12:43
rồi cắn mỏ công chúa hay gì rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK