Trong hoàng cung, Võ Luận trai.
Nơi đây là thư phòng hoàng thượng nói chuyện riêng với đại thần. Có một quy định bất thành văn, hoàng thượng vừa đến đây, sẽ lắc mình biến hoá về hiệp khách hành tẩu giang hồ năm đó. Bởi vậy cho dù trong hoàng cung đại nội, chỉ cần tiến vào Võ Luận trai nói chuyện với hoàng thượng, có thể không tuân thủ quân thần chi lễ, dùng quy củ giang hồ làm lễ là được.
Cũng bởi vậy hoàng thượng tiếp kiến thần tử ở chỗ này, đa số đều liên quan đến chuyện trong chốn giang hồ.
Hôm nay chính là như thế.
Sau khi nhận báo cáo các tướng sĩ ở trấn Tàm Hồ phát tới, lão thừa tướng sơ lược từ đầu đến đuôi một lượt, thuật lại cho chúng ta nghe.
“Đây, chính là toàn bộ quá trình. Đoàn người Thẩm phó tổng đốc gặp địch nhân trước khi đến trấn Tàm Hồ. Thẩm phó tổng đốc bảo các tướng sĩ đi trước theo lộ tuyến đã định, nàng thì về trì hoãn bước chân của địch nhân, tiếc là sau đó không thấy phương tung Không rõ....... Sinh tử. Hơn nữa đêm đó, Quỷ Vực Đại Đạo —— A Bất Lặc Tư vẫn một mình đuổi kịp các tướng sĩ của chúng ta, cướp đi hạ lễ hiến cho Bạch Vương thất quan.”
“Buồn cười! Quả thật là buồn cười!”
Chuyện này phát sinh hai ngày trước đây, lão đại không rõ sống chết từ khi đó. Bây giờ, cho dù ta tự mình chạy tới, thời gian tìm cứu tốt nhất đã qua. Huống chi còn gặp người Bắc Cương xưa nay bất hòa với Trung Thổ.
Ta vỗ bàn một cái, lòng như lửa đốt: “A Bất Lặc Tư, lão mao tặc đáng chết này! Sớm không tới, trễ không tới, lão đại của chúng ta có sai lầm thì hắn tới. Đây không phải là cố tình sao!”
Lý Tư thừa tướng sờ râu hoa râm: “Minh quân nói cũng có đạo lý. Biết rõ là tiêu của triều đình, Tống Thẩm hai vị tổng đốc lại là đại quan đương triều, vậy mà bọn hắn vẫn dám ra tay. Đích thực không để triều đình trong mắt. Nếu chuyện này truyền đi, đừng nói tạo thành ảnh hưởng với danh dự của triều đình, sợ rằng tương lai tặc lưu thế lớn, càng thêm làm càn. Nếu đạt thành hiệp nghị với tứ ngoại đạo, thông đồng một mạch, làm hại không nhỏ a. Hoàng thượng, mời quyết định, xuất binh tiêu diệt.”
Hoàng thượng: “Ờ, nói cũng đúng......”
Ta giơ ngón cái lên nói: “Lão thừa tướng, lời này rất đúng! Nên xuất binh! Xưa nay Quỷ Vực Nhất Hỏa gan lớn che trời, phong cách hành sự rất có đặc sắc của Bắc Cương. Tâm ngoan thủ lạt thì không nói, đến nay Bắc Cương còn giữ chế độ nô lệ vô cùng nguyên thủy, tuy đám này là tặc lưu, nhưng cũng có phong tục như thế. Bọn hắn có thói quen mang nô lệ hầu hạ bên người. Nô lệ như hàng, lúc nào cũng đổi, không bán thì giết. Quỷ Vực Nhất Hỏa thường xuyên bắt võ sĩ cao thủ làm nô lệ, có thể nói là vô cùng chà đạp tôn nghiêm của võ giả. Thẩm lão đại rơi vào tay bọn hắn, tất nhiên khổ không thể tả.”
Với tính tình nóng nảy của lão đại, nếu thật bị đối đãi như nô lệ, sợ rằng không đến một ngày đã cắn lưỡi tự sát a. Hơn nữa lão đại mọng nước như vậy! Vạn nhất hỗn đản Bắc Cương nào đó nổi sắc tâm thì phải làm sao!
Tuy ta làm biện pháp an toàn trong người lão đại, nhưng không đến giây phút sắp chết sẽ không có tác dụng. Nếu bị thua trong quyết chiến, tâm thức nội lực ta chôn trong cơ thể lão đại sẽ khiến nàng chiến đấu bằng phương thức vận công của ta trong chốc lát, đồng thời ưu tiên chạy trốn. Nhưng nếu bị hạ dược thì hoàn toàn mất tác dụng.
Ta thật không thể xác định tình trạng bây giờ của lão đại, không khỏi vội đến cắn móng tay cái.
Hoàng thượng hơi muốn nói chuyện, ‘Ờ’ mấy tiếng: “Vậy cái......”
Lại bộ Trương thượng thư trầm tư nói: “Nhưng chúng ta không có nhiều tình báo liên quan đến Quỷ Vực Nhất Hỏa. Theo lão thần biết, trước đây tam ti võ lâm chưa từng qua lại với nhóm người này.”
Kỳ Lân vệ và Quân Vương trắc đều có đại biểu, hiển nhiên chính là Thiết Hàn Y và Long Tại Thiên. Hai người đều lắc lắc đầu.
“Tình báo về Quỷ Vực Nhất Hỏa không khó tìm.”
Ta tiếp lời nói: “Nhóm người này đứng thứ nhất trong tặc lưu đương thời. Cũng đứng hàng đầu trong xếp hạng sơn tặc, mã phỉ, lục lâm, đại đạo. Tuy rằng, do là người ngoại quốc, hoặc nhiều hoặc ít sẽ hạ thấp một chút, nhưng dù giảm xuống hạng sau vẫn đủ đáng sợ. Các ngươi có biết, chỉ riêng tứ đại kỳ chủ Si Mị Võng Lượng, Ngưu Quỷ Xà Thần dưới trướng đã không dễ đối phó.
Si Mị, chính là một nữ tử mị hoặc lòng người. Nghe nói thân pháp phiêu hốt, tinh thông ám sát. Bởi vì bộ dạng thần bí, đa số người không biết, thân phận chân chính của nàng là nữ nhi. Nhưng võ công người này cực cao, chính là cao thủ đệ nhất dưới trướng A Bất Lặc Tư. Võng Lượng chính là cao thủ tinh thông dịch dung đao pháp, khát máu thành cuồng, giết người không tính toán. Là người thích lạm sát nhất Quỷ Vực Nhất Hỏa. Nếu rơi vào tay tam kỳ khác, có lẽ còn chút hi vọng sống, trong tay hắn thì chết chắc. Nghe nói Ngưu Quỷ là hãn tướng có chiến lên đầu trong Quỷ Vực Nhất Hỏa, dựa vào thực lực cá nhân. Có vũ lực hơn người, phương diện võ công đi con đường đại khai đại hợp, tương tự A Bất Lặc Tư. Cũng không kém Si Mị Võng Lượng. Về phần Xà Thần, chính là củ hành đã bị chúng ta bắt, đang giam trong lao đây.
Khiến người phải đề phòng nhất chính là chủ nhân của bọn hắn A Bất Lặc Tư. Người này tu luyện một bộ võ học của hoàng tộc Bắc Cương, tên là Quỷ Thần Kinh. Dễ học khó tinh, người đại thành như quỷ thần hạ phàm, nhất quyền nhất cước đều có vạn cân chi lực. Danh liệt một trong Tuyệt Thánh Thập Tọa đương đại.
Ở Bắc Cương, có thể nói nhóm người này là gan lớn che trời đến cực hạn. Nhỏ như một con gà một con chó, lớn như một quốc gia cũng là mục tiêu bọn hắn ra tay. Trước đây Bắc Cương từng đổi chính quyền một lần, chính là do bọn hắn hỗ trợ. Sau trận chiến đó, bọn hắn cũng chân chính thành danh, biến thành đại đạo cướp đoạt chính quyền nghe tiếng đã sợ.”
“Lợi hại như vậy? Chúng ta phải đối phó thế nào?”
“Mạnh hơn nữa, nổi danh hơn nữa, chẳng qua là một đám tặc mà thôi. Có lẽ tìm môn phái trong võ lâm đối phó bọn hắn thì hơi khó khăn, nhưng chúng ta có quân đội a. Trực tiếp phái binh qua, chỉ cần tìm đúng ổ trộm cướp, tiêu diệt không thành vấn đề.”
“Kỹ càng! Cặn kẽ!” Công bộ Lỗ thượng thư vô cùng cổ vũ, đập tay hai lần, yêu kiều cười hỏi: “Nếu thế, bọn hắn chọn địa phương nào để ẩn náu đây?”
Ta khoát tay một cái nói: “Nhóm người này lỗ mãng. Bình thường ngụy trang tốt đến mức nào, trong xương vẫn là đại đạo Bắc Cương. Một kích thành công, nghe ngóng rồi chuồn. Muốn tìm bọn hắn không thể đến thông châu huyện lớn, chỉ có đến rừng sâu núi thẳm ít dấu chân người mới có thể moi ra.”
Lão thừa tướng vuốt râu nói: “Phương lược thế nào?”
Ta vung tay lên: “Quân Vương trắc ở đâu!”
Thiết Hàn Y nhấc tay nói: “Ở đây?”
“Mệnh ngươi dẫn một trăm mật thám, phân tán nhân thủ đi đến thâm sơn đầm lầy mười tám động bên cạnh Thái Hồ, tóm lại là ổ chuột khả nghi thì đổ nước sôi ba lần!”
“Vâng!”
“Kỳ Lân vệ ở đâu?”
Long Tại Thiên nghi ngờ nói: “Tìm ta?”
“Ngươi phái nhân thủ phụ tá, chiến lực Kỳ Lân vệ khá mạnh, hợp tác với năng lực trinh sát của Quân Vương trắc, một sáng một tối, chắc chắn thành sự hơn!”
Long Tại Thiên vừa nghe đi tìm tung tích lão đại, thoáng chốc tinh thần tỉnh táo, vỗ ngực nói: “Ta làm việc thì ngươi yên tâm, yên một vạn cái tâm. Cứ nói đi, ngươi muốn bao nhiêu đội ta có bấy nhiêu đội.”
“Bao nhiêu đội cái gì, kéo mười đội tám đội qua. Trèo núi đạp đồng tìm người, không nghỉ ngày nào a.”
Ta lại quát: “Binh bộ ở đâu!”
Liệt thượng thư vội vàng nhấc tay: “Ở đây, ở đây, ở đây!”
“Liệt thượng thư, ngươi phái một vạn binh mã, gọi người đáng tin dẫn đến trấn Tàm Hồ chờ lệnh. Một khi có chu ti mã tích, dẫn binh đi diệt! Lúc cần thiết, thấy thi không thấy người!”
“Tốt!”
“Tốt!”
“Hình bộ ở đâu?”
Lãnh thượng thư nhàn nhạt nói: “Bản quan ở đây.”
“Quỷ Vực Nhất Hỏa làm ra chuyện này, quả thật là không vương không pháp, ngươi thêm toàn bộ những người này vào lệnh truy nã võ lâm. Nhất là vẽ ảnh đồ hình A Bất Lặc Tư, để thợ săn tiền thưởng toàn quốc đuổi theo đánh mông bọn hắn. Ta muốn bọn hắn không được an bình ở cảnh nội Trung thổ!”
“Có đạo lý...... Nhưng ta không biết dung mạo hắn ra sao.”
“Hừ.” Ta móc một quyển sách từ trong ngực ra, “Trên đó có tranh của A Bất Lặc Tư. Tìm họa sĩ tốt một chút phỏng theo.”
Cuối cùng hoàng thượng cũng không nhìn nổi, lên tiếng nói: “Không phải, trẫm nói Minh Phi Chân a...... Có phải ngươi hơi......”
“Hoàng thượng!”
Ta mất hứng trợn mắt nhìn hoàng thượng: “Tình thế nghiêm trọng a, ngài thấy thần nói có đạo lý không!”
“...... Trái lại có đạo lý.”
“Vậy ngài còn chờ cái gì! Hàng chỉ a! Lửa đã lan đến nhà!”
Hoàng thượng trừng mắt nhìn ta như đau răng, sau đó nặn ra câu này từ trong miệng.
“...... Trước tiên ngươi đi xuống khỏi chỗ trẫm.”
“Hả?”
Cúi đầu nhìn, ta đang ngồi trên chỗ hoàng thượng, cầm trấn sơn hà của hoàng thượng gõ bốp bốp binh binh. Diễn xuất lòng trẫm rất đau nhức, các khanh gia cũng không nữ trang tạ tội để an ủi. Còn giống hoàng thượng hơn hoàng thượng.
Hình như vừa nãy nghe tin đến kích động, ta bèn cướp vị trí của hoàng thượng.
Sau đó, quá quan tâm an toàn của lão đại, không cẩn thận mang tư thế trước đây làm sơn đại vương ở Dạ La bảo ra...... Quả nhiên, mấy vị thượng thư và thừa tướng vừa nãy rất phối hợp đều kinh ngạc nhìn ta. Thiết Hàn Y và Long Tại Thiên càng nhìn ta như nhìn quái vật.
Lỗ thượng thư là mỹ nhân Tây Vực, tác phong lớn mật nhất. Con ngươi như cắt thu thuỷ nhìn ta chằm chằm, dường như muốn lột một lớp da trên mặt ta...... Đậu xanh, còn ném Hắc Bạch Giám mấy năm trước ra làm hoạ bản. Hình như trên đấy còn ghi chép chuyện Tĩnh An phò mã đánh thắng Ngự Tiền Luận Võ, nhìn mấy thượng thư vây xem quyển Hắc Bạch Giám đó, răng ta đau từng đợt.
May mắn nơi này không phải đại điện, cũng không phải Ngự Thư phòng, chỉ là thư phòng hoàng thượng nói chuyện riêng với thần tử. Ta làm như vậy tuy vượt khuôn, cũng không đến mức mất đầu. Huống chi hoàng thượng tâm sự nặng nề, cũng không rảnh tính toán những chuyện vụn vặt này với ta.
Ta vội vàng ngượng ngùng lui lại, đứng bên cạnh Long Tại Thiên, hoàng thượng không quá cao hứng, trừng ta mấy cái mới nhập tọa. Sau đó thương nghị với mấy vị thượng thư và thừa tướng một lát.
Không ngờ, Lại bộ Trương thượng thư xưa nay không có giao tình với ta nói: “Mỗi một đề nghị của Minh bộ đầu đều rất thích hợp, nhất là phương diện lùng bắt và truy tra. Trong thời gian ngắn, thần cũng nghĩ không ra chủ ý khác.”
Lão thừa tướng cũng nói: “Sự vụ giang hồ, tam ti võ lâm mới là chuyên gia. Hoàng thượng hạ cố hỏi ý kiến ba vị thì rõ hơn.”
Lại hỏi Thiết Hàn Y và Long Tại Thiên, kết quả thương lượng cuối cùng không khác với ta.
Hoàng thượng muốn nói lại thôi, có vẻ không thể chấp nhận: “Nhưng...... Chúng ta vẽ ảnh đồ hình A Bất Lặc Tư có tác dụng không? Nhân vật như Tuyệt Thánh Thập Tọa, sợ rằng thợ săn tiền thưởng nào cũng không dám nhận a.”
“Hì hì, hoàng thượng, thần có một kế.” Ta cười hì hì đến gần: “Ngài có thể phát việc này cho Sát Liên a. Không phải trước đây bọn hắn chuyên nhận việc đối phó người của chúng ta sao? Ngài có thể chơi lại bọn hắn a. Đến lúc đó, bọn hắn chết thêm mấy tên sát thủ, thứ nhất hao tổn thực lực Sát Liên, thứ hai hao tổn thực lực A Bất Lặc Tư. Ngài còn có thể khiến người Sát Liên tìm A Bất Lặc Tư cho ngài. Một công ba việc!”
Chúng thượng thư: “Anh minh ngút trời a!”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
12 Tháng năm, 2019 18:41
Tác giả hiện thế, thứ 3 sẽ có chương mới nhé các bác
08 Tháng năm, 2019 21:49
Chả đến nỗi đấy đâu :)) chắc bí ý tưởng hoặc chán đời thôi
08 Tháng năm, 2019 11:28
Tác lặn nửa tháng không sủi tăm luôn, vào group QQ cũng không thấy thông tin
Chỉ mong nó không drop giữa chừng
08 Tháng năm, 2019 01:33
Ừ, chắc con tác cũng giở chứng nghỉ dài kỳ rồi =)))
07 Tháng năm, 2019 21:23
Vẫn sốt bác ơi, mà làm xong rồi nên đăng luôn
Đợt này nghỉ dài hạn thôi, sốt virus thốn vồn. Sắp tới còn thi cuối kỳ nữa
Đợi tác giả trở lại mình cũng làm lại luôn là vừa
07 Tháng năm, 2019 20:39
Đỡ đỡ chưa mà đăng sớm thế bác? :-/
06 Tháng năm, 2019 18:19
Ốm ah bác? -_- chả thông báo làm se lo sốt vó. Cứ nằm nghỉ ngơi thoải mái đi =))) Đừng nói khỏe hẳn, có hứng thì hẵng làm, không cứ gắng gượng ra định kỳ quá xong ốm se lại lo :))
06 Tháng năm, 2019 17:14
Oạch. Bác ốm á. Thôi thì chúc bác tĩnh dưỡng sớm khôi phục 10 thành công lực.
06 Tháng năm, 2019 08:53
Sốt nằm sml rồi bác ơi, chương mới làm được một nửa thì ngửa
05 Tháng năm, 2019 23:59
Thớt bận hay chương mới dài mà up lâu thế? :v
05 Tháng năm, 2019 23:58
Cả hai :v Với cả bác sẽ thấy vũ khí chính của lão Phi Chân =)))
05 Tháng năm, 2019 15:09
Ơ, có tới 18 chương chỉ nói về mấy trò bựa của mấy bố bạch vương thôi ấy hả bác. hay là sẽ nói về sự tích của cái tên Giang Nam đánh mặt vương của lão Phi Chân.
04 Tháng năm, 2019 23:03
18 chương :)))
04 Tháng năm, 2019 20:17
Thớt ới, kiểu này còn kéo dài nhiêu chap thế.
04 Tháng năm, 2019 20:16
tự dưng đang tươi sáng lại qua kiểu thế này đúng là ...
03 Tháng năm, 2019 21:41
chương mới khó nuốt quá
02 Tháng năm, 2019 13:43
lâu rồi mới đọc một bộ hay thế này cám ơn cvter nhiều nhé ^^
30 Tháng tư, 2019 08:31
Hiểu rồi, thank thớt :)))
30 Tháng tư, 2019 08:22
Ít nhất 2 ngày nữa mới có chương mới nhé các bác, chương này hơn 7k chữ với nội dung khá là đau não
30 Tháng tư, 2019 08:19
Mình làm mỗi bộ này chứ không phải làm cả chục bộ cùng lúc như lão Bún
Mà cv thì bạo chương nhanh lắm, có text thì laoox ấy làm một tuần bằng cả tháng của t
29 Tháng tư, 2019 23:14
Thớt cố làm bộ này đến khi end nha -_- lão Bún nói làm tôi sợ vãi chưởng :((
28 Tháng tư, 2019 22:30
Đùa mà thật, thật mà đùa =))
26 Tháng tư, 2019 23:49
"Nếu Minh Phi Chân là Dạ La bảo chủ, vậy chẳng phải Tĩnh An phò mã cũng có thể là Tán thần tôn? Hoàng thượng càng nghĩ càng thấy rất sai, cơ hồ cười ra tiếng" ôi cười bò.
24 Tháng tư, 2019 22:15
lão Bún hết tháng này có rảnh thật không đấy -_- đợi bom lâu kinh khủng :))
24 Tháng tư, 2019 11:01
Học về muộn cộng chương dài bác ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK