Bọn họ quả thật có vốn liếng cuồng vọng, nhưng Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi cũng không sợ bọn họ.
"Nơi này cũng không phải nhà ngươi, ngươi muốn chúng ta đi thì đi?"
Vương Thanh Sơn mở miệng nói, một bộ dạng nhẹ như mây gió.
"Các ngươi đã muốn chết, vậy thì tiễn các ngươi lên đường thôi."
Sắc mặt Tần Vân lạnh lẽo, kiếm quyết vừa bấm, năm thanh phi kiếm lập loè bạch quang bắn ra, lơ lửng trên đỉnh đầu nàng xoay quanh không ngừng, tiếng kiếm ngân không dứt bên tai.
Bạch quang bên ngoài thân nàng đại phóng, mặt đất đóng băng với tốc độ mắt thường có thể thấy được, tầng băng nhanh chóng lan tràn ra, phạm vi mười vạn dặm mặt đất bị đóng băng, trên không trung có rất nhiều bông tuyết màu trắng bay xuống, gió lạnh từng trận.
Bông tuyết màu trắng còn chưa rơi xuống, hóa thành một thanh băng kiếm màu trắng, thẳng đến Vương Thanh Sơn cùng Bạch Linh Nhi.
Tay phải Từ Đào đại phóng lam quang, chém về phía hư không một cái, một đạo lam quang lưu chuyển bất định kiếm quang kình thiên quét ra, mang theo một cỗ hủy thiên diệt địa chi lực, chém xuống trước mặt.
Vương Thanh Sơn bấm kiếm quyết, bốn thanh phi kiếm bắn ra, bay vòng quanh hắn không ngừng.
Hắn bấm kiếm quyết, một thanh phi kiếm màu đỏ bắn ra, những nơi đi qua, mặt đất tự bốc cháy, tầng băng trong nháy mắt biến mất, bầu trời cũng biến thành màu đỏ thẫm.
Bạch Linh Nhi tế ra một thanh phi kiếm bạch quang lập loè, trên thân kiếm khắc hai chữ "Huyễn Âm".
Nàng kết kiếm quyết, huyễn âm kiếm sáng lên một trận bạch quang chói mắt, vô số đạo kiếm khí màu trắng lăng lệ quét ra, đánh tan băng kiếm.
Phi kiếm màu đỏ va chạm cùng kiếm quang kình thiên, kiếm quang kình thiên trong nháy mắt bị nghiền nát, phi kiếm màu đỏ bay thẳng đến Từ Đào.
Từ Đào hừ lạnh một tiếng, kiếm quyết vừa bấm, bảy thanh phi kiếm lập loè lam quang bắn ra, hợp làm một thể nửa đường, hóa thành một thanh kình thiên cự kiếm lóe ra lam quang, va chạm cùng phi kiếm màu đỏ.
"Keng" một tiếng, phi kiếm màu đỏ bay rớt ra ngoài.
Tần Vân Kiếm bấm niệm pháp quyết, năm thanh phi kiếm màu trắng nhất thời bạch quang đại phóng, biến mất tại chỗ.
Một lượng lớn băng kiếm màu trắng từ trên trời giáng xuống, chém về phía Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi, đều bị Bạch Linh Nhi chặn lại.
Năm thanh băng kiếm sáng lên chói mắt, hóa thành năm thanh phi kiếm màu trắng, bao vây Vương Thanh Sơn cùng Bạch Linh Nhi lại.
"Băng Phách Tru Tiên Kiếm Trận, lên."
Tần Vân quát lạnh một tiếng, bấm pháp quyết, năm thanh phi kiếm màu trắng lập tức đại phóng bạch quang, đồng thời nhanh chóng chuyển động, năm đạo kiếm quang màu trắng kình thiên quét ra, chém về phía Vương Thanh Sơn cùng Bạch Linh Nhi.
Vương Thanh Sơn cùng Bạch Linh Nhi bấm niệm pháp quyết, một trận kiếm minh thanh tịnh vang lên, một đạo kiếm quang kình thiên quét ra, nghênh đón.
Tiếng nổ mạnh ầm ầm, bọn hắn chặn được năm đạo kiếm quang màu trắng đánh tới.
Tần Vân đang định toàn lực thúc giục kiếm trận thì cổ tay Bạch Linh Nhi run lên, hai đạo huyết quang bay ra, trong nháy mắt bạo liệt ra, hóa thành một đoàn huyết quang to lớn, che mất năm thanh phi kiếm màu trắng.
Một trận kim thiết giao kích trầm đục vang lên, năm thanh linh quang màu trắng từ trong huyết quang bắn ra, bay về bốn phương tám hướng.
Tần Vân cảm thấy đau lòng, bổn mạng Tiên khí bị ô uế nghiêm trọng, linh tính mất đi nhiều, kiếm trận cũng bị phá.
Một đạo cầu vồng màu vàng cùng một đạo cầu vồng màu trắng bắn nhanh ra, chém về phía Từ Đào và Tần Vân.
Ngón tay Từ Đào nhẹ nhàng điểm một cái, Kình Thiên Cự Kiếm nghênh đón cầu vồng màu vàng.
"Khanh" một tiếng kim thiết giao kích vang lên, cầu vồng màu vàng hiện ra chân dung, lộ ra một thanh phi kiếm lấp lóe kim quang.
Từ Đào nhướng mày, theo lý mà nói, đối phương chỉ là một thanh phi kiếm, hơn nữa chỉ là pháp tắc tiểu thành, không có khả năng chống đỡ được.
Hắn đang định thi triển thủ đoạn khác, bỗng cảm giác thân thể trầm xuống, một cỗ trọng lực cường đại kéo hắn rơi xuống mặt đất.
"Pháp tắc Trọng Lực! Xem ra có trợ thủ, muốn chết."
Tay phải Từ Đào chém xuống mặt đất, một đạo kiếm quang màu lam quét ra, chém xuống mặt đất.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, mặt đất xuất hiện một cái khe cực kỳ thô dài, cũng không nhìn thấy người nào.
Mặt đất kịch liệt đung đưa, vô số đất cát màu vàng phóng lên tận trời, hóa thành từng thanh trường mâu màu vàng, thẳng đến Từ Đào.
Thạch nhân đã tiến vào Kim Tiên kỳ, hóa thành hình người, đã tu luyện pháp tắc tới tiểu thành.
Từ Đào Kiếm Quyết vừa bấm, Kình Thiên Cự Kiếm khẽ run lên, một mảng lớn kiếm khí màu lam lăng lệ quét ra, đánh cho trường mâu màu vàng vỡ nát. Kiếm khí màu lam đánh trên mặt đất, mặt đất nổ tung, bụi mù cuồn cuộn.
Đúng lúc này, hư không trên đỉnh đầu hắn sáng lên một đạo thanh quang, hiện ra một tấm phù lục lấp lóe thanh quang.
Thanh Liên Diệt Hồn Phù.
Từ Đào còn chưa kịp tránh thoát, Thanh Liên Diệt Hồn Phù đã bạo liệt ra, một đoàn ánh sáng màu xanh to lớn phóng lên tận trời, che mất thân ảnh Từ Đào.
Vương Thanh Sơn bấm kiếm quyết, bốn thanh phi kiếm hợp lại làm một, hóa thành một thanh phi kiếm bốn màu, bay thẳng đến Từ Đào.
Những nơi phi kiếm bốn màu đi qua, trời đất sụp đổ, mặt đất bốc cháy, trong hư không hiện ra vô số nước biển màu lam, nước biển cuồn cuộn phun trào.
Dung Khiếu quyết!
Cự kiếm kình thiên sáng lên lam quang chói mắt, nghênh đón phi kiếm bốn màu.
Hai kiếm chạm nhau, truyền ra một tiếng kim thiết giao kích, Kình Thiên Cự Kiếm bay rớt ra ngoài, nửa đường hóa thành bảy thanh phi kiếm màu lam.
Vương Thanh Sơn đã mở khiếu, bảy loại pháp tắc dung hợp nhẹ nhàng đánh tan một loại pháp tắc của Từ Đào.
Tứ sắc phi kiếm chui vào trong thanh sắc hà quang, hơn mười Nguyên Anh giống nhau như đúc từ thanh sắc hà quang bay ra, bay về các hướng khác nhau.
Vương Thanh Sơn bấm kiếm quyết, phi kiếm bốn màu khẽ run lên, vô số đạo kiếm khí bốn màu quét sạch ra bốn phương tám hướng, đuổi theo hơn mười Nguyên Anh, xoắn giết.
Bốn kiếm hợp nhất, pháp tắc dung hợp, tu sĩ Kim Tiên đại thành pháp tắc cũng không ngăn được Vương Thanh Sơn.
Bên kia, Tần Vân đang quần chiến với Bạch Linh Nhi.
Nàng phát hiện Từ Đào bị Vương Thanh Sơn giết chết, bị dọa cho giật mình. Nàng biết rõ thực lực Từ Đào, rõ ràng đã bị Vương Thanh Sơn giết chết.
Mặt đất sinh ra một cỗ trọng lực cường đại, từng thanh trường mâu màu vàng phá đất chui lên, thẳng đến Tần Vân.
Tay phải Tần Vân đại phóng bạch quang, vỗ xuống mặt đất một cái, một cự chưởng khổng lồ lóe lên bạch quang lóe lên, nhẹ nhõm đánh tan trường mâu màu vàng.
Cự chưởng kình thiên đánh vào mặt đất, mặt đất nổ bể ra, đồng thời nhanh chóng kết băng.
Một dải lụa bốn màu bắn thẳng tới, mục tiêu là Tần Vân.
Tần Vân đang muốn tránh đi thì một hồi âm thanh kiếm minh chói tai vang lên, nàng cảm giác hoàn cảnh xung quanh trở nên mơ hồ, Huyễn Chi Pháp Tắc.
Nàng vận chuyển lực lượng pháp tắc, rất dễ dàng hóa giải, pháp tắc đại thành đối mặt với Tiểu Thành Huyễn Chi Pháp Tắc vẫn có ưu thế.
Vào lúc này, tấm lụa bốn màu cũng đã tới trước người nàng.
Tần Vân vội vàng tế ra một tấm thuẫn bạch quang lấp lóe, nghênh đón, đồng thời năm thanh phi kiếm màu trắng hợp lại làm một thể, nghênh đón.
Tấm lụa bốn màu đánh lên mặt thuẫn màu trắng, truyền ra một tiếng vang trầm, hiện ra một thanh cự kiếm bốn màu lập loè linh quang, mặt ngoài tấm thuẫn có bao nhiêu vết rách.
Một tiếng trầm đục vang lên, tấm thuẫn màu trắng chia năm xẻ bảy, cự kiếm bốn màu va chạm với phi kiếm màu trắng, phi kiếm màu trắng lập tức bay ngược ra ngoài.
Bên ngoài thân Tần Vân đại phóng bạch quang, một vòng sáng màu trắng quét ra, va chạm cùng phi kiếm bốn màu, kiếm thế tứ sắc như chẻ tre, chém nát vòng sáng màu trắng, xẹt qua thân thể Tần Vân, một cỗ hỏa diễm màu đỏ hiển hiện, che mất thân thể Tần Vân.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK