Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xua tan toàn bộ địch nhân, cái nhà này rốt cuộc trống không.

Mưa vẫn không giảm, hạt mưa băng lãnh không ngừng rơi từ lỗ thủng trên nóc nhà xuống, sàn nhà là một vùng trơn ướt. Càng làm nổi bật cảnh bàn lật ghế đổ, một xà ngang bị đánh vỡ tan nằm trên mặt đất, đâu đâu cũng bừa bộn.

Diệp Lạc đột nhiên thở dài một hơi: “A, làm ta sợ muốn chết, ta còn tưởng ngày đầu ra ngoài đã phải liều chết sống với người. Những người này quá không dễ chọc. May mà có ngươi a, thiếu gia.”

Độc Cô cũng nói: “Lần này đúng là nhờ có Minh huynh kiến văn quảng bác, biết nhiều chuyện giang hồ. Nếu không với lai lịch thân phận, còn có tính cách của những người này, đã động thủ, ắt không tùy tiện dừng lại. Chúng ta hành động khẩn cấp, vốn không thể ở lại lâu, cũng may là không đánh nhau.”

Hoàng thượng hớn hở nói: “Hôm nay Minh quân có công, tuy trộm ba văn tiền của người ta hơi đáng xấu hổ...... Nhưng công đủ bù tội, sau này ngươi không cần chạy trước chạy sau nữa. Đổi chỗ với Long Tại Thiên, hắn làm sai vặt.”

Hoàng thượng không để ý Long Tại Thiên khổ sở kêu rên, cười nói với ta: “Ngươi an tâm làm Chung công tử của mình đi. Minh quân, ngươi hiểu rõ môn đạo giang hồ, vừa vặn đám tiêu sư chúng ta cũng thiếu một khách hàng. Có thiếu gia ở phía trước, cũng sẽ không lỗ.

Ờ, chẳng qua Minh quân a, ta vẫn hơi khó hiểu. Vừa nãy ngươi đoán ra thân phận của Lăng công tử, ta đã không giải thích được, vậy ngươi đoán được họ của Khuông công tử kiểu gì?”

Ta ôm quyền chắp tay nói: “Đa tạ Lý lão sư tán thưởng! Kỳ thực cũng không có gì a, lúc ở Đại La sơn, ta từng học chút pháp thuật đoán mệnh đoán chữ với thái sư phụ. Vừa rồi gặp may đoán trúng ha ha ha ha ha ha.”

Tô Hiểu hưng phấn nói: “Thấy chưa! Ta đã nói rồi! Vừa rồi chính là thần đả! Các ngươi còn không tin.”

Đường Dịch nhìn ta chằm chằm hồi lâu, cuối cùng mới thăm thẳm nói một câu: “Phong kiến mê tín.”

Này này này! Không được chững chạc đàng hoàng vạch trần ta a! Tối thiểu để ta lăn lộn qua cửa hoàng thượng! !

Nhưng Thiết Hàn Y vẫn không nói, nhìn vết tích mọi người vừa giao thủ, trầm tư một lát, lẩm bẩm nói: “Người thừa kế Lư Sơn kiếm quan, khăn đỏ một chữ đao, Ngô Đồng Kim Vũ hiên, trưởng lão Võ Đang, còn có một thư sinh kiếm khách võ công bất phàm. Những kỳ nhân dị sĩ này, bình thường muốn gặp một lần cũng khó khăn, nhưng lúc này không hẹn mà cùng, tất cả muốn đi Hồ Châu. Chỉ riêng tối nay đã có rất nhiều anh hùng hào kiệt, vì sao Hồ Châu được nhân sĩ võ lâm chú ý như thế?”

Hoàng thượng gật đầu nói: “Lão Thiết nói đúng lắm, bây giờ là thời buổi rối ren. Không nói nhân vật khác, chỉ năm người vừa thấy, đã là thịnh hội ít có trên giang hồ. Bình tâm mà luận, có trưởng lão Võ Đang, còn có nữ hiệp Ngô Đồng Kim Vũ hiên, nếu chúng ta động thủ, phần thắng sẽ không vượt qua sáu thành.”

Hoàng thượng phỏng đoán có đạo lý. Tuy võ công đối phương cao cường, nhưng tốt xấu chúng ta cũng người đông thế mạnh. Hơn nữa nói đến cao thủ chân chính, bên chúng ta không kém bọn hắn.

Hoàng thượng tiếp tục nói: “Khiến người lo lắng chính là mục đích của bọn hắn. Bây giờ là niên quan a, hai ngày nữa chính là giao thừa, nhưng bọn hắn lựa chọn đi trong đêm mưa cũng phải đến Hồ Châu. Đủ thấy nhất định có đại sự phát sinh ở Hồ Châu, mới có thể tụ tập rất nhiều năng nhân dị sĩ vào một chỗ.”

Ta nhắc nhở: “Lý lão sư, nếu nói nhân sĩ võ lâm, vừa rồi lão Thiết còn lọt một nhân vật nặng cân.”

“Lọt sao? Vừa rồi ngoại trừ năm người này, chỉ là Đại Thương môn thôi a.”

“Ngươi quên mục tiêu của chúng ta sao?” Ánh mắt ta phát lạnh nói: “Quỷ Vực Đại Đạo A Bất Lặc Tư, chẳng phải hiện nay cũng ở Hồ Châu?”

Hoàng thượng nghe vậy ngẩn ra, trầm giọng nói: “Minh quân nói có lý. Hồ Châu là địa bàn của Lạc Kiếm sơn trang. Quỷ Vực Đại Đạo là phượng hoàng vô bảo bất lạc, há có thể tự dưng liều lĩnh chạy đến chỗ nguy hiểm như vậy. Suy đoán có khả năng nhất, mục tiêu của bọn hắn, chính là —— Lạc Kiếm sơn trang! Nói như vậy, mục tiêu của những người này hẳn cũng tương tự, nhưng không biết bọn hắn hướng về cái gì.”

“Hơn nữa, vấn đề trọng yếu nhất không phải chuyện này. Trọng yếu chính là, nhân số của bọn hắn không chỉ chừng này, đây mới là thứ ta lo nhất.”

Đám hoàng thượng lộ vẻ không thể hiểu được.

“Các ngươi nhìn ngoài cửa sổ.”

Ta chỉ ngoài cửa sổ, nhìn theo hướng ta chỉ, một đội kỵ mã mới từ bên ngoài vào tiểu trấn, ước chừng bốn năm mươi người, nhưng không dừng lại mảy may, tiếp tục lao vụt về phía trước. Dường như chỉ vào thị trấn mua vật tư, tiếp theo sẽ ngựa không dừng vó tiếp tục đi đường.

Tô Hiểu kinh ngạc nói: “Rốt cuộc Hồ Châu xảy ra chuyện gì? Sao nhiều người muốn đi thế?”

“Vấn đề này không khó trả lời lắm.” Thiết Hàn Y khoanh tay nói: “Thuộc hạ đã từng đếm, trong tiểu trấn có ít nhất mười hai thế lực khác nhau, cộng thêm một nhóm người vừa tới, tổng cộng có mười ba nhóm người. Cộng thêm Lăng công tử từng hoài nghi chúng ta là nhân vật tà phái, chắc hẳn thật sự có nhân vật tà phái đi cùng. Nhiều người cùng hành động như vậy, tất phải có không gian thừa nước đục thả câu. Chẳng mấy chốc ta và Long huynh sẽ đi tìm một tà phái dễ hạ thủ, bắt thủ lĩnh của bọn hắn tra hỏi là được. Chẳng qua......”

Hoàng thượng nói: “Chẳng qua cái gì?”

Thiết Hàn Y cười khổ nói: “Có lẽ tốc độ cứu người của chúng ta sẽ chậm lại.”

“Cái gì! Bởi vì tin tức truyền đến chậm, chúng ta đã muộn hai ngày, cứu người vốn là thi đua với thời gian, sao có thể tiếp tục trì hoãn! Nếu lại trì hoãn, ai biết Quỷ Vực Nhất Hỏa sẽ làm gì Y Nhân!”

Độc Cô hội nói: “Ý của Thiết huynh chắc là, nhiều người cùng lên đường như vậy, tất cả lại là nhân vật võ lâm, trên đường tất phải chen chúc. Sợ rằng...... Sẽ trì hoãn tốc độ cứu viện của chúng ta.”

Hoàng thượng cả giận nói: “Lão Thiết, ý ngươi là như vậy sao?”

Ở bên ngoài, Thiết Hàn Y không dám hành lễ quỳ lạy, chỉ khom người nói: “Lão ngài minh xét, đúng là như thế. Tuy đường đi Hồ Châu không chỉ có một, nhưng Giang Nam chi địa, thế lực của chính đạo cực mạnh, ta vừa xem xét. Đừng nói là tà phái, ngay cả bang phái không tính là chính đạo, cho dù là chưa bao giờ làm ác, chỉ cần không trong hệ thống võ lâm chính đạo thì sẽ bị xa lánh, thậm chí không thể xuất hiện ở đại lộ. Đây chính là vấn đề.”

Độc Cô tiếp lời nói: “Lão Thiết có ý là, nếu chúng ta tiếp tục đi đại lộ, sẽ bị danh môn chính phái cùng vào Hồ Châu xa lánh, với sự bá đạo vừa thấy, sợ rằng trên đường sẽ xảy ra sự cố. Nếu đi đường nhỏ, những bang phái bị đẩy đến đường nhỏ còn có tà phái, có thể sẽ để mắt đến chúng ta. Lý lão sư, đội xe của chúng ta không nhiều người, dễ bị xếp vào mục tiêu nhất. Nếu đi đường nhỏ chỉ sợ nguy hiểm không nhỏ.”

Hoàng thượng cả giận nói: “Những người này chiếm tất cả đại lộ đường nhỏ, còn nói Giang Nam là chính đạo trường tồn chi địa, ngay cả đội xe của bách tính bình thường cũng không cho qua. Chính đạo con mẹ nó!”

Hoàng thượng nổi trận lôi đình trong phòng, nhưng không chú ý ta đã không còn trong đó. Ta như một làn khói trở lại phòng bếp, tìm được Lăng Hiên.

Lăng Hiên thấy chúng ta không đánh nhau, vuốt mồ hôi lạnh nói: “Nơi đây vốn không phải trọng trấn của Sát Liên ta, bỏ thì bỏ. Chỉ sợ ảnh hưởng đến đại sự của bảo chủ ngài. Lão ngài đúng là thần, những nhân sĩ chính đạo kia không phải dễ đối phó, lại bị ngài binh không dính máu giải quyết!”

“Không có gì.” Ta không vui không lo nói: “Chúng ta phải đi Hồ Châu làm việc, nhưng đại lộ đường nhỏ đều bị nhân sĩ võ lâm muốn đi Hồ Châu lấp đầy. Chuyến này chúng ta không thể có sơ sẩy, ngươi biết những người này đi làm cái gì không?”

Lăng Hiên nghiêm túc gật đầu, đồng thời nói ngắn gọn mục đích của bọn hắn cho ta biết.

Ta càng nghe sắc mặt càng nặng nề, nếu thật sự như thế, hành trình của chúng ta không chỉ bị chậm trễ một chút. Những người này đều đi có mục đích, khẳng định là võ trang đầy đủ, phát sinh xung đột trên đường quyết không dễ lấy lòng. Hơn nữa số lượng này mà nói, thật sự khó giải quyết.

Nhưng bên lão đại......

Quỷ Vực Nhất Hỏa tới từ Bắc Cương có chế độ nô lệ, ta không thể xác định tình trạng lúc này của lão đại, trước sau không thể an tâm.

Lão đại có cường thế kiên cường đến đâu...... Cũng chỉ là một nữ nhi gia mười chín tuổi a.

Nghĩ đến đây ta quyết định.

“Lăng Hiên, thông tri Khổ chủ sự của các ngươi, muốn hắn giúp ta một việc.”

Lăng Hiên vui mừng, nhưng nhìn sắc mặt ta, vội vàng nghiêm mặt nói: “Xin ngài nói, tiểu nhân chuyển lời cho ngài, không sót một chữ.”

Ta trầm ngâm nửa ngày, mới trầm giọng nói: “Ta muốn thông báo ra ngoài, nói cho người dọc theo con đường này. Chỉ nói, Dạ La bảo họ Minh muốn đi Hồ Châu, bằng hữu giang hồ —— cho chút thể diện.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đỗ Tiến Hưng
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi Truyện này có hậu cung ko vậy ?
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi. Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
Quang Anh Luong
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
minh1912
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
Quang Anh Luong
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
Quang Anh Luong
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
Hoaqin
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung Ít nhất cũng 4 vợ
minh1912
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
minh1912
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
Quang Anh Luong
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
Hoaqin
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =)) Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi Chỉ hi vọng con tác không drop
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
Hoaqin
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
Quang Anh Luong
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
Quang Anh Luong
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK