Hoàng bào lão giả không dám đón đỡ, vội vàng tế ra một tấm chắn hoàng quang lập loè, ngăn trước người.
Cầu vồng màu đỏ đánh vào mặt trên tấm thuẫn màu vàng, truyền ra một tiếng vang trầm, tấm thuẫn màu vàng lắc lư nhẹ một cái, có thể thấy rõ ràng dấu tay.
Một gốc đại thụ che trời sáng lên một đạo thanh quang, một thiếu nữ váy xanh dáng người uyển chuyển hiện ra, cũng là Kim Tiên hậu kỳ.
Nàng bấm pháp quyết, một vòng sáng màu trắng quét ra, những nơi đi qua, hư không cùng mặt đất đều kết băng, vòng sáng màu trắng đón lấy hỏa diễm màu đỏ đánh tới, cả hai va chạm vào nhau, bộc phát ra mảng lớn sương mù màu trắng.
Thiếu nữ váy xanh lấy ra một cây sáo ngọc màu xanh, thổi nhẹ lên, nương theo một trận tiếng sáo vui sướng vang lên, từng đạo sóng âm màu xanh quét ra, những nơi đi qua, mặt đất vỡ ra, xuất hiện từng vết nứt thô to, từng cây đại thụ che trời chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số mảnh gỗ vụn.
"Tốc chiến tốc thắng, đừng lề mề."
Lão giả áo vàng mở miệng nói ra, bấm pháp quyết, mặt đất hóa thành cát, cuồng phong gào thét qua, vô số đất cát màu vàng xoay chuyển, hóa thành từng thanh dao cát màu vàng to lớn, chém về phía Vương Thanh Phong.
Tay áo Vương Thanh Phong run lên, một tấm chắn hình tròn lấp lóe hồng quang bay ra, ngăn ở trước người.
Lưỡi dao cát màu vàng dày đặc liên tiếp đánh lên bề mặt khiên tròn, truyền ra một trận trầm đục, tấm chắn màu đỏ không nhúc nhích tí nào.
Một đạo sóng âm màu xanh cuốn tới, Vương Thanh Phong bấm pháp quyết, một kiện chiến giáp màu đỏ trống rỗng hiển hiện, bảo vệ toàn thân, đồng thời trên lưng mọc ra một đôi cánh sắt lấp lóe ánh sáng màu đỏ.
Đôi cánh màu đỏ nhẹ nhàng vỗ một cái, biến mất tại chỗ.
"Cẩn thận hắn đánh lén."
Lão giả mặc hoàng bào nhắc nhở, bên ngoài thân toả ra một đạo hoàng quang, hoàng quang chạm vào mặt đất, trong nháy mắt mặt đất hóa đá, đồng thời gia tăng phòng ngự cho mình.
Hư không ngoài mười dặm sáng lên một đạo hồng quang, Vương Thanh Phong vừa hiện ra, sắc mặt băng lãnh, cổ tay phải khẽ cong, trên cánh tay hiện ra một cây nỏ cơ, đặt trong chín mũi tên lấp loé hồng quang, đây cũng không phải là Diệt Tiên tiễn, mà là trung phẩm Tiên khí.
"Sưu sưu" tiếng rít vang lên, chín mũi tên bắn ra, thẳng đến hai người lão giả mặc hoàng bào.
Bọn họ sợ hãi kêu lên một tiếng, đang muốn tránh đi, Vương Thanh Phong lật tay trái, một cái chuông nhỏ màu đen xuất hiện trên tay, nhẹ nhàng lắc lư, đồng thời chân phải sáng lên một đạo hoàng quang, hoàng quang chui vào lòng đất.
Lão giả mặc hoàng bào cùng thiếu phụ váy xanh cảm giác một tảng đá lớn ném vào Hồn Hải của mình, đây là công kích của thần hồn tiên khí, đồng thời mặt đất sinh ra một cỗ trọng lực cường đại.
Hai người nhao nhao thi triển phòng ngự cho mình, mũi tên màu đỏ lục tục đánh vào phía trên phòng ngự của bọn hắn, truyền ra một trận âm thanh trầm đục.
Một viên châu màu đỏ bay tới, một tiếng sấm vang lên, viên châu màu đỏ bạo liệt ra, một đoàn lôi hỏa màu đỏ che mất thân ảnh hai người.
Ngón tay Vương Thanh Phong bắn ra hai đạo cầu vồng màu đỏ, chui vào trong lôi hỏa màu đỏ, truyền ra hai tiếng kêu thảm thiết.
Hai Nguyên Anh nhỏ bé từ trong hỏa quang màu đỏ bay ra, thần sắc Nguyên Anh bối rối. Bọn hắn vốn định giết người đoạt bảo, lại đá vào thiết bản. Trên người Vương Thanh Phong rõ ràng có nhiều Tiên khí uy lực lớn như vậy.
Tay trái Vương Thanh Phong nhẹ nhàng nhoáng một cái, một hồi tiếng chuông "Keng keng" vang lên, tốc độ hai cái Nguyên Anh nhỏ bé chậm lại.
Hắn lấy ra một cái hồ lô màu đỏ, phun ra một cỗ hào quang màu đỏ bao lại hai Nguyên Anh nhỏ, thu vào.
Vương Thanh Phong chính là kho vũ khí di động, trên người có bao nhiêu món tiên khí uy lực lớn, khôi lỗi thú kết hợp cùng tiên khí, lại thêm Càn Khôn Tam Chỉ, tu sĩ Kim Tiên Hậu Kỳ cũng không phải là đối thủ của hắn.
Lôi hỏa màu đỏ tản đi, trên mặt đất xuất hiện một hố to bốc lên khói đen, có thể nhìn thấy hai vòng tay trữ vật, về phần pháp thân hai người đã hôi phi yên diệt.
Vương Thanh Phong vẫy tay, hai cái vòng tay trữ vật bay về phía hắn, rơi vào trong tay của hắn. Thần thức của hắn quét qua, hài lòng nhẹ gật đầu, bên trong có không ít đồ vật, lại có một cái Càn Khôn lệnh.
Mấy năm nay, Vương gia thu thập không ít tình báo về Càn Khôn Khư, Càn Khôn Lệnh là lệnh bài tiến vào khu vực trung tâm Càn Khôn Khư, nơi đó cấm chế trùng trùng điệp điệp, không có Càn Khôn Lệnh thì không cách nào tiến vào.
Hắn cũng không dự định tiến vào khu vực hạch tâm, đó là tìm chết, Thái Ất Kim Tiên chủ yếu ở khu hạch tâm tầm bảo, hắn ở bên ngoài tìm kiếm tài nguyên tu tiên là đủ rồi.
Vương Thanh Phong bấm pháp quyết, chiến giáp biến mất, hắn thu hồi tiên khí, nhanh chân đi tới phía trước.
Xuyên qua rừng rậm, một sơn cốc hẹp dài xuất hiện trước mặt hắn.
Vương Thanh Phong thần thức mở rộng, không phát hiện điều gì dị thường, thả ra một con Khôi Lỗi Thú hình người, điều khiển Khôi Lỗi thú, để cho nó đi vào trong cốc, không có gì dị thường, lúc này hắn mới đi theo vào.
Trong cốc mấp mô, trên mặt đất nằm một bộ thi hài to lớn, từ ngoại hình đến xem, rất giống rết.
Cũng không lâu lắm, hắn đi tới phần cuối, một vách núi dốc đứng ngăn cản đường đi của hắn, hai bên vách đá gồ ghề không bằng phẳng.
"Ồ!"
Vương Thanh Phong khẽ ồ lên một tiếng, ánh mắt rơi vào trên vách đá bên trái. Thần thức của y cảm ứng được vách đá bên trái có chấn động cấm chế yếu ớt, nếu không phải y tu luyện Thái Hư Thần Quyết, lại thêm tiên đan hắn đã dùng qua tăng trưởng thần thức, thần thức đặc biệt cường đại, y cũng không phát hiện được.
Ngón trỏ phải của hắn hiện ra một đạo hồng quang chói mắt, thẳng đến thạch bích bên trái đánh tới.
Một tiếng trầm đục vang lên, vách đá bên trái xuất hiện một lỗ thủng lớn bằng ngón tay.
Vương Thanh Phong suy nghĩ một chút, mi tâm sáng lên một đạo hồng quang chói mắt, một đạo quang nhận màu đỏ to lớn bắn ra, đánh vào trên vách đá bên trái, đây là thần thức công kích.
Quang nhận màu đỏ đánh vào trên thạch bích, thạch bích sáng lên một đạo hoàng quang yếu ớt.
"Cấm chế thần thức! Khó trách."
Vương Thanh Phong bừng tỉnh đại ngộ, mi tâm lần nữa bay ra một đạo quang nhận màu đỏ, đánh vào trên hoàng quang, hoàng quang chia năm xẻ bảy, hiện ra một cái cửa hang lớn gần trượng.
Khôi lỗi thú hình người đi vào, tốc độ cũng không nhanh, Vương Thanh Phong đi theo ở phía sau.
Cũng không lâu lắm, hắn đi tới điểm cuối, một thạch thất đơn sơ rộng hơn trăm trượng xuất hiện trước mặt hắn, trong thạch thất có một bộ thi hài hình người, nhiều bộ hài cốt đều có vết rách, xương sọ biến thành màu đen, tay phải không cánh mà bay, xem ra trước người bị trọng thương, tay trái mang theo một vòng trữ vật màu vàng.
Vương Thanh Phong lật tay phải, một mặt tiểu kính lấp loé kim quang xuất hiện trên tay, rót Tiên Nguyên lực vào, tiểu kính màu vàng phun ra một cỗ hào quang màu vàng, chụp vào thi hài hình người.
Một đoàn hắc quang từ dưới đáy thi hài bay ra, còn chưa bay được bao xa đã bốc lên một trận khói đen, hôi phi yên diệt.
Diệt Hồn Kính này chuyên môn nhắm vào thần hồn, có tàn hồn muốn ám toán Vương Thanh Phong, đối với hắn độ khó rất cao.
Vương Thanh Phong cẩn thận tra xét toàn bộ thạch thất, không dám bỏ sót một chỗ, thôi động Hỏa Chi Pháp Tắc, thiêu hủy thi hài, không có dị thường, lúc này mới cầm lấy vòng tay trữ vật, nhẹ nhàng phất một cái, một mảnh hào quang màu vàng lướt qua, trên mặt đất nhiều thêm một đống đồ vật, trung phẩm Tiên khí nhiều hơn ba kiện, trong đó hai hộp ngọc tinh mỹ làm Vương Thanh Phong chú ý, trên hai hộp ngọc màu vàng óng đều dán một tấm phù triện ngân quang lập loè.
Hắn mở ra hai tấm phù lục màu bạc, mở nắp hộp ra nhìn, bên trong đều có một viên Kim Ngẫu tiên quả.
"Kim Ngẫu Tiên Quả!"
Vương Thanh Phong hít vào một ngụm khí lạnh, vẻ mặt kích động.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK