Những người khác hai mặt nhìn nhau, trăm miệng một lời: "Vâng, Chưởng môn sư huynh."
Với kiến thức của bọn họ, tự nhiên có thể nhìn ra được, lý do thoái thác của Trương Triển Phong lần này là vì che giấu sự khác biệt của Kiếm Phong.
Bọn hắn đều có chút tò mò, Vương Thanh Sơn là tạo thành dị tượng vạn kiếm tề minh?
Bên trong Kiếm Phong, rậm rạp chằng chịt phi kiếm đứt gãy, tán lạc trên mặt đất, Kiếm Phong một phân thành hai, một vết nứt thật dài kéo dài từ dưới chân núi lên đỉnh núi, trong khe nứt có thể nhìn thấy một thanh cự kiếm toàn thân trắng noãn, tản mát ra kiếm khí ngập trời.
Linh khí cự kiếm màu trắng bức người, phi kiếm trên Kiếm Phong kịch liệt lắc lư, đồng thời phát ra từng đợt âm thanh kiếm minh.
Một thanh phi kiếm màu xanh sáng long lanh lơ lửng giữa không trung, chính là bản mệnh phi kiếm Thanh Ly của Vương Thanh Sơn, cũng không có nhìn thấy thân ảnh Vương Thanh Sơn.
Một cỗ kiếm ý kinh người từ trong cự kiếm màu trắng lao ra, thẳng đến Thanh Ly Kiếm Tráo.
Thanh Ly kiếm lắc lư kịch liệt, phát ra từng đợt kiếm minh chói tai, quang mang tăng vọt, chém nát kiếm ý.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một cỗ khí lãng cường đại nhanh chóng khuếch tán, thổi lên đại lượng kiếm gãy.
Cự kiếm màu trắng tựa hồ bị Thanh Ly Kiếm chọc giận, quang mang đại phóng, một đạo kiếm khí màu trắng bắn ra, chém tới Thanh Ly Kiếm.
Leng keng leng keng leng keng!
Thanh Ly kiếm bị kiếm khí màu trắng đánh trúng, lập tức bay ngược ra ngoài, cắm trên mặt đất.
Ánh sáng màu xanh lóe lên, Vương Thanh Sơn từ trong Thanh Ly kiếm ngã ra. Sắc mặt y đỏ bừng, miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt. Mặt ngoài Thanh Ly kiếm xuất hiện hơn mười vết nứt nhỏ.
Mười năm qua, hắn điều khiển Thanh Ly kiếm tranh đấu với phi kiếm khác ở Kiếm Phong, đánh bại một lượng lớn phi kiếm. Mắt thấy sắp đến đỉnh núi, hắn gặp một thanh kiếm gãy. Thời điểm tranh đấu, hắn rơi vào thế hạ phong, lĩnh ngộ của hắn đối với kiếm ý càng sâu. Mượn nhờ kiếm ý, đánh bại Đoạn Kiếm. Ngay lúc này, Kiếm Phong đột nhiên nứt ra, một thanh cự kiếm màu trắng xuất hiện trước mặt hắn, chỉ là một mặt đối mặt, Vương Thanh Sơn liền thất bại.
Vương Thanh Sơn lộ vẻ không cam lòng, bất quá y rất rõ ràng, phi kiếm màu trắng đã hạ thủ lưu tình, bằng không y đã chết rồi.
Hắn nhìn về phía cự kiếm màu trắng, cảm nhận được một cỗ áp lực vô hình, ép hắn không thở nổi.
Ầm ầm!
Kiếm phong kịch liệt đung đưa, vết nứt khép lại, cự kiếm màu trắng biến mất không thấy, cỗ áp lực vô hình kia cũng biến mất không thấy.
Vương Thanh Sơn thở dài một hơi, nhìn về phía Thanh Ly Kiếm trong tay, chau mày. Bổn mạng phi kiếm gần như bị hủy, y tiếp tục ở lại Kiếm Phong, không có ý nghĩa quá lớn.
Hắn nhìn về bốn phía phi kiếm, phi kiếm bốn phía tựa hồ cảm ứng được cái gì, nhao nhao bay về phía xa, rất có linh tính.
Vương Thanh Sơn cười cười, thu hồi Thanh Ly kiếm, bóp nát một miếng ngọc phù. Một mảng lớn ngân quang bay ra, che mất thân ảnh của y.
Vương Thanh Sơn chỉ cảm thấy hoa mắt, xuất hiện trước mặt Trương Triển Phong.
"Ồ, Chưởng môn sư thúc, Lý sư thúc, mọi người đều đang ở đây."
Vương Thanh Sơn nhìn thấy nhiều tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tụ tập cùng một chỗ, mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Hắn căn bản không biết mình đánh thức trấn tông chi bảo của Thái Nhất Tiên môn Thái Nhất Kiếm, đương nhiên sẽ cảm thấy kinh ngạc, bọn Trương Triển Phong không thể nào ở chỗ này chờ hắn được!
Trương Triển Phong sắc mặt ngưng trọng, phân phó: "Vương sư điệt, ngươi đi cùng lão phu, có chuyện muốn nói với ngươi."
Hắn mang theo Vương Thanh Sơn bay lên không trung. Đúng lúc này, nguyên bản bầu trời quang đãng mây đen dày đặc, cuồng phong gào thét.
Vương Thanh Sơn có chút sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía đám mây đen.
"Đó là vị trí của Hạo Thiên Điện, quên nói cho ngươi biết, tộc chất của ngươi Vương Thu Minh đang ở Hạo Thiên Điện, đoán chừng hắn đang trùng kích Kết Đan kỳ, qua xem một chút đi!"
Trương Triển Phong và Vương Thanh Sơn bay về phía Hạo Thiên điện, Địa Sát khí trùng kích lên Trúc Cơ kỳ, Thiên Cương Chi Khí trùng kích lên Kết Đan kỳ, loại phương thức tu luyện cổ xưa này đã không còn nhiều lắm, tai hại của phương thức này tương đối lớn, chỗ tốt cũng không ít.
Vương Thu Minh ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, hai mắt nhắm nghiền.
Hắn tu luyện công pháp hệ kim là Cửu Nguyên Kim Ngọc Quyết, lợi dụng Kim Canh Chân Sát tiến vào Trúc Cơ kỳ, hiện tại hắn muốn Triều Nguyệt Thiên Cương trùng kích Kết Đan kỳ.
Kim sinh Thủy, Kim Canh Chân Sát là Kim, Triều Nguyệt Thiên Tuyền là Thủy, cả hai sẽ không bài xích lẫn nhau.
Một tấm gương màu lam trôi lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn, vô số điểm sáng màu lam từ trên cao rơi xuống, bao lại Vương Thu Minh.
Hơi nước nhè nhẹ tràn vào miệng mũi của hắn, chậm rãi hội tụ đến đan điền của Vương Thu Minh.
Chất lỏng màu vàng nhạt cùng hơi nước nhè nhẹ hội tụ cùng một chỗ, hình thành một hồ nước nhỏ màu vàng lam.
Dưới sự dẫn dắt của Vương Thu Minh, hồ nước nhỏ nhanh chóng chuyển động, chậm rãi ngưng tụ thành hình cầu, biến thành một viên cầu màu vàng lam.
Viên cầu màu vàng lam nhanh chóng chuyển động, thể tích từ từ thu nhỏ lại.
Thời gian một chén trà trôi qua, một viên cầu màu vàng to bằng quả trứng gà xuất hiện ở đan điền của Vương Thu Minh, mặt ngoài viên cầu màu vàng có điểm lấm tấm màu lam.
Ầm ầm!
Một trận tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một tia chớp màu bạc thô to từ trên cao bổ xuống, chuẩn xác đánh lên người Vương Thu Minh, một mảng lớn lôi quang màu bạc che phủ thân ảnh của hắn.
Thời gian từng giờ trôi qua, lôi quang màu bạc tăng vọt.
Vương Thanh Sơn trong mắt lộ ra vài phần lo lắng. Phương thức kết đan như Vương Thu Minh không giống với hắn, hắn cũng không biết Vương Thu Minh có thể tiến vào Kết Đan kỳ hay không.
"Vương sư điệt, yên tâm đi! Ta đã phân phó xuống, bố trí trận pháp phòng ngự và pháp bảo phòng ngự cho tộc chất của ngươi, hắn sẽ không có việc gì, món nợ này sẽ ở trên người ngươi."
Trương Triển Phong mở miệng an ủi.
Vương Thanh Sơn nhẹ gật đầu, lấy tu vi hiện tại của hắn, trả lại khoản nợ này cũng không tính là cực khổ.
Một lát sau, ánh chớp tán đi, Vương Thu Minh ngồi xếp bằng trong một đống đá vụn, quần áo trên người rách rưới rưới rưới. Nhìn khí tức cường đại trên người hắn, thình lình tiến vào Kết Đan kỳ.
Vương Thanh Sơn đáp xuống trước mặt Vương Thu Minh, ân cần nói: "Thu Minh, ngươi không sao chứ!"
"Thất bá, ta không sao, cuối cùng ta cũng tiến vào Kết Đan kỳ."
Vương Thu Minh vẻ mặt có chút kích động, hắn một mực đem Vương Trường Sinh cùng Vương Thanh Sơn làm mục tiêu, một mực không cưới, một lòng hướng đạo, hôm nay rốt cục tiến vào Kết Đan kỳ.
Trương Triển Phong hạ xuống trước mặt Vương Thu Minh, tay áo y run lên, một cái bình sứ màu trắng bay ra rơi vào trước người Vương Thu Minh, vẻ mặt ôn hoà nói: "Bình ngọc lộ đan này có trợ giúp đối với thương thế của ngươi, ngươi nhận lấy mà dùng đi!"
Vương Thu Minh lợi dụng Thiên Cương Chi Khí trùng kích Kết Đan kỳ, kinh mạch tổn thương không ít, bình Ngọc Lộ đan này có trợ giúp trợ giúp với thương thế của hắn.
Vương Thu Minh nhìn về phía Vương Thanh Sơn, hỏi ý kiến của Vương Thanh Sơn.
Thiên hạ sẽ không rơi bánh ngọt, Trương Triển Phong sẽ không vô duyên vô cớ cho hắn ta đan dược cấp ba.
Vương Thanh Sơn nhẹ gật đầu, nói: "Nếu Trương sư thúc đã cho ngươi, ngươi hãy nhận lấy! Nhớ kỹ tốt của Trương sư thúc, có cơ hội sẽ báo đáp Trương sư thúc."
Vương Thu Minh nhẹ gật đầu, đứng dậy, hướng Trương Triển Phong khom người thi lễ, cảm kích nói: "Vãn bối Vương Thu Minh, đa tạ Trương tiền bối."
"Ngươi vừa mới Kết Đan, an tâm tu luyện một đoạn thời gian, củng cố tu vi."
Trương Triển Phong phân phó, sai người an bài cho Vương Thu Minh một chỗ linh địa tốt. Y và Vương Thanh Sơn bay về phía Tổ Sư đường.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK