Tràng diện này hơi xấu hổ.
Hỏa Phượng sư thái —— bây giờ rất nhiều người xưng hô tiểu ny tử này như vậy. Nhưng lúc ta mới quen, nàng không đoan trang tao nhã, trông giống giả tiên như bây giờ.
Trần trưởng lão của Cái Bang nói thật sự không sai, ba vị đệ tử đích truyền dưới trướng Tử Ngô Đồng chưởng môn, người người xinh đẹp như hoa, võ công trác tuyệt, hơn nữa đều rất giống sư phụ của các nàng. Mỗi người đều kế thừa một phần của sư phụ.
Vừa vặn Hỏa Phượng kế thừa tính cách ghét ác như cừu, nóng như liệt hỏa của Tử chưởng môn lúc còn trẻ. Nhớ năm đó Tử chưởng môn kiếm tảo quần ma, lực đãng tứ phương, quả thật là nóng nảy phích lịch, một lời không hợp lập tức động thủ.
Cho dù ny tử Hỏa Phượng xuất gia từ nhỏ, nhưng tính tình hoàn toàn không giống người xuất gia. Mấy năm trước căn bản là từ một khuôn khắc ra với Tử chưởng môn. Tính cách cực kỳ nóng nảy, mở miệng mắng người, động thủ đánh người chỉ là chuyện bình thường, ngay cả đi đứng cũng hùng hùng hổ hổ. Ta nhớ, có một lần nàng đi quá nhanh bị vấp vào cánh cửa, phất tay đánh nát nhừ cánh cửa của người ta, công bố ‘Đây là một cánh cửa có địch ý’......
Nàng nổi danh nhất không phải tính tình nóng nảy, mà là tửu lượng ngay cả Ngô Đồng Kim Vũ hiên cũng cảm thấy đau đầu. Nàng có tiếng là ‘Gặp khách có thể cạn 300 chén, đâu để ý là người hay là quỷ. Nếu không nhàn sự vướng bận đầu, uống khắp Hàng Châu tám phần rượu’. Năm đó đấu rượu trên đường phố Hàng Châu, thiếu Hỏa Phượng không thành cuộc a.
Nếu động thủ nhanh tuyệt, nói đánh là đánh, còn có thể gọi là ghét ác như cừu, thoải mái giang hồ. Nhưng suốt ngày uống say té ngã như gấu, vậy chỉ làm Ngô Đồng Kim Vũ hiên mất mặt. Cả môn trên dưới Kim Vũ hiên đau đầu. Cũng không biết những năm gần đây Tử chưởng môn tìm được biện pháp gì đối phó nha đầu điên này, vậy mà bắt đầu giả thục nữ.
Hỏa Phượng mặt đỏ tía tai, trợn mắt nhìn chằm chằm ta, quát: “Hỗn, hỗn đản nhà ngươi, vừa đến đã hại bần ni phá khẩu giới. Ngươi cố tình phải không!”
Nàng đỏ mặt cũng có đạo lý.
Một nha đầu hùng hùng hổ hổ như vậy, vừa rồi lại giả trang tiên cô đắc đạo, còn bị người quen trông thấy, có thể không mất mặt sao?
Vì tận lực ổn định cảm xúc của nàng, ta dùng truyền âm nhập mật thấp giọng nói: “Bình tĩnh chút, bình tĩnh chút.”
Hỏa Phượng cả giận nói: “Bình cái đầu mẹ ngươi!”
Này! Đây là ngươi muốn mắng người a! ! Liên quan gì đến ta!
Ngươi đổ chuyện mất mặt này lên đầu ta sao!
Tô Hiểu hồ đồ nhìn hai người chúng ta, bởi vì không nghe thấy ta nói, chỉ nghe một ni cô mỹ mạo đang mắng ta, không nhịn nổi tiếp lời: “Sư thái tỷ tỷ, vì sao ngươi mắng người? Phật tổ sẽ trách ngươi.”
“Hừ, Phật tổ có trách ta hay không là chuyện của hắn. Ta tự ái mắng người, mắc mớ gì tới ngươi?”
“Làm sao không liên quan đến ta! Chúng ta tới cứu các ngươi a. Nếu ngươi cứ mắng người, tuy chúng ta vẫn phải cứu, nhưng sau khi cứu các ngươi cũng lãnh lãnh đạm đạm, rất không thú vị.”
Hỏa Phượng không biết quan hệ của ta với Tô Hiểu, cũng mờ mịt. Không biết một tên trẻ trâu từ đâu xuất hiện, nói ra những lời ngốc nghếch, lại khó mà phản bác. Nàng nhìn ta rồi nhìn Tô Hiểu, vậy mà hơi nghẹn lời.
“Nói nhảm đủ chưa? Thật sự không để lão phu trong mắt.”
Âm thanh trầm thấp của Trần sư vang lên, híp mắt nói: “Ngươi là ai?”
Tô Hiểu đang ở trước mắt, với người quen ta còn có thể truyền âm nhập mật, nhưng với địch nhân thì không dễ làm. Ai biết hắn có bóc trần ta hay không, cho nên ta dứt khoát trầm mặc.
Trần sư thấy không ai nói, cười lạnh: “Ha ha ha, lão phu thật sự già a. Anh hùng xuất thiếu niên, ngần này thiếu niên, đều không biết tiểu danh của lão phu.”
Hỏa Phượng chen miệng nói: “Đừng nói nhảm nữa. Ngươi là cửu đại trường lão —— Trần Vạn Vân của Cái Bang, chính là phó bang chủ của nam Cái Bang. Rất được tổng bang chủ Hồng Bát ưu ái, được truyền sáu thức Hàng Long Thập Bát Chưởng. Đánh khắp nam Cái Bang vô địch thủ. Trong xếp hạng cao thủ thiên hạ của Hắc Bạch giám tháng trước, ngươi xếp vị trí 763. Trong Giang Nam thì là 54. Ngài không xuất thủ nhiều năm, vẫn có thể vào top 60 cao thủ Giang Nam, như vậy còn nói mình bừa bãi vô danh, không phải đang mắng người kém hiểu biết sao?”
“Tiểu nha đầu, cứ như vậy rất tốt a, giống đồ đệ của Tử Ngô Đồng. Vừa rồi nhìn như hòa thượng Hàn Sơn tự, nếu không thì là đạo cô Tử Vi quan. Không có phong thái của sư phụ ngươi.”
Hỏa Phượng cười lạnh nói: “Năm đó ngươi đánh một trận với gia sư, gia sư cũng từng đề cập Hàng Long Chưởng uy mãnh lăng lệ, suýt làm gia sư trọng thương. Có lẽ đến nay ký ức vẫn còn mới mẻ.”
“Khà khà, chuyện năm đó sao. Làm phiền Tử chưởng môn nhớ nhung lâu như vậy. Trận chiến năm đó, suýt thì suýt, chẳng qua Tử chưởng môn suýt muốn mạng già của lão phu. Vết thương từ một kiếm kia, đến nay lão phu vẫn chịu ân huệ, nếu không tương báo tình nghĩa, làm người thật không có hứng thú.”
Ta nghe đến đó, coi như hiểu chuyện gì xảy ra.
Hỏa Phượng áp giải bảo vật của sư môn tới đây, vì muốn tham gia Luyện Thần Chú hội, khẳng định bảo vật này chính là phiếu ra trận của các nàng. Chủ nhân của bọn hắn, mập mạp chết bầm đứng giữa muốn vào Luyện Thần Chú hội xem. Mà bây giờ Trần trưởng lão đang làm việc cho mập mạp này, nửa đường gặp gỡ nhân vật của Ngô Đồng Kim Vũ hiên, nhớ ra cừu hận năm đó, thế là giật dây chủ nhân động thủ.
Ta chỉ nói a!
Người ngu hơn nữa cũng không muốn động đồ của Ngô Đồng Kim Vũ hiên ở Giang Nam a. Trước tiên không nói Tử chưởng môn, bây giờ người ta chỉ có ít người, nếu thêm mấy muội tử quái lực, đám người các ngươi căn bản không đáng chú ý a! Như vậy còn bị một mình Hỏa Phượng thu thập hai cao thủ. Nếu người ta không chỉ mang ba sư muội lên đường, đám hàng các ngươi cũng dám đánh cướp? !
Không ngờ là ân oán cá nhân của ngươi a! Đúng là không sợ đối thủ thần, chỉ sợ đồng đội heo. Chủ nhân mập mạp chết bầm của ngươi cũng bị ngươi hố thảm a.
“Ân cừu năm đó, hôm nay kết thúc. Nhưng trước đó, cần thanh lý người chọc bị gạo.”
Đoán chừng mập mạp phía sau cũng nghe ra, hô: “Trần sư, nợ của ngươi thì ngươi tự đòi a! Vì sao cũng kéo ta xuống nước.”
Trần sư cười nói: “Công tử gia, thứ nhất ngài muốn tín phù ra trận của đại hội, trước mắt đã có sẵn, mà còn là bảo vật đệ nhất đẳng thiên hạ. Thứ hai lại muốn nữ tử làm bạn, không đến nỗi dọc đường tịch mịch cô đơn. Lão phu suy nghĩ, ngài nhìn giai lệ đã quen, nữ tử thế nào mới không làm ngài chán ngấy. Trước mắt không phải phù hợp sao?”
Mập mạp kia cũng thật dễ lừa, đôi mắt nhỏ quay hai vòng trên người Hỏa Phượng, nuốt ngụm nước bọt: “Được, ta nhẫn!”
Trần trưởng lão lừa chủ tử mình xong, cười lạnh nói với ta và Tô Hiểu: “Cả gan năm lần bảy lượt, bảy lượt năm lần phá hỏng chuyện tốt của lão phu, có lẽ chán sống.” Một đôi đại thủ gầy trơ khớp xương, nhìn như sơn tinh dã quái. Nhưng được quán chú kình lực, đôi tay này lại biến thành vũ khí đáng sợ.
Ta cũng chuẩn bị nghênh chiến, muốn dùng Thiên Chu Ti đi đối phó.
“Đáng tiếc a, dáng dấp đường đường, người trẻ tuổi có tu vi như vậy cũng thật không dễ. Nhưng ngăn cản người khác báo thù, tự tìm đường chết. Ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
Ta gật gật đầu.
Trần sư quát: “Chuẩn bị sẵn sàng chưa!”
Ta dùng sức gật gật đầu.
“Tốt!”
Trần sư lăng không làm một chiêu con ruồi vồ...... Khụ khụ diều hâu vồ thỏ, quát to: “Tiểu tử! Rút đao đi!”
......
......
Không ngờ ngươi toàn hô với Tô Hiểu a! !
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
26 Tháng một, 2019 21:26
Đăng nhập vào là xem được mà bác
26 Tháng một, 2019 20:10
Ta muốn xem tô hiểu
26 Tháng một, 2019 20:10
Buồn thật chứ, mình cứ vô là nó hiện you do not have permission nên kh xem dc :((
26 Tháng một, 2019 18:11
Đã up thêm bộ ảnh giáng sinh, anh em vô link ảnh xem =))
25 Tháng một, 2019 20:04
bác dịch chầm chậm thôi :v truyện còn dài
25 Tháng một, 2019 19:56
Về nhà vật ra là xong =))
Vấn đề main nó không thích, chưa kể Tĩnh An bị đơ
23 Tháng một, 2019 20:32
Tĩnh An nghĩ sâu *** :v Không biết Phi Chân cưa nổi không đây
23 Tháng một, 2019 01:43
cho mình hỏi là tố vân bao nhiêu tuổi rồi ạ? mình đọc truyện tranh nên ko rõ lắm. Tố Vân lớn tuổi hơn hay do vai vế mà lớn hơn vậy ạ? trong đây có đề cập tuổi của Phi Chân với Tố Vân ko ạ?
21 Tháng một, 2019 22:59
ủa mình nhớ là Phi Chân mạnh hơn Tố Vân mà bạn nhỉ? Mình mới đọc truyện tranh thôi nên bạn có thể spoi mình một tí vì sao bạn lại nói là Phi Chân bị ăn hành ko ạ :3 cảm ơn bạn nhiều
20 Tháng một, 2019 20:33
Xuống kiếm tự cung, vô địch thiên hạ =))
20 Tháng một, 2019 19:36
Em thích cách suy nghĩ của bác :))
20 Tháng một, 2019 19:03
thì ra lão minh là lão tổ của quỳnh hoa bảo điểm, đứng giữa bầy mỹ nhân vẫn chịu đc, phải chăng đã...
20 Tháng một, 2019 13:23
Ta tổng hợp ảnh minh họa vào một topic
Mời anh em vào xem =))
http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=154832
19 Tháng một, 2019 22:33
Dùng Thiên Chu Ti chùi đ*t =))) lão Phi Chân chơi sang vỡi
19 Tháng một, 2019 20:58
thế thì ngày dịch 2 chương đến trc khi end đừng thổ huyết nhé, giữ gìn sức khỏe đừng ra đi sớm ông tác giả viết dài lắm
19 Tháng một, 2019 20:22
Nhanh thì một tiếng một chương hơn 2k chữ, chưa beta.
Lâu thì 2 tiếng một chương.
Tùy vào độ khó và dài nữa =))
19 Tháng một, 2019 20:02
một chương bình thường bác edit bao lâu thế?
19 Tháng một, 2019 02:36
Truyện càng ngày càng hấp dẫn, cứ tưởng cái arc này chỉ có xoay quanh vụ tuyển phò mã
18 Tháng một, 2019 20:29
2 chương gần 10k chữ, mệt kinh
17 Tháng một, 2019 22:53
cuộc chiến vô vọng giữa thằng ngu tỏ ra nguy hiểm gặp thằng nguy hiểm tỏ ra ngu
17 Tháng một, 2019 20:00
Trẻ trẫu là có thật :v
16 Tháng một, 2019 19:29
tsundere yandare các kiểu con đà điểu đủ hết
15 Tháng một, 2019 19:34
bó tay... giờ có khi hiến cái hộp cũng thắng..
14 Tháng một, 2019 20:43
khả năng cao ván này Phi Chân thua do hai thằng đệ tiếc tiền =)))
14 Tháng một, 2019 19:45
nghe giống trong phim của châu tinh trì thế nhỉ
BÌNH LUẬN FACEBOOK