Một dãy núi xanh biếc liên miên không dứt, Liễu Thích đang đứng trong một sơn cốc hẹp dài, trên mặt đất trải đầy đá vụn.
Dựa theo kế hoạch của nàng, sau khi tiến vào đạo tràng, lợi dụng bảo vật phong kín cửa vào, phòng ngừa những Đại La Kim Tiên khác tiến vào, có thể độc chiếm bảo vật, bọn hắn mới vừa tiến vào đạo tràng, lập tức bị cấm chế tách ra, kế hoạch này cũng thất bại theo.
Trên tay Liễu Thích nâng một viên châu lấp lánh ánh sáng màu xanh, rót Tiên Nguyên lực vào, viên châu màu xanh lập tức đại phóng thanh quang.
Bộ lạc Hỗn Độn Tà Vương điều động quân đoàn Hỗn Độn tấn công Thái Bạch Kiếm Thành, nàng phụng mệnh trợ giúp, linh thú bản mệnh bị giết chết, thực lực giảm mạnh.
"Cuối cùng cũng phát hiện được một người! Cũng không biết đám người Từ phu nhân và Hỏa đạo hữu ở nơi nào."
Liễu Thích lẩm bẩm, bay về hướng đông nam.
Cũng không lâu lắm, nàng dừng lại phía trên một khu rừng trúc rộng lớn vô biên.
Lòng bàn tay phải của nàng đại phóng kim quang, đánh ra một chưởng, một cự chưởng kim quang lưu chuyển không ngừng lóe lên, đánh xuống rừng trúc phía dưới.
Bàn tay lớn màu vàng óng đè sập một lượng lớn gậy trúc màu xanh, một chỗ hư không nào đó sáng lên một đạo hoàng quang, hiện ra một gã nam tử áo vàng dáng người thấp lùn.
Nam tử áo vàng có tu vi Thái Ất Kim Tiên trung kỳ, yêu khí ngút trời.
Hắn muốn tránh đi, nhưng Liễu Thích lại hét lớn một tiếng.
Nam tử áo vàng đầu váng mắt hoa, đứng cũng không vững, bàn tay lớn màu vàng óng vỗ vào trên người gã, gã lập tức hóa thành một đống thịt nát, một con chuột nhỏ rời khỏi thân thể bay ra, bị Liễu Thích bắt được, thi triển bí thuật thần hồn, sưu hồn gã.
"Nơi này có nhiều cấm chế như vậy!"
Liễu Thích nhíu mày nói, nam tử áo vàng từ nhỏ lớn lên ở chỗ này, biết một ít nơi có cấm chế cường đại.
Nàng lấy ra một tấm da thú màu xanh, trên da thú có nước, đây là bản đồ Càn Khôn Song Thù đưa cho.
"Hừ, quả nhiên đã động tay động chân."
Liễu Thích hừ lạnh một tiếng, nhíu mày nói.
Năm ngón tay của nàng khép lại, tiểu thử hóa thành điểm điểm linh quang tán loạn.
Bản đồ Song Thù càn khôn cho nàng rất nhiều chỗ sai lầm, may mà nàng không hoàn toàn tin các nàng.
Liễu Thích hóa thành một đạo độn quang, rời khỏi nơi này.
..............................................................................................................................
Một mảnh hoang nguyên mênh mông bát ngát, bầu trời đều là một mảnh tối tăm mờ mịt, sấm sét vang dội, từng đạo tiên lôi sáu màu thô to đùng đùng xuống, một lão giả mặc thanh bào dáng người mập lùn từ đằng xa bay tới, một cái ô nhỏ lấp lánh ánh sáng màu xanh lơ lửng trên đỉnh đầu lão, rủ xuống một màn sáng màu xanh, bảo vệ toàn thân lão.
Từng đạo lục thải tiên lôi lần lượt rơi vào trên màn sáng màu xanh, linh quang trên màn sáng màu xanh càng thêm ảm đạm.
Bên ngoài thân lão giả áo xanh đại phóng thanh quang, bay về phía xa, Lục Thải Tiên Lôi càng ngày càng ít, uy lực cũng càng ngày càng yếu.
Cũng không lâu lắm, hắn bay ra khỏi hoang nguyên, mặt ngoài ô nhỏ màu xanh xuất hiện nhiều vết rách thật nhỏ.
"Cũng may không phải truyền tống đến chỗ sâu nhất, nếu không có cực phẩm Tiên khí phòng ngự cũng không có biện pháp thoát thân."
Lão giả áo xanh lẩm bẩm, hắn theo Diệu Đức đại sư tiến vào đạo tràng, nhưng tiến vào đạo tràng, bọn họ đã bị cấm chế tách ra.
Mặt đất đột nhiên sinh ra một cỗ trọng lực cường đại, đồng thời một cỗ cuồng phong thổi qua, một con thập sắc Hỗn Độn thú hình người xuất hiện trước mặt hắn, chính là Diên Vương bộ lạc.
"Thập Sắc Hỗn Độn Thú!"
Lão giả mặc thanh bào kinh hô, thúc giục pháp quyết, ô nhỏ màu xanh tản mát ra linh quang chói mắt, màn sáng màu xanh trở nên càng thêm dày đặc.
Nắm tay phải của Diên hiện ra một luồng dung nham màu đỏ, Dung Nham Pháp Tắc.
Nó đấm ra một quyền, đánh lên trên màn sáng màu xanh, màn sáng màu xanh giống như hồ giấy, trong nháy mắt bị nghiền nát.
Nắm đấm của nó đập lên người lão giả áo xanh. Lão giả áo xanh lập tức hóa thành một đoàn huyết vụ, một Nguyên Anh tướng mạo cực kỳ giống lão giả áo xanh bay ra khỏi thân thể, còn chưa bay được bao xa thì một đạo sóng âm màu vàng đã cuốn tới, xẹt qua Nguyên Anh, Nguyên Anh hóa thành từng điểm linh quang tán loạn.
Một gã Đại La Kim Tiên cứ vậy vẫn lạc.
Diên Dịch thu hồi vòng tay trữ vật và dù nhỏ màu xanh rải rác trên mặt đất, tự nhủ: "Cũng không biết tộc nhân khác thế nào rồi, cấm chế nơi này có uy lực không nhỏ, hẳn chính là Đạo Tràng của Thí Tiên Đạo Tổ."
Nó tự mình dẫn đội, có hai mươi con Hỗn Độn thú Đại La Kim Tiên kỳ đi theo, kém nhất cũng là tộc nhân tiến hóa ba lần mà nắm giữ Chí Tôn pháp tắc, có bảy con tiến hóa bốn lần.
Trong nháy mắt khi chúng nó tiến vào Đạo Tràng, liền bị cấm chế phân tán.
Đôi cánh trên lưng Diên Hạt vỗ nhẹ một cái, bay về phía xa, rời khỏi nơi này.
..............................................................................................................................
Một quần thể núi lửa liên miên không dứt, thỉnh thoảng có núi lửa phun trào, trên không trung lơ lửng từng đám mây màu đỏ, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, đất rung núi chuyển, bụi mù cuồn cuộn.
Nơi sâu trong dãy núi lửa, Vương Trường Sinh, Uông Như Yên bảy người đứng ở không trung.
Trên tay Vương Thanh Bách nắm một bình ngọc màu xanh, mặt lộ vẻ vui mừng.
Vương Trường Sinh kinh nghiệm tầm bảo phong phú, bọn hắn trực tiếp vận dụng thuyền tiên Địa cấp, như vậy không bị cấm chế tách ra, xuất hiện ở cùng một chỗ.
Bọn họ bị truyền tống tới một chỗ trong ngọn núi lửa, phát hiện một đoàn tiên diễm cấp bốn, Vương Thanh Bách rất dễ dàng bắt giữ đoàn tiên diễm này, dự định để cho tiên diễm của mình luyện hóa, từ đó đề cao xác xuất luyện khí thành công và hiệu suất.
Vừa mới vào đạo tràng liền có được một đoàn tứ giai tiên diễm, Vương Thanh Bách thật cao hứng.
Vương Trường Sinh thả Vương Thôn Thiên ra, bảo hắn đeo mặt nạ Vạn Linh lên.
Vương Thôn Thiên thay đổi dung mạo, hai mắt sáng lên một trận hoàng quang chói mắt, nhìn lại phía xa.
"Hướng Tây Bắc ba ngàn vạn dặm, có một ít Cửu Diệp Kim Viêm Thảo, phương hướng đông nam, tám ngàn vạn dặm bên ngoài động quật, có ba tên nam tử, tu vi không rõ."
Vương Thôn Thiên nói.
"Ba gã nam tử? Chẳng lẽ là tu sĩ tiến vào nơi này trước kia?"
Uông Như Yên nghi hoặc nói.
"Không giống, bọn họ canh giữ bên cạnh Ngũ Diễm hoa, hẳn là yêu thú hóa hình."
Vương Thôn Thiên nói.
"Đi qua xem mới biết."
Vương Trường Sinh nói.
Uông Như Yên thúc dục Ly Hỏa chân đồng dò xét, không phát hiện dị thường gì.
Bọn hắn bay về phía đông nam, cũng không lâu lắm, bọn hắn đã xuất hiện trên không một ngọn núi khổng lồ màu đỏ, giữa sườn núi có một cái sơn động thật lớn.
"Bọn chúng đang ở bên trong."
Vương Thôn Thiên chỉ vào sơn động nói.
"Chỉ là Thái Ất Kim Tiên, không đáng sợ."
Thần thức của Vương Thanh Bách thăm dò vào trong động, phát hiện tu vi của ba tên nam tử, hắn thả người bay vào trong động, một tiếng vang thật lớn qua đi, khôi phục yên tĩnh.
Cũng không lâu lắm, Vương Thanh Bách mang theo ba gã hồng sam nam tử giống nhau như đúc bay ra, ba gã nam tử yêu khí ngút trời, hiển nhiên là Yêu tộc.
"Bọn họ bắt đầu sinh ra ý thức, sinh sống ở đây, bản thể là Xích Hỏa Viên, bọn họ đã quy thuận chúng ta, nguyện ý dẫn đường cho chúng ta."
Vương Thanh Bách nói.
Vương gia có viên vệ, chủng loại tương đối nhiều, đám Lôi Viên, Hỏa Viên, Thủy Viên đều có.
"Ở đâu có cấm chế cường đại? Có Đại La Kim Tiên sao?"
Vương Trường Sinh hỏi.
"Có Đại La Kim Tiên, cách nơi này rất xa, thực lực của hắn rất mạnh, chúng ta căn bản không dám tới gần, từ xa đã gặp."
Một nam tử áo hồng nói.
"Quần áo của các ngươi từ đâu tới?"
Vương Trường Sinh truy hỏi.
"Từ trên hài cốt của một cỗ tu sĩ nhặt được một vòng tay trữ vật, lúc này chúng ta mới nắm được kiến thức tu tiên cơ sở, cũng lấy được một ít quần áo."
Nam tử áo hồng nói.
"Sau này ba người các ngươi tên Vương đại, Vương nhị, Vương tam, hiện tại dẫn bọn ta đi sào huyệt của tên Đại La Kim Tiên kia."
Vương Trường Sinh dặn dò.
"Vâng, tiền bối."
Vương Đại Mãn miệng đáp ứng, đi trước dẫn đường.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK