"Nghê Thiên Long? Chưa từng nghe nói."
Nam tử áo vàng nhíu mày nói.
"Ngươi quên ta là bạn tốt của Lưu đạo hữu."
Nghê Thiên Long mở miệng nói.
Trên Thiên Thiềm đảo có hai gã tu sĩ Chân Tiên tọa trấn, Lưu Dương là một trong số đó.
Nam tử áo vàng nhìn Nghê Thiên Long, gật đầu nói: "Vãn bối nhất thời không nhận ra, thực sự xin lỗi, mời tiền bối đi theo ta, những người khác tiếp tục tuần tra."
Huyễn Chi Pháp Tắc!
Nghê Thiên Long đã tu luyện Huyễn Chi Pháp Tắc đến Nhập Môn, đối phó một gã tu sĩ Hợp Thể dễ như trở bàn tay.
Nam tử áo vàng đi trước dẫn đường, những tu sĩ khác tiếp tục tuần tra, trên mặt bọn họ cũng không có gì khác thường.
Trong mắt nam tử áo vàng, Nghê Thiên Long chính là hảo hữu của Lưu Dương, hắn chỉ nhìn thấy ảo thuật.
Cũng không lâu lắm, bọn họ ngừng lại, phía trước có một hòn đảo to lớn, từ trên cao nhìn xuống, ngoại hình hòn đảo giống như một con cóc.
"Người đến từ phương nào? Nơi này là Thiên Thiềm đảo."
Một giọng nói nam tử uy nghiêm vang lên, vừa dứt lời, một lão giả áo lam dáng người gầy gò từ Thiên Thiềm đảo bay ra, trên tay cầm một cái kính nhỏ lấp lóe lam quang.
Xem khí tức, rõ ràng là tu sĩ Đại Thừa.
"Lâm sư thúc, vị Nghê tiền bối này là bạn tốt của Lưu sư thúc tổ."
Nam tử áo vàng mở miệng nói.
"Nghê tiền bối? Tại sao ta chưa bao giờ thấy qua?"
Lam bào lão giả nghi ngờ nói, mặt mũi tràn đầy hoài nghi.
"Thật không? Lâm tiểu hữu lại nhìn kỹ một chút."
Nghê Thiên Long mở miệng nói, bên ngoài thân nổi lên một trận kim quang yếu ớt.
Lam bào lão giả lau mắt, thần sắc trở nên cung kính, nói: "Hóa ra là Nghê tiền bối, vãn bối nhất thời không nhận ra, mời đi theo ta."
Hắn mở ra cấm chế, mang theo Nghê Thiên Long tiến vào Thiên Thiềm đảo.
"Truyền Tống Trận ở đâu? Ta muốn truyền tống đến các hòn đảo khác."
Nghê Thiên Long mở miệng nói.
"Tại Kim Thiềm Phong, "
Lão giả áo lam chỉ hướng Tây Nam, lời còn chưa nói hết, một giọng nói vang vọng đất trời của nam tử vang lên: "Huyễn thuật của các hạ thật là lợi hại, đem đệ tử Thiên Thú Tông chúng ta xoay vòng vòng quanh."
Tay phải của Nghê Thiên Long giương lên, Thương Nguyên châu bay ra, đánh vào một đạo pháp quyết, một trận hào quang xẹt qua, Công Tôn Diên, Lý Thiên Hà, Lý Thanh Hoan, Tứ Quý Kiếm Tôn, Vương Mạnh Bân, Vương Hoàn Vũ một đao hiện ra.
Sư tử vồ thỏ, cũng dùng toàn lực.
Muốn vào Thiên Thiềm đảo cũng không dễ dàng, Nghê Thiên Long liền tự tiến cử, dựa vào Huyễn Chi Pháp Tắc thuận lợi tiến vào Thiên Thiềm đảo.
Vương Mạnh Bân cùng Vương Nhất Đao đều đã mở khiếu thứ tư, Vương Hoàn Vũ mở ba khiếu, đám người Trần Nguyệt Dĩnh đều mở hai khiếu.
Đám người Vương Thôn Thiên, Vương Lân, Vương Hoàn Vũ tiến vào Chân Tiên kỳ, đây là trận đầu của Vương Hoàn Vũ khi đến Tiên giới.
Trên đảo vang lên tiếng báo động lớn, đại lượng đệ tử Thiên Thú Tông chạy tới chỗ Nghê Thiên Long.
Tay phải Lý Thanh Nhạc sáng lên một trận lam quang chói mắt, chém về phía hư không một cái, một đạo kiếm quang màu xanh lam kình thiên quét ra, chém về phía đệ tử Thiên Thú Tông.
Một tiếng thú rống vang dội vang lên, một đạo sóng âm màu đỏ quét ra, đánh tan kiếm quang kình thiên.
Hai đạo độn quang từ phía Tây Nam hòn đảo bay ra, rõ ràng là một đại hán áo đỏ lưng hùm vai gấu cùng một thiếu phụ váy lam dáng người đầy đặn. Hồng sam đại hán là Chân Tiên trung kỳ, thiếu phụ váy lam là Chân Tiên sơ kỳ.
"Các ngươi là ai? Dám xông vào Thiên Thiềm đảo, đây là muốn gây khó dễ cho Thiên Thú Tông chúng ta sao?"
Hồng sam đại hán mặt âm trầm nói, hắn chính là Lưu Dương.
"Động thủ, tiêu diệt bọn chúng."
Vương Mạnh Bân trầm giọng nói, nhiệm vụ của bọn họ là nhanh chóng tiêu diệt tu sĩ Chân Tiên trên đảo, đại bộ đội mới có thể giết tới.
Trên không trung lập tức sấm vang chớp giật, từng tia chớp màu bạc thô to vạch phá bầu trời, hướng về Lưu Dương.
Đám người Lý Thiên Hà nhao nhao ra tay công kích hai người Lưu Dương.
Cổ tay Lưu Dương nhẹ nhàng nhoáng lên, hai đạo linh quang từ ống tay áo bay ra, rõ ràng là một thanh niên áo đỏ thân hình cao lớn cùng một thiếu phụ váy xanh dáng người uyển chuyển, trên lưng thanh niên áo đỏ có một đôi cánh thịt màu đỏ, ánh mắt thiếu phụ váy xanh là màu xanh.
Thiên Thú Tông am hiểu khu trùng ngự thú, Lưu Dương tự nhiên có linh thú Chân Tiên kỳ.
Tay áo thiếu phụ váy lam run lên, một đạo hoàng quang cùng một đạo tử quang từ trong ống tay áo bay ra, rõ ràng là một lão giả áo vàng dáng người trung đẳng cùng một thiếu phụ váy tím diễm lệ, trên người bọn họ yêu khí trùng thiên, cũng là linh thú Chân Tiên kỳ.
Kể từ đó, bên phía Thiên Thú Tông có sáu gã Chân Tiên kỳ chiến lực, từ nhân số có thể thấy, chênh lệch giữa bọn họ không lớn.
Công Tôn Khuyết bấm pháp quyết, phát ra một trận thanh âm gầm rú quái dị, cực giống tiếng thú rống.
Thân thể bốn con linh thú Chân Tiên kỳ không ngừng run rẩy, giống như gặp phải thứ gì đó đáng sợ. Linh thú linh cầm dưới Chân Tiên nhao nhao trở nên xao động.
"Không tốt, Linh cầm của ta mất đi khống chế."
"Đạp Vân Tê của ta không bị khống chế."
"Băng Nguyệt Trùng của ta không bị khống chế, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra."
Rầm rầm
Đệ tử Thiên Thú Tông quá sợ hãi, linh cầm linh trùng của bọn họ nhao nhao mất đi sự khống chế, ra tay công kích sáu vị Chân Tiên như Lưu Dương.
"Bọn họ là gian tế do kẻ địch phái tới, chúng đệ tử Thiên Thú tông nghe lệnh, theo chúng ta tiêu diệt bọn họ."
Nghê Thiên Long lớn tiếng nói, tất cả đệ tử Thiên Thú Tông đều nghe được rõ ràng.
Bọn họ cảm thấy trời đất quay cuồng, dung mạo của sáu người Lưu Dương đều trở nên mơ hồ.
"Huyễn Chi Pháp Tắc! Rốt cuộc ngươi là ai?"
Lưu Dương mặt âm trầm nói.
"Người muốn ngươi mệnh."
Nghê Thiên Long cười lạnh nói.
Trần Nguyệt Dĩnh lấy ra một cái hồ lô lấp loé ánh sáng màu vàng, đánh vào một đạo pháp quyết, một mảng lớn cát sỏi lấp lóe bay ra, tản mát ra một trận chấn động Thổ Chi Pháp Tắc.
Hạt cát màu vàng sau khi xoay chuyển, ngưng tụ thành một đầu Sa Long hình thể to lớn màu vàng, nhào về phía sáu người Lưu Dương.
Đệ tử Thiên Thú Tông lâm vào trong huyễn thuật, đều xem Lưu Dương sáu người là địch nhân, ra tay công kích bọn họ.
Trong mật thất có một tòa Truyền Tống Trận, một gã đệ tử Thiên Thú Tông ngã xuống bên cạnh Truyền Tống Trận, trên mặt lộ ra vẻ khó có thể tin.
Hắn muốn truyền tống đi báo tin, bị lực lượng không gian giết chết.
Hư không rung động một hồi, Vương Hoàn Vũ từ trong hư không chui ra, cấm chế bình thường không ngăn được nàng.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên không ngừng.
Có Công Tôn Khuyết ở đây, bốn con linh thú Chân Tiên kỳ phát huy không ra thực lực lớn nhất, bị áp chế nghiêm trọng.
Lưu Dương cảm thấy không ổn, bấm pháp quyết, thanh niên áo đỏ phát ra một tiếng thú rống vang dội, hóa thành một con cự hổ màu đỏ hình thể to lớn, sau lưng mọc lên một đôi cánh thịt màu đỏ.
Đúng lúc này, hư không chấn động vặn vẹo, một cái lồng giam vô hình hiện ra, bao Lưu Dương vào bên trong.
"Pháp tắc giam cầm!"
Lưu Dương quá sợ hãi.
Một tiếng thú rống thê lương đến cực điểm vang lên, một đạo lôi trụ màu bạc thô to không gì sánh được từ trên trời giáng xuống, trên người cự hổ màu đỏ, lôi quang còn chưa tán đi, một thanh trường đao màu vàng rực rỡ bắn nhanh đến, chui vào trong lôi quang. Một con hổ con vừa mới rời khỏi thân thể, liền bị một cỗ ánh sáng màu bạc bao lại, cuốn vào trong một cái bình ngọc màu bạc.
Lưu Dương sợ tới mức hồn vía lên mây, há mồm phun ra một viên châu lấp lóe ánh sáng màu đỏ, đánh vào một đạo pháp quyết, viên châu màu đỏ lập tức sáng rõ, tuôn ra một mảng lớn hỏa diễm màu đỏ, hỏa diễm màu đỏ cuồn cuộn kịch liệt, hóa thành một đầu Hỏa Long màu đỏ, đâm vào trên lồng giam vô hình.
Lồng giam vô hình chia năm xẻ bảy, Lưu Dương vừa mới thoát khốn, một cỗ trọng lực cường đại trống rỗng hiển hiện, thân thể của hắn không thể khống chế rơi xuống đất.
Một vòng sáng màu vàng cuốn tới, bên ngoài thân Lưu Dương đại phóng hồng quang, một màn sáng màu đỏ dày đặc trống rỗng hiển hiện, bảo vệ toàn thân, vòng sáng màu vàng xẹt qua thân Lưu Dương.
Lưu Dương cảm thấy trời đất quay cuồng, bản thân xuất hiện trong một tòa đại điện rộng rãi sáng ngời.
"Không tốt, huyễn thuật!"
Lưu Dương sợ toát mồ hôi lạnh.
Một thanh trường đao ánh vàng rực rỡ bắn tới, chém nó thành hai nửa.
Một Nguyên Anh nhỏ bé vừa mới bay ra, một cái hồ lô màu vàng hiện ra, lấy đi Nguyên Anh nhỏ bé.
Dưới sự liên thủ của đám người Nghê Thiên Long, thời gian không đến một chén trà, hai người Lưu Dương bị giết, linh thú cũng bị diệt sát.
Một đạo thanh quang xuất hiện ở phía xa chân trời. Cũng không lâu lắm, thanh quang ngừng lại, hiện ra một chiếc phi chu lấp lóe thanh quang, Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Phong và hơn mười tu sĩ Chân Tiên đứng ở phía trên.
Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên là lão tổ một tộc, vừa mới khai chiến, tự nhiên ở phía sau chỉ huy.
Vương Thanh Phong tế ra một kiện pháp bảo Động Thiên, thả ra mấy ngàn tộc nhân, để cho bọn họ vơ vét tài nguyên tu tiên trên đảo. Các tu sĩ Chân Tiên Vương Thanh Sơn thì lợi dụng truyền tống trận trên đảo, truyền tống đến những hòn đảo trọng yếu khác của Thiên Thú Tông, diệt sát tu sĩ Chân Tiên của Thiên Thú Tông, cướp đoạt tài nguyên tu tiên.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK