Mục lục
[Dịch] Thanh Liên Chi Đỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huyền Dương giới, Thiên Linh Đại Lục.

Nhung tộc cùng với Thiên Hâm tộc, Hi tộc, Thương tộc đứng ngang hàng nhau, tu sĩ Đại Thừa có tới mấy vị, trong một lần đại chiến chủng tộc, tu sĩ Đại Thừa của Nhung tộc liền tổn thất hai người, cuối cùng Đại Thừa chết dưới thiên kiếp, từ đó bắt đầu đi xuống dốc núi, bị mấy chủng tộc liên thủ thôn tính.

Kim Viêm sơn mạch là một cứ điểm của Nhung tộc, núi lửa đông đảo, Hư Linh tộc phái người tấn công, tu sĩ Nhung tộc khởi động cấm chế, đồng quy vu tận với cường địch.

Kim Viêm sơn mạch lưu lại không ít cấm chế, hơn nữa đều là hoàn cảnh độc đắc, nơi này sinh trưởng vài loại hỏa thuộc tính linh dược hiếm thấy ở ngoại giới, hấp dẫn không ít tu sĩ đến đây săn giết yêu thú, bất quá có rất nhiều tu sĩ chết ở chỗ này, được xưng là Kim Viêm Khư.

Hư Linh tộc từng tổ chức một nhóm cao thủ, muốn thanh trừ cấm chế của Kim Viêm Khư, triệt để nắm giữ nơi đây, vẫn chưa thành công, Hư Linh tộc dứt khoát xây dựng một tòa phường thị gần Kim Viêm Khư, tu sĩ của các chủng tộc khác đến Kim Viêm Khư tầm bảo, có thể buôn bán cho Hư Linh tộc.

Sâu trong Kim Viêm Khư, một ngọn núi màu đỏ cao vút trong mây, trên núi trải rộng những tảng đá màu đỏ, có thể nhìn thấy rất nhiều linh thực màu đỏ, dưới chân núi có một sơn động lớn mấy trượng.

Từng đợt thanh âm nổ đùng to lớn từ trong động truyền ra, mặt đất lắc lư nhẹ nhàng một cái.

Một tiếng chim hót thanh tịnh vang lên, một con én toàn thân màu đỏ từ trong sơn động bay ra, rất nhiều lông vũ từ trên người tróc ra, máu me đầm đìa, bộ dáng đại thương nguyên khí.

Con én màu đỏ còn chưa bay được bao xa, trong hư không sáng lên một vệt kim quang, hiện ra một chuông lớn kim quang lập loè, trên thân chuông khắc một đồ án dị thú.

Dị thú phảng phất như sống lại, phát ra một tiếng gào thét quái dị đến cực điểm. Yến Tử màu đỏ phản ứng chậm lại, bị chuông lớn màu vàng chụp xuống, chụp ngược nó vào bên trong, rơi trên mặt đất.

Tiếng chuông keng keng keng vang lên, mặt đất phụ cận chuông lớn màu vàng đã bị máu tươi nhuộm đỏ.

Hai nam một nữ từ trong sơn động bay ra, thân thể bọn họ hơi mờ, nhưng con mắt màu lam như tuyết, hình thể lớn hơn Nhân tộc một chút, chính là Hư Linh tộc.

Cầm đầu là một gã thanh niên áo vàng dáng người khôi ngô, trên thân sát khí trùng thiên, nhìn khí tức gã rõ ràng là Hợp Thể trung kỳ, hai người kia đều là Hợp Thể sơ kỳ.

"Cuối cùng cũng giải quyết xong, chuyến này đến không uổng công. Ngoại trừ Cửu Viêm Hoa ba vạn năm, còn có thu hoạch ngoài ý muốn."

Một lão giả áo lam dáng người gầy gò vừa cười vừa nói.

Thanh niên áo vàng gật gật đầu, đang muốn nói cái gì, nhìn về phía rừng trúc màu đỏ phía xa, ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái, một đạo kim quang thô to bắn ra, thẳng đến rừng trúc.

Phụ cận cây trúc màu đỏ sáng lên một đạo hồng quang, hiện ra thân ảnh Vương Như Ý cùng Kim Hiến, bọn hắn tiến vào Kim Viêm Khư tìm kiếm Cửu Viêm Hoa, một đường đi tới, gặp không ít phiền phức, cũng may hữu kinh vô hiểm.

Bọn họ tìm được không ít linh dược hỏa thuộc tính, cũng có một gốc Cửu Viêm Hoa hơn vạn năm, dù không có ba vạn năm thì cũng chỉ có thể tiếp tục tìm kiếm.

Bọn họ bị chấn động của đấu pháp hấp dẫn tới, phát hiện Hư Linh tộc đang săn giết yêu thú, ngắt lấy Cửu Viêm Hoa, thật là niềm vui ngoài ý muốn.

Tay phải Vương Như Ý giương lên, một đạo kiếm quang đỏ thẫm quét ra, đánh tan kim quang.

"Nhân tộc! Kim bạt tộc!"

Sắc mặt thanh niên áo vàng lạnh lẽo, mặt mũi tràn đầy sát khí.

"Ra khỏi vỏ!"

Nương theo một tiếng quát nhẹ của Vương Như Ý, bảy thanh phi kiếm màu đỏ từ trong hộp kiếm bắn ra, mơ hồ hồ nói chuyện, hóa thành hơn vạn thanh phi kiếm màu đỏ, bay thẳng đến thanh niên áo vàng.

Kim Hiến thả ra một con cự lang toàn thân màu xanh, đầu cự lang màu xanh có ba tròng mắt, rõ ràng là thất giai linh thú.

Cự lang màu xanh ngửa mặt lên trời thét dài, từng đạo vòi rồng màu xanh mờ mịt bay thẳng đến đối diện.

Kim Hiến tế ra một cái kèn hiệu thanh quang lập loè, mặt ngoài kèn có khắc một dị thú đồ án, hắn đặt kèn lệnh màu xanh lên miệng, nhẹ nhàng thổi một cái, một trận tiếng kèn vang dội vang lên, một đạo sóng âm thanh mông lung quét ra, thẳng đến đối diện.

Ba người thanh niên áo vàng đang muốn xuất thủ ngăn cản, một tiếng quát to của nữ tử vang lên, đúng là Trấn Thần rống.

Kim sam thanh niên tu vi cao hơn một chút, ảnh hưởng không lớn, hai gã tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ kia cảm giác đầu váng mắt hoa.

Chờ bọn hắn phục hồi tinh thần lại, phi kiếm màu đỏ đầy trời đã đến trước người bọn hắn, trảm lên hộ thể linh quang, truyền ra một trận trầm đục.

Bảy thanh phi kiếm lấp lóe hồng quang không ngừng bay vòng quanh bọn họ, truyền ra một trận tiếng kiếm minh thanh tịnh vang dội, bảy đạo hồng mông mông kiếm quang phóng lên tận trời, đồng thời đại lượng kiếm khí màu đỏ quét ra.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên, một cỗ hỏa diễm màu đỏ che mất thân ảnh bọn họ, truyền ra hai tiếng kêu thảm thiết.

Thanh niên áo vàng tế ra một thanh loan đao lấp lóe kim quang, chém nát vòi rồng màu xanh và sóng âm màu xanh đang đánh tới.

Hắn bấm pháp quyết, kim sắc cự chung sáng lên kim quang chói mắt, mơ hồ một cái, sau đó biến mất không thấy.

Phản ứng của Vương Như Ý và Kim Hiến rất nhanh, hóa thành hai đạo tàn ảnh, chạy về các phương hướng khác nhau, kim quang lóe lên, chuông lớn màu vàng vừa hiện ra, đáng tiếc vồ hụt.

Lúc này, hỏa diễm màu đỏ tản đi, hai gã tu sĩ Hư Linh Tộc bị kiếm trận giết chết, Nguyên Anh cũng không trốn thoát được.

Vương Như Ý bấm kiếm quyết, bảy thanh trường kiếm màu đỏ hóa thành bảy đạo cầu vồng, chém về phía thanh niên áo vàng.

Thanh niên áo vàng bấm pháp quyết, hư ảnh hình người trên đỉnh đầu toả ra kim quang chói mắt, bảy đạo cầu vồng màu đỏ chạm vào kim quang, phảng phất lâm vào trong vũng bùn.

Một đạo sóng âm màu xanh mơ hồ cuốn tới, bị tấm chắn màu vàng ngăn trở, bất quá rất nhanh, một đạo thiểm điện màu vàng thô to bắn nhanh đến, che mất tấm chắn màu vàng.

Một trận tiếng rít chói tai vang lên, một đạo vòi rồng màu xanh mờ mịt quét tới, những nơi đi qua, mặt đất vỡ ra, xuất hiện vết rách thật dài.

Thanh niên áo vàng bấm pháp quyết, loan đao màu vàng toả ra kim quang chói mắt, hóa thành một đạo cầu vồng màu vàng nghênh đón.

Một tiếng vang thật lớn, loan đao màu vàng bay ngược ra sau, vòi rồng màu xanh cũng bạo liệt ra, hiện ra một con cự lang màu xanh.

Một đạo sóng âm mơ hồ màu xanh cuốn tới, tấm chắn màu vàng bay ngược ra ngoài, đâm vào trên người thanh niên áo vàng. Thanh niên áo vàng cũng bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu lớn, sắc mặt có vẻ tái nhợt.

Hồng quang lóe lên, một cự đỉnh lấp lóe hồng quang lăng không hiển hiện ra, trên thân đỉnh khắc một đồ án nhện màu đỏ.

Cái đỉnh Xích Chu này là nàng thu được trên người tu sĩ Vu tộc đã diệt sát, uy lực không nhỏ.

Xích Chu đỉnh phun ra một cỗ hào quang màu đỏ, chụp vào thanh niên áo vàng, thanh niên áo vàng đang muốn tránh đi, hư không phụ cận xiết chặt, phảng phất có một bàn tay vô hình giam cầm gã lại, đồng thời một tiếng quát to của nữ tử vang lên.

Hào quang màu đỏ bao lại thanh niên áo vàng, cuốn gã vào trong cự đỉnh màu đỏ. Vương Như Ý bấm pháp quyết, con nhện mặt ngoài cự đỉnh màu đỏ giống như sống lại, bắt đầu hoạt động trên thân đỉnh.

Ngay từ đầu, cự đỉnh màu đỏ còn lắc lư vài cái, theo thời gian trôi qua, cự đỉnh màu đỏ đã ngừng lắc lư.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, Vương Như Ý bấm pháp quyết, cự đỉnh màu đỏ rơi xuống mặt đất, mở nắp ra, bên trong có nhẫn trữ vật màu vàng.

Vương Như Ý cầm lấy nhẫn trữ vật, thần thức quét qua, trong mắt chợt lóe lên vẻ kinh ngạc, bên trong rõ ràng có hai tấm Thiên Linh Lệnh, còn có không ít ngọc giản và cực phẩm linh thạch. Nàng tìm được hai gốc Cửu Viêm Hoa ở trong hộp ngọc màu vàng.

"Cuối cùng cũng tới tay, đi thôi! Kim đạo hữu, chúng ta trở về thôi!"

Vương Như Ý vơ vét tài vật trên người địch nhân, phân cho Kim Hiến non nửa, hai người rời khỏi nơi này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK