Mộ Dung Đức tu luyện nhiều năm, kinh nghiệm đấu pháp phong phú, phản ứng rất nhanh. Một đạo quang nhận màu đỏ thắm từ mi tâm bắn ra, chém nát lồng giam màu lam.
Tay phải Mộ Dung Ngọc Dung tuôn ra vô số hồ quang điện năm màu, vỗ vào hư không, một tia chớp năm màu thô to bay ra, nghênh đón cự quyền màu lam.
Tia chớp năm màu va chạm cùng cự quyền màu lam, trong nháy mắt tán loạn, cự quyền màu lam đánh tới Mộ Dung Chính Đức.
Mộ Dung Chính Đức há miệng phun ra một ngọn lửa màu đỏ thô to, nghênh đón, đồng dạng cũng bị cự quyền màu lam đánh cho nát bấy.
Nhân cơ hội này, bọn họ tránh được, cự quyền màu lam nện lên một đỉnh núi cao, đỉnh núi chia năm xẻ bảy, khói bụi cuồn cuộn.
Trong hư không hiện ra lượng lớn giọt mưa màu lam, rậm rạp chằng chịt, che khuất bầu trời, thẳng đến Mộ Dung Đức cùng Mộ Dung Ngọc Dung.
Giọt mưa màu lam giữa đường hóa thành cự quyền màu lam, quyền ảnh màu lam dày đặc lao thẳng đến Mộ Dung Đức cùng Mộ Dung Ngọc Dung, thanh thế to lớn.
Mặt đất sáng lên một đạo hoàng quang, một cỗ trọng lực cường đại trống rỗng hiển hiện, thân thể bọn hắn không bị khống chế rơi xuống đất.
Mộ Dung Ngọc Dung bấm pháp quyết, quanh thân đại phóng lôi quang, vô số đạo ngũ sắc hồ quang điện thô to từ trên người bắn ra, nghênh đón, trong nháy mắt bị đánh nát bấy.
Bên ngoài thân nàng tuôn ra vô số hồ quang điện năm màu, biến mất tại chỗ.
Mộ Dung Đức hừ lạnh một tiếng, song quyền khẽ động, theo đó một hồi tiếng xé gió vang lên, từng cự quyền màu đỏ bắn ra nghênh đón.
Cự quyền màu lam va chạm cùng quyền lớn màu đỏ, Cự Quyền giống như đậu hũ, trong nháy mắt vỡ nát.
Mộ Dung Chính Đức nhướng mày, há miệng phát ra một tiếng rống vang vọng mây xanh, phun ra một đạo sóng âm màu đỏ, nghênh đón âm pháp tắc.
Sóng âm màu đỏ cũng không ngăn được quyền ảnh màu lam dày đặc, hắn tế ra một tấm thuẫn lấp lóe hồng quang, ngăn trước người.
Quyền ảnh màu lam dày đặc nện xuống trước mặt tấm thuẫn màu đỏ, truyền ra một hồi tiếng trầm đục, mặt ngoài nhiều ra từng quyền ảnh rõ ràng có thể thấy được, linh quang ảm đạm xuống, có thể nhìn thấy từng vết rách thật nhỏ.
Mộ Dung Chính Đức trợn mắt há mồm, đây chính là trung phẩm Tiên khí.
"Chạy mau, thực lực của đối phương hơn xa chúng ta."
Mộ Dung Đức lớn tiếng hô, cho dù là hắn cũng không cách nào nhẹ nhõm phá hư một kiện trung phẩm Tiên khí phòng ngự.
Thấy vậy, từ nơi này đã có thể nhìn ra thực lực của kẻ địch cực mạnh.
Bên ngoài thân Mộ Dung Ngọc Dung đại phóng lôi quang, đang muốn thi triển độn tốc thoát đi, một trận tiên âm vang lên bên tai nàng tràn ngập các loại thanh âm, tiếng sấm, tiếng nổ đùng đoàng, thanh âm nước chảy...
Nàng lập tức cảm giác đầu váng mắt hoa, đứng không vững.
Hư không trên đỉnh đầu hiện ra một lỗ hổng cực lớn, một cự chưởng màu lam trải rộng âm phù màu lam từ đó bay ra, trong nháy mắt đến trước mặt Mộ Dung Ngọc Dung.
Miệng nàng hé ra, phun ra năm mặt kính nhỏ quanh quẩn lôi quang, pháp quyết bấm một cái, năm mặt kính nhỏ đều phun ra một đạo ngũ sắc lôi trụ thô to, hội tụ đến một chỗ, nghênh đón.
Ngũ sắc lôi trụ va chạm cùng cự chưởng màu lam, trong nháy mắt tán loạn, Mộ Dung Ngọc Dung tế ra một tấm thuẫn ngân quang lập loè, ngăn trước người.
Cự chưởng màu lam vỗ vào tấm thuẫn màu bạc, tấm thuẫn màu bạc bay ngược ra sau, đâm vào người Mộ Dung Ngọc Dung, nàng bay rớt ra ngoài, đập ầm ầm trên mặt đất, không còn hơi thở.
Dung Khiếu quyết, sáu loại pháp tắc dung hợp, Thần Hồn pháp tắc trực tiếp xoá bỏ thần hồn của Mộ Dung Ngọc Dung, thần hồn diệt vong, thân tử đạo tiêu.
Tốc độ của lôi tu Kim Tiên kỳ rất nhanh, bọn họ căn bản không đuổi kịp, Uông Như Yên trực tiếp hạ tử thủ, không cho đối thủ có cơ hội.
Mộ Dung Chính Đức thấy cảnh này, kinh hãi thất sắc: "Thần hồn pháp tắc! Các ngươi là hậu nhân Lê gia!"
"Xuống dưới hỏi Diêm Vương đi!"
Một tiếng quát to lạnh như băng từ phía chân trời truyền đến.
Vừa dứt lời, vô số nước biển màu lam hiện lên, ngưng tụ thành mười tám đầu Thủy Long màu lam hình thể to lớn, nhào về phía Mộ Dung Chính Đức.
Vô số giọt nước màu lam hiện lên, hóa thành từng cự quyền màu lam, đánh về phía Mộ Dung Chính Đức, phong kín đường lui của hắn ta.
Mộ Dung Chính Đức bấm pháp quyết, vô số hỏa diễm màu đỏ hiện lên, phương viên mấy vạn dặm hóa thành một mảnh biển lửa, Hỏa Chi Pháp Tắc màu đỏ.
Biển lửa màu đỏ cuồn cuộn phun trào, nhấc lên từng bức tường lửa màu đỏ, ngăn trước người hắn, tiên âm từng trận, một đạo tiên âm chói tai truyền khắp cả Thương Lê đảo, Mộ Dung Chính Đức chau mày.
Mười tám đầu Thủy Long màu lam xé tan bức tường lửa màu đỏ thành phấn vụn, Mộ Dung Đức tế ra một thanh trường côn lấp lóe hồng quang, đánh về phía mười tám đầu Thủy Long màu lam.
Tiếng nổ mạnh ầm ầm, mười tám đầu thủy long màu lam bị nện nát bấy, nước biển tứ tán.
Nước biển ngưng tụ, hóa thành một gã thanh niên áo lam tướng mạo bình thường, chính là Vương Trường Sinh đã thay đổi dung mạo.
Cho dù là nắm giữ pháp tắc thần hồn, hắn cũng không coi nhẹ kẻ địch.
Vương Trường Sinh song quyền khẽ động, thẳng đến Mộ Dung Đức.
Một cái lưới màu đỏ to lớn lăng không hiển hiện, bao lại thân thể Vương Trường Sinh.
"Công kích thần thức!"
Lông mày Vương Trường Sinh nhíu lại, mi tâm bay ra một đạo quang nhận màu lam to lớn, chém nát cái lưới màu đỏ.
Cơ hồ cùng một thời gian, một cái lồng giam màu lam to lớn hiển hiện ra, bao lại thân thể Mộ Dung Chính Đức.
Mộ Dung Đức thúc giục thần thức phá vỡ Thần Niệm Chi Lung, một tràng tiên âm chói tai vang lên bên tai, lỗ tai ông ông, khí huyết cuồn cuộn, hô hấp cũng trở nên dồn dập.
Hắn muốn tránh cũng không thể tránh, vung trường côn màu đỏ đánh về phía Vương Trường Sinh.
Trường côn màu đỏ nện lên người Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh hóa thành điểm điểm hơi nước biến mất.
Sau lưng Mộ Dung Chính Đức hiện ra một đoàn hơi nước màu lam, hóa thành thân ảnh Vương Trường Sinh. Hai nắm đấm của hắn hiện ra lam quang chói mắt, đánh về phía Mộ Dung Chính Đức.
Mộ Dung Chính Đức phản ứng rất nhanh, tay phải vỗ về phía sau, hắn chính là Chân Linh đỉnh cấp, cho dù đối phương cũng là Chân Linh đỉnh cấp, hắn cũng sẽ không thua kém đối phương bao nhiêu.
Nắm đấm của Vương Trường Sinh va chạm cùng bàn tay của Mộ Dung Chính Đức, bộc phát ra một cỗ sóng khí cường đại. Một vòng sáng màu đen từ nắm đấm của Vương Trường Sinh quét ra, lướt qua thân thể Mộ Dung Chính Đức.
Hai mắt Mộ Dung Chính Đức trừng lớn, hai chân mềm nhũn, ngã trên mặt đất.
Thần Hồn pháp tắc trực tiếp gạt bỏ thần hồn của hắn ta, thần hồn câu diệt, thân tử đạo tiêu.
Vương Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm, lục soát tài vật trên người Mộ Dung Đức, thu hồi thi thể của hắn.
Nơi này là địa bàn của Mộ Dung gia, bọn hắn không dám khinh địch, trực tiếp vận dụng Thần Hồn Pháp Tắc diệt địch.
Hắn và Uông Như Yên bay đến một sơn cốc khổng lồ, thôi động Thần Hồn pháp tắc, công kích cấm chế.
Cũng không lâu lắm, cấm chế bảo khố đã bị bọn họ phá hủy.
Mở ra cửa bảo khố, mấy chục kệ hàng cao lớn đập vào mi mắt, trên kệ trưng bày các loại đồ vật, Tiên Khí, Luyện Khí tài liệu, Tiên Đan, da thú, Tiên Mộc....
Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên lấy đi toàn bộ, ngay cả kệ hàng cũng không để lại.
Bên ngoài quang môn màu vàng, một đạo độn quang màu đỏ nhanh chóng bay tới quang môn màu vàng.
Quang môn màu vàng trong nháy mắt khép lại, biến mất tại chỗ.
Độn quang màu đỏ ngừng lại, hiện ra một chiếc phi chu lấp lóe hồng quang, Mộ Dung Vân Phong đứng ở phía trên, ánh mắt âm trầm.
Hắn nhận được tin tức, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, vẫn chậm một bước, động tác của đối phương cũng quá nhanh đi! Mộ Dung Chính Đức là Kim Tiên trung kỳ, lại là Chân Linh đỉnh cấp, không kéo dài được đối phương một thời gian sao?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK