Hổ Phượng Điệp đang muốn ra tay diệt sát Diệp Vân Phi, một con Hỏa Long màu đỏ hình thể to lớn nhào tới, tản mát ra nhiệt độ cao kinh người.
Đôi cánh của Hổ Phượng Điệp nhẹ nhàng vỗ một cái, hư không vặn vẹo biến hình, một vòng xoáy không gian lăng không hiển hiện ra, Hỏa Long màu đỏ không bị khống chế bay về phía vòng xoáy không gian, hóa thành từng điểm ánh lửa biến mất không thấy.
Nhân cơ hội này, chín Nguyên Anh cũng bay vào ống tay áo Diệp Huyên.
Đôi cánh của Hổ Phượng Điệp nhẹ nhàng vỗ một cái, chui vào trong lỗ hổng không thấy đâu nữa.
Pháp quyết Dung Sơn bấm một cái, Diệt Hồn Bàn linh quang đại phóng, bắn ra vô số đạo hắc quang tinh tế, thẳng đến Càn Nghê và Lạc Thiến.
Hai người không dám đón đỡ, vội vàng thi pháp ngăn cản.
Vừa rồi Kiền Kiềm trúng một kích Diệt Hồn Bàn, đã bị trọng thương.
Mang Sơn có hai kiện Huyền Thiên Chi Bảo, một kiện chuyên đả thương thần hồn, một kiện công kích, còn có Bát giai Hổ Phượng Điệp, thực lực rất mạnh.
Đỉnh đầu Diệp Huyên rung động một hồi, một lỗ đen lớn mấy trượng lăng không hiển hiện, Hổ Phượng Điệp từ đó chui ra.
Nó vừa mới hiện thân thì một tiếng xé gió vang lên, một mảng lớn quyền ảnh màu đen bay vụt đến, hư không bị xé rách.
Đôi cánh Hổ Phượng Điệp nhẹ nhàng vỗ một cái, hư không vặn vẹo biến hình, một vòng xoáy không gian to lớn trống rỗng hiển hiện, quyền ảnh màu đen lần lượt chui vào vòng xoáy không gian, biến mất vô tung vô ảnh.
Một viên châu màu vàng óng ánh từ ống tay áo Diệp Huyên bay ra, bay đến đỉnh đầu nàng, toả ra một trận kim quang chói mắt, bao lại phương viên trăm dặm.
Hổ Phượng Điệp ánh mắt ngốc trệ, không nhúc nhích.
Một con vượn khổng lồ toàn thân màu đen hiện ra, hai tay khẽ động, đánh về phía Hổ Phượng Điệp.
Phi Sơn kinh hãi, vội vàng liên lạc Hổ Phượng Điệp, Hổ Phượng Điệp không có bất kỳ phản ứng nào.
Song quyền cự viên màu đen nện vào trên người Hổ Phượng Điệp, thân thể Hổ Phượng Điệp bạo liệt ra, hóa thành huyết vũ đầy trời, linh quang lóe lên, thi thể hóa thành một khối Ngũ Huyền Thạch lóe lên linh quang, khu vực màu đỏ vỡ nát.
Hư không ngoài ngàn dặm sáng lên một đạo linh quang, hiện ra một thanh niên áo vàng thân hình cao lớn, chính là Hổ Phượng Điệp biến thành.
Cô tộc thân là đại tộc, giúp Hổ Phượng Điệp hóa hình không phải là việc khó, huyết mạch Hổ Phượng Điệp tinh thuần chỉ là bảy, không tính là Chân Linh, nhưng cái này cũng rất kinh khủng, đại bộ phận bát giai linh cầm linh trùng, huyết mạch tinh thuần chỉ là đạt tới sáu, chênh lệch một, đây là một cửa lớn.
Hổ Phượng Điệp có độ tinh thuần huyết mạch đạt tới bảy đã lợi hại như vậy, có thể tưởng tượng được độ tinh thuần của huyết mạch đạt tới chín loại Chân Linh đáng sợ đến cỡ nào.
"Huyền Thiên Tàn Bảo loại huyễn thuật!"
Thanh niên áo vàng nhíu mày nói, nếu không phải gã có bảo vật thế kiếp, đã thân tử đạo tiêu.
Nếu là thượng phẩm Thông Thiên Linh Bảo, hắn sẽ không lâm vào huyễn cảnh dễ dàng như vậy.
Bảo vật trên người Diệp Huyên nhiều lắm! Lại là bảo vật phòng ngự thần hồn, lại là Huyền Thiên Tàn Bảo loại huyễn thuật.
Đỉnh đầu thanh niên áo vàng rung động một hồi, một tòa cự tháp vàng rực rỡ trống rỗng hiển hiện, phun ra một cỗ hào quang màu vàng bao gã lại, thân thể của gã nhanh chóng thu nhỏ lại, chui vào trong cự tháp màu vàng.
Diệp Huyên nhướng mày, đỉnh đầu Lạc Thiến rung động một hồi, một lỗ hổng to lớn hiện ra, một con Hổ Phượng Điệp hình thể to lớn hiện ra, cánh nhẹ nhàng vỗ một cái, hư không xuất hiện lượng lớn khe hở, nhanh chóng lướt qua thân thể Lạc Thiến.
Linh quang hộ thể của Lạc Thiến giống như tờ giấy mỏng, trong nháy mắt vỡ vụn, cả người bị cắt thành vô số khối máu, máu vẩy ra tại chỗ.
Linh quang chợt lóe, thi thể hóa thành một đoạn kim sắc Linh Trúc lập lòe linh quang, có bảy đoạn, một đoạn nứt vỡ.
Hư không ngoài ngàn dặm sáng lên một đạo linh quang, Lạc Thiến vừa hiện ra, ánh mắt hoảng sợ.
Diệp Huyên nhíu chặt mày liễu, bảo vật bình thường không thể vây khốn Hổ Phượng Điệp, nó có thể lợi dụng thần thông không gian trốn thoát, linh trùng nắm giữ thần thông không gian chính là lợi hại như vậy.
Bảo vật chuyên khắc chế thần thông không gian rất hiếm thấy, nàng lại không có.
"Công Tôn đạo hữu, Vương đạo hữu, các ngươi tới hỗ trợ ta diệt sát Hổ Phượng Điệp, những kẻ địch khác giao cho người khác."
Diệp Huyên truyền âm cho Công Tôn Huyên và Vương Thanh Sơn.
Lạc Thiến vừa mới hiện thân, hư không trên đỉnh đầu nổi lên một hồi rung động, một lỗ hổng to lớn hiện ra, Hổ Phượng Điệp từ đó bay ra.
Lần này, nó vừa mới hiện thân, một tiếng thú rống quái dị đến cực điểm vang lên, lại như tiếng côn trùng kêu.
Hổ Phượng Điệp nghe xong thanh âm này, phản ứng chậm nửa nhịp, bất quá rất nhanh khôi phục bình thường, hai đầu xiềng xích óng ánh sáng long lanh vừa hiện ra, cuốn lấy thân thể nó, chính là Thần Niệm Chi Liên.
Một dòng kiếm hà màu xanh vọt tới, thanh thế to lớn.
Lạc Thiến vung Phần Thiên Phiên trong tay, thả ra một mảng lớn hỏa diễm màu đỏ, lao thẳng đến Hổ Phượng Điệp, đồng thời thân hình nàng lùi lại, bay về phía xa.
Hoàng quang lóe lên, Hổ Phượng Điệp hóa thành hình người, ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái, không gian vặn vẹo biến hình, một vòng xoáy không gian to lớn trống rỗng hiển hiện, Kiếm Hà màu xanh cùng hỏa diễm màu đỏ chui vào vòng xoáy không gian, biến mất vô tung vô ảnh.
Một vệt kim quang trống rỗng sáng lên, hiện ra một viên châu kim quang lập loè.
Thanh niên áo vàng thầm kêu không ổn, viên châu màu vàng toả ra kim quang chói mắt, bao phủ thân ảnh của gã.
Kỳ Sơn thấy cảnh này, sắc mặt trầm xuống, đang muốn ra tay đối phó đám người Diệp Huyên.
Một trận gió lạnh thổi qua đỉnh đầu của hắn, một con Băng Phượng hiện ra.
Nó vừa mới hiện thân, Diệt Hồn Bàn liền phóng ra hắc quang chói mắt, bao phủ ở trên người nó. Băng Phượng phát ra một tiếng chim hót thê lương, thân thể run rẩy.
Trát đao màu xanh bắn nhanh đến, chém Băng Phượng thành hai nửa.
Băng Phượng ở ngoài ngàn dặm hư không vừa hiện ra, nó vừa mới hiện thân, một dòng sông màu vàng tuôn đến, tản mát ra nhiệt độ kinh người, đồng thời đỉnh đầu rung động một hồi, một đại thủ do ngọn lửa màu vàng tạo thành lăng không hiển hiện ra, chụp về phía Băng Phượng.
Đôi cánh Băng Phượng nhẹ nhàng vỗ một cái, một mảng lớn bạch quang bắn ra, bao lại trường hà màu vàng cùng Kình Thiên đại thủ, cả hai nhanh chóng kết băng.
Một cỗ hắc quang từ trên trời giáng xuống, bao phủ trên người nó, Băng Phượng phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân thể run lên.
Trát đao màu xanh bắn nhanh đến, chém nó thành hai nửa, tinh hồn cũng không thể chạy thoát. trúng hai kích của Diệt Hồn Bàn, Hồn Lực không còn thừa bao nhiêu, không có biện pháp lấy ra luyện khí, trực tiếp tiêu diệt.
Bên kia, Hổ Phượng Điệp cũng bị cự viên màu đen nện thành thịt nát, tinh hồn vừa mới ly thể, liền bị một cỗ hào quang màu đen bao lại, cuốn vào một cái bình ngọc màu đen.
Diệp Huyên là Luyện Khí Sư, tinh hồn của Bát giai Hổ Phượng Điệp có thể dùng để luyện khí, đến lúc đó lại là một món vũ khí tốt.
Ánh mắt Mang Sơn âm trầm, hắn hao phí đại lượng tâm huyết, mới bồi dưỡng Hổ Phượng Điệp đến cấp tám, rõ ràng chết yểu ở chỗ này.
Vì giết chết Hổ Phượng Điệp, Băng Phượng bị giết, Cổ Giác bị giết, Diệp Vân Phi thân thể bị hủy, Lạc Thiến dùng thế kiếp bảo vật.
Vương Thanh Sơn phát giác được cái gì, nhướng mày, quay đầu nhìn về một hướng khác. Nhìn thấy Vương Thanh Thành bay rớt ra ngoài, thân thể hóa thành một mảng lớn huyết vũ lấy mắt thường có thể thấy được, một Nguyên Anh nhỏ bé bay ra khỏi cơ thể.
Một đạo tử quang bắn thẳng đến Nguyên Anh.
Mấy trăm tia chớp màu bạc thô to từ trên trời giáng xuống, đánh tan tử quang.
Vương Thanh Sơn vội vàng trở về, thu hồi Nguyên Anh Vương Thanh Thành.
Thần thông của Phương Phong quá mạnh mẽ, Vương Thanh Sơn rời đi trong chốc lát, thân thể Vương Thanh Thành đã bị hủy diệt, nếu không phải Vương Mạnh Bân xuất thủ tương trợ, hắn đã thân tử đạo tiêu.
Thực lực Vương Thanh Thành cũng không yếu, đây là nhằm vào Huyền Linh đại lục cùng tu sĩ Đại Thừa hải vực Thanh Ly mà nói, nhưng là so sánh với Đại Thừa đại tộc, có chênh lệch rất lớn.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK