Tiếng nổ mạnh ầm ầm, vuốt rồng màu vàng cùng sóng âm màu vàng đều bị đánh tan, bất quá một tia chớp màu xanh thô to từ trên trời giáng xuống, hướng về Vương Thanh Sơn.
Bên ngoài thân Vương Thanh Sơn hiện ra vô số phù văn màu đỏ, đang muốn tránh đi thì một tiếng gào thét quái dị đến cực điểm vang lên.
Hắn chau mày, thần hồn truyền đến một trận đau nhức kịch liệt khó có thể chịu được.
Tia chớp màu xanh đánh lên người Vương Thanh Sơn, che mất bóng dáng Vương Thanh Sơn.
Hai đạo kim quang vừa thô vừa to bay vụt đến, chui vào trong lôi quang màu xanh, truyền ra một tiếng vang trầm.
Lôi quang tán đi, hiện ra thân ảnh Vương Thanh Sơn. Trên người y được bao bởi một màn sáng màu xanh nhạt, tay trái đeo một chuỗi hạt màu xanh lóe ra thanh quang chói mắt, có thể nhìn thấy mặt ngoài hạt châu có khắc một đóa sen nhỏ.
Đây là một bộ Trung phẩm Thông Thiên Linh Bảo Thanh Liên Châu, lực phòng ngự cũng không tệ lắm, Vương gia từ mảnh vỡ Tiên Giới đạt được không ít tài nguyên tu tiên, lại chiếm được đại bộ phận địa bàn của Tinh Hỏa tộc, dầu mỡ dồi dào, luyện khí sư trong tộc luyện chế ra một lượng lớn bảo vật.
Nếu như Lãnh Hỗn toàn lực thúc giục trận pháp công kích Vương Thanh Sơn, khẳng định Vương Thanh Sơn không ngăn được. Mục tiêu đám người Lãnh Sơn là Diệp Phong, Huyền Thanh Tử và các cao thủ Thạch Bàn.
Vào lúc này, băng sư chín đầu biến mất không thấy đâu nữa, hóa thành thân ảnh của Diệp Phong, hắn đã dùng hết bảo vật thế kiếp, nếu không đã thân tử đạo tiêu rồi.
Thạch Viêm pháp quyết bấm một cái, Thiên kén đỉnh lập tức đại phóng linh quang, tuôn ra một cỗ hỏa diễm màu vàng, đánh tới màn sáng màu vàng.
Một tiếng trầm đục vang lên, màn sáng màu vàng lồi ra một cái động lớn, bất quá rất nhanh khôi phục bình thường.
Bảy vị tu sĩ Đại Thừa tự mình điều khiển trận pháp, cho dù có Huyền Thiên chi bảo cũng không dễ dàng phá vỡ trận pháp như vậy, cũng không phải là Huyền Thiên Chi Bảo cùng loại với Phá Linh Nhận.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết của nam tử vang lên, linh quang hộ thể của một lão giả bụng phệ phá nát, một cái vuốt rồng màu vàng rực rỡ chụp vào trên người lão, lão giả áo xanh bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Lão giả áo xanh còn chưa đứng vững, một đạo thiểm điện màu xanh thô to từ trên trời giáng xuống, đập vào trên người lão giả áo xanh, lôi quang màu xanh bao phủ lại thân ảnh lão giả áo xanh, lần nữa truyền ra một tiếng hét thảm.
Hai đạo kim quang vừa thô vừa to bắn nhanh đến, chui vào trong lôi quang. Một Nguyên Anh nhỏ bé bay ra khỏi cơ thể, còn chưa bay được bao xa thì mưa rơi dày đặc xuống, rơi vào trên người Nguyên Anh tí hon. Nguyên Anh tí hon phát ra một tiếng hét thảm, tán loạn biến mất không thấy.
"Thạch đạo hữu, Diệp đạo hữu, ta có một kiện bảo vật, hiệu quả phá trận cũng không tệ lắm, đồng loạt ra tay phá trận pháp đi!"
Vương Thanh Sơn truyền âm cho đám người Thạch Viêm, tiếp tục kéo dài thời gian, bọn họ nhất định phải chết ở chỗ này.
Diệp Phong và Thạch Viêm gật đầu, bọn họ cũng biết vấn đề nghiêm trọng đến thế nào.
Diệp Huyên Phong bấm pháp quyết, hư ảnh băng sư chín đầu lần nữa xuất hiện trên đỉnh đầu, hợp thành một thể với hắn.
Cửu Đầu Băng Sư phát ra một tiếng thú rống trong suốt thiên địa, bên ngoài thân toả ra một trận hào quang màu trắng chói mắt, bao lại phương viên mấy vạn dặm, mặt đất bắt đầu kết băng, xuất hiện lượng lớn băng vụn màu trắng, công kích đánh tới chạm vào hào quang màu trắng, nhao nhao ngừng lại.
Mặt ngoài một cây cột đá màu vàng khắc một con Kim Cáp Thú, đang muốn thi triển thần hồn công kích, một cỗ hỏa hà màu trắng quét tới, rơi vào trên cột đá màu vàng, cột đá màu vàng lập tức đóng băng lại.
Cũng không lâu lắm, cột đá màu vàng toả ra kim quang chói mắt, tầng băng vỡ vụn, một lưỡi dao khổng lồ lấp lóe ánh sáng màu vàng bắn tới.
Phù văn mặt ngoài cột đá màu vàng sáng rõ, một màn sáng vàng rực hiện ra, đồng thời Kim Cáp Thú phun ra một cỗ hào quang vàng rực rỡ, những yêu thú khác bên ngoài cột đá nhao nhao ra tay công kích Sa nhận màu vàng.
Nhân cơ hội này, Vương Thanh Sơn bắt pháp quyết, từng thanh Thanh Mông phi kiếm trống rỗng hiển hiện, có hơn mười vạn thanh, thẳng đến màn sáng màu vàng, phá linh nhận lẫn vào trong đó.
Hơn mười vạn thanh phi kiếm màu xanh giống như một con sông dài, thẳng đến màn sáng màu vàng.
Rất nhiều phi kiếm màu xanh liên tiếp đánh vào màn sáng màu vàng, truyền ra một hồi tiếng trầm đục, màn sáng màu vàng không nhúc nhích tí nào.
Phá Linh Nhận đánh vào trên màn sáng màu vàng, màn sáng màu vàng lồi ra một cái động lớn, chỗ bị đánh trúng linh quang ảm đạm xuống.
Một cái đầu Cửu Thủ Băng Sư phun ra một đạo ngân quang, trong nháy mắt xuất hiện ở phụ cận đại động, rõ ràng là một trương phù lục màu bạc sáng chói, tản mát ra chấn động linh khí kinh người.
Càn Khôn Phá Linh Phù.
Một tiếng trầm đục vang lên, Càn Khôn Phá Linh Phù nổ tung, hóa thành một đoàn ngân quang chói mắt, bao lại phương viên vạn dặm.
Kim sắc quang mạc tiếp xúc với ngân quang, linh quang ầm ầm xuống.
"Không tốt, mau ngăn bọn họ lại."
Khuôn mặt lạnh lùng đại biến, phân phó nói.
Thạch Viêm pháp quyết bấm một cái, Thiên kén đỉnh linh quang đại phóng, theo đó hình thể tăng vọt, như một ngọn lửa màu vàng to lớn, đánh tới màn sáng màu vàng.
Màn sáng màu vàng vỡ ra như bọt khí, bảy người Vương Thanh Sơn thoát khốn.
Hư không trên đỉnh đầu Bàn Sơn Viên hiện ra một đoàn bạch quang chói mắt, hiện ra thân ảnh Băng Sư chín đầu.
Một cái đầu của băng sư chín đầu phun ra một ngọn lửa màu trắng, thẳng đến Bàn Sơn Viên.
Bàn Sơn Viên đang muốn tránh đi, mặt đất chui ra từng cây dây leo màu xanh thô to, cuốn lấy thân thể Bàn Sơn Viên.
Thân thể nó uốn éo, rất nhẹ nhàng kéo đứt dây leo màu xanh trên người. Đúng lúc này, nó cảm giác thân thể bị xiết chặt, hai sợi xích màu xanh óng ánh long lanh hiện ra trói nó lại, chính là Thần Niệm chi Liên.
Trong mắt Bàn Sơn Viên loé lên vẻ tàn khốc, cánh tay huy động cự côn màu vàng đánh tới băng sư chín đầu, đồng thời há miệng phun ra một đạo hoàng quang thô to.
Ngọn lửa màu trắng rơi vào trên người Bàn Sơn Viên, thân thể Bàn Sơn Viên nhanh chóng kết băng, biến thành một khối băng to lớn điêu tàn. Hoàng quang đánh trúng băng sư chín đầu, thân thể băng sư chín đầu hóa thành một khối cự đại điêu tế.
Cự côn màu vàng nện vào phía trên tượng điêu, chia năm xẻ bảy, vô số khối băng rơi xuống, không còn một tia huyết nhục. Cửu Thủ Băng Sư đã sớm thi pháp tránh đi, nếu không Diệp Huyên Phong đã thân tử đạo tiêu.
Hơn mười vạn thanh phi kiếm màu xanh cuốn tới, xuyên thủng băng tuyết Bàn Sơn Viên, Bàn Sơn Viên hóa thành vô số khối thi thể, thi thể sáng lên một trận hoàng quang chói mắt, hiện ra bảy đoạn trùng màu vàng lập loè, rõ ràng là thế kiếp bảo vật.
Bảy đoạn trùng bị cắt mất một đoạn, biến thành sáu đoạn trùng.
Hư không ngoài ngàn dặm sáng lên một đạo hoàng quang chói mắt, hiện ra thân ảnh Bàn Sơn Viên.
Bàn Sơn Viên vừa mới hiện thân, mười mấy vạn thanh phi kiếm màu xanh cuốn tới, Bàn Sơn Viên huy động cự côn màu vàng, đánh tan phi kiếm màu xanh đang đánh tới.
Hư không hiện ra vô số thanh băng mâu màu trắng, thẳng đến Bàn Sơn Viên, mặt đất kết băng, hư không cũng xuất hiện lượng lớn băng vụn màu trắng.
Bàn Sơn Viên phun ra một cỗ sóng âm mênh mông màu vàng, đánh tan băng mâu màu trắng đang đánh tới. Tiếng nổ vang lên không ngừng, sóng khí cuồn cuộn, sương trắng tràn ngập.
"Linh Vực!"
Bàn Sơn Viên kinh hô, không biết từ lúc nào, lấy nó làm trung tâm, mặt đất trong phạm vi mười vạn dặm hóa thành một mảnh tuyết, rất nhiều băng mâu màu trắng hiển hiện trong hư không.
Một bên khác, Thạch Viêm khống chế Thiên Kén đỉnh, va chạm phá hủy bốn cây cột đá màu vàng.
Bọn Đại Thừa Lãnh Sí nhao nhao ra tay công kích đám người Thạch Viêm. Đối thủ của Vương Thanh Sơn là một thiếu phụ váy trắng Đại Thừa sơ kỳ. Thiếu phụ váy trắng có Kim Cương Trùng cấp tám và Kim Lôi Ưng cấp tám, không thể khinh thường.
Thiếu phụ váy trắng tên là Tỳ Hưu Băng, chín đời người đều tinh thông Khu Trùng Ngự Thú thuật, đến đời này của nàng, mới có được hào khí như thế, có được Bát giai Kim Cương Trùng cùng Bát giai Kim Lôi Ưng.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK