Một mảnh sơn mạch xanh biếc mênh mông bát ngát, một đạo độn quang màu xanh từ đằng xa bay tới, cũng không lâu lắm, độn quang màu xanh dừng ở trên không một sơn cốc hẹp dài, độn quang thu vào, lộ ra một chiếc phi chu thanh quang lập lòe.
Vương Trường Sinh cùng Vương Sâm đứng ở trên phi chu, thần sắc bọn họ ngưng trọng, Song đồng thử nằm nhoài trên vai Vương Trường Sinh.
Trong cốc tràn ngập một ít sương mù màu đen, thấy không rõ tình huống bên trong.
Đi sâu vào Man Hoang, bọn hắn đụng phải không ít yêu thú lục giai, trong đó có bao nhiêu yêu thú lục giai thượng phẩm. Cũng may tốc độ những yêu thú này không nhanh, Vương Trường Sinh bằng vào Thanh Loan chu bỏ xa chúng.
Hai mắt Song đồng thử sáng lên hoàng quang chói mắt. Vương Trường Sinh một tia phân thần bám vào trên thân Song đồng thử.
Sau khi Song đồng thử phát sinh biến dị, ngoại trừ tìm kiếm linh dược, hai mắt có thể dễ dàng nhìn thấu một ít cấm chế.
Man Hoang chi địa có khoáng mạch hoặc chướng khí đặc thù, có tác dụng hạn chế nhất định với thần thức, lúc này hai mắt Song đồng thử liền phát huy tác dụng.
Mượn hai mắt Song đồng thử, Vương Trường Sinh có thể dễ dàng nhìn thấy tình huống trong cốc.
Phần cuối sơn cốc có một sơn động khổng lồ, trong động mấp mô, mơ hồ hiện ra một trận huyết quang yếu ớt. Tỉ mỉ quan sát, thạch bích là màu đỏ như máu, tươi đẹp như máu.
"Khấp Huyết thạch!"
Vương Trường Sinh trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, Khấp Huyết thạch là tài liệu luyện khí lục giai, bình thường dùng để luyện chế bảo vật huyết đạo. Vật này cộng thêm Huyết Lân Mộc vạn năm, có thể luyện chế thế kiếp châu.
Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên trước kia tại Huyền Phong Động Thiên Tầm Bảo, đạt được qua Vạn Niên Huyết Lân Mộc, bị giới hạn bởi Khấp Huyết Thạch, hắn không thể luyện chế ra thế kiếp châu.
Nếu có được một đám Khấp Huyết Thạch, Vương Trường Sinh có thể luyện chế ra Thế Kiếp Châu.
Trong động không có bất kỳ yêu thú nào, nhìn qua cũng không có gì dị thường.
Tay áo Vương Trường Sinh run lên, Phệ Hồn Kim Thiền bay ra, nó phát ra tiếng tê minh bén nhọn chói tai, tựa hồ đang nhắn nhở Vương Trường Sinh.
"Quỷ vật!"
Vương Trường Sinh hai mắt nhíu lại, trên mặt lộ ra vẻ đăm chiêu.
Phệ hồn kim Thiền thích ăn tinh hồn yêu thú cùng quỷ quái, nó chủ động cảnh báo, hiển nhiên là có quỷ vật.
Lục giai Quỷ vật tương đối hiếm thấy, đối với tiến giai Phệ Hồn Kim Thiền khẳng định có tác dụng.
Thần thức của Vương Trường Sinh bị ảnh hưởng nhất định, tùy tiện đi vào nói không chừng sẽ bị quỷ vật đánh lén.
Tay áo Vương Trường Sinh run lên, một tấm phù triện hoàng quang lấp lánh bay ra, mặt ngoài phù triện có một đồ án hình người, chính là ngũ giai phù binh.
Phù lục màu vàng bỗng nhiên bộc phát ra hoàng quang chói mắt, hóa thành một thanh niên áo vàng dáng người khôi ngô, hai mắt trống rỗng. Vương Trường Sinh phân ra một đám phân thần, bám vào trên người thanh niên áo vàng. Thanh niên áo vàng hai mắt sáng rõ, đi nhanh vào trong cốc.
Bên ngoài thân thanh niên áo vàng hiện ra một trận hoàng quang chói mắt, một màn sáng màu vàng dày đặc hiển hiện, bảo vệ toàn thân.
Hắn đi vào sơn động, cũng không bị quỷ vật tập kích.
Hai tay thanh niên áo vàng sáng lên một trận hoàng quang chói mắt, đánh về phía thạch bích, thạch bích chia năm xẻ bảy, một khối nhỏ Khấp Huyết Thạch rơi xuống.
Đang lúc hắn khai thác Huyết thạch, một đoàn huyết sắc vụ khí bỗng nhiên hiển hiện, hóa thành một huyết sắc đại thủ, chụp về phía thanh niên áo vàng.
Một tiếng trầm đục vang lên, màn sáng màu vàng trong nháy mắt bị nghiền nát, thanh niên áo vàng bị bàn tay màu máu đánh trúng, ngã trên mặt đất.
Đỉnh đầu truyền đến một trận tiếng xé gió chói tai, huyết sắc ti tuyến dày đặc từ trên trời giáng xuống, xuyên thủng thân thể thanh niên áo vàng, thanh niên áo vàng hóa thành một bãi đất cát màu vàng.
Một trận cuồng phong thổi qua, đất cát màu vàng bị cuồng phong thổi lên, hóa thành một cự quyền hoàng quang lập loè, đánh lên không trung.
Trên không trung sáng lên một đạo huyết ảnh, cao hơn mười trượng, trên đầu có một đôi sừng cong màu đỏ như máu, toàn thân mọc đầy lông bờm màu máu, mặt xanh nanh vàng, hai mắt huyết hồng, phần lưng có một đôi cánh thịt màu máu, nhìn dữ tợn đến cực điểm.
Hai mắt huyết sắc quỷ vật sáng lên huyết quang chói mắt, phun ra một đạo huyết quang, đánh vào trên cự quyền màu vàng, cự quyền màu vàng trong nháy mắt phá toái, hóa thành một đoàn cát vàng lập loè.
Hoàng quang lóe lên, đất cát màu vàng hóa thành một gã thanh niên áo vàng, bay ra phía ngoài.
Quỷ vật phát ra một tiếng gào thét đinh tai nhức óc. Vương Trường Sinh nghe thấy âm thanh này, cảm giác khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, tựa hồ muốn nứt ra. Sắc mặt Vương Sâm đỏ bừng lên.
Thanh niên áo vàng theo đó ngừng lại, sau lưng truyền đến một trận tiếng xé gió "Xuy xuy", dày đặc tơ máu bay vụt đến, xuyên thủng thân thể thanh niên áo vàng, thân thể thanh niên áo vàng nổ bể ra, hóa thành từng điểm sáng màu vàng không thấy.
Bên ngoài cốc bỗng nhiên sáng lên một trận hoàng quang, hóa thành bộ dáng thanh niên áo vàng, linh quang bên ngoài thân ảm đạm, bộ dáng bị hao tổn không nhẹ.
Quỷ vật đuổi theo ra ngoài, vừa bay ra sơn động, một tiếng xé gió chói tai vang lên, một mũi tên chín màu bắn nhanh đến, mặt ngoài mũi tên chín màu lóe ra một trận lôi quang chín màu chói mắt, chính là Thông Thiên Linh Bảo Phiêu Ma Tiễn.
Bên ngoài quỷ vật đại phóng huyết quang, ma tiễn xuyên qua thân thể nó, thân thể nó hóa thành một đoàn huyết vụ biến mất không thấy.
Huyết quang lóe lên, quỷ vật đột nhiên xuất hiện trước mặt Vương Trường Sinh và Vương Sâm.
Trong miệng nó phát ra tiếng quỷ khóc "Ô ô", đỉnh đầu bỗng nhiên xuất hiện một quỷ ảnh to lớn mơ hồ. Quỷ ảnh thả ra một trận huyết quang chói mắt, bao lại Vương Trường Sinh cùng Vương Sâm.
Vương Sâm cảm giác thân thể nhẹ nhàng, ba hồn bảy vía muốn ly thể bay ra.
Bên ngoài thân Vương Trường Sinh đại phóng lam quang, phát ra một tiếng rống to. Quỷ vật nghe được âm thanh này, thân thể run rẩy.
Mi tâm Vương Trường Sinh bỗng nhiên sáng lên một trận lam quang chói mắt. Một tròng mắt màu lam như tuyết trống rỗng hiển hiện, chính là Lưu Ly Chân Đồng. Vương Trường Sinh dùng tròng mắt Bát Dực Tuyết Hống thú luyện chế thành.
Bốn trăm năm qua, ngoại trừ cô đọng Pháp Tướng, Vương Trường Sinh cũng không quên tu luyện Lưu Ly Chân Đồng.
Lưu Ly Chân Đồng toả ra một trận lam quang chói mắt, bao lại quỷ vật, chính là Lưu Ly Thần Quang, khắc chế đại bộ phận yêu ma quỷ quái.
Quỷ vật phát ra tiếng kêu thê thảm, bên ngoài thân bốc lên một trận khói xanh, khí tức uể oải xuống.
Lưu Ly Chân Đồng của Vương Trường Sinh vừa mới nhập môn, cũng không tu luyện tới đại thành, chỉ có thể làm bị thương quỷ vật, còn không cách nào một kích giết chết.
Đỉnh đầu Vương Trường Sinh rung động một hồi, một hư ảnh hình người to lớn lăng không hiển hiện, hơn phân nửa hư ảnh hình người linh quang lập lòe, quyền phải mang theo một trận tiếng xé gió đập vào phía trên quỷ ảnh.
Quỷ ảnh phát ra một tiếng hét thảm, hóa thành từng điểm linh quang tán loạn.
Hư ảnh hình người đấm phải vào trên thân quỷ vật, quỷ vật lập tức bay ngược ra sau, còn chưa rơi xuống đất, Đãng Ma tiễn từ trên trời giáng xuống, đính nó trên mặt đất, vô số hồ quang điện tuôn trào ra, che mất thân ảnh quỷ vật.
Quỷ vật phát ra tiếng kêu thê thảm, làm cho người nghe sinh lòng thương hại.
Pháp lực Vương Trường Sinh điên cuồng rót vào Lưu Ly Chân Đồng, Lưu Ly Chân Đồng lập tức toả ra lam quang chói mắt, bao quỷ vật lại.
Một lát sau, ánh chớp tản đi, quỷ vật biến mất không thấy đâu nữa, thay vào đó là một viên châu màu đỏ như máu.
Vương Trường Sinh thở dài một hơi, nếu không phải tu luyện môn bí thuật Lưu Ly Chân Đồng này, sợ rằng lần này lành ít dữ nhiều.
Vương Trường Sinh khẽ phất tay, viên châu màu huyết sắc hướng hắn bay tới, nhập vào trong tay áo rồi biến mất.
Thanh niên áo vàng bay vào sơn động, khai thác Huyết thạch.
Trong lúc nhất thời, tiếng nổ vang lên không ngừng.
Vương Trường Sinh tựa hồ phát giác được cái gì, tay phải đại phóng lam quang, hướng đỉnh đầu vỗ tới. Một bàn tay lớn màu lam bay ra, cùng mấy trăm đạo thiểm điện màu xanh thô to đụng vào nhau, bộc phát ra một cỗ khí lãng cường đại.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK