Tuyết Bạn Đảo, hang ổ của Tuyết Bạng nhất tộc.
Tuyết Bạng điện, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên ngồi ở ghế chủ tọa. Vương Đao, Vương Xuyên Minh, Vương Khuyết, mười mấy vị tu sĩ Vương gia đứng ở một bên, đang hướng Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên báo cáo tình huống.
Bọn họ chiếm non nửa địa bàn của Tuyết Bạng tộc, coi Tuyết Bạng đảo là chỉ huy, chiến sự tiến triển rất thuận lợi. Bộ tộc Tuyết Bạng nhao nhao bại lui, chủ yếu là Tuyết Bạng tộc phân tán lực lượng, một cứ điểm trọng yếu tu sĩ Luyện Hư sẽ không vượt qua ba người.
Đây cũng không phải Tuyết Bạn nhất tộc không muốn phái nhiều tu sĩ Luyện Hư tọa trấn, mà là không có nhiều tu sĩ Luyện Hư như vậy. Theo tin tức tình báo của Vương gia, tu sĩ Luyện Hư bộ tộc Tuyết Bạng có hơn chín mươi người, ba mươi sáu cứ điểm trọng yếu, hơn nữa tọa trấn Tuyết Bạng Đảo cùng tu sĩ Luyện Hư đi ra ngoài du lịch, một cứ điểm trọng yếu thật sự không có nhiều tu sĩ Luyện Hư.
Vương gia cũng có tình huống này, địa bàn gia tộc rất lớn, đại phường thị, lục giai khoáng mạch, thất giai khoáng mạch, trọng yếu hòn đảo đều phải phái Luyện Hư tu sĩ tọa trấn, lại thêm trấn giữ Thanh Liên đảo cùng những tộc nhân ra ngoài du lịch, mỗi một cứ điểm trọng yếu tộc nhân cũng không nhiều.
Trước mắt, cứ điểm quan trọng của Vương gia cùng lắm cũng chỉ có ba vị tu sĩ Luyện Hư tọa trấn, phần lớn đều là một vị tu sĩ Luyện Hư, không có nhiều nhân thủ như vậy.
"Dừng tấn công hòn đảo Tuyết Bạn tộc, cố thủ bảy cứ điểm là được."
Vương Trường Sinh ra lệnh.
Hắn muốn lập tức lui lại, dù sao đại chiến lần này cũng do Trấn Hải Cung chủ dẫn dắt, nhân thủ không nhiều lắm, thế lực Huyền Thanh phái không tham dự vào, muốn triệt để chiếm được địa bàn đánh hạ rất khó.
Trần Nguyệt Dĩnh muốn chiếm lấy một phần địa bàn của Ngân Sa tộc, thuận tiện tiêu diệt hoặc làm mấy tiểu chủng tộc bị thương nặng. Nếu không như thế, Vương Trường Sinh đã sớm mang theo tộc nhân rút lui.
Bảy cứ điểm đã thành lập truyền tống trận, nếu như gặp phải cường địch vây công thì có thể truyền tống rời đi.
"Vâng, lão tổ tông."
Đám người Vương Xuyên Minh đáp ứng.
Vương Trường Sinh dặn dò vài câu, bảo bọn họ lui ra.
"Có chúng ta ba người hẳn là đủ rồi, hay là để Đoàn đạo hữu trở về Thanh Liên đảo đi! Tuy nói Trần sư thúc tự mình tọa trấn Thiên Hải phường thị, nhưng tu sĩ Hợp Thể tộc Ngân Sa tập kích Thanh Liên đảo tỷ lệ không lớn, vẫn phải phòng thủ một tay."
Uông Như Yên đề nghị.
Trần Nguyệt Dĩnh tự mình tọa trấn Thiên Hải phường thị chỉ huy, Vương gia mới có thể điều động bốn vị tu sĩ Hợp Thể kỳ.
Vương Trường Sinh gật đầu: "Ta đã phái người thông báo cho thân gia, bảo hắn về Thanh Liên đảo tọa trấn. Hắn là lực lượng bí ẩn của gia tộc chúng ta, ẩn nấp thì tốt hơn. Trận chiến này, ba người chúng ta lộ diện là được rồi."
Rầm rầm
Huyền Thanh phái, một trang viên yên tĩnh.
Diệp Ngọc Hoàn và Huyền Thanh Tử ngồi trong một tòa thạch đình màu xanh, thưởng trà nói chuyện phiếm.
Diệp Ngọc Hoàn vẻ mặt tươi cười, dường như có chuyện gì đó vui vẻ.
"Lâm đạo hữu, cứ quyết định như vậy đi. Lần tới ta sẽ mang theo một tấm Thất Tinh Hóa Nguyên Phù, có phù này trong tay. Đại Thừa kỳ ba lần trước Đại Thiên Kiếp có thể nhẹ nhõm hơn không ít, chuẩn bị nhiều một ít bảo vật có thể vượt qua."
Diệp Ngọc Hoàn tươi cười nói.
Lần này nàng tới chủ yếu là vì Huyền Thiên chi vật, tham gia Đại Thừa Khánh Điển của Trần Nguyệt Dĩnh chỉ là thuận tay.
Huyền Thiên chi vật ở Huyền Linh Đại Lục là mầm tai họa, giao cho Diệp gia thì tốt hơn.
Thất Tinh Hóa Nguyên Phù là Bát giai Phù Lục, luyện chế độ khó rất cao, có thể làm suy yếu uy lực lôi kiếp, trừ Thất Tinh Hóa Nguyên Phù, Diệp gia còn sẽ cấp cho Huyền Thanh Tử một số tài nguyên tu tiên, bao gồm cả một viên Cửu Chuyển Cương Đan.
Cửu Chuyển Cương Đan và Cửu Khúc Linh Lung quả có hiệu quả tương tự nhau, có thể phụ trợ tu sĩ Hợp Thể trùng kích Đại Thừa kỳ, hiệu quả của nó càng tốt hơn, Cửu Chuyển Cương Đan dùng Cửu Chuyển Thai Quả làm chủ dược luyện chế thành.
Quả Cửu Chuyển quả nở hoa năm vạn năm, kết quả năm vạn năm, qua thêm năm vạn năm nữa mới có thể trưởng thành, yêu cầu rất cao đối với hoàn cảnh, phải dùng thần thổ và thần thủy đặc biệt mới có thể đào tạo.
Chỉ là chu kỳ sinh trưởng, đã khiến các thế lực khác dừng lại.
Diệp gia chính là có Cửu Chuyển Cương Đan, mới có thể liên tục bồi dưỡng ra tu sĩ Đại Thừa, như Trần Nguyệt Dĩnh, Thiên Hà Kiếm Tôn và Càn Kim Chân Quân, đều là đi tới hiểm địa tầm bảo, mới đạt được linh đan diệu dược trùng kích Đại Thừa kỳ, cửa ải này không biết đã đào thải bao nhiêu tu sĩ Hợp Thể kỳ.
"Được, vậy làm phiền Diệp phu nhân."
Huyền Thanh Tử vẻ mặt ôn hoà gật gật đầu.
Lúc trước Huyền Thanh phái vì đạt được vật Huyền Thiên đã cấp cho Trấn Hải Cung một khoản tài nguyên tu tiên, hiện tại đem vật Huyền Thiên giao cho Diệp gia, Huyền Thanh Tử lấy được một số tài nguyên tu tiên lớn, Huyền Thanh Tử kiếm được một khoản lớn.
Hắn vẫn cảm thấy quá thiệt thòi, Huyền Thiên chi vật là tấm thuẫn, cho dù không cách nào bồi dưỡng thành Huyền Thiên chi bảo, luyện chế một kiện Huyền Thiên Tàn Bảo, độ Đại Thiên Kiếp hiệu quả cũng rất tốt.
Đáng tiếc là có quá nhiều người biết chuyện, chỉ có ba, năm người biết được, Huyền Thanh phái có thể bảo vệ được Huyền Thiên chi vật.
Về phần người nào đem sự tồn tại của Huyền Thiên chi vật nói cho Diệp gia biết, Huyền Thanh Tử cảm thấy bị nghi ngờ lớn nhất trong Trấn Hải Cung, nếu không Diệp gia làm sao lại tặng ba kiện thượng phẩm Thông Thiên Linh Bảo cho Trần Nguyệt Dĩnh làm quà mừng?
Bởi vậy, Hỏa Đồn bộ tộc trong thời gian lễ mừng Trần Nguyệt Dĩnh Đại Thừa, Huyền Thanh Tử không muốn hỗ trợ, đánh thắng Trấn Hải Cung là người thắng lớn nhất, đánh thua chính mình chịu thiệt, huống chi hiện tại xác thực không nên mở ra đại chiến, Nhân tộc cần nghỉ ngơi sinh tồn, còn cần phòng bị Tinh Hỏa tộc cùng Dạ Xoa tộc.
Theo Huyền Thanh Tử thấy, tu sĩ Luyện Hư của Hỏa Đồn tộc giết vào Thanh Mai đảo, Trấn Hải Cung hoàn toàn có thể phái cao thủ giết vào hang ổ của mấy chủng tộc nhỏ, tiêu diệt cao thủ dị tộc lập uy, không cần thiết mở ra chiến đấu.
Mục đích để mở ra đại chiến chủng tộc là quá lớn, chỉ vì vài tên tu sĩ Luyện Hư không đáng để mở ra đại chiến.
Đều là tu sĩ Đại Thừa, Trần Nguyệt Dĩnh không nghe lời đề nghị của Huyền Thanh Tử, Huyền Thanh Tử cũng không có cách nào khác.
"Nghe nói Ngân Sa nhất tộc đang gây chuyện?"
Diệp Ngọc Hoàn có ý ám chỉ.
Huyền Thanh Tử gật đầu nói: "Chính là vài tên tu sĩ Luyện Hư lẻn vào quấy rối trong lòng Nhân tộc, đã đền tội rồi, căn bản không cần phải làm to chuyện nhỏ, nàng muốn lập uy biện pháp có rất nhiều loại, không cần thiết mở ra đại chiến. Đương nhiên, nếu chiến sự mở rộng, cùng là Nhân tộc, lão phu cũng sẽ ra tay giúp đỡ."
"Ta nghĩ Lâm đạo hữu minh bạch đạo lý môi hở răng lạnh, Nhân tộc xuất hiện một vị tu sĩ Đại Thừa cũng không dễ dàng, có cạnh tranh là chuyện rất bình thường, lén lén chậm rãi bàn bạc, không nên cho Dị tộc thừa cơ hội, bằng không ai cũng không thể tốt hơn."
Diệp Ngọc Hoàn ý vị thâm trường nói.
Huyền Thanh Tử ngượng ngùng cười, vẻ mặt tươi cười nói: "Đây là đương nhiên, Diệp phu nhân yên tâm, trong lòng lão phu hiểu rõ."
"Vậy là tốt rồi, ta muốn mang vật Huyền Thiên về, cũng không ở đây lâu."
Diệp Ngọc Hoàn đứng dậy cáo từ.
Huyền Thanh Tử đứng dậy đưa tiễn, tự mình đưa Diệp Ngọc Hoàn rời đi.
Huyền Thanh Tử gọi Tần Ngọc Phượng, phân phó: "Để cho Tôn sư điệt và Lý sư điệt dẫn đội đi một chuyến, trợ giúp Trấn Hải Cung, từ những thế lực khác chiêu mộ vài tên tu sĩ Hợp Thể kỳ phối hợp với Trấn Hải Cung."
Diệp Ngọc Hoàn đã nói tới nước này rồi, Huyền Thanh Tử nhất định phải làm gì đó, hắn không quan tâm Trần Nguyệt Dĩnh, nhưng hắn rất quan tâm tới Diệp gia.
"Vâng, Lâm sư bá."
Tần Ngọc Phượng đáp ứng, lĩnh mệnh mà đi.
Cũng không lâu lắm, Huyền Thanh phái triệu tập sáu vị tu sĩ Hợp Thể, mang theo hơn vạn tu sĩ đi ra hải ngoại, trợ giúp Trấn Hải Cung.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK