Mục lục
[Dịch] Thanh Liên Chi Đỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đỉnh đầu của hắn rung động một hồi, một lỗ trống thật lớn hiện ra, Dương Phong bị dọa cho nhảy dựng lên, pháp quyết bấm một cái. Phi chu màu vàng lập tức đại phóng kim quang, xuất hiện ở ngoài vạn dặm, đồng thời ba khẩu Diệt Tiên pháo hạ phẩm nhao nhao bắn ra một cột sáng thô to, chui vào trong lỗ trống, không có chút âm thanh nào truyền ra.

Bên trong màn sáng màu xanh, hư không xuất hiện mười cái lỗ hổng, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên đều không hiện thân.

Dương Phong cảm thấy rất uất ức, nếu như đối phương đường đường chính đánh bại hắn, hắn không nói gì, hắn ngay cả bóng dáng của đối phương cũng không nhìn thấy, điều này làm sao hắn đánh được.

Trong màn sáng màu xanh hiện ra vô số nước biển màu lam, nước biển cuồn cuộn phun trào, Vương Trường Sinh vừa hiện ra.

Dương Phong bấm pháp quyết, hỏa giao màu vàng sáng lên một trận kim quang chói mắt, biến mất tại chỗ.

Hắn bấm pháp quyết, mặt đất dưới chân hóa thành cát, vô số cát sỏi màu vàng phóng lên trời, hình thành một vòi rồng màu vàng vừa thô vừa to, ngăn trở nước biển đang cuốn tới.

Cùng một thời gian, một cỗ trọng lực cường đại vừa hiện ra, hư không xuất hiện đại lượng hỏa diễm màu đỏ, thẳng đến nước biển.

Thổ Chi Pháp Tắc, Pháp Tắc Trọng Lực và Hỏa Chi Pháp Tắc, còn có một đoàn Tiên Diễm, thực lực của hắn cũng không yếu.

Nước biển màu lam va chạm cùng hỏa diễm màu đỏ, bộc phát ra mảng lớn sương mù màu trắng.

Sau lưng Vương Trường Sinh xuất hiện một đoàn kim sắc hỏa quang, kim sắc hỏa giao vừa hiện.

Vương Trường Sinh phản ứng rất nhanh, tay phải hiện ra lam quang chói mắt, đánh về phía Kim sắc Hỏa Giao.

Một tiếng vang thật lớn, thân thể Kim sắc Hỏa Giao nổ bể ra, hóa thành một mảng lớn kim sắc hỏa diễm, che mất thân thể Vương Trường Sinh.

Dương Phong lộ vẻ vui mừng, gã biết rõ uy lực của Tiên diễm.

Đúng lúc này, bên ngoài thân Vương Trường Sinh hiện ra một mảng lớn hỏa diễm màu lam, cùng ngọn lửa màu vàng hừng hực.

"Ngươi cũng có Tiên diễm!"

Sắc mặt Dương Phong trầm xuống, xem ra Vương Trường Sinh có không ít con át chủ bài.

Hắn đấm ra một quyền, đại lượng cát sỏi màu vàng bay ra, hóa thành một đầu Sa Long màu vàng hình thể to lớn, nhào về phía Vương Trường Sinh.

Một đạo sóng âm màu lam từ trong lỗ trống to lớn bay ra, đón lấy đầu Sa Long màu vàng.

Thân thể Sa Long màu vàng đứt gãy từng khúc, hóa thành vô số cát sỏi màu vàng, một trận âm phong quét ra, trong nháy mắt biến mất.

Một lệ quỷ màu đen diện mạo dữ tợn hiện ra, xuất hiện trước mặt Vương Trường Sinh, mặt xanh nanh vàng, dài bằng mười ngón tay.

Hầu như cùng một thời gian, trên đỉnh đầu Vương Trường Sinh sáng lên một vệt kim quang, hiện ra một ngọn núi nhỏ kim quang lập loè. Ngọn núi nhỏ chuyển động, hình thể tăng vọt, tuôn ra một mảng lớn hỏa diễm màu vàng, đập xuống mặt.

Mi tâm Vương Trường Sinh nở rộ lam quang chói mắt, một tròng mắt màu lam hiện ra, chính là Lưu Ly Chân Đồng.

Lưu Ly Chân Đồng bắn ra một đạo lam quang, thẳng đến quỷ vật.

Quỷ vật muốn tránh đi, nhưng một cỗ Không Gian Chi Lực cường đại vừa hiện ra, nó đã bị giam cầm, căn bản không thể tránh thoát.

Lam quang rơi vào trên người quỷ vật, truyền ra một tiếng quỷ khóc thê lương, bốc lên một trận khói xanh, thân thể như ẩn như hiện.

Một mảng lớn kim quang tinh tế từ trong lỗ thủng bay ra, bện thành một tấm lưới màu vàng, bao lại thân thể quỷ vật, cuốn trở về trong lỗ trống, một trận tiếng quỷ khóc thê lương vang lên.

Hai tay Vương Trường Sinh khẽ động, đánh về phía ngọn núi khổng lồ màu vàng.

Một tiếng trầm đục vang lên, ngọn núi khổng lồ màu vàng bay ngược ra ngoài.

Dương Phong chau mày, đang định thi triển thần thông khác, từng đạo sóng âm màu lam từ trong lỗ hổng bay ra, thẳng đến Dương Phong.

Sóng âm màu lam liên tục đánh vào trên vòi rồng màu vàng, vòi rồng màu vàng nổ bể ra.

Dương Phong bấm pháp quyết, một cỗ Kim Chi Pháp Tắc quét ra, một thanh cự nhận màu vàng vừa hiện ra, chém nát sóng âm màu lam đang đánh tới.

Một trận thanh âm kinh đào hải lãng vang lên, nước biển cuồn cuộn kịch liệt, nhấc lên một đạo kình thiên cự lãng, thẳng đến Dương Phong.

Dương Phong cảm nhận được khí tức sóng lớn kinh người, bấm pháp quyết, biển lửa màu đỏ cuồn cuộn phun trào, ngưng tụ thành một bức tường lửa to lớn màu đỏ, nghênh đón.

Tường lửa màu đỏ va chạm cùng sóng lớn kình thiên, bộc phát ra một cỗ khí lãng cường đại, sương trắng tràn ngập, sóng lớn chống trời tán loạn, một cự quyền màu lam lóe lên bắn ra, đập nát bức tường lửa màu đỏ.

Cự quyền màu lam trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Dương Phong, một cỗ lực lượng giam cầm cường đại lăng không hiển hiện, giam cầm gã lại, đồng thời mặt đất sinh ra một cỗ trọng lực cường đại.

Dương Phong đánh một đạo pháp quyết vào trận bàn trên tay, ba khẩu Diệt Tiên pháo hạ phẩm đồng thời nã pháo, ba cột sáng vừa thô vừa to bắn nhanh ra, đánh tan cự quyền màu lam, một vòng sáng màu trắng quét ra, va chạm với hỏa diễm màu đỏ, bộc phát ra mảng lớn sương mù màu trắng.

Một kích này qua đi, ba khẩu Diệt Tiên pháo cũng hao hết năng lượng, cần thay đổi Tiên Nguyên thạch. Nhưng Dương Phong căn bản không có thời gian, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên cũng không cho hắn cơ hội.

Đúng lúc này, hai cái lỗ hổng thật lớn hiện ra, hai cột sáng vừa thô vừa to bắn ra, thẳng đến chỗ Dương Phong.

Dương Phong vội vàng tế ra Hỗn Độn Giáp dạ dày, mặc lên người.

Hai cột sáng đánh vào trên người Dương Phong, Dương Phong bay rớt ra ngoài, đập ầm ầm trên mặt đất.

Ánh sáng màu lam lóe lên, một viên gạch lớn màu lam hiện ra, nện lên người Dương Phong, đất rung núi chuyển.

Một chỗ hư không nào đó sáng lên một vệt kim quang, Dương Phong vừa hiện ra, hắn đã dùng thế kiếp Tiên khí.

Một hồi âm thanh biển gầm vang lên, một đạo sóng lớn kình thiên lần nữa đánh tới.

Bên ngoài thân Dương Phong đại phóng kim quang, một trận kim quang chói mắt quét ra, bao lại sóng lớn kình thiên, bất quá rất nhanh, kim quang phá toái, sóng lớn kình thiên đánh về phía Dương Phong.

Dương Phong há miệng phun ra chín cây phiên kỳ lấp lóe hồng quang, há miệng phun ra một ngụm máu lớn, chui vào trong phiên kỳ màu đỏ. Phiên kỳ màu đỏ lập tức sáng rõ, bay quanh gã một vòng, hóa thành một hỏa trụ màu đỏ to lớn, bảo hộ gã vào bên trong.

Sóng lớn ngập trời đập vào trên hỏa trụ màu đỏ, truyền ra một tiếng vang thật lớn, hư không trực tiếp bị đánh nứt, sóng lớn chống trời tán loạn, một cự quyền lóe lên bạch quang lóe lên bắn ra, đánh tan hỏa trụ màu đỏ, đập vào trên người Dương Phong, Dương Phong lập tức bay ngược ra ngoài.

Lần này, hắn còn chưa kịp đứng dậy, gạch lớn màu lam đã hiện ra, đập xuống trước mặt.

Vương Trường Sinh thi triển Dung Khiếu quyết, lực lượng pháp tắc chồng chất công kích. Một kích có thể diệt sát bốn màu Hỗn Độn thú Chân Tiên kỳ. Thân thể Dương Phong kém xa bốn màu Hỗn Độn thú, căn bản không phải là đối thủ.

Nguyên Anh của Dương Phong vừa mới rời khỏi cơ thể đã bị Vương Chiêu ăn mất.

"Mở bốn khiếu, nắm giữ bốn loại lực lượng pháp tắc, đều là ngũ hành pháp tắc, chẳng trách không phải đối thủ của chủ nhân."

Vương Thiền cười khinh miệt.

"Chủ nhân, tu sĩ Tuyết Tinh tộc đã tới, bọn hắn bị Hỗn Độn Thú hình côn trùng truy sát, có hơn mười vạn con."

Vương Thôn Thiên mở miệng nói.

"Đi, chúng ta rời khỏi nơi này trước đã."

Vương Trường Sinh vơ vét tài vật trên thi thể địch nhân, thiêu hủy thi thể, bay vào trong lỗ trống, lỗ trống khép lại. Phảng phất như chưa bao giờ xuất hiện, màn sáng màu xanh vẫn bình yên vô sự.

Cũng không lâu lắm, hai gã tu sĩ Tuyết Tinh tộc từ đằng xa bay tới, mấy chục vạn Hỗn Độn thú ngoại hình giống bọ cạp theo sát phía sau, ngũ sắc Hỗn Độn Thú có ba con, còn có mấy chục con bốn màu Hỗn Độn Thú.

Bọn hắn còn chưa kịp bay được bao xa đã bị Hỗn Độn Thú đuổi kịp, truyền ra hai tiếng kêu thảm thiết, Nguyên Anh cũng không thể chạy thoát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK